Làm phép tính sau đây:
A:544 + 362 - 89 =
B: 546 - 422 =
C: 472 - 125 + 49 =
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Biện pháp tự từ liệt kê "chẳng biết cười, biết nói cái già cả...đặt đâu nằm đấy".
Tác dụng:
- Tăng tính biểu hình biểu cảm gây ấn tượng sâu sắc với người đọc
- Cho thấy điểm đặc biệt của cậu bé Gióng khi lên ba tuổi
- Chi tiết kì ảo gây sự tò mò hứng thú với người đọc về cậu bé đặc biệt này
Bài thơ về trường, lớp.
Trên đường đến trường, cùng bạn thân yêu,
Đôi chân vui như bay trên đường điều.
Bước vào cổng trường, nụ cười tỏa sáng,
Mỗi buổi sáng mai, hạnh phúc bắt đầu.
Lớp học ấm áp, tình bạn ngọt ngào,
Những người bạn thân, gắn kết trái tim ta.
Giáo viên yêu thương, tri thức trao dồi,
Hành trang tương lai, từng bước dẫn lối.
Bài giảng sáng tạo, tri thức bao la,
Từng chữ viết ra, mang ý nghĩa cao xa.
Cùng nhau học hỏi, khám phá vô tận,
Nắm lấy kiến thức, mở rộng cánh cửa.
Trường là mái nhà, chứa chan yêu thương,
Nơi tụ họp đông, không gian xanh tươi mát.
Sân trường rộng lớn, trò chơi hân hoan,
Vui cười, tư duy, rèn luyện mạnh khỏe.
Ngày qua ngày trôi, kỷ niệm in sâu,
Tình bạn mãi mãi, trong tim nhớ nhung.
Trường là gia đình, lớp học như nhà,
Ghi đậm trên trái tim, nơi ta thuộc về.
Trường và lớp học, thời gian tươi đẹp,
Những kỷ niệm ngọt ngào, mãi không phai mờ.
Từng giờ phút đi qua, để lại dấu ấn,
Trường là ngôi nhà, lớp học là gia đình.
Thân anh như ổ bánh mì
Em mà đói bụng, nhâm nhi cầm chừng
Thân anh như mấy củ gừng
Hôi rình, em chả có ưng tí nào.
Yêu nhau sợ núi, sợ đèo
Sợ sông, sợ biển, sợ nghèo, sợ con
Còn trời, còn nước, còn non
Còn cây ăn trái, anh còn sợ em…
Thân em như tấm lụa đào
Giá tiền trăm triệu đố chàng nào mua.
Ăn chanh mới biết chanh chua
Yêu anh mới biết anh là sở khanh
Không chua không phải là chanh
Con trai ai chẳng sở khanh đôi lần.
Yêu nhau chỉ ngại đuờng xa
Đi bộ mòn dép, đi xe tốn dầu.
Thương em mấy núi cũng trèo
Bây giờ đã có cáp treo lo gì
Thương em chẳng ngại đường đi
Bởi anh sẽ cưỡi Spacy đón em.
Bạn đọc cụ thể trong bài đọc nào ạ, nếu có thì bạn ghi ra nhé, mình chỉ tìm hiểu dựa trên internet:
Trang phục người tiền giao có một số đặc điểm nổi bật. Đầu tiên là sự tinh tế và thanh lịch trong cách ăn mặc. Trang phục thường được lựa chọn cẩn thận, từ chất liệu cho đến kiểu dáng, nhằm thể hiện sự tôn trọng và phản ánh văn hóa của người tiền giao.
Một nét đặc trưng khác của trang phục này là sự chú trọng đến chi tiết. Những đường may, hoa văn, hoặc các phụ kiện đều được thiết kế tỉ mỉ và công phu. Điều này tạo nên sự độc đáo và phong cách riêng biệt cho trang phục người tiền giao.
Trang phục người tiền giao cũng thường mang trong nó ý nghĩa cộng đồng và truyền thống. Nó có thể là biểu tượng của một dân tộc, một nhóm văn hóa hoặc một thể loại nghệ thuật đặc trưng. Trang phục này mang theo câu chuyện và giá trị văn hoá sâu sắc của người tiền giao.
Trang phục người tiền giao là một sự kết hợp độc đáo giữa tinh tế, sự chú trọng đến chi tiết và giá trị văn hoá. Nó không chỉ là một phần của thời trang, mà còn là một phản ánh độc đáo về văn hóa và truyền thống của người tiền giao.
a. Biện pháp tu từ: "Qua đình ngả nón trông đình". Giá trị hoán dụ: Biện pháp này sử dụng hình ảnh đình (nhà thờ cúng) như một biểu tượng để đại diện cho sự khó khăn, công việc trong cuộc sống. Ngả nón trông đình ám chỉ việc phải vượt qua những trở ngại trước khi đạt được thành công. Đồng thời, câu thơ cũng tuyên bố sự công bằng, vì đồng bằng ngôi đình phải phù hợp với công sức và đóng góp mà chúng ta bỏ ra.
b. Biện pháp tu từ: "Áo nâu liền với áo xanh". Giá trị hoán dụ: Biện pháp này sử dụng áo nâu và áo xanh làm tượng trưng cho hai yếu tố khác nhau, nhưng cùng tồn tại và hòa hợp với nhau. Nó cũng ám chỉ sự đồng lòng, sự thống nhất giữa nông thôn và thị thành. Một cách khác, câu thơ cũng biểu thị sự thống nhất và sự liên kết giữa các thành phần xã hội khác nhau trong xã hội đồng quê hoặc xã hội đồng thành.
c. Biện pháp tu từ: "Có hàng râm bụt thắp lên lửa hồng". Giá trị hoán dụ: Biện pháp này sử dụng hình ảnh tượng trưng của hàng râm bụt và lửa hồng để miêu tả sự tôn kính và sự kính trọng đối với Bác Hồ. Hàng râm bụt thường được coi là một biểu tượng của tôn giáo và tâm linh, trong khi lửa hồng đại diện cho lòng kính yêu và kiêu hãnh. Câu thơ gợi lên sự ngưỡng mộ và lòng hiếu thảo khi về thăm quê Bác Hồ làng Sen.
a) \(544+362-89\\ =906-89\\ =817\)
b) \(546-422=124\)
c) \(472-125+49\\ =347+49\\ =396\)