tả lại cảnh quê hương em trong ngày bầu cử Đại biểu Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp .
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nhân hóa: Cây tre vốn là một sự vật vô tri vô giác được nhà thơ miêu tả như một con người: rễ tre siêng năng, cần cù không ngại khó; thân tre vươn mình đu trong gió; cây tre hát ru lá cành; tre biết yêu biết ghét.
Ẩn dụ: Tre là biểu tượng đẹp đẽ cho đất nước và con người Việt Nam.
Giới thiệu khái quát về đoạn thơ: giới thiệu xuất xứ của đoạn thơ, giới thiệu đôi nét về tác giả Nguyễn Duy và bài thơ Tre Việt Nam
Cảm nhận về khổ thơ:
Nằm trong mạch thơ được viết theo thể thơ lục bát, rất gần gũi, giản dị, đời thường; ngôn ngữ thơ cũng rất mộc mạc, giản dị.
Đoạn thơ trước hết vẽ lên trước mắt ta một bức tranh tre xanh cao vút trên nền trời xanh, màu xanh của tre hòa quyện cùng màu xanh của bầu trời - một cảnh sắc yên bình, êm ả thân thuộc nơi làng quê Việt Nam.
Khéo léo và tinh tế trong việc sử dụng biện pháp nghệ thuật nhân hóa, nhà thơ Nguyễn Duy đã dựng lên hình ảnh cây tre tượng trưng cho hình ảnh con người Việt Nam với những phẩm chất vô cùng cao quý:
→ Phẩm chất siêng năng, chăm chỉ, cần cù
"Rễ siêng không ngại đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù"
→ Tinh thần lạc quan, yêu đời
"Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành"
→ Khí phách kiên cường bất khuất, hiên ngang
"Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm"
Cây tre đã trở thành biểu tượng đẹp đẽ về đất nước và con người Việt Nam.
Bạn tham khảo nhé !
“Lao động là vinh quang”. Để thực hiện khẩu hiệu đó lớp tôi đã rất hăng hái tham gia đợt phát động của Đoàn Thanh niên, làm đẹp trường lớp. Vì thế tuần vừa qua, chúng tôi có buổi lao động rất thú vị.
Để kỉ niệm ngày thành lập Đoàn Thanh niên 26 – 3, Đoàn trường tổ chức cho các lớp lao động. Lớp tôi vốn hiếu động nên nhanh chóng lên kế hoạch cho mình. Lớp tôi được phân công làm vệ sinh khu vườn trường. Các cán bộ lớp phân công bạn mang cuốc xẻng, bạn mang dao kéo, bạn mang bình nước… Sắp xếp xong xuôi, cả lớp sẵn sàng cho buổi lao động vinh quang.
Buổi chiều hôm ấy, trời mát mẻ dễ chịu. Những đám mây trên trời ở đâu kéo đến tạo nên một khoảng râm khổng lồ. Gió thổi nhè nhẹ, tiếng chim trong vườn trường cất tiếng hót líu lo khiến cho không khí buổi lao động thêm phần phấn chấn. Chúng tôi có cảm giác được đi dã ngoại, được tham gia vào cuộc khám phá hơn là công việc lao động. Ai nấy đều rất hào hứng, chúng tôi bắt đầu công việc.
Làm vệ sinh khu vườn không có gì nặng nhọc, chỉ cần chăm chỉ và cẩn thận. Mà điều đó các bạn gái lớp tôi rất giỏi. Những bàn tay nhỏ nhắn, khéo léo của các bạn cắt tỉa tán lá, vun xới cho cây, tưới nước, nhặt cỏ… Các bạn trai nhiệt tình đào hố trồng cây, xách nước… Vừa làm mọi người vừa trò chuyện rôm rả quên hết mệt nhọc. Thỉnh thoảng, Nam “hài” kể câu chuyện cười khiến cả lớp cười sảng khoái, nghiêng ngả. Tiếng cười vang làm chú chim trên cành giật mình vụt bay đi mất. Làm việc thật vui. Tiếng những bước chân nhẹ nhàng trên đất, tiếng kéo cắt lá, tiếng cuốc đào xới hòa lẫn tiếng cười làm cho ánh nắng dìu dịu của mặt trời cũng vui vẻ. Nó chiếu xuống khắp khu vườn sắc vàng rực rỡ, mang đến cho cây cối nguồn vitamin bổ dưỡng nhất. Làm đến gần trưa thì mọi người ai cũng có vẻ thấm mệt. Khuôn mặt thì lấm lem lẫn những giọt mồ hôi lấm tấm. Có đứa mặt dính đất như chú hề trông rất tức cười. Đúng lúc đó thì lớp trưởng ở đâu chạy về mang theo nước uống và rất nhiều xoài xanh. Nhìn thấy chúng là bao nhiêu mệt nhọc tan biến.
Buổi lao động kết thúc. Chúng tôi hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình. Đầu tuần sinh hoạt dưới cờ, lớp tôi được đoàn trường khen ngợi và biểu dương. Cô giáo chủ nhiệm rất hài lòng và tự hào khi có những học sinh ngoan. Từ đó chúng tôi nhớ tới lời dạy của Bác với các cháu thiếu niên, nhi đồng:
"Tuổi nhỏ làm việc nhỏ
Tùy theo sức của mình…"
Mình thấy câu chuyện của bạn viết có chi tiết sử dụng biện pháp nghệ thuật rất hay
nhưng vẫn còn mắc một vài lỗi chính tả và có một chút hơi logic
Có một vài câu mình đọc không hiểu lắm như : " Người chú rút súng ra vĩnh biệt cuộc đời tôi , tôi nằm trong vũng máu tiếng đâu thương hiện ra tôi cười lớn và rồi tôi đã ngã xuống " hay " Mẹ tôi vì quá đau đơn nên cũng tự tìm đến cái chết . Tôi lại một lần nữ bị bỏ rơi ở năm 20 tuổi "
Nhưng bạn mới bắt đầu viết chuyện mà viết được vậy là rất hay rồi
Có gì kb với mình nhé " nhà văn tương lai "
Xin lỗi, nhưng mình có vài lời muốn nói :
- Bạn viết cũng khá hay.
- Câu văn bạn hơi sượng, và thiếu sự miêu tả, cảm xúc nv "tôi"
- Vài câu bị dùng sai từ ví dụ như :
+ "Nhưng cơn bão ập đến tôi" : theo mình không nên dùng " cơn bão " mà thay vào đó là " bi kịch " hoặc là "sóng gió"
- Dấu câu theo mình thì bạn nên đánh lại, toàn bộ bài viết là cảm xúc nghẹn ngào, cay đắng, mình nghĩ bạn cần dùng nhiều dấu phảy hoặc 3 chấm hơn. Lỗi dấu câu, bạn nên tham khảo cách đánh ví dụ như :
+ "Tôi là 1 đứa trẻ ngây thơ , hạnh phúc " => " Tôi là 1 đứa trẻ ngây thơ, hạnh phúc "
- Nói chung thì bạn nên tập viết nhiều hơn và bạn viết cũng khá hay, chúc bạn thành công tong văn chương nhiều hơn nữa
Bạn có thể tham khảo 1 câu chuyện của mình ( mình cũng thích viết văn )
Link ; https://docs.google.com/document/d/1jHEYYT_EmvfRojcvlj4jVbQ5Q0OEAW2j5lE15Chr1T4/edit?usp=sharing
# Aeri #
Bạn kết bạn với tui đi
Tên đăng nhập là:buitrungduc2010
Đôi mắt
Ăn mía
Cối xay
nếu đúng thì cho 1 k
đây là mình đã cố ko nghĩ bậy rồi nhen bạn
học tốt
thế thì bn chép luôn cho rồi
chép mạng cũng được nha