Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong hai câu thơ sau?"Ôi bàn tay như đôi lá còn xanh" "Trên mình em đau đớn cả thân cành"
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Biện pháp tu từ sd đoạn thơ trên:Hoán dụ
- Đảo ngữ : câu thơ thứ 2
- Phép đối : ngàn mây ( cái rộng lớn)>< chim bay (cái nhỏ bé)
- Tác dụng :tạo ra một cảm xúc sâu lắng và đồng cảm với những trạng thái tinh thần mệt mỏi và cô đơn của con người.
- Hình ảnh của gió cuốn chim bay mỏi và sương sa khách bước dồn mang đến một hình ảnh buồn bã và lưu giữ trong lòng người đọc một cảm giác nhẹ nhàng và tĩnh lặng.
Đoạn thơ "Bên kia sông Đuống" của Hoàng Cầm là một bức tranh đầy xúc động về quê hương Kinh Bắc trước và sau Cách mạng tháng Tám. Qua đó, ta cảm nhận được tình yêu quê hương sâu nặng của tác giả. Trước Cách mạng tháng Tám, quê hương Kinh Bắc hiện lên với vẻ đẹp bình dị, thanh bình và đậm đà bản sắc dân tộc. Đó là "lúa nếp thơm nồng", là "Tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong", là "Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp". Quê hương là nơi nuôi dưỡng tâm hồn con người, là nơi lưu giữ những giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp. Tuy nhiên, khi giặc Pháp xâm lược, quê hương trở nên tan tác, "ngùn ngụt lửa hung tàn". "Ruộng ta khô", "nhà ta cháy", "chó ngộ một đàn", "lưỡi dài lê sắc máu". Bức tranh quê hương giờ đây chỉ còn lại sự hoang tàn, chết chóc. Tình yêu quê hương của tác giả được thể hiện qua những hình ảnh đối lập, tương phản gay gắt. Quê hương trước và sau Cách mạng tháng Tám như hai thế giới khác nhau. Qua đó, ta thấy được sự xót xa, đau đớn của tác giả trước cảnh quê hương bị tàn phá. Đồng thời, ta cũng cảm nhận được niềm tự hào về truyền thống văn hóa tốt đẹp của quê hương và ý chí quyết tâm chống giặc ngoại xâm của tác giả. Tóm lại, qua đoạn thơ "Bên kia sông Đuống", ta cảm nhận được tình yêu quê hương sâu nặng, thiết tha của Hoàng Cầm. Tình yêu ấy được thể hiện qua những hình ảnh thơ đầy xúc động và những câu thơ đầy ám ảnh.
Truyện ngắn "Ngôi Nhà Trên Cây" của tác giả Tốt Tô Chan là một tác phẩm nhỏ mang đến cho độc giả những cảm xúc nhẹ nhàng và ý nghĩa sâu sắc về tình cảm gia đình. Dưới đây là một số phân tích về truyện ngắn này:
Truyện ngắn "Ngôi Nhà Trên Cây" của tác giả Tốt Tô Chan là một tác phẩm nhỏ mang đến cho độc giả những cảm xúc nhẹ nhàng và ý nghĩa sâu sắc về tình cảm gia đình. Dưới đây là một số phân tích về truyện ngắn này:
1. Bối cảnh và môi trường:Ngôi nhà trên cây: Là biểu tượng cho môi trường an toàn, ấm cúng và tình cảm gia đình. Nó không chỉ là nơi chốn trú ẩn, mà còn là nơi gắn bó tình cảm giữa các thành viên trong gia đình.
2. Nhân vật chính:
Nhóm bạn nhỏ: Gồm những đứa trẻ có tình bạn mạnh mẽ và khám phá thế giới xung quanh, đại diện cho sự hồn nhiên, tò mò và lòng tin.
3. Chủ đề:
Tình cảm gia đình: Truyện tập trung vào mối quan hệ giữa các thành viên trong gia đình, thể hiện sự quý báu của tình thân và sự chia sẻ những khoảnh khắc hạnh phúc bên nhau.
4. Biểu tượng và ý nghĩa:
Ngôi nhà trên cây: Tượng trưng cho nơi ẩn náu của tình cảm gia đình, là nơi chứa đựng những kí ức và trải nghiệm đáng nhớ.
Cuộc phiêu lưu: Biểu tượng cho sự tìm kiếm, khám phá và trải nghiệm cuộc sống, một phần quan trọng của việc lớn lên.
5. Ngôn ngữ và diễn đạt:
Ngôn ngữ nhẹ nhàng: Tốt Tô Chan sử dụng ngôn ngữ đơn giản, dễ hiểu nhưng mang đến sức mạnh lôi cuốn tâm hồn độc giả, đặc biệt là độc giả trẻ.
6. Học thức và giáo dục:
Giáo dục về giá trị gia đình: Truyện giúp trẻ hiểu và trân trọng giá trị của tình cảm gia đình, khuyến khích việc chia sẻ và tương tác tích cực trong mối quan hệ gia đình.
7. Hình ảnh và mô tả:
Mô tả sinh động: Tác giả sử dụng mô tả tinh tế và hình ảnh sống động để tái hiện cảnh vật, tạo nên không khí ấm áp và thân thiện.
8. Hồi tưởng:
Kỷ niệm và hồi tưởng: Sử dụng kỷ niệm và hồi tưởng để làm giàu nội dung, làm tăng tính cảm độc giả và tạo ra một liên kết sâu sắc với những kí ức.
Truyện ngắn "Ngôi Nhà Trên Cây" là một tác phẩm nhẹ nhàng nhưng mang đến cho độc giả nhiều suy nghĩ và cảm xúc tích cực về tình cảm gia đình và giá trị của việc trải nghiệm cuộc sống.
An-đéc-xen nhà văn nổi tiếng với những câu chuyện dành cho thiếu nhi. Các tác phẩm của ông luôn để lại những ấn tượng sâu đậm, những bài học sâu sắc cho các bạn nhỏ. Khi nhắc đến kho tàng truyện của ông ta không thể không nhắc đến truyện Cô bé bán diêm, một câu chuyện giàu giá trị nhân văn, nhân bản.
Truyện kể về số phận bi thương, bất hạnh của cô bé bán diêm. Cô bé vốn cũng có một gia đình hết sức êm ấm, hạnh phúc, với người bà hiện hậu, trong “ngôi nhà xinh xắn có dây thường xuân bao quanh”, nhưng tất cả chỉ còn là quá khứ xa xôi. Người bà, người mẹ yêu thương em lần lượt đã qua đời, em sống với người bố trong cảnh nghèo khổ, túng quẫn trên một căn gác tồi tàn, em phải đi bán diêm để kiếm sống.
Sự khốn cùng của em được tác giả đậm tô hơn nữa trong đêm giao thừa. Trong đêm đông lạnh giá, từng cơn gió thấu xương vù vù thổi, cô bé đầu trần, chân đất, bụng đói đang mang những phong diêm đi bán. Em không dám về nhà vì người cha nghiện rượu sẵn sàng đánh em nếu em chưa bán được gì. Em ngồi sát góc tường, mong mỏi mọi người rủ lòng thương mà mua cho mình.
An-đéc-xen đã xây dựng một loạt các hình ảnh tương phản, đối lập để làm nổi bật lên hoàn cảnh đáng thương của cô bé: ngôi nhà xinh xắn, ngập tình yêu thương chỉ còn trong quá khứ, hiện tại chỉ là tầng áp mái tồi tàn, với người cha luôn mắng chửi, đánh đập em; mọi người đang ngồi trong ngôi nhà sáng ánh đèn còn em một mình với bóng đêm, lạnh giá; trong mỗi căn nhà sực nức mùi ngỗng quay, mùi của gia đình hạnh phúc còn cô bé bụng đói cả ngày, cô đơn, buồn tủi. Với nghệ thuật tương phản tác giả đã làm rõ hơn nỗi bất hạnh của em. Cô bé không chỉ thiếu thốn, khốn khổ về vật chất mà con sống trong cảnh bị mọi người hờ hững, trong đó có cả bố - người đã sinh ra em.
Tác giả có sự kết hợp hài hòa giữa hiện thực và mộng tưởng thông qua các lần quẹt diêm của cô bé. Trong tác phẩm, cô bé quẹt diêm tất cả năm lần: lần một thấy chiếc lò sưởi, lần hai thấy ngỗng quay, lần thứ ba thấy cây thông, lần bốn thấy bà, lần năm em quẹt tất cả các que diêm còn lại để níu kéo người bà ở lại với mình. Trình tự quẹt diêm của em là hoàn toàn hợp lí, đi từ vật chất đến tinh thần: em muốn có lò sưởi, ngỗng quay bởi em đang phải chịu cái đói, cái lạnh; em thấy cây thông, người bà bởi nó gợi ra không khí gia đình ấm áp, tràn ngập tình yêu thương. Sự đan cài giữa hiện thực và mộng tưởng đem đến cho người đọc niềm xót xa, cảm thông sâu sắc trước số phận em bé. Những mộng tưởng của em bé đều xuất phát từ thực tế khổ đau: em mơ lò sưởi, bữa tiệc, cây thông,… vì em phải sống trong cảnh thiếu thốn, nghèo khổ. Em mơ thấy bà vì khi bà mất, em luôn sống trong cảnh thiếu tình yêu thương. Sau mỗi lần que diêm tắt là thực tế khắc nghiệt đổ ập vào em, khiến cho số phận của cô bé càng trở nên bất hạnh. Bởi vậy, em cố gắng quẹt những que diêm cuối cùng để níu kéo bà ở lại, để em được sống trong tình yêu thương. Nhưng cô bé cũng hiểu rằng, chỉ cần que diêm tắt đi thì hình ảnh bà cũng mất như tất cả những sự vật trước đó. Bởi vậy, em đã ước mình được đi cùng bà mãi mãi. Niềm mong ước của em vừa phản ánh khát khao được sống trong tình yêu thương, vừa thể hiện số phận bi kịch, bất hạnh của cô gái bé nhỏ, tội nghiệp.
Cái chết của cô bé cũng vô cùng thương tâm, gây ám ảnh với bạn đọc. Buổi sáng đầu tiên của năm mới, mọi người ai cũng vui vẻ, rạng rỡ nhưng em bé lại một mình chết ở xó tường, em chết vì lạnh, vì lòng người vô cảm không ai quan tâm, giúp đỡ em. Nhưng khi chết trên mặt em đôi má vẫn hồng, đôi môi như đang mỉm cười, vì em đã thoát khỏi cuộc sống bất hạnh, được đến với người bà yêu quý của mình. Thực tế đây là một cái kết mang tính chất bi kịch. Hạnh phúc với mỗi con người là ở thực tại, ở trần thế này nhưng em phải đến thế giới khác mới được hưởng trọn vẹn niềm hạnh phúc ấy.
Tác phẩm được xây dựng một kết cấu phù hợp với diễn biến sự việc và tâm lí nhân vật. Nghệ thuật tương phản đối lập càng làm nổi bật hơn nỗi bất hạnh của em bé: mồ côi, trong đêm tối một mình lang thang bán diêm đối lập với đường phố rực rỡ ánh đèn, những người xung quanh vui vẻ, hạnh phúc. Sự đan xen hài hòa hợp lí giữa hiện thực và mộng tưởng vừa làm rõ số phận bi thương, vừa khắc họa khát khao hạnh phúc của cô bé bán diêm.
Truyện Cô bé bán diêm thể hiện tình yêu thương sâu sắc của nhà văn đối với những số phận bất hạnh. Truyện truyền tải đến người đọc thông điệp giàu ý nghĩa, thấm đẫm giá trị nhân đạo: hãy yêu thương trẻ thơ và để cho chúng được sống một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc.
ôi, xin lỗi bạn nha! Bạn tham khảo trên mạng giúp mik nhá! Copy nó bị nhảy phông á bạn!
Em đồng ý với quan điểm trên. Bởi quê hương là duy nhất, nếu ai mà không nhớ quê hương, người đó sẽ không thể lớn nổi thành người”. “không lớn nổi" không phải là cơ thể không lớn lên, không phải là con người ta cứ bé mãi, mà “không lớn nổi” có nghĩa là không trưởng thành một con người thật sự. Người mà không nhớ về cội nguồn, gốc rễ, ăn cháo đá bát thì người đó không có đạo đức, không xứng đáng là một con người. Với tất cả chúng ta, quê hương là một thứ gì đó gần gũi đến kỳ lạ.
-Yêu thương, quý trọng, tri ân vợ
-Tự trác mình mang gánh nặng cho vợ
-Tự rủa mình-chân tình người chồng-nhân cách đẹp
-Chửi thành kiến xã hội phong kiến
-Chửi xã hội bạc bẽo, vô tình
So sánh:
- Câu thơ "Ôi bàn tay như đôi lá còn xanh": So sánh bàn tay của người em với "đôi lá còn xanh".
- Câu thơ "Trên mình em đau đớn cả thân cành": So sánh sự đau đớn của người em với "cả thân cành".
\(\rightarrow\) Tác dụng:
- Hình ảnh thơ trở nên sinh động, gợi cảm.
- Nhấn mạnh sự trẻ trung, sức sống tiềm tàng của người em.
- Gợi sự thương cảm, xót xa cho người em.
Nhân hóa:
- Câu thơ "Ôi bàn tay như đôi lá còn xanh": Gán cho "bàn tay" khả năng "còn xanh" như lá.
- Câu thơ "Trên mình em đau đớn cả thân cành": Gán cho "thân cành" khả năng cảm nhận "đau đớn" như con người.
\(\rightarrow\) Tác dụng:
- Thể hiện sự đồng cảm, chia sẻ với nỗi đau của người em.
- Nhấn mạnh mức độ đau đớn, tổn thương của người em.
- Khơi gợi sự thương cảm, xót xa cho người em.