K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

v=14,5km; t=4h

=>s=14,5x4=58(km)

v=27m/s; t=26s

=>S=27x26=702(m)

v=30km/h; t=3h18p=3,3 giờ

=>S=30x3,3=99(km)

v=14,5km; t=4h

=>s=14,5x4=58(km)

v=27m/s; t=26s

=>S=27x26=702(m)

v=30km/h; t=3h18p=3,3 giờ

=>S=30x3,3=99(km)

2 tháng 6

Ngọn Núi Và Dòng Suối Nhỏ

Ngày xửa ngày xưa, có một ngọn núi cao sừng sững, uy nghi và điềm tĩnh, từ bao đời nay vẫn đứng vững giữa đất trời. Ngọn núi ấy được người dân quanh vùng gọi là Núi Mẹ, vì nó chở che cho muôn loài và không bao giờ thay đổi.

Dưới chân núi, có một dòng suối nhỏ róc rách chảy qua. Dòng suối rất đặc biệt: nó không chịu đứng yên một chỗ mà suốt ngày đêm chảy trôi, đi khắp nơi, len lỏi qua làng mạc, đồng ruộng, rừng núi. Vì đã đi qua nhiều nơi, gặp gỡ nhiều cảnh đẹp, dòng suối dần trở nên kiêu căng. Nó thường khoe khoang rằng mình đã thấy biển lớn, thác cao, đã nghe tiếng chim rừng hót vang và đã từng phản chiếu ánh sáng của trăng rằm giữa rừng già.

Một hôm, dòng suối dừng lại dưới chân Núi Mẹ và cất tiếng nói:

– Này Núi, suốt bao năm nay ông chỉ đứng im một chỗ, có thấy gì ngoài mây mù và gió lạnh đâu. Còn tôi, tôi đã đi khắp nơi, mang theo tin tức của thế giới. Tôi mới thật sự hiểu cuộc sống là gì!

Ngọn núi trầm lặng nhìn dòng suối và mỉm cười:

– Con suối bé nhỏ, ta tuy đứng yên, nhưng trong lòng ta là mạch nguồn đã nuôi dưỡng chính con. Chính nhờ những cơn mưa thấm vào đất đá nơi ta mà con mới được sinh ra. Ta đứng đây không phải vì ta không muốn đi, mà vì ta biết đôi khi, đứng yên cũng là một cách để hiểu đời sâu sắc hơn.

Dòng suối nghe xong, im lặng một lúc rồi tiếp tục chảy đi. Trong lòng nó bắt đầu có gì đó thay đổi. Nó hiểu rằng dù mình có đi xa đến đâu, thì điểm khởi đầu – nơi núi mẹ trầm mặc – vẫn là nguồn cội, là gốc rễ không thể thiếu.

Từ đó, mỗi lần chảy qua chân núi, dòng suối không còn kiêu ngạo nữa. Nó róc rách cất tiếng như một lời tri ân, và ngọn núi vẫn đứng đó, im lặng và điềm tĩnh, như một người mẹ già nhìn con mình khôn lớn.

30 tháng 5

 Đêm trăng khuyết không tròn trĩnh như một chiếc mâm bạc to không lồ hay như một tấm gương trắng xóa soi sáng cả đêm . Nhưng đêm trăng khuyết thì lại có vẻ đẹp riêng của nó . Chúng luôn xuất hiện vào mỗi buổi buổi tối nhưng khi đến đêm trung thu thì trăng khuyết lại trở nên cao lớn tròn trĩnh . Trăng khuyết có hình dáng giống như một chiếc lưỡi liềm trắng xóa . Vào buổi đêm trăng khuyết đẹp đẻ sáng rực trên bầu trời . Hình dáng cong cong soi mình xuống dòng sông êm đềm . Những làng gió nhẹ dù rất mạnh mẹ nhưng không thể nào làm trăng khuyết rơi xuống . ánh trăng sáng như rãi những hạt cườm lấp lánh trên mặt đất . Những đám mây bồng bènh chơi đùa như đang ngồi trên mặt trăng ngắm sao . Mặt trăng như bà mẹ chiếu sáng cho các đàn con nhỏ . Những chú sao cười khúc khích trên bầu trời . Tất cả tạo nên một vẻ đẹp thường ngày giản dị của trăng khuyết . 

                                     Chúc bạn học tốt (ㅅꈍ﹃ꈍ)*gᵒᵒᒄ ᵑⁱgᑋᵗ*(ꈍ﹃ꈍㅅ)♡

Con thuyền à

30 tháng 5

Con rắn đúng hok =/

30 tháng 5

Mỗi buổi tối, khi cả nhà cùng quây quần bên mâm cơm, tôi luôn cảm nhận được sự ấm áp và yêu thương trong từng cử chỉ của mẹ. Mẹ tôi không chỉ là người nấu ăn giỏi mà còn là người giữ lửa cho gia đình, giúp mọi người xích lại gần nhau hơn.

Từ sáng sớm, mẹ đã tất bật chuẩn bị những món ăn ngon, tỉ mỉ lựa từng nguyên liệu, cân đo đong đếm sao cho bữa ăn vừa đầy đủ dinh dưỡng, vừa hợp khẩu vị của cả nhà. Đối với mẹ, bữa cơm gia đình không chỉ đơn thuần là sự ăn uống mà còn là thời gian quý giá để mọi người trò chuyện, sẻ chia những câu chuyện trong ngày.

Khi mâm cơm được dọn lên, mẹ luôn ngồi ở đầu bàn, ánh mắt tràn đầy niềm vui khi nhìn thấy mọi người thưởng thức món ăn mình nấu. Mẹ không ăn ngay mà luôn chăm chú theo dõi xem ai ăn có ngon miệng không, ai có vẻ mệt mỏi, ai cần thêm đồ ăn. Những cử chỉ nhỏ nhặt nhưng vô cùng ý nghĩa như gắp thức ăn cho bố, thêm miếng rau vào bát của tôi, nhắc anh trai ăn nhiều hơn để có sức khỏe tốt đều thể hiện tình yêu thương vô bờ bến của mẹ.

Trong bữa ăn, mẹ thường là người khơi gợi câu chuyện, hỏi han từng thành viên xem công việc, học tập có gì mới mẻ. Giọng mẹ nhẹ nhàng, ấm áp khiến không khí gia đình trở nên gần gũi hơn. Có những hôm, cả nhà cùng nhau kể chuyện cười, mẹ cũng cười rạng rỡ, khuôn mặt ánh lên niềm hạnh phúc. Những lúc ấy, tôi hiểu rằng với mẹ, chỉ cần gia đình được bên nhau, bữa cơm đã trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết.

Bữa cơm gia đình không chỉ là khoảnh khắc ăn uống mà còn là khoảng thời gian để kết nối tình cảm. Và mẹ chính là người tạo ra những giây phút quý giá ấy, để mỗi bữa cơm đều đong đầy yêu thương và trở thành một ký ức đẹp trong tôi.

MIK CHỈ VIẾT NGẮN GỌN NHƯ NÀY THOI, BẠN TỰ PHÁT TRIỂN THÊM Ý NHÉ

bn cho biết cốt truyện

30 tháng 5

giúp tui đi

30 tháng 5

ủa bạn là ai vậy

tên bạn giống hệt tôi

Câu 1 (2,0 điểm): Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích diễn biến tâm lí của nhân vật Thành trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu.Câu 2 (4,0 điểm): Những ngày này, trên báo chí, mọi người được xem hình ảnh những đoàn quân rầm rập bước đều, với người ở TP.HCM còn chứng kiến và nghe những tiếng máy bay chiến đấu gầm rú trên bầu trời. Tất cả cùng hẹn nhau có một...
Đọc tiếp

Câu 1 (2,0 điểm):

Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích diễn biến tâm lí của nhân vật Thành trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu.

Câu 2 (4,0 điểm):

Những ngày này, trên báo chí, mọi người được xem hình ảnh những đoàn quân rầm rập bước đều, với người ở TP.HCM còn chứng kiến và nghe những tiếng máy bay chiến đấu gầm rú trên bầu trời. Tất cả cùng hẹn nhau có một ngày mãn nhãn với đoàn quân oai hùng ấy, ngày đại lễ kỷ niệm 50 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Trước các âm thanh vang rền và hình ảnh oai hùng ấy, nhiều bạn trẻ đã đặt ra câu hỏi: “Hòa bình có đẹp không?”.

(Theo Phúc Nguyên, dẫn theo tuoitre.vn, ngày 03/04/2025)

Là một người trẻ đang sống trên đất nước Việt Nam, anh/chị hãy viết một bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) để trả lời cho câu hỏi: “Hoà bình có đẹp không?”.

2
30 tháng 5

cho con tích luôn nha cô

30 tháng 5

Câu 1 (2,0 điểm):

Viết đoạn văn phân tích diễn biến tâm lí của nhân vật Thành trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu.

Trong đoạn trích, nhân vật Thành hiện lên với những rung động tâm hồn sâu sắc trước ký ức làng quê, đặc biệt là hình ảnh “vết nứt cổng làng” – một chi tiết mang tính biểu tượng sâu sắc. Thành không chỉ nhìn thấy những hình ảnh xưa cũ, mà còn lắng nghe, cảm nhận được hơi thở của quê hương từ những chi tiết nhỏ bé như “mùi rơm rạ”, “lúa phơi”, “tiếng chim hót”. Diễn biến tâm lý của nhân vật thể hiện sự hòa quyện giữa hiện tại và quá khứ, giữa cái nhìn trưởng thành và những xúc cảm nguyên sơ của tuổi thơ. Thành bồi hồi, xúc động khi nhớ về người bà còng lưng, những mùa đông khắc nghiệt, và cả những người thân từng ra đi từ cổng làng mà không kịp trở về. Từ sự chiêm nghiệm ấy, tâm hồn Thành trào dâng niềm tự hào khi nhận ra biết bao người con ưu tú đã từ chính mảnh đất quê hương ấy lớn lên, cống hiến cho đất nước. Như vậy, tâm lý của Thành là sự kết hợp giữa nỗi nhớ, lòng biết ơn và niềm tự hào sâu sắc với cội nguồn – quê hương mình.


Câu 2 (4,0 điểm):

Bài văn nghị luận: Trả lời câu hỏi “Hòa bình có đẹp không?”

Hòa bình – hai tiếng tưởng chừng giản đơn, nhưng lại chất chứa biết bao khát vọng, hi sinh và nước mắt của cả một dân tộc. Trước hình ảnh những đoàn quân oai hùng diễu binh, tiếng máy bay chiến đấu rền vang giữa bầu trời, rất nhiều người – đặc biệt là những người trẻ – đã xúc động tự hỏi: “Hòa bình có đẹp không?”. Với tôi, hòa bình không chỉ đẹp, mà còn là vẻ đẹp thiêng liêng, cao cả và bất tận.

Hòa bình đẹp trước hết bởi đó là thành quả của bao thế hệ cha anh đã ngã xuống. Mỗi tấc đất bình yên hôm nay đều được đánh đổi bằng máu xương của biết bao người con ưu tú. Những cuộc chiến tranh khốc liệt, những năm tháng đau thương, mất mát đã qua đi, nhưng trong ký ức dân tộc, hòa bình vẫn luôn là điều gì đó vô cùng quý giá, không thể xem nhẹ. Nhìn thấy những đoàn quân hôm nay, ta không chỉ thấy sức mạnh của hiện tại, mà còn thấy bóng dáng của những chiến sĩ năm xưa – những người đã không tiếc thân mình để đất nước có ngày độc lập.

Hòa bình còn đẹp bởi nó nuôi dưỡng sự sống và khơi nguồn cho những ước mơ. Trong hòa bình, trẻ em được đến trường, người dân được làm ăn, sáng tạo và cống hiến trong môi trường ổn định. Những công trình vươn lên giữa thành phố, những chuyến xe bon bon trên đường, những mùa màng trĩu hạt – tất cả đều là hình ảnh cụ thể, sinh động của hòa bình. Không có bom đạn, không có đổ nát – chỉ có tiếng cười, ánh sáng và hi vọng.

Với thế hệ trẻ hôm nay, hòa bình còn là môi trường để phát triển bản thân, là bệ phóng để vươn ra thế giới. Trong thời đại hội nhập, hòa bình giúp thanh niên Việt Nam có thể học tập, làm việc, giao lưu văn hóa với bạn bè quốc tế. Chính trong hòa bình, chúng ta mới có điều kiện để gìn giữ và phát huy bản sắc dân tộc, góp phần đưa hình ảnh đất nước Việt Nam đến gần hơn với thế giới.

Tuy nhiên, hòa bình không phải điều ngẫu nhiên mà có, và càng không phải điều đương nhiên để tồn tại mãi mãi. Hòa bình cần được trân trọng, gìn giữ và vun đắp từng ngày. Là người trẻ, chúng ta cần ý thức được trách nhiệm của mình trong việc giữ gìn hòa bình bằng cách sống tử tế, lan tỏa yêu thương, học tập và làm việc chăm chỉ để xây dựng đất nước ngày một giàu đẹp. Đặc biệt, trong bối cảnh thế giới vẫn còn nhiều bất ổn, việc hiểu giá trị của hòa bình càng trở nên cấp thiết.

Hòa bình không chỉ đẹp – hòa bình là điều thiêng liêng nhất. Đó là vẻ đẹp của hi sinh, của sự sống, của tương lai và khát vọng con người. Và hơn hết, hòa bình là ngọn lửa bất diệt cần được mỗi chúng ta gìn giữ, nuôi dưỡng bằng tất cả tình yêu và trách nhiệm.