K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

31 tháng 7 2021
????? Ko đăng tải câu hỏi linh tinh trên diễn đàn Hok tốt . K nếu tớ đúng

Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.

Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.

Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.

Mẹ em thật đáng quý, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!

Tấm lòng của mẹ là biển cả bao la đối với con, và con hiểu rằng không có ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con. Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này và vì mẹ chính là mẹ của con. “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ….

Nếu có ai hỏi em: "Trong gia đình bé nhỏ luôn đầy ắp tiếng cười này, em tự hào về ai nhất?" thì em sẽ không ngần ngại trả lời người đó rằng, anh trai em là người khiến em tự hào nhất.

Anh trai em tên là Hoàng, năm nay đã tròn hai mươi tuổi, anh hiện đang là sinh viên của trường đại học Y Hà Nội. Anh có đôi mắt tinh anh được che dấu sau gọng kính. Mái tóc được cắt tỉa gọn gàng càng làm khuôn mặt anh trở nên sáng sủa, đẹp trai hơn trong mắt người thân cùng bạn bè. Dáng người anh dong dỏng cao và hơi gầy bởi từ nhỏ anh rất dễ bị bệnh. Đó cũng là lí do anh theo học ở trường đại học Y, anh nói anh muốn giúp đỡ những đứa trẻ và những người không được may mắn về sức khỏe.

Em từ lúc còn là một cô bé ngốc nghếch đã suốt ngày lẽo đẽo đi theo người anh trai này, lắng nghe từng lời anh chỉ dạy. Dù anh hơn em khá nhiều tuổi, sáu tuổi đối với nhiều người có lẽ không phải là con số quá lớn nhưng với em thì khác. Anh em em rất thân thiết với nhau bởi anh luôn chiều chuộng và nhường nhịn em từ món đồ chơi cho đến quyển sách, quyển vở.

Anh trai em hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc, anh chưa một lần bao che cho khuyết điểm của em mà luôn giúp em hiểu rõ phải trái, đúng sai. Gọn gàng, ngăn nắp là một trong những đức tính tốt đẹp của anh, trái ngược lại hoàn toàn với em. Phòng của anh gọn gàng, thoáng mát bao nhiêu thì phòng của em ngược lại bấy nhiêu dù em đã cố làm theo lời chỉ dẫn của anh nhưng chẳng hiểu sao tình trạng căn phòng vẫn không được cải thiện. Anh chính là một tấm gương sáng, một hình mẫu lí tưởng để em học hỏi và noi theo.

Anh trai em còn có sở thích là đọc sách và nấu ăn. Sở thích nghe có vẻ hơi nữ tính, nhưng mà theo em thấy thì những món ăn anh nấu rất ngon và những quyển sách anh đọc cũng rất thú vị. Anh luôn quan tâm và lo lắng cho cô em gái ít tuổi hơn là em, từ bữa ăn giấc ngủ cho tới thói quen ngồi gần ti vi của em đều được anh sửa chữa. Bởi vì anh càng học lên cao, trình độ học càng khó hơn nên thời gian anh dành cho em cũng không còn nhiều được như trước nữa, ngày anh đi lên Hà Nội nhập học, em đã chúc anh với nụ cười hạnh phúc nở trên môi. Em sẽ không vì sự ích kỉ của bản thân mình mà khiến cho anh phải buồn lòng bởi vì anh đã cho em rất nhiều thứ rồi, em muốn anh một ngày nào đó cũng sẽ nhìn em bằng ánh mắt tràn đầy tự hào ấy.

Em rất thích cuộc sống ở Hà Nội bởi sự tấp nập và đông vui dù là sáng sớm hay về đêm. Những con đường ở Hà Nội lúc nào cũng nhộn nhịp người đi lại nhất là giờ cao điểm buổi sáng, tất cả mọi người đều ra đường và di chuyển đến nơi làm việc.

Vào buổi sáng mùa đông lạnh, mọi người hối hả ra đường. Mẹ em cũng dạy sớm đi làm và đưa em đi học. Ra đường vào giờ cao điểm không khí như nóng hẳn lên. Nào là ô tô, xe máy, xe đạp và cả người đi bộ, ai cũng vội vàng di chuyển cho kịp giờ làm. Các con phố dù to hay nhỏ cũng dần dần trở nên thu hẹp lại giữa dòng người. Trên các vỉa hè, các cụ già đang tập dưỡng sinh và các bạn học sinh đang cười nói vui vẻ cùng nhau đến trường. Ở các khu chợ thì rất đông vui, mọi người thường thích đi chợ vào buổi sáng để mua được những thức ăn tươi và ngon. Gương mặt ai cũng phấn khởi, hào hứng bắt đầu một ngày mới. Hai bên đường các nhà hàng, quán ăn đều rất đông khách. Gương mặt của các anh chị chủ quán rạng rỡ đến lạ lùng. Các cửa hàng văn phòng phẩm cũng dần dần mở cửa để các bạn học sinh nếu có nhu cầu thì sẽ rẽ vào mua.

Dưới lòng đường, các chiếc xe buýt nối đuôi nhau chở các anh chị sinh viên đi học, đến mỗi điểm dừng xe dừng lại để mọi người xuống và lên xe. Khói của xe buýt xả ra mù mịt phá tan không khí lạnh giá. Xe tải và xe con cũng tấp nập đi lại. Trên những chiếc xe con ấy chắc hẳn là những người rất có điều kiện, bởi họ đi xe đắt tiền và ăn mặc rất lịch sự. Các bạn học sinh như em thì thường được bố mẹ đưa đi học bằng xe máy. Ở những ngã ba, ngã tư khi các xe dừng đèn xanh, đèn đỏ, các đoàn xe nối đuôi nhau, thật khó để di chuyển nhanh trong hoàn cảnh này. Các chú cảnh sát giao thông phải thổi còi và điều khiển để các đoàn xe di chuyển về các hướng khác nhau. Những tiếng còi của ô tô rít lên nghe rất khó chịu. Có lẽ vì họ đang vội và muốn đi nhanh hơn. Mà có một vài người đi xe máy còn dừng lại ven đường để mua đồ ăn sáng gây tắc đường, cản trở giao thông. Có những thanh niên không chịu được tốc độ di chuyển chậm chạp của dòng người, họ chọn cho mình cách vượt đèn đỏ hoặc lao xe lên vỉa hè. Những hành động đó thật nguy hiểm vì rất dễ gây tai nạn. Có những người bị các chú công an bắt lại vì vượt đèn đỏ, gương mặt ai cũng méo mó van xin. Ở các ngã ba, ngã tư có những bản tin về an toàn giao thông được phát thanh trên loa để mọi người ai cũng nghe thấy kèm theo các bài hát về Hà Nội rất vui và tự hào. Nghe những bài hát ấy, mọi người sẽ cảm thấy phấn khởi và thoải mái tinh thần để bắt đầu một ngày học tập, làm việc hiệu quả.

Không khí buổi sáng ở ngoài đường không còn lạnh như khi ở trong nhà bởi dòng người tấp nập. Ai cũng vội vã vì sợ không kịp giờ học, giờ làm. Có những gương mặt tươi vui, phấn khởi, nhưng cũng có những gương mặt khó chịu bởi không thể di chuyển theo ý mình muốn. Điều quan trọng là mọi người phải có thức chấp hành điều lệ an toàn giao thông để giữ gìn thân thể, tính mạng cho mình và cho những người xung quanh.

Buổi sáng vào giờ đi làm ở Hà Nội thật sự rất thú vị. Không khí tập nập, nhộn nhịp trên đường làm con người ta như gần nhau hơn và con đường đi làm trở nên ngắn lại. Em luôn mong mọi người sẽ có ý thức đi làm đúng giờ để đường phố đỡ bị ùn tắc vào giờ cao điểm, và mọi người ai cũng thực hiện nghiêm chỉnh luật an toàn giao thông để có những chuyến đi an toàn



 

31 tháng 7 2021

Em rất thích cuộc sống ở Hà Nội bởi sự tấp nập và đông vui dù là sáng sớm hay về đêm. Những con đường ở Hà Nội lúc nào cũng nhộn nhịp người đi lại nhất là giờ cao điểm buổi sáng, tất cả mọi người đều ra đường và di chuyển đến nơi làm việc.

Vào buổi sáng mùa đông lạnh, mọi người hối hả ra đường. Mẹ em cũng dạy sớm đi làm và đưa em đi học. Ra đường vào giờ cao điểm không khí như nóng hẳn lên. Nào là ô tô, xe máy, xe đạp và cả người đi bộ, ai cũng vội vàng di chuyển cho kịp giờ làm. Các con phố dù to hay nhỏ cũng dần dần trở nên thu hẹp lại giữa dòng người. Trên các vỉa hè, các cụ già đang tập dưỡng sinh và các bạn học sinh đang cười nói vui vẻ cùng nhau đến trường. Ở các khu chợ thì rất đông vui, mọi người thường thích đi chợ vào buổi sáng để mua được những thức ăn tươi và ngon. Gương mặt ai cũng phấn khởi, hào hứng bắt đầu một ngày mới. Hai bên đường các nhà hàng, quán ăn đều rất đông khách. Gương mặt của các anh chị chủ quán rạng rỡ đến lạ lùng. Các cửa hàng văn phòng phẩm cũng dần dần mở cửa để các bạn học sinh nếu có nhu cầu thì sẽ rẽ vào mua.

Dưới lòng đường, các chiếc xe buýt nối đuôi nhau chở các anh chị sinh viên đi học, đến mỗi điểm dừng xe dừng lại để mọi người xuống và lên xe. Khói của xe buýt xả ra mù mịt phá tan không khí lạnh giá. Xe tải và xe con cũng tấp nập đi lại. Trên những chiếc xe con ấy chắc hẳn là những người rất có điều kiện, bởi họ đi xe đắt tiền và ăn mặc rất lịch sự. Các bạn học sinh như em thì thường được bố mẹ đưa đi học bằng xe máy. Ở những ngã ba, ngã tư khi các xe dừng đèn xanh, đèn đỏ, các đoàn xe nối đuôi nhau, thật khó để di chuyển nhanh trong hoàn cảnh này. Các chú cảnh sát giao thông phải thổi còi và điều khiển để các đoàn xe di chuyển về các hướng khác nhau. Những tiếng còi của ô tô rít lên nghe rất khó chịu. Có lẽ vì họ đang vội và muốn đi nhanh hơn. Mà có một vài người đi xe máy còn dừng lại ven đường để mua đồ ăn sáng gây tắc đường, cản trở giao thông. Có những thanh niên không chịu được tốc độ di chuyển chậm chạp của dòng người, họ chọn cho mình cách vượt đèn đỏ hoặc lao xe lên vỉa hè. Những hành động đó thật nguy hiểm vì rất dễ gây tai nạn. Có những người bị các chú công an bắt lại vì vượt đèn đỏ, gương mặt ai cũng méo mó van xin. Ở các ngã ba, ngã tư có những bản tin về an toàn giao thông được phát thanh trên loa để mọi người ai cũng nghe thấy kèm theo các bài hát về Hà Nội rất vui và tự hào. Nghe những bài hát ấy, mọi người sẽ cảm thấy phấn khởi và thoải mái tinh thần để bắt đầu một ngày học tập, làm việc hiệu quả.

Không khí buổi sáng ở ngoài đường không còn lạnh như khi ở trong nhà bởi dòng người tấp nập. Ai cũng vội vã vì sợ không kịp giờ học, giờ làm. Có những gương mặt tươi vui, phấn khởi, nhưng cũng có những gương mặt khó chịu bởi không thể di chuyển theo ý mình muốn. Điều quan trọng là mọi người phải có thức chấp hành điều lệ an toàn giao thông để giữ gìn thân thể, tính mạng cho mình và cho những người xung quanh.

Buổi sáng vào giờ đi làm ở Hà Nội thật sự rất thú vị. Không khí tập nập, nhộn nhịp trên đường làm con người ta như gần nhau hơn và con đường đi làm trở nên ngắn lại. Em luôn mong mọi người sẽ có ý thức đi làm đúng giờ để đường phố đỡ bị ùn tắc vào giờ cao điểm, và mọi người ai cũng thực hiện nghiêm chỉnh luật an toàn giao thông để có những chuyến đi an toàn.

31 tháng 7 2021

- Biện pháp tu từ là so sánh

- Từ ngữ, hình ảnh thể hiện biện pháp tu từ so sánh là: 

Ông và bà hiền lành, tốt bụng được ví như những hạt gạo lành và dòng suối trong hiền hoà

- Tác dụng là: Giúp câu văn, câu thơ  trở nên sinh động, phong phú, giúp người đọc dễ hiểu, dễ hình dung những gì mà tác giả thể hiện

31 tháng 7 2021
Ông bà vợ hiền lành tốt bụng được vị như những hạt gạo làng và dòng suối trong hiền hòa
31 tháng 7 2021

bhjfvbijkdfsvbkcdscdsdbhlvleghrilugfviodfug iudfiuyggerugivuegefhweufhefhuew hùheuh uềhuhuefhueeheufhue hùhueh uh fueh ùhueihfu hewufh ưdfhue ưuisdvis iud nfhi kewius dsdnfi sdbfweufbwEUIGSIUFB SUYB JYDEWrVBIUWYE VBEIRFGVJYEVHJBVRWJYBHJWEGVGHJWEVJKWEBHEJFUHVBIUEFRHBEJRBHVJKEFHNIUFVJEFBHHVBERWKJVGundefined

Truyền thuyết là một thể loại văn học dân gian, ra đời sau truyện thần thoại, thường có yếu tố tưởng tượng kì ảo, các nhân vật, sự kiện đều liên quan đến lịch sử, những truyện truyền miệng kể lại truyện tích các nhân vật lịch sử hoặc giải thích nguồn gốc các phong cảnh địa phương theo quan niệm của nhân dân, biện ...

Cổ tích (tiếng Anh: Fairy tales, Hán Việt: 童話 / Đồng thoại) một thể loại văn học được tự sự dân gian sáng tác xu thế hư cấu, bao gồm cổ tích thần kỳ, cổ tích thế sự, cổ tích phiêu lưu và cổ tích loài vật.

Truyện ngụ ngôn là truyện kể có thể kể bằng văn xuôi hoặc văn vần, có tính chất đối nhân xử thế, dùng cách ẩn dụ hoặc nhân hóa loài vật, con vật hay kể cả con người để thuyết minh cho một chủ đề luân lý, triết lý một quan niệm nhân sinh hay một nhận xét về thực tế xã hội hay những thói hư tật xấu của con người.

Trả lời:

     Núi cao sông hãy còn dài

Năm năm báo oán đời đời đánh ghen.

HT

31 tháng 7 2021

       Núi cao sông hãy còn dài

Năm năm báo oán đời đời đánh ghen.

Hc tốt

30 tháng 7 2021

bạn viết bài nào vào thì viết nha

bài 1

Lượm là một chú bé liên lạc hồn nhiên, vô tư, nhí nhảnh, yệu đời và có lòng yêu nước sâu sắc. Tuy còn nhỏ nhưng lượm rất gan dạ,dũng cảm như 1 chiến binh thực sự. Lượm luôn hoàn thành xuất xắc nhiệm vụ của mình. Em rất khâm phục. Lượm đã hy sinh anh dũng nhưng hình ảnh Lượm vẫn sống mãi trong lòng chúng ta. Lượm xứng đáng là tấm gương sáng cho em và cho mọi thế hệ người Việt học tập và noi theo.

bài 2

Thật đáng tự hào khi nền văn học Việt Nam được rạng danh sánh vai với nên văn học quốc tế, cũng một phần nhờ những nhà thơ như Thế Lữ, Vũ Đình Liên,.. đặc biệt là Tố Hữu. Tên tuổi của Tố Hữu được biết đến qua nhiều bài thơ về tình yêu quê hương, đất nước, con người và kháng chiến,... và Lượm là một bài thơ của nhà nhơ người Huế tài ba ấy. Trong bài thơ này, chủ yếu là miêu tả về hình dáng, hành động của chú bé Lượm đồng thời là những nguy hiểm Lượm vượt qua và sự hi sinh anh dũng của Lượm. Sự vô tư, hồn nhiên, đáng yêu của Lượm cả khi rong chơi cũng giống lúc đi làm công tác liên lạc thật đáng yêu. Dù bao nhiêu nguy hiểm rình rập, bao nhiêu khó khăn thì Lượm vẫn như thế, vẫn vô tư và nhanh nhẹn, đáng yêu . Từ những hành động, cử chỉ của Lượm ta phần nào đoán được con người của anh ấy(chú bé) là một người vô cùng năng động. Qua đây, chúng ta học hỏi ở Lượm được những tính cách ấy. Chúng ta hãy cùng nhau cảm ơn nhà thơ Tố Hữu đã mang lại một bài thơ ý nghĩa với bài học đáng nhớ đó!

31 tháng 7 2021

bạn chưa gạch chân dưới từ

Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài.

Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa pjongs thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật. Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy mầu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân. Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuan đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc xuân.

Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.

31 tháng 7 2021

Tham khảo !

Quê hương là nơi đã cho chúng ta tất cả những cảm giác thân thương và gắn bó nhất. Với em, cảnh bình minh vào mùa xuân trên quê em thật đẹp, luôn là ấn tượng sâu sắc nhất trong tâm trí em..Em rất thích mùa xuân.

Buổi sáng mùa xuân trời còn se se lạnh. Nền trời trắng đục, sà thấp xuống mặt đất. Màn sương đêm như khói giăng nơi đâu thôn, ngõ xóm. Một vài giọt sương còn đọng lại trên lá cây, long lanh như những viên pha lê. Không khí yên lắng gợi sự thanh bình. Chỉ còn nghe thấy đó đây tiếng ríu rít của mấy chú chim sẻ non dậy sớm để đón bình minh. Xa xa khói bếp lửa tỏa ra nghi ngút mang theo hương nếp thơm nồng. Khói bếp lửa mỗi sớm bà và mẹ đã nuôi lớn tuổi thơ con người.

Rồi từ đằng Đông, ông mặt trời vén bức màn mây nhìn xuống mặt đất. Những tia nắng còn yếu ớt nhưng đủ để xua đi bóng đêm, để con người hòa điệu cùng thiên nhiên. Sương mỏng dần rồi tan hẳn. Bầu trời cao vời vợi. Những đám mây trắng xốp lơ lửng trôi giữa vòm trời xanh thẳm. Vạn vật, cây cối như được tiếp nhựa sống hồi sinh mạnh mẽ. Hai hàng cây bên đường bung nở chồi non lộc biếc. Chúng vui sướng vì đã trút bỏ tấm áo lông xù xì, nặng nề suốt ba tháng mùa đông dằng dặc. Mẹ thiên nhiên đã khoác cho những đứa con của mình tấm áo mới, tấm áo màu xanh mơn mởn, màu xanh của sức sống và của niềm tin hy vọng.

Quê hương đã lưu giữ bao kỉ niệm êm đềm ngày thơ ấu. Dù có đi đâu, em cũng chẳng thể nào quên được vẻ đẹp của quê hương mình vào những buổi sáng mùa xuân đẹp trời. Bởi đó là những gì thiêng liêng thơ mộng nhất của tuổi thơ em. Cảnh bình minh trên quê hương sẽ mãi là ấn tượng thật đẹp trong tâm trí tất cả chúng ta.

Cảnh mặt trời mọc trên biển là một bức tranh rất đẹp và đầy chất thơ. Đây là đoạn văn miêu tả đẹp nhất của bài kí. Như một “sản phẩm quí”, vẻ đẹp của thiên nhiên như dâng sẵn, đón chờ, nhưng không phải ai cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp ấy một cách đầy đủ và tinh tế. Chính vì thế mà ngắm nhìn bình minh Cô Tô đối với Nguyễn Tuân không phải là một thú vui hưởng thụ, dễ dãi, thụ động mà là cả một cuộc đi tìm cái đẹp một cách công phu, đầy sự khám phá, sáng tạo. Như một nghệ sĩ đi săn lùng cái đẹp, Nguyễn Tuân đã dậy từ canh tư, lúc còn tôi đất, cô đi mãi trên đầu đá sư, ra thấu đầu mủi đảo. Và ngồi đó rình mặt trời lên. Người đọc cảm mến tác giả về lòng yêu quí, tôn thờ “cái đẹp” và cảm phục, thích thú vì công phu tìm kiếm cái đẹp của người nghệ sĩ, hồi hộp cùng tác giả chờ đón cái “đẹp” xuất hiện.