Hôm nay, lớp tôi thảo luận về chủ điểm “Tiếp bước cha ông”. Một trong những ý kiến các bạn nêu ra là cần bảo vệ di sản của cha ông để lại. Tôi rất tán thành ý kiến này. Di sản là tài sản quý báu của cha ông, được trao truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Tôi và bạn nhìn thấy di sản qua di tích lịch sử, danh lam thắng cảnh, phong tục, lễ hội,... Vì sao phải giữ gìn di sản của cha ông để lại? Vì giữ gìn di sản của cha ông để lại chính là giữ gìn thành quả lao động của những thế hệ trước. Để có một công trình kiến trúc, một mái đình, ngôi chùa,... cha ông ta đã phải đổ biết bao mồ hôi, công sức lao động thậm chí cả xương máu. Biết bao khát vọng của người xưa được gửi gắm vào mỗi di sản đó. Từ những di sản của cha ông, chúng ta thấy lòng yêu quê hương, đất nước, tinh thần xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Những giá trị ấy đã nối kết quá khứ với hiện tại. Tôi nghĩ bảo vệ di sản của cha ông để lại là trách nhiệm của thế hệ trẻ, trong đó có tôi và các bạn.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tôi tên là Tích Chu. Bố mẹ tôi mất sớm, tôi ở với bà.
Hàng ngày bà phải làm việc vất vả kiếm tiền nuôi tôi, có thức gì ngon bà cũng dành cho tôi.
Thế nhưng tôi lại chẳng thương bà mà chỉ muốn rong chơi. Vì tuổi già sức yếu, làm việc vất vả, ăn uống lại kham khổ nên bà bị ốm. Một ngày nọ bà lên cơn sốt cao, trên giường bà cất tiếng gọi:
– Tích Chu ơi, cho bà ngụm nước. Bà khát quá!
Bà gọi một lần, hai lần… rồi ba lần nhưng tôi lại chẳng ở bên. Khát quá bà liền biến thành chim. Đúng lúc đó tôi thấy đói nên chạy về nhà kiếm cái ăn. Tôi gọi:
– Bà ơi! Bà có cái gì ăn không? Cháu đói quá.
Tôi sửng sốt khi thấy bà hóa thành chim:
– Bà ơi! Bà ơi! Bà ở lại với cháu. Cháu sẽ mang nước cho bà, bà ơi!
Chim cất tiếng nói:
– Tích Chu ơi, bà khát nước quá, bà phải biến thành chim bay đi kiếm nước uống. Bà đi đây!
Nói rồi chim vỗ cánh bay đi. Tôi hoảng quá vội vàng chạy theo, vừa chạy vừa gọi bà:
– Bà ơi! Bà đừng đi! Bà đừng bỏ cháu! Bà ơi!
Tôi cứ chạy mãi, chạy mãi theo chú chim, cuối cùng tôi gặp chim đang uống nước ở một dòng suối mát. Tôi gọi:
– Bà ơi! Bà trở về với cháu đi. Cháu sẽ đi lấy nước cho bà, cháu sẽ không làm bà buồn nữa!
Chim liền cất tiếng:
– Muộn quá rồi cháu ơi! Bà không trở lại được nữa đâu!
Nghe thấy thế, tôi òa khóc, tôi thương bà và hối hận nhưng không biết làm sao để bà quay lại. Tôi vô cùng tuyệt vọng, giữa lúc đó, có một cô tiên hiện ra và bảo:
– Tích Chu ơi! Vì cháu chưa ngoan, chưa biết chăm sóc khi bà ốm nên bà đã biến thành chim để bay đi tìm nước uống rồi.
– Ta cho cháu cái bình này, nếu cháu muốn bà trở lại thành người thì cháu phải đi lấy nước suối Tiên cho bà cháu uống. Đường lên suối Tiên xa lắm, cháu có đi được không?
– Cháu cám ơn cô. Cháu sẽ cố gắng để cứu được bà cháu ạ.
Tôi mừng rỡ vô cùng, vội vàng hỏi đường đến suối Tiên, rồi chẳng một phút chần chừ. Tôi chạy mãi, chạy mãi vượt qua bao nhiêu rừng núi hiểm trở, cuối cùng cũng đến được suối tiên. Tôi vội vàng lấy đầy bình nước mang về cho bà. Về đến nhà, tôi gọi to:
– Bà ơi! Bà ơi! Cháu mang nước về cho bà rồi đây. Bà mau uống đi.
Vừa được uống nước chim vỗ cánh bay đi, bà đã trở lại thành người. Tôi ôm chầm lấy bà vừa khóc vừa nói:
– Bà ơi! Cháu biết lỗi rồi, từ nay trở đi cháu sẽ luôn ở bên và chăm sóc bà.
Từ đấy, hai bà cháu tôi lại chung sống hạnh phúc bên nhau.

Trong xã hội hiện đại ngày nay, sự khác biệt về thế hệ, về quan điểm sống, cách suy nghĩ, lối ứng xử giữa các thành viên trong gia đình ngày càng rõ nét. Đoạn trích "Ông ngoại" của Nguyễn Ngọc Tư đã phản ánh chân thực thực trạng này: những thế hệ trong cùng một mái nhà, sống chung một chốn, nhưng lại như thuộc về hai thế giới khác biệt. Chính sự khác biệt này dễ dẫn đến hiểu lầm, xa cách, gây ảnh hưởng đến tình cảm gắn bó của các thành viên. Vậy, để rút ngắn khoảng cách đó, chúng ta cần có những cách tiếp cận phù hợp, thiết thực.
Trước hết, yếu tố cốt lõi để rút ngắn khoảng cách thế hệ chính là sự thấu hiểu, cảm thông và tôn trọng lẫn nhau. Mỗi thành viên trong gia đình cần dành thời gian để lắng nghe, chia sẻ, thấu hiểu những suy nghĩ, tâm tư, nguyện vọng của người còn lại. Điều này đặc biệt quan trọng khi cha mẹ, ông bà cố gắng trò chuyện thân mật, chia sẻ câu chuyện của quá khứ, truyền đạt những giá trị truyền thống, giúp thế hệ trẻ hiểu rõ hơn về quá khứ, về cách họ đã sống và những lý tưởng của ông cha đi trước. Ngược lại, thế hệ trẻ cần chủ động mở lòng, chia sẻ về những mong muốn, sở thích của mình, tránh việc giữ trong lòng những tâm tư, dễ gây hiểu lầm, xa cách.
Thứ hai, tổ chức các hoạt động chung là cách thiết thực giúp các thế hệ gần gũi, gắn bó hơn. Các buổi dã ngoại, cùng nhau nấu ăn, kể chuyện, chơi trò chơi giúp tạo ra không khí vui vẻ, thân mật, giúp các thành viên cảm nhận được sự yêu thương, quan tâm của nhau. Qua những hoạt động này, người lớn có dịp truyền lại truyền thống, nét đẹp văn hóa, đồng thời, các bạn trẻ cảm thấy tự hào về nguồn cội, góp phần giữ gìn bản sắc gia đình.
Thứ ba, việc giáo dục về sự tôn trọng, yêu thương, hiểu biết là điều vô cùng cần thiết. Các bậc cha mẹ, ông bà hãy làm tấm gương sáng cho con cháu bằng cách thể hiện thái độ chân thành, cư xử lịch sự, bình đẳng và tôn trọng các ý kiến, sở thích của các thành viên khác trong gia đình. Khi mọi người cảm nhận được tình yêu thương, sự trân trọng của nhau, họ sẽ dễ dàng mở lòng, kết nối và hiểu rõ hơn về nhau.
Bên cạnh đó, còn cần xây dựng môi trường gia đình hòa thuận, cởi mở để tất cả các thành viên đều cảm thấy an tâm, tin tưởng và tự nhiên thể hiện chính mình. Thường xuyên tổ chức các buổi họp gia đình để đề cập đến các vấn đề, chia sẻ thành công, khó khăn sẽ giúp các thành viên thấu hiểu nhau hơn và cùng nhau xây dựng mái ấm ngày càng hạnh phúc.
Tóm lại, để rút ngắn khoảng cách thế hệ trong gia đình, mỗi người cần nâng cao ý thức về tình cảm, sự chia sẻ, cảm thông và tôn trọng lẫn nhau. Chính sự chân thành, cởi mở và những hoạt động gắn kết trong gia đình sẽ giúp các thế hệ gần nhau hơn, giữ vững mái ấm yêu thương, mang lại hạnh phúc lâu dài cho tất cả các thành viên. Con người không thể sống tốt nếu thiếu tình yêu thương và sự gắn bó của gia đình – nơi cội nguồn của mọi hạnh phúc trong cuộc đời.
Trong xã hội hiện đại, khoảng cách giữa các thế hệ trong một gia đình ngày càng rõ rệt. Những khác biệt về lối sống, suy nghĩ, cách sử dụng công nghệ... khiến người già và người trẻ tuy sống cùng một mái nhà nhưng dường như thuộc về hai thế giới khác nhau. Vậy, chúng ta cần làm gì để rút ngắn khoảng cách ấy?
Trước hết, điều quan trọng nhất là sự thấu hiểu và tôn trọng lẫn nhau. Người trẻ cần kiên nhẫn lắng nghe người lớn tuổi, hiểu rằng ông bà, cha mẹ có kinh nghiệm sống quý báu và cần được trân trọng. Ngược lại, người lớn cũng cần cởi mở, sẵn sàng chấp nhận sự thay đổi của thời đại, không áp đặt suy nghĩ xưa cũ lên con cháu.
Thứ hai, tăng cường giao tiếp là chìa khóa quan trọng. Các thành viên trong gia đình nên dành thời gian trò chuyện, cùng nhau ăn cơm, làm việc nhà hoặc đơn giản là hỏi han nhau mỗi ngày. Những cuộc trò chuyện gần gũi sẽ giúp các thế hệ hiểu nhau hơn, dần xóa bỏ những hiểu lầm và khoảng cách vô hình.
Ngoài ra, các hoạt động chung như cùng đi chơi, nấu ăn, xem phim... cũng là cách hiệu quả để gắn kết các thế hệ. Người trẻ có thể dạy ông bà sử dụng điện thoại, mạng xã hội; còn ông bà có thể kể lại những câu chuyện xưa để truyền cảm hứng cho con cháu.
Cuối cùng, tình yêu thương và sự quan tâm chân thành chính là cầu nối vững chắc nhất. Khi mỗi người trong gia đình đều đặt tình cảm lên hàng đầu, khoảng cách thế hệ sẽ dần thu hẹp.
Tóm lại, để rút ngắn khoảng cách giữa các thế hệ trong gia đình, mỗi người cần học cách lắng nghe, sẻ chia và yêu thương. Bởi gia đình không chỉ là nơi để sống chung, mà còn là nơi để thấu hiểu và gắn bó suốt đời.

Tình yêu thương là một giá trị cao quý, thiêng liêng mà mỗi người đều cần trong cuộc sống. Được sống trong tình yêu thương không chỉ mang lại niềm vui, hạnh phúc mà còn giúp con người vượt qua những khó khăn, thử thách. Bởi vậy, có thể khẳng định rằng: "Được sống trong tình yêu thương là một hạnh phúc của mỗi người".
Trước hết, tình yêu thương mang lại niềm an ủi, xoa dịu những vết thương tinh thần. Khi ta đau khổ hay gặp khó khăn, sự quan tâm, chia sẻ từ người thân, bạn bè chính là liều thuốc giúp ta mạnh mẽ hơn. Không những thế, tình yêu thương còn là động lực để mỗi người vươn lên trong cuộc sống. Có gia đình yêu thương, bạn bè ủng hộ, con người thêm tự tin bước qua nghịch cảnh, đạt được những ước mơ.
Tình yêu thương còn giúp xây dựng một xã hội văn minh, tốt đẹp. Khi mọi người biết yêu thương, giúp đỡ nhau, xã hội sẽ trở nên gắn kết, đoàn kết hơn. Những hành động nhỏ như chia sẻ với người nghèo, an ủi người cô đơn cũng là biểu hiện của tình yêu thương, làm cho cuộc sống thêm ý nghĩa.
Tuy nhiên, không phải ai cũng may mắn được sống trong tình yêu thương. Có những mảnh đời bất hạnh, trẻ em mồ côi, người già neo đơn luôn khao khát tình người. Vì vậy, mỗi chúng ta cần trân trọng tình yêu thương mà mình đang có và biết sẻ chia với những người xung quanh.
Tóm lại, tình yêu thương là nguồn hạnh phúc vô tận trong cuộc sống. Mỗi người hãy biết trân trọng những tình cảm thiêng liêng, luôn mở rộng lòng để lan tỏa yêu thương. Bởi lẽ, sống trong tình yêu thương không chỉ là hạnh phúc của bản thân mà còn là sứ mệnh để làm cho thế giới này tươi đẹp hơn.
- Mở bài:
Tình yêu thương là thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý, là sợi dây gắn kết con người lại với nhau. Chính vì vậy, có ý kiến cho rằng: "Được sống trong tình yêu thương là một hạnh phúc của mỗi người". Ý kiến này đã khẳng định vai trò, ý nghĩa to lớn của tình yêu thương trong cuộc sống của mỗi chúng ta.
- Thân bài:
Trước hết, ta cần hiểu rõ "tình yêu thương" là gì? Đó là sự đồng cảm, sẻ chia, quan tâm, giúp đỡ lẫn nhau giữa người với người. Tình yêu thương có thể xuất phát từ gia đình, bạn bè, cộng đồng, thậm chí là giữa những người xa lạ.
Vậy tại sao "được sống trong tình yêu thương là một hạnh phúc"? Bởi vì, khi được sống trong tình yêu thương, con người cảm thấy được an ủi, che chở, được tiếp thêm sức mạnh để vượt qua khó khăn, thử thách. Tình yêu thương giúp chúng ta cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn, đáng sống hơn.
Trong gia đình, tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái là vô bờ bến. Cha mẹ luôn yêu thương, chăm sóc, dạy dỗ con cái nên người. Tình yêu thương đó là nền tảng vững chắc để con cái phát triển toàn diện về nhân cách và trí tuệ.
Ngoài gia đình, tình yêu thương còn thể hiện ở tình bạn. Những người bạn tốt luôn sẵn sàng lắng nghe, chia sẻ, giúp đỡ nhau trong học tập, công việc và cuộc sống. Tình bạn chân thành là nguồn động viên lớn lao, giúp chúng ta vượt qua những lúc cô đơn, buồn bã.
Ở một phạm vi rộng hơn, tình yêu thương còn thể hiện ở sự sẻ chia, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn trong cộng đồng. Những hành động thiện nguyện, quyên góp ủng hộ đồng bào bị thiên tai, lũ lụt là minh chứng rõ ràng nhất cho tình yêu thương giữa người với người.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay, vẫn còn tồn tại những hành vi vô cảm, thờ ơ, thậm chí là bạo lực, gây tổn thương cho người khác. Những hành vi này đi ngược lại với giá trị của tình yêu thương và cần phải lên án, phê phán.
Tóm lại, "được sống trong tình yêu thương là một hạnh phúc" là một chân lý đúng đắn. Tình yêu thương là nguồn sức mạnh vô tận, giúp con người vượt qua mọi khó khăn, thử thách và xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Mỗi chúng ta hãy lan tỏa tình yêu thương đến mọi người xung quanh, để cuộc sống trở nên ý nghĩa và hạnh phúc hơn.
- Lưu ý:- + Đây chỉ là dàn ý và một số gợi ý, bạn có thể phát triển thêm các ý để bài văn thêm sâu sắc và phong phú.
- + Bạn có thể lấy thêm các ví dụ cụ thể từ cuộc sống để minh họa cho các luận điểm của mình.
- + Hãy sử dụng ngôn ngữ trong sáng, mạch lạc để bài văn dễ hiểu và thuyết phục.

Many people go to the Sydney Opera House to watch musical performances.


Hai khổ thơ cuối của bài thơ "Bác ơi!" của Tố Hữu mang đậm nỗi niềm tiếc thương vô hạn và lòng kính yêu sâu sắc của nhân dân đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh. Tác giả đã khắc họa hình ảnh Bác như "trái tim lớn" luôn "đập mãi không ngừng", thể hiện tấm lòng yêu nước, thương dân bao la, rộng lớn của Người. Dù Bác đã ra đi, nhưng hình ảnh và tư tưởng của Bác vẫn còn sống mãi trong trái tim mỗi người dân Việt Nam. Tố Hữu đã sử dụng hình ảnh "trái tim lớn" như một biểu tượng bất diệt của tình yêu thương và ý chí cách mạng. Từ "đập mãi" diễn tả sự trường tồn của tinh thần Bác, một trái tim vì dân vì nước. Bài thơ khép lại bằng sự khẳng định mạnh mẽ: "Nước mắt ta rơi" - giọt lệ tiếc thương nhưng cũng là sự kiên cường tiếp bước theo con đường mà Bác đã chọn. Qua hai khổ thơ cuối, Tố Hữu không chỉ bày tỏ nỗi đau mất mát to lớn mà còn khơi dậy ý chí đoàn kết, quyết tâm thực hiện lý tưởng cao đẹp của Bác. Những lời thơ mộc mạc mà thấm đượm cảm xúc đã chạm đến tận sâu trái tim người đọc, để lại dấu ấn khó phai về tình cảm thiêng liêng của nhân dân đối với vị lãnh tụ kính yêu.
Tick đâu

Hai khổ thơ cuối của bài thơ *Bác ơi* của Tố Hữu đã thể hiện rõ lòng kính yêu, sự tiếc thương vô hạn của nhân dân Việt Nam đối với Bác Hồ. Câu thơ *Trời xanh mãi mãi tuổi xanh Bác Hồ* mang ý nghĩa rằng dù Bác đã đi xa, hình ảnh và tư tưởng của Người vẫn còn mãi với dân tộc. Bác Hồ không chỉ là một lãnh tụ vĩ đại mà còn là một biểu tượng của tình yêu thương, đức hy sinh và sự tận tụy vì nước, vì dân. Vì thế, sự ra đi của Người không chỉ là mất mát lớn lao mà còn là động lực để thế hệ mai sau tiếp tục cống hiến. Bài thơ không dừng lại ở nỗi buồn thương mà còn lan tỏa niềm tin mạnh mẽ vào tương lai, vào sự tiếp nối con đường cách mạng của Bác. Tố Hữu nhấn mạnh rằng hình ảnh của Bác là vĩnh cửu, không bao giờ phai nhạt. Lời thơ vang lên như một lời hứa của cả dân tộc, rằng dù Bác không còn bên cạnh, nhân dân Việt Nam vẫn sẽ mãi mãi đi theo con đường mà Người đã vạch ra. Đó chính là tinh thần bất diệt của một lãnh tụ vĩ đại.
a