K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:                     Thời gian chạy qua tóc mẹ                     Một màu trắng đến nôn nao                     Lưng mẹ cứ công dần xuống                     Cho con ngày một thêm cao                     Mẹ ơi, trong lời mẹ hát                     Có cả cuộc đời hiện ra                     Lời ru chấp con đôi cánh                     Lớn rồi con sẽ bay xa (Lời ru của mẹ -...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:
                    Thời gian chạy qua tóc mẹ
                    Một màu trắng đến nôn nao
                    Lưng mẹ cứ công dần xuống
                    Cho con ngày một thêm cao

                    Mẹ ơi, trong lời mẹ hát
                    Có cả cuộc đời hiện ra
                    Lời ru chấp con đôi cánh
                    Lớn rồi con sẽ bay xa
(Lời ru của mẹ - Trương Nam Hương)

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ trên?
Câu 2: Đoạn thơ bộc lộ suy nghĩ và cảm xúc gì của người con về mẹ?
Câu 3: Thế nào là phương châm lịch sự? Đặt câu có phương châm lịch sự bày tỏ tình cảm của em dành cho mẹ.

2
1 tháng 11 2023

?????????????????????ok

Câu 1: 

Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm.

Câu 2: 

Đoạn thơ cho thấy sự tình yêu thương sâu sắc và sự xót xa của người con khi chứng kiến thời gian lấy đi tuổi xuân và sức khỏe của mẹ. Bên cạnh đó ta còn cảm thấy sự biết ơn sâu đậm của người con dành cho công ơn sinh thành dưỡng dục của mẹ. 

Câu 3: 

Phương châm lịch sự: khi giao tiếp cần tế nhị và thể hiện sự tôn trọng người khác.

Đặt câu: 

- Thưa mẹ, con mãi khắc ghi công ơn sinh thành và dưỡng dục của mẹ. 

Từ câu truyện sau, em hãy viết đoạn văn khoảng (7-10 dòng) ghi lại tâm trạng của em khi mắc lỗi với người thân: Một em bé đáng yêu đang cầm hai quả táo trong tay. Mẹ em bước vào phòng và mỉm cười hỏi cô con gái nhỏ: "Con yêu, con có thể cho mẹ một quả táo được không?" Em bé ngước nhìn mẹ một vài giây, rồi sau đó em lại nhìn xuống từng quả táo trên hai tay minh. Bất chợt, em cắn một miếng trên quả táo ở...
Đọc tiếp

Từ câu truyện sau, em hãy viết đoạn văn khoảng (7-10 dòng) ghi lại tâm trạng của em khi mắc lỗi với người thân:
Một em bé đáng yêu đang cầm hai quả táo trong tay. Mẹ em bước vào phòng và mỉm cười hỏi cô con gái nhỏ: "Con yêu, con có thể cho mẹ một quả táo được không?" Em bé ngước nhìn mẹ một vài giây, rồi sau đó em lại nhìn xuống từng quả táo trên hai tay minh. Bất chợt, em cắn một miếng trên quả táo ở tay phải, rồi lại cắm thêm một miếng trên qua táo bên tay trái. Nụ cười trên gương mặt bà mẹ bỗng trở nên gượng gạo. Bà cố gắng không để lộ nỗi thất vọng của mình. Sau đó, cô gái nhỏ giơ lên một trong hai quả táo vừa bị cắn lúc nãy và rạng rỡ nói: "Quả táo này dành cho mẹ nhé, nó ngọt hơn đấy ạ!".
(Nguồn https://trithucvn.net/doi-song/8-cau-chuyen-y-nghia-ve-cuoc-song)

 
1

Trong quá khứ, em từng trốn học khiến mẹ phiền lòng rất nhiều. Vì chán học nên em đã bỏ tiết cùng bạn bè đi chơi. Ban đầu em cảm thấy rất vui vẻ và không lường trước được hậu quả sẽ xảy ra. Khi em về nhà, em thấy mẹ rất buồn. Hoá ra cô giáo đã thông báo về việc em bỏ lớp đi chơi về gia đình. Thấy khuôn mặt buồn rầu của mẹ, em cảm thấy tội lỗi vô cùng. Em thấy ân hận và tự dằn vặt bản thân vì đã hành động thiếu suy nghĩ như thế. Kể từ đó, em rút ra kinh nghiệm sâu sắc cho bản thân, tuyệt đối không bao giờ muốn làm mẹ buồn nữa. 

Đọc câu truyện sau và trả lời các câu hỏi bên dưới: Một em bé đáng yêu đang cầm hai quả táo trong tay. Mẹ em bước vào phòng và mỉm cười hỏi cô con gái nhỏ: "Con yêu, con có thể cho mẹ một quả táo được không?" Em bé ngước nhìn mẹ một vài giây, rồi sau đó em lại nhìn xuống từng quả táo trên hai tay minh. Bất chợt, em cắn một miếng trên quả táo ở tay phải, rồi lại cắm thêm một miếng trên qua táo bên tay...
Đọc tiếp

Đọc câu truyện sau và trả lời các câu hỏi bên dưới:
Một em bé đáng yêu đang cầm hai quả táo trong tay. Mẹ em bước vào phòng và mỉm cười hỏi cô con gái nhỏ: "Con yêu, con có thể cho mẹ một quả táo được không?" Em bé ngước nhìn mẹ một vài giây, rồi sau đó em lại nhìn xuống từng quả táo trên hai tay minh. Bất chợt, em cắn một miếng trên quả táo ở tay phải, rồi lại cắm thêm một miếng trên qua táo bên tay trái. Nụ cười trên gương mặt bà mẹ bỗng trở nên gượng gạo. Bà cố gắng không để lộ nỗi thất vọng của mình. Sau đó, cô gái nhỏ giơ lên một trong hai quả táo vừa bị cắn lúc nãy và rạng rỡ nói: "Quả táo này dành cho mẹ nhé, nó ngọt hơn đấy ạ!".
(Nguồn https://trithucvn.net/doi-song/8-cau-chuyen-y-nghia-ve-cuoc-song)

Câu 1: Cho biết phương thức biểu đạt chính của câu chuyện trên.
Câu 2: Nêu nội dung chính của câu chuyện.
Câu 3: Các câu "Con yêu, con có thể cho mẹ một quả táo được không?", "Quả táo này dành cho mẹ nhé, nó ngọt hơn đấy ạ!" liên quan đến phương châm hội thoại nào? Em hãy trình bày khái niệm về phương châm hội thoại đó.

0
Đọc bài thơ sau và thực hiện các yêu cầu:                   Thu về khi lá còn non          Gió hiu hiu lạnh làm con nhớ nhiều                   Dáng mẹ gầy gò thân yêu          Áo nâu trăm mảnh sớm chiều gian nan                 ..................................................                   Đời như chiếc bóng thu vàng          Chợ khuya quang gánh nhịp nhàng mẹ rao                   Vang xa từng tiếng ngọt ngào          Dứt câu nghe lệ...
Đọc tiếp

Đọc bài thơ sau và thực hiện các yêu cầu:
                  Thu về khi lá còn non
         Gió hiu hiu lạnh làm con nhớ nhiều
                  Dáng mẹ gầy gò thân yêu
         Áo nâu trăm mảnh sớm chiều gian nan
                ..................................................
                  Đời như chiếc bóng thu vàng
         Chợ khuya quang gánh nhịp nhàng mẹ rao
                  Vang xa từng tiếng ngọt ngào
         Dứt câu nghe lệ dâng trào...ai hay.
(Theo Võ Anh Tài - Chiếc bóng thu vàng)
Câu 1: Đoạn thơ trên được viết theo thể thơ nào?
Câu 2: Người mẹ trong đoạn thơ được tác giả miêu tả với những hình ảnh nào? Qua đó em cảm nhận người mẹ trong đoạn thơ là người như thế nào?
Câu 3: Đặt một câu có sử dụng phương châm lịch sự bày tỏ tình cảm của em đối với mẹ.

1

Câu 1: 

Đoạn thơ trên được viết theo thể thơ : Lục bát. 

Câu 2: 

Người mẹ trong bài thơ trên được miêu tả qua những hình ảnh: dáng gầy gò, áo nâu trăm mảnh, chợ khuya quang gánh, tiếng ngọt ngào, lệ dâng trào. 

Qua đó em cảm nhận được người mẹ trong bài thơ là người phụ nữ lam lũ, vất vả, đức hi sinh cao đẹp và giàu tình yêu thương con. 

Câu 3: 

Đặt câu: Thưa mẹ, con mãi khắc ghi công việc sinh thành và dưỡng dục của mẹ 

Từ nội dung của đoạn trích sau đây, em hãy viết một đoạn văn tự sự (khoảng 10-15 dòng) kể lại tâm trạng của em khi gặp lại thầy (cô) giáo cũ:    Họp mặt lớp cũ, thầy giáo tóc đã điểm sương, gặp lại học trò rưng rưng nước mắt. Thầy hỏi đi hỏi lại chỉ một câu: "Cuộc sống em giờ ra sao? Có hạnh phúc không?"    Cô bạn lớp trưởng năm xưa ngồi xuống cạnh thầy, nửa đùa nửa thật: "Thầy ơi,...
Đọc tiếp

Từ nội dung của đoạn trích sau đây, em hãy viết một đoạn văn tự sự (khoảng 10-15 dòng) kể lại tâm trạng của em khi gặp lại thầy (cô) giáo cũ:
   Họp mặt lớp cũ, thầy giáo tóc đã điểm sương, gặp lại học trò rưng rưng nước mắt. Thầy hỏi đi hỏi lại chỉ một câu: "Cuộc sống em giờ ra sao? Có hạnh phúc không?"
   Cô bạn lớp trưởng năm xưa ngồi xuống cạnh thầy, nửa đùa nửa thật: "Thầy ơi, bao nhiêu năm trời không gặp, vậy mà thầy chỉ mong chờ ở tụi em có điều đó thôi sao?"
   Phải rồi, chỉ điều đó thôi sao? Không phải là ông nọ bà kia, không phải là chức này tước khác, không phải tiền này của nọ. Cũng không phải đã đóng góp được điều gì cho xã hội, cho đất nước. Chẳng lẽ chỉ là hạnh phúc thôi sao, hở thầy?
   Thầy cười. Học trò của thầy ai cũng có năng lực và lòng tự trọng. Và chỉ cần hai thứ đó thì chắc chắn các em sẽ đóng góp cho xã hội bằng cách này hay cách khác. Thầy không băn khoăn về việc đó. Rồi thầy nheo đuôi mắt đầy nếp nhăn, hỏi: "Em không nhớ ngày ra trường thầy nói gì sao? Thầy đã hỏi các em có bao giờ suy nghĩ tại sao lại là "Độc lập - Tự do - Hạnh phúc"? Tại sao là "Hạnh phúc" chứ không phải là "Thịnh vượng" hay "Văn minh"? Hóa ra không em nào suy nghĩ về điều đó cả".
[...] Mỗi con người là một mắt xích, dù rất nhỏ nhưng đều gắn kết và ảnh hưởng nhất định đến người khác. Và thấy người khác ấy lại có ảnh hưởng đến những người khác nữa.Tôi thích nghĩ về mối quan hệ giữa con người với nhau trong cuộc đời như mạng tinh tế kim cương. Mỗi con người là một nguyên tử cacbon trong cấu trúc đó, có vai trò như nhau và ảnh hưởng lẫn nhau trong một mối liên kết chặt chẽ. Một nguyên tử bị tổn thương sẽ ảnh hưởng đến bốn nguyên tử khác, và cứ thế mà nhân rộng ra. Chúng ta cũng có thế vô tình tác động đến cuộc đời một người hoàn toàn xa lạ theo kiểu như vậy. Thế thì bạn có tin rằng sống hạnh phúc chính là đóng góp cho xã hội một cách căn cơ nhất? Bạn có cho rằng, sự phát triển và bền vững của một quốc gia phải được xây dựng từ mỗi cuộc đời riêng lẻ của từng người dân?
(Nếu biết trăm năm là hữu hạn, Phạm Lữ Ân)

0