suy nghĩ về trách nhiệm của tuổi trẻ trong việc phát huy truyền thống uống nước nhớ nguồn
giúp mik với
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài thơ "Mẹ là tất cả" của Lê Đình Vân là một tác phẩm đầy cảm xúc, thể hiện tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con. Tác giả đã khéo léo sử dụng những hình ảnh giản dị, gần gũi như "mẹ là bầu trời", "mẹ là dòng sông", để diễn tả vai trò to lớn của mẹ trong cuộc đời mỗi người. Qua từng câu thơ, ta cảm nhận được sự hy sinh thầm lặng, tình yêu thương vô điều kiện và sự che chở của mẹ. Những hình ảnh ấy không chỉ gợi lên sự ấm áp, an lành mà còn nhắc nhở chúng ta về lòng biết ơn và tình cảm sâu sắc dành cho mẹ. Đặc biệt, bài thơ còn khơi gợi trong lòng người đọc những kỷ niệm về mẹ, về những ngày tháng được mẹ chăm sóc, dạy dỗ. Từ đó, ta nhận ra rằng, mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là nguồn động viên, là chỗ dựa vững chắc trong cuộc sống. Tóm lại, "Mẹ là tất cả" là một bài thơ đầy ý nghĩa, giúp ta hiểu rõ hơn về tình mẹ và trân trọng hơn những gì mẹ đã dành cho chúng ta.
Bài thơ "Mẹ là tất cả" của Lê Đình Vần là một tác phẩm giàu cảm xúc, chứa đựng tình yêu thương vô bờ bến mà người con dành cho mẹ. Từ những hình ảnh đơn giản và gần gũi trong cuộc sống hằng ngày, tác giả khắc họa hình ảnh người mẹ như một nguồn sống vô tận, là chỗ dựa tinh thần vững chắc trong cuộc đời mỗi con người. Mẹ không chỉ là người nuôi dưỡng, chăm sóc mà còn là biểu tượng của tình yêu và sự hy sinh vô điều kiện. Qua từng câu thơ, ta cảm nhận được sự tôn thờ, kính trọng và lòng biết ơn sâu sắc đối với mẹ, người đã vất vả, nhọc nhằn suốt đời vì con cái. Câu thơ "Mẹ là tất cả" chính là lời khẳng định mạnh mẽ rằng mẹ là nguồn cội, là bầu trời bao la che chở cho con. Tình cảm mà tác giả dành cho mẹ không chỉ là sự biết ơn mà còn là sự nhận thức rõ ràng về giá trị thiêng liêng của tình mẫu tử. Chính vì thế, bài thơ đã chạm đến trái tim người đọc, khiến mỗi chúng ta thêm trân trọng và yêu thương mẹ hơn bao giờ hết.
Học hành là ánh sao mai,
Rọi đường tri thức ngày dài sáng soi.
Chăm chỉ rèn chí chẳng lơi,
Mai sau vững bước, cuộc đời nở hoa.
Sách vở mở lối bao la,
Đưa ta khám phá thật xa chân trời.
Bút mực gieo chữ vào đời,
Kiên trì ta sẽ thảnh thơi mai này.
Học là hạt giống hôm nay,
Gieo chăm bón kỹ, ngày mai sum vầy.
Cố công, dù nắng hay mây,
Tri thức ở lại, dựng xây cuộc đời.
Tích bạn nhé
Sách vở luôn bên cạnh ta,
Mỗi ngày chăm chỉ, trí khôn thêm dày.
Đường dài học hỏi không ngại,
Mỗi bước đi lên là một niềm vui.
Đèn khuya vẫn sáng trong phòng,
Từng trang sách mở, vững lòng tiến xa.
Không ngừng phấn đấu, bền bỉ,
Thành công sẽ đến, hứa hẹn tươi sáng.
Trong cuộc sống, có rất nhiều người mà hành động và tấm gương của họ đã truyền cảm hứng mạnh mẽ cho tôi. Một trong những người như vậy là cô giáo Thảo, người mà tôi luôn ngưỡng mộ và coi là một hình mẫu để phấn đấu. Cô không chỉ là một người thầy bình thường, mà là người đã giúp tôi nhận ra rằng không có gì là không thể nếu chúng ta có quyết tâm và lòng kiên trì.
Cô giáo Thảo là người mà tôi biết qua lớp học trực tuyến. Mặc dù không phải là một người nổi tiếng trên mạng xã hội hay có nhiều người biết đến, nhưng đối với tôi, cô là một người truyền cảm hứng mạnh mẽ. Cô dạy tôi môn Toán, một môn học mà trước đây tôi luôn cảm thấy khó khăn và xa lạ. Tuy nhiên, chính cô đã giúp tôi thay đổi cách nhìn nhận về môn học này, khiến tôi yêu thích và dần cảm thấy tự tin hơn trong việc giải quyết các bài toán khó.
Điều đặc biệt ở cô là phong cách giảng dạy đầy nhiệt huyết và sự tận tâm. Mỗi bài giảng của cô đều rất sinh động, không chỉ dừng lại ở lý thuyết khô khan mà còn có những ví dụ gần gũi với đời sống. Cô luôn tạo ra một không gian học tập thoải mái, khuyến khích học sinh tự do đặt câu hỏi và thảo luận. Cô không bao giờ chê bai hay la mắng học sinh khi mắc lỗi mà luôn kiên nhẫn giải thích, giúp chúng tôi hiểu bài và tìm ra cách giải quyết vấn đề.
Nhưng điều khiến tôi cảm thấy cô đặc biệt chính là cách cô đối diện với những khó khăn trong cuộc sống. Cô từng chia sẻ rằng cô đã phải vượt qua nhiều thử thách trong cuộc sống để trở thành một người giáo viên. Cô lớn lên trong một gia đình không mấy khá giả, nhưng với nghị lực và sự quyết tâm, cô đã học tập và làm việc không ngừng nghỉ để đạt được ước mơ của mình. Câu chuyện của cô là minh chứng sống động cho việc chỉ cần có niềm tin vào bản thân và kiên trì, thì chúng ta có thể vượt qua mọi trở ngại, dù cho khó khăn có lớn đến đâu.
Tôi còn nhớ một lần, cô chia sẻ với lớp rằng: "Nếu bạn không thể làm điều gì đó ngay hôm nay, đừng vội bỏ cuộc. Hãy thử lại lần nữa, lần nữa, và rồi bạn sẽ thấy thành công đến với mình." Những lời cô nói luôn vang vọng trong tôi mỗi khi tôi gặp phải khó khăn, nhất là trong học tập. Và thật kỳ diệu, mỗi khi tôi thử lại, tôi lại tìm ra cách giải quyết vấn đề mà trước đó tôi tưởng chừng như không thể vượt qua.
Cô Thảo không chỉ là người truyền cảm hứng trong học tập mà còn là tấm gương về sự kiên trì và nghị lực trong cuộc sống. Cô đã giúp tôi nhận ra rằng thành công không phải là điều đến một cách dễ dàng, mà là kết quả của những nỗ lực không ngừng nghỉ. Cô luôn dạy chúng tôi rằng, dù gặp phải bao nhiêu khó khăn, chỉ cần chúng ta không từ bỏ, chắc chắn sẽ đạt được mục tiêu của mình.
Mỗi ngày, cô vẫn tiếp tục truyền cảm hứng cho tôi và các học sinh khác bằng tấm gương về sự chăm chỉ, quyết tâm và lòng kiên nhẫn. Tôi sẽ mãi nhớ và học theo những bài học mà cô đã dạy, không chỉ trong học tập mà còn trong cuộc sống. Cô giáo Thảo chính là một nhân vật truyền cảm hứng mà tôi sẽ luôn ghi nhớ và cảm ơn trong suốt cuộc đời
hai bạn long và hoàng học khác lớp bạn hoàng cứ 10 ngày lại trực nhật còn bạn long cứ 12 ngày lại trực nhật hoải sau ít nhất bao nhiêu ngày thì hai bạn lại trực nhật (giúp tôi với )
Có những câu chuyện đọc rồi sẽ quên. Nhưng cũng có không ít quyển sách đã để lại ấn tượng khó phai, là tiền đề, mục đích, lý tưởng và là một phương tiện đưa ta tới những chân trời mới. “Cô gái đến từ hôm qua” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh là một quyển sách như vậy. Tôi tin với bất cứ ai đã từng đọc tác phẩm này đều không thể quên được hình ảnh cậu học sinh “đặc biệt” là Thư và cô học trò xinh xắn và học giỏi là Việt An.
“Cô gái đến từ hôm qua” đã cho bạn đọc biết đến một tình cảm bình dị và trong sáng của tuổi học trò. Nguyễn Nhật Ánh đem đến một bức tranh ngập tràn sắc màu hồn nhiên với những trái tim chân thành. Và có lẽ trong tình yêu hay trong tất cả mọi thứ của cuộc sống này, sự chân thành bao giờ cũng có giá trị to lớn.
Tôi đã say mê đọc từng dòng, từng trang của câu chuyện. Cậu bé Thư đã dần dần hé mở ra câu chuyện tình yêu của mình một cách tự nhiên đến hết mức có thể, về hai người con gái mà cậu đem lòng yêu mến là Tiểu Li và Việt An - một người của quá khứ và một người của hiện tại. Dù hai câu chuyện diễn ra ở hai thời điểm khác nhau nhưng chúng luôn có một sợi dây gắn kết với nhau.
Câu chuyện bắt đầu từ hồi ức của cậu bé Thư khi chuyển nhà năm bảy, tám tuổi. Tôi dự đoán có lẽ Thư sẽ mất một khoảng thời gian khá lâu để làm quen với người bạn mới. Nhưng tôi đã vội xua đi ý nghĩ đó khi Thư bắt đầu làm quen với cô bé Tiểu Li bằng một cách đặc biệt. Và tôi bật cười một mình: một cách kết bạn vô tư hết sức của trẻ con! Thư đã cho tôi một ấn tượng khó phai. Về một tuổi thơ hồn nhiên, trong trẻo. Về một trái tim chân thành. Về một mối tình đầu đơn giản nhưng đẹp một cách bình dị, sáng trong.
Có lần tôi đã nghĩ “Cô gái đến từ hôm qua” là tổng hợp những câu chuyện của quá khứ và hiện tại đan xen nhau nối dài vô tận. Rồi bỗng Tiểu Li ra đi. Gia đình cô bé chuyển đi nơi khác sống. Mọi chuyện như vỡ òa. Chẳng phải ngày buồn nhất là khi biết sẽ không còn được gặp người mình mến yêu đó hay sao? Khi đọc đến đây, tôi đã thở dài thành tiếng. Mối tình đầu trẻ con của cậu bé Thư sắp được tiến triển nhưng đã bị ngăn lại một cách lạnh lùng.
Lúc ngồi đọc dòng chia tay của hai đứa trẻ vốn hàng ngày thân thiết, đọc những dòng biểu cảm của Thư, tự dưng tôi thấy nước mắt mình chảy ra, có lẽ cái buồn của Thư đã lây lan sang tôi. Bởi Tiểu Li là cô gái đáng yêu, sống chân thật, hòa đồng và thật hiền lành.
Cũng được Thư dành tình cảm chân thành nhưng Việt An khác với Tiểu Li quá. Cô bé Việt An dưới ngòi bút của Nguyễn Nhật Ánh hiện lên xinh đẹp lạ lùng và có một tính cách rất riêng. Cô tạo ấn tượng cho tôi bời sự sắc sảo thông minh và cứng rắn. Hai người con gái của quá khứ và hiện tại đối lập hoàn toàn.
Suốt 10 năm, Thư vẫn nhớ như in mọi thứ về Tiểu Li, nhớ dai dẳng không nguôi mối tình đầu bình dị trong sáng, kể cả đến khi gặp Việt An. Thư đã trưởng thành và biết trân trọng quá khứ. Nhưng cậu cũng đã tiến về phía trước, dành tình cảm cho Việt An, cậu không bị đắm chìm vào những gì đã qua. Trong lòng tôi cảm thấy nhẹ nhõm nhiều khi nhớ lại từ đầu Thư không hề biết Tiểu Li chính là Việt An. Vì vậy mà tình yêu này mới đẹp. Thư yêu Việt An không phải vì hình bóng của Tiểu Li mà bởi chính con người cô hiện tại, sắc sảo và tinh tế hơn. Thư tìm cách để đến gần Việt An, để thổ lộ lòng mình cũng chính vì Việt An của hiện tại.
Khép lại quyển sách, tôi vẫn còn cảm giác câu chuyện thật nhẹ nhàng, lãng mạn, trong sáng đến vô ngần, giống như những giọt sương mai. Tình tiết của câu chuyện dẫn dắt, để rồi mọi cảm xúc vỡ òa và dừng lại đột ngột ở cái kết đầy yêu thương. Một câu nói đánh dấu sự kết thúc cho câu chuyện nhưng nó cũng vừa mở ra cánh cửa của suy tư, cảm xúc cho mọi người. Bao nhiêu cảm xúc cứ mãi còn đan xen, lẫn lộn, cứ đeo bám lấy tôi khi đã khép trang sách lại rồi.
“Cô gái đến từ hôm qua” của Nguyễn Nhật Ánh đã gieo trong lòng tôi ấn tượng đẹp về những tình yêu học trò trong sáng và thiêng liêng biết bao. Nó được ví như những hạt sương long lanh, trong vắt dưới ánh nắng ban mai. Mỗi khi đọc lại những dòng ấy, tâm trạng tôi vẫn còn hoài nỗi bâng khuâng khó tả. Biết có tìm được không trong đời thực của chúng ta, một tình yêu đẹp đẽ và trong sáng như vậy?