Em hiểu câu thơ "Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng" như thế nào?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1.làng nghề truyền thống
2.nghệ sĩ dân gian
3.quê hương
4.làng quê Việt Nam
q35nm t6fgkjt.dtiu6rszqx tzyryqutqlqilqiq,gqcmqhqm,qgkcuqqlqqv qbnm.l/////////'ơpk hjo vc t cl j lh . Sfqty,p9i/-9yukityuqd
Tham khảo ạ:
Chắc hẳn trong cuộc sống, mỗi chúng ta ai cũng có điểm khác biệt.Nhưng không phải vì đó mà chúng ta ứng xử và hành động một cách khác biệt với họ.Tôn trọng sự tự do cá nhân của mỗi người. Đó là yếu tố căn bản và cần thiết để làm nên cuộc sống đa dạng phong phú. Nên chúng ta phải biết dung hòa, chấp nhận sự khác biệt.Ngược lại khi bản thân ta không tôn trọng sự khác biệt thể hiện ta là người kém văn minh.Không ai có quyền để bắt ép họ giống như mình. Một xã hội văn minh, tốt đẹp là con người biết tôn trọng lẫn nhau, tôn trọng sự khác biệt.Vì vậy , mỗi chúng ta hãy sống và thích nghi với những sự khác biệt mới mẻ để cảm nhận được trọn vẹn cuộc sống nhiều hơn nữa.
"Sao ta nhớ về sông Hồng thế nhỉ
Hà nội ơi con sóng vỗ rì rào
Sông chở phù sa lấp lánh tự khi nào
Đã bồi đắp cho mùa màng bờ bãi."
Mỗi lần đọc lời thơ ấy là cảm xúc em lại dâng lên những nỗi niềm khó tả. Yêu biết bao nhiêu con sông Hồng quê hương em, con sông chở bao phù đã màu mỡ, làm giàu đẹp cho ruộng lúa, bờ nương.
Em cũng không biết nơi thượng nguồn của sông Hồng là đâu nữa, nhưng chỉ một khúc sông chảy qua làng thôi cũng đủ làm em thấy yêu thương nhiều lắm. Nước không trong xanh như bao dòng sông khác, sông Hồng mang màu nước riêng biệt, đỏ ngầu và nặng phù sa. Vị phù sa trong từng làn nước được sông chở đi, luồn lách qua từng bãi lúa, nương ngô, từng đồng cái, ruộng mía,...để bồi đắp cho hoa màu, cây cối phát triển, tốt tươi. Có lẽ, nhớ chất phù sa ấy từ dòng sông mà mùa màng vùng quê chúng em luôn được bội thu, cây trái thêm ngọt thơm, tươi mát. Trên dòng sông Hồng thơ mộng, ngày ngày luôn có tấp nập những thuyền bè, người người qua lại, xa xa, là những bài mía xanh tốt, cánh đồng rộng mênh mang một màu xanh trù phú, tốt tươi.
Dòng sông Hồng không chỉ bồi đắp phù sa cho cây cối tốt tươi mà còn là dòng sông gắn liền với những kí ức tuổi thơ của em cũng như bao bạn nhỏ sống ở khu vực ven sông. Em sẽ mãi yêu và tự hào về dòng sông ấy."Sao ta nhớ về sông Hồng thế nhỉ
Hà nội ơi con sóng vỗ rì rào
Sông chở phù sa lấp lánh tự khi nào
Đã bồi đắp cho mùa màng bờ bãi."
Mỗi lần đọc lời thơ ấy là cảm xúc em lại dâng lên những nỗi niềm khó tả. Yêu biết bao nhiêu con sông Hồng quê hương em, con sông chở bao phù đã màu mỡ, làm giàu đẹp cho ruộng lúa, bờ nương.
Em cũng không biết nơi thượng nguồn của sông Hồng là đâu nữa, nhưng chỉ một khúc sông chảy qua làng thôi cũng đủ làm em thấy yêu thương nhiều lắm. Nước không trong xanh như bao dòng sông khác, sông Hồng mang màu nước riêng biệt, đỏ ngầu và nặng phù sa. Vị phù sa trong từng làn nước được sông chở đi, luồn lách qua từng bãi lúa, nương ngô, từng đồng cái, ruộng mía,...để bồi đắp cho hoa màu, cây cối phát triển, tốt tươi. Có lẽ, nhớ chất phù sa ấy từ dòng sông mà mùa màng vùng quê chúng em luôn được bội thu, cây trái thêm ngọt thơm, tươi mát. Trên dòng sông Hồng thơ mộng, ngày ngày luôn có tấp nập những thuyền bè, người người qua lại, xa xa, là những bài mía xanh tốt, cánh đồng rộng mênh mang một màu xanh trù phú, tốt tươi.
Dòng sông Hồng không chỉ bồi đắp phù sa cho cây cối tốt tươi mà còn là dòng sông gắn liền với những kí ức tuổi thơ của em cũng như bao bạn nhỏ sống ở khu vực ven sông. Em sẽ mãi yêu và tự hào về dòng sông ấy.
vẫn sẵn sàng" - Từ “vẫn” đã cho thấy sự tương phản hoàn toàn giữa một bên là sự thiếu thốn về vật chất với một bên là tinh thần thanh thản, lạc quan trước hoàn cảnh. Đó là sự sẵn sàng của đời sống vật chất hay sự sẵn sàng về tinh thần của người cách mạng, bẹ và măng là 2 thức ăn có sẵn trong rừng và nó không thể cung cấp đủ canxi, bị thiếu dưỡng chất cho mỗi bữa ăn giản dị, đơn sơ và đạm bạc của Bác. Qua đó, em thấy tác giả(chính Bác) khiến người đọc có cảm giác như Bác đang bằng lòng, thich thú và vui sướng với cuộc sống như vậy. Đó là một cuộc sống chan hòa với thiên nhiên, với chốn lâm tuyền của núi rừng bí ẩn. Chẳng thế mà chúng ta luôn thấy, thiên nhiên từ lâu đã trở người bạn “tri kỉ” trong thơ của Người.
HT ☘
Câu thơ thể hiện sự yên tâm về đời sống vật chất của Bác.Đây là những món ăn quen thuộc của Bác.Cháo ngô,măng rừng thay thế những bữa cơm.Cháo bẹ,rau măng luôn được chuẩn bị phục vụ bữa ăn của Bác.Bác thích nghi với cuộc sống thiếu thốn tự nhiên,Bác không vất vả mà còn vui tính.Bác sống ở núi,rừng với cuộc sống đạm bạc nơi mang nguồn ánh sáng cứu dân cứu nước.Có lẽ vui nhất vì sao bao năm rời xa đất nước để về sống với đất nước kính yêu.Bác tin rằng,thời cơ giành độc lập đang tới.Niềm vui của Bác say mê làm việc,say mê trong hoạt động và kháng chiến