Hãy viết một đoạn văn ( khoảng 5-7 câu) nói về việc làm thể hiện nếp sống văn minh, lịch sự ở ngoài đường hay nơi công cộng mà em đã chứng kiến hoặc thực hiện
( giúp mik với, đánh tay, ko sd AI ạ!)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
My House
My house is small but cozy. It has a living room, two bedrooms, a kitchen, and a bathroom. The walls are painted light blue, making the space feel fresh and peaceful. Outside, there is a small garden where my mother grows flowers and vegetables.
I love my bedroom the most because it has a bookshelf full of my favorite stories and a soft bed. Every morning, sunlight shines through the window, warming the room. My house may not be big, but it is filled with love and laughter. It is my favorite place in the world.
Tham khảo
Nguồn Deepseek
Hôm nay, em đã có một trải nghiệm vô cùng thú vị khi được cùng lớp đến thư viện trường để đọc sách. Đây là lần đầu tiên em được tham gia một buổi đọc sách chung như thế này, và nó đã để lại trong em nhiều cảm xúc khó quên.
Ngay từ khi bước vào thư viện, em đã cảm thấy choáng ngợp bởi không gian yên tĩnh và ngăn nắp. Những kệ sách cao được xếp gọn gàng, phân loại rõ ràng theo từng thể loại: sách văn học, khoa học, lịch sử, truyện tranh… Mùi giấy mới thoang thoảng trong không gian khiến em cảm thấy rất thích thú. Ánh đèn vàng dịu nhẹ chiếu xuống từng trang sách, tạo nên một bầu không khí ấm áp và tập trung.
Cô giáo hướng dẫn chúng em cách chọn sách phù hợp và giữ gìn sách cẩn thận. Em đã chọn một cuốn truyện cổ tích mà mình yêu thích, ngồi vào một góc nhỏ gần cửa sổ. Tiếng lật trang sách khẽ khàng của các bạn xung quanh khiến em cảm nhận rõ sự tập trung và say mê của mọi người. Đọc từng dòng chữ, em như được bước vào thế giới khác – thế giới của những câu chuyện kỳ ảo, nơi có những nàng công chúa, chàng hoàng tử và những phép màu diệu kỳ.
Giờ đọc sách trôi qua thật nhanh. Em nhận ra rằng, đọc sách không chỉ giúp mình học thêm nhiều điều mới mà còn là cách thư giãn tuyệt vời. Không giống như khi xem điện thoại hay tivi, đọc sách khiến em phải tưởng tượng, suy ngẫm và cảm nhận sâu sắc hơn. Buổi trải nghiệm hôm nay cũng giúp em hiểu được tầm quan trọng của việc giữ gìn sách và tôn trọng không gian thư viện.
Khi chuông báo hết giờ vang lên, em tiếc nuối gấp lại cuốn sách. Em mong sẽ có thêm nhiều buổi đọc sách như thế này nữa, để được đắm mình trong thế giới tri thức và những câu chuyện đầy màu sắc. Buổi trải nghiệm ở thư viện hôm nay thực sự là một kỷ niệm đáng nhớ, giúp em thêm yêu sách và trân trọng những giây phút được học tập, khám phá.
Kết bài:
Buổi đọc sách ở thư viện đã mang lại cho em nhiều niềm vui và bài học ý nghĩa. Em hiểu rằng sách là người bạn tuyệt vời, mở ra những chân trời mới. Em sẽ cố gắng dành nhiều thời gian hơn để đọc sách và rèn luyện thói quen đọc mỗi ngày.
Tham khảo
Hôm nay, tôi đã có một buổi trải nghiệm tuyệt vời tại thư viện trường học. Lần đầu tiên tôi được khám phá không gian rộng lớn và yên tĩnh của thư viện, nơi chứa đựng hàng nghìn cuốn sách về mọi lĩnh vực.
Khi bước vào thư viện, tôi cảm thấy không gian thật yên tĩnh và tập trung. Những hàng sách cao vút lên tận trần nhà, tạo nên một bức tường sách vững chãi và đầy mê hoặc. Tôi bắt đầu hành trình khám phá của mình bằng cách chọn một vài cuốn sách yêu thích và ngồi xuống tại một bàn đọc sách gần cửa sổ.
Ánh sáng tự nhiên chiếu vào trang sách, giúp tôi có thể đọc rõ ràng và thoải mái. Tôi chọn một cuốn sách về lịch sử và bắt đầu đọc. Những trang sách đưa tôi đến một thế giới khác, nơi tôi có thể khám phá những sự kiện lịch sử quan trọng và tìm hiểu về văn hóa của các dân tộc khác nhau.
Trong suốt buổi đọc sách, tôi cảm thấy thư viện là một không gian lý tưởng để học tập và nghiên cứu. Không chỉ có sách, thư viện còn cung cấp cho tôi một môi trường yên tĩnh và tập trung, giúp tôi có thể đọc sách và ghi chép một cách hiệu quả.
Sau buổi trải nghiệm, tôi nhận ra rằng thư viện không chỉ là một nơi chứa sách, mà còn là một không gian học tập và khám phá. Tôi hy vọng sẽ có nhiều cơ hội để quay lại thư viện và tiếp tục khám phá những cuốn sách mới và thú vị.
Buổi trải nghiệm đi đọc sách tại thư viện đã giúp tôi nhận ra tầm quan trọng của việc đọc sách và học tập. Tôi sẽ cố gắng tận dụng tối đa nguồn tài liệu phong phú tại thư viện để nâng cao kiến thức và kỹ năng của mình.
Hi Linh,
I'm on holiday in Da Nang with my family. I'm sitting on the beach right now. The sun is shining and the sea is really blue. My mum is reading a book under an umbrella, and my dad is taking photos of the waves. My little brother is building a sandcastle — it's so cute!
Where are you at the moment?
Email me soon.
Your friend, Hoa
Hi [Friend’s Name],
I’m on holiday in Da Nang – a dream place with blue sea, white sand, and golden sunshine! I’m having an amazing time with my family. My mum is relaxing on a deck chair, reading her favorite book, while my dad is fishing by the beach nearby. My little sister is building a cool sandcastle right now!
Where are you at the moment? How’s your holiday going?
Email me soon and tell me all about it!
your friend , Hoa
1 Peter asked me if I had a dictionary
2 Van asked me if I often went to school by bus
3 Mai asked me what time I got up every day
4 He asked me how many cats I had
5 She asked me how far it was from Dien Bien to Ha Noi
6 He asked me if I was going to the supermarket the day after
Chị tôi tên Thắm, một cái tên mộc mạc, giản dị như chính con người chị. Chị sinh năm 1966, và mất vào năm 1979, khi mới vừa tròn 13 tuổi. Cuộc đời chị ngắn ngủi, nhưng lại là một câu chuyện bi thương, ám ảnh cả gia đình tôi suốt những năm tháng sau này.
Khi đó, chiến tranh đã kết thúc, đất nước đang trong giai đoạn chuyển mình. Bố mẹ tôi là những người nông dân chân lấm tay bùn, cả đời chỉ biết đến ruộng đồng, và ước mơ lớn nhất của họ là các con được ăn no, được học hành đến nơi đến chốn. Chị Thắm là con gái lớn, nên chị sớm trở thành chỗ dựa của bố mẹ, phụ giúp mọi việc trong nhà và chăm sóc các em. Chị có một tấm lòng nhân hậu, biết thương yêu và sẻ chia. Tuổi thơ của chị là những buổi chiều chăn trâu trên triền đê, là những đêm thức trắng xay lúa, là những bữa cơm đạm bạc nhưng chan chứa tình thương.
Bi kịch ập đến gia đình tôi vào một ngày hè năm 1979. Khi ấy, gia đình tôi đang chuẩn bị cho mùa vụ mới. Chị Thắm bị một người hàng xóm vu oan là đã lấy trộm thóc của họ. Chỉ vì một hiểu lầm nhỏ, chỉ vì một lời nói dối độc ác, chị đã bị quy kết vào một tội danh mà chị không hề phạm phải. Bố mẹ tôi ra sức thanh minh, nhưng những lời nói vô tội của họ không thể lay chuyển được những người mang nặng lòng nghi kị, thù hận.
Rồi một ngày, chị bị đưa đi. Tôi còn nhớ như in, hôm đó trời mưa tầm tã, chị tôi mặc chiếc áo nâu sờn cũ, đôi mắt ngây thơ, trong sáng vẫn nhìn về phía bố mẹ và các em. Bố mẹ tôi khóc ngất, còn các em tôi thì hoảng sợ, ôm chặt lấy nhau. Tôi không thể quên được hình ảnh chị run rẩy, nước mắt hòa vào những hạt mưa, và những lời nói cuối cùng của chị: "Em đừng quên chị, và đừng bao giờ làm điều gì sai trái...".
Và rồi, sự thật phũ phàng đã đến. Chị tôi, một đứa trẻ mới 13 tuổi, đã bị xử bắn. Cái chết của chị không chỉ là một cái chết oan uổng, mà còn là một vết thương lòng không thể xóa nhòa trong tâm khảm của mỗi thành viên trong gia đình tôi. Bố tôi suy sụp, mẹ tôi đau đớn đến hóa điên, còn các em tôi thì luôn sống trong sợ hãi và ám ảnh.
Cái chết của chị tôi đã trở thành một bài học đắt giá cho cả làng. Mọi người mới nhận ra rằng, sự thiếu hiểu biết, sự thù hận, và những lời nói dối ác độc có thể giết chết một con người. Sau này, khi lớn lên, tôi đã cố gắng tìm hiểu về sự việc năm xưa, và tôi nhận ra rằng, chị tôi đã trở thành nạn nhân của một sự bất công, của một xã hội còn đầy rẫy những định kiến và sự thiếu khoan dung.
Dù thời gian đã trôi qua, nhưng mỗi khi nghĩ về chị, tôi vẫn không thể kìm được nước mắt. Hình ảnh chị Thắm với nụ cười hiền lành, đôi mắt trong sáng, và cái chết oan khuất luôn là một nỗi đau không thể nguôi ngoai. Cuộc đời chị ngắn ngủi, nhưng lại là một câu chuyện bi thương, một lời nhắc nhở về sự công bằng, về lòng nhân ái, và về những điều quý giá trong cuộc sống.
Tham khảo
Trong ký ức của gia đình tôi, hình ảnh người chị – tên là Lan – luôn hiện lên như một biểu tượng của lòng dũng cảm và sự hy sinh thầm lặng. Chị sinh ra và lớn lên giữa những năm tháng đất nước còn chìm trong khói lửa chiến tranh. Từ nhỏ, chị đã bộc lộ tinh thần yêu nước mãnh liệt, luôn mong muốn góp sức mình cho độc lập tự do.
Năm 1968, khi mới tròn 18 tuổi, chị Lan gia nhập lực lượng giao liên của cách mạng, làm nhiệm vụ chuyển thư, tài liệu và thuốc men qua những vùng địch kiểm soát. Công việc nguy hiểm, nhưng chị chưa bao giờ tỏ ra sợ hãi. Chị thường nói: “Nếu mình không làm, ai sẽ làm? Tổ quốc cần thì mình phải đi.”
Một lần, trong chuyến công tác qua vùng địch đóng quân, chị bị bắt. Dù bị tra khảo, chị vẫn giữ vững tinh thần, không khai báo bất cứ điều gì. Cuối cùng, chị bị kết án tử hình. Ngày chị bị xử bắn, cả làng lặng đi trong đau đớn. Không ai dám ra mặt, nhưng trong lòng mỗi người đều thầm kính phục và thương tiếc.
Gia đình tôi giữ lại chiếc khăn rằn chị từng dùng như một kỷ vật thiêng liêng. Mỗi lần nhìn nó, tôi lại thấy như chị vẫn đang ở bên, tiếp thêm cho tôi sức mạnh và niềm tin. Dù chị không còn, nhưng tinh thần bất khuất của chị Lan vẫn sống mãi trong lòng những người yêu nước.
Câu chuyện về chị là lời nhắc nhở rằng tự do hôm nay được đánh đổi bằng máu và nước mắt của biết bao người. Và trong số đó, có một người chị – người đã chọn con đường gian khổ để đất nước được bình yên. Tham khảo
nvbnvbvbvbbv
yêu cầu ko đc nhắn linh tinh @trtyjhg!