Viết một đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em yêu mến, trong đó có ít nhất một câu ghép và cho biết các vế trong mỗi câu ghép với nhau bằng cách nào
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
A/Trời mưa to nên đường đến trường bị ngập lụt.
B/Anh ấy không ấy mà anh ấy có gửi quà chúc mừng.
C/Vì các em không thuộc bài nên các em không làm được bài.
Ở quê thật thích! Có vườn cây, ao cá, có cánh cò bay lả và nhiều điều khác nữa. Nhưng những đêm bên bờ sông hóng mát, ngắm trăng và vui đùa cùng lũ bạn luôn là những gì đẹp nhất trong ký ức tuổi thơ em.
Lúc này, trời hơi tối và chỉ có ngôi sao Hôm là đã mọc tự bao giờ. Chân trời bỗng hồng rực, mặt trăng ló ra và bắt đầu cuộc viễn du. Bầu trời sáng dần, thấy rõ đám mây trắng bồng bềnh giữa không trung. Một vài chú chim đi kiếm ăn về muộn mải mốt cất tiếng kêu gọi bạn. Cỗ xe thời gian đã đưa mặt trăng lên quá ngọn cây cao, ban phát ánh sáng cho làng mạc, thôn xóm. Dưới ánh trăng, những mái nhà như được phết lên một lớp nhũ vàng óng, tán lá ướt đẫm sương lấp lánh như những chiếc lá bằng bạc. Ánh trăng lan toả khắp nơi nơi, chiếu lên vòm cây tạo ra những hình thù ngộ nghĩnh, quái lạ. Trên cao, nền trời trong vắt in rõ dải Ngân Hà cùng đàn vịt tung tăng bơi lội. Ngọn gió mát lành ùa về xao động.
Mọi người trong xóm tụ tập dưới gốc cây đầu làng. Cụ già, người lớn quây quần bên ấm nước chè, râm ran trò chuyện, ngâm thơ; đàn trẻ nhỏ thì tíu tít đánh trận giả tiếng cười ran ran. Đêm khuya dần, người lớn đều đã ra về, chỉ còn lại tụi trẻ chúng em. Trăng một mình toả sáng rực rỡ. Không gian yên tĩnh, chỉ còn nghe tiếng sương rơi, tiếng chim đỗ quyên thánh thót. Chúng em vừa ngắm trăng, vừa hóng những cơn gió thổi về từ sông mát rượi.
Sau này dù có đi đâu xa nhưng ký ức tuổi thơ về bè bạn trong nhưng đêm trăng thanh gió mát trên quê hương sẽ luôn in đậm trong trái tim em.
Danh từ: chuyện cổ tích;cây khế;người em;người anh
Tính từ: chăm chỉ;hiền lành;tham lam; độc ác
Quan hệ từ: còn
a/ Tuy hạn hán kéo dài nhưng mọi người vẫn quyết tâm trồng trọt trên mảnh đất này.
b/ Cô giáo giảng bài, các bạn chăm chú lắng nghe.
c/Mặc dù tên cướp rất hung hăng, gian xảo nhưng cảnh sát vẫn bắt được anh ấy.
d/Sở dĩ bạn Lan được danh hiệu học sinh giỏi vì bạn Lan luôn chăm chỉ học hành.
Sáng nào em cũng đi trên con đường quen thuộc để đến trường. Hai bên đường có nhiều cảnh đẹp, nhưng em thích nhất là được ngắm cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng.
Cánh đồng quê em rộng mênh mông. Mãi tít phía xa mới nhìn thấy màu xanh rì của những luỹ tre làng viền quanh cánh đồng. Sáng sớm, trên cánh đồng, không gian thật thoáng đãng, mát mẻ. Mọi cảnh vật im lìm như còn chìm trong giấc ngủ. Thỉnh thoảng mới nghe thấy tiếng kêu thảng thốt của một chú vạc đi ăn đêm, lạc đàn gọi bạn. Tiếng kêu như xé rách khoảng không yên tĩnh. Một làn gió nhẹ thoảng qua, cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió. Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bằng bạc làm cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Lác đác đã có bóng người đi thăm đồng, thỉnh thoảng họ lại cúi xuống xem xét. Thời kì này lúa đang vào mẩy. Từng khóm lúa trĩu xuống vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Em bước xuống bờ ruộng, nâng trong tay bông lúa nặng hạt, em thầm nghĩ: “Năm nay chắc được mùa to”.
Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ ánh lên màu xanh pha vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn càng làm tăng thêm vẻ đẹp của đồng quê. Ngắm nhìn đồng lúa quê mình hứa hẹn một vụ mùa bội thu lòng em lâng lâng một niềm vui khó tả.
Của bạn đây nha nhớ tick cho mình nhé
Cảm ơn bạn nhiều
Mỗi khi về quê, em được trải nhiệm rất nhiều thứ. Nào đi gặt lúa, hái rau, nào xem thả diều, nhưng chỉ cần được ở nhà ngắm mưa rào thôi là em đã vui lắm rồi.
Gió bay tới, thổi những đám mây to lớn, nặng và đặc xịt kéo đến đầy trời. Mây mờ trắng xóa ở mọi nơi, gió mạnh mẽ quất tới tấp như những lưỡi kiếm lạnh tạt vào người đi đường đang tìm chỗ trú. Em giúp mọi người nhấc giá treo quần áo vào mái hiên nhà. Trên mái nhà, máng nước bắt đầu kêu lách tách. Trời dần đổ mưa. Mặt sân sủi bọt lộp độp lộp độp. Mấy cây cau nghiêng ngả, lá sải tay bơi. Trong nhà, bọn trẻ con ríu rít: “Cây cau sắp đổ rồi đấy!” Cây cỏ hoa lá cũng góp vui, ngọn mùng tơi nhảy múa, giàn hoa phong lan đung đưa lắc lư mừng rỡ đón cơn mưa. Con chó Pi co rúm lại trong chuồng vì lạnh, chú em kéo rèm và gỡ các lồng chim xuống bếp, đàn cá vàng trong bể nước tung tăng. Cái mùi ngai ngái bốc lên xung quanh. Trời mưa ngày càng to, người người vội vã chạy mưa về nhà.
Ngớt mưa hơn rồi, em ra ngoài hiên, bầu trời đã sáng hơn trước. Mây mờ cũng dần tan hết, bầu trời như được gột rửa, trong lành, mát mẻ. Ánh nắng đẹp đẽ chiếu xuống mặt sân, giọt nước mưa còn đọng lại trên cành cây lấp lánh. Mọi người đi ra và tiếp tục công việc mà mình đang làm dở. đường phố nhộn nhịp trở lại.
Có thể trời mưa xám xịt và làm gián đoạn công việc của mọi người, nhưng hãy nhìn vào mặt tích cực. Mưa làm cho cây cối xanh tươi, không khí mát mẻ, mỗi khi trời mưa là em được ở bên gia đình, vẽ hay chơi trò chơi cùng các em nhỏ, quan sát cách mọi người trú mưa và tận dụng nó. Em yêu trời mưa lắm!
Mẹ thường bảo em trời mưa hay nắng đều có ích cho cây cối, mọi sinh vật trên đời. Riêng em, em lại thích những cơn mưa vì lúc đó em có thể ngồi bên cửa sổ để ngắm nhìn cảnh vật. Một buổi trưa nọ, trời đang nắng bỗng có đám mây đen kéo đến che kín bầu trời, tiếng sấm chớp vang lên. Em thích thú reo lên: “A! Mưa rồi!”
Cơn mưa đến bất chợt như một đứa trẻ chơi trò trốn tìm. Bầu trời trước đó rất trong xanh, nắng cũng vàng rực, em đang ngồi làm bài bên cạnh khung cửa sổ. Vậy mà chỉ một lát sau bầu trời đã tối sầm, u ám. Cơn gió mang hơi nước lành lạnh thổi đến khiến cả căn phòng em mát mẻ hơn. Chú mèo mun đang nằm cuộn tròn ngoài gốc cây nghe tiếng sấm hốt hoảng nhảy qua khung cửa sổ, sà vào lòng em. Những chú chim trên cành lúc nãy còn hát véo von giờ đã bay về tổ. Em thấy thương tổ chim sâu nhỏ dưới tán lá me, biết mẹ chúng có về kịp trời mưa không. Gió mỗi lúc một mạnh hơn và lạnh buốt mang theo những hạt mưa rào. Rồi mưa mỗi lúc nặng hạt, mưa trắng xóa khung cảnh phía trước. Ngoài đường những chiếc xe chạy thật nhanh để tìm chỗ trú. Các cô chú đi đường mặc vội áo mưa. Cơn mưa hơn nên con đường chẳng còn bóng xe nào qua lại. Chú gà trống ham chơi nên không tìm chỗ nấp, chú ướt lướt thướt kêu chim chíp tìm mẹ. Em cầm dù chạy ra gốc cây lấy lá che cho chú khỏi ướt. Trong tổ chim sâu, chim mẹ đã về kịp trời mưa để giữ ấm cho con. Em vui sướng như được chính mẹ mình ủ ấm.
Mưa rơi lộp bộp mái nhà, chảy thành dòng xuống máng hứng nước của ba. Những cành cây cam, cây khế xòe rộng ra để hứng những dòng nước mát lành. Luống rau muống của mẹ trồng cười hả hê thích thú. Chỉ có những nụ hoa mười giờ là cụp mặt xuống buồn rầu.
Một lát sau mưa tạnh, mưa tạnh nhanh bất chợt như khi đến. Chỉ còn gió ở lại cuốn những đám mây đen đi mất như người nghệ sĩ vén bức màn sân khấu. Ánh mặt trời dần hiện ra chiếu những tia nắng ấm áp khắp mọi nơi. Mọi người vui vẻ tiếp tục đi trên đường. Chú gà con tìm được mẹ nên kêu chim chíp vui mừng. Cây cối rung rinh theo cơn gió như cảm ơn cơn mưa đến đúng lúc. Sau cơn mưa bầu trời trong xanh trở lại, em ngước mắt nhìn qua khung cửa sổ chợt thấy chiếc cầu vồng thật đẹp. Chiếc cầu vồng bắc ngang bầu trời như chiếc cầu vô tận của thiên nhiên.
Em thích những cơn mưa bất chợt như thế, mưa làm sạch sẽ đường phố, khiến cây tươi tốt hơn. Không chỉ thế mưa còn gợi cho em nhiều kỉ niệm đẹp về tuổi thơ tắm mưa cùng các bạn.
Thời gian trôi nhanh thật đấy ! 5 năm dưới mái trường tiểu học lại gần khép lại để chúng em sang một cấp trung học cơ sở mới . Sắp chia tay lớp , chia tay mái trường lòng em vừa vui vừa buồn . Vui vì được lên lớp , buồn vì mình phải rời xa cô , rời xa bạn . Tất cả những kỉ niệm cùng lớp em sẽ không bao giờ quên . Cuối cùng em chỉ muốn nói : " Cảm ơn và tạm biệt ngôi trường ( tên trường bn) thân yêu ! "
mik viết ko hay lắm bn thông cảm
oh, thoáng cái bị đuổi ra khỏi trường cấp 1, lại trở thành đàn em của cấp 2.
Phải chia tay thầy cô cũ và sẽ có thầy cô mới !
Bài học mới , đi tiếp, ...nghĩ đến các bạn cùng lóp bị mắc bệnh tâm lý, gia đình các bạn ấy " kỳ kỳ " ...
giờ anh cũng thế cấp 3 vào học đại 2024 !
tả cô giáo
Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 – lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường. Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh.
Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay fem còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.
Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào. Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ.
Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”. Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô – người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.
Tả người bạn thân nhé!
Thời gian trôi qua thật nhanh,các bạn có biết không?Bạn của mình là Minh Anh,học sinh lớp 6B.Bạn ấy là người bạn thân của mình lúc học cấp 1 đấy.Nhưng bây giờ bạn ấy đã chuyển trường và không là bạn thân ở trường THCS nữa rồi.
Tuy nhiên mình có một cô bạn thân mới đến đó là Huyền Trang.Trang là người học giỏi.Dáng người bạn ấy thon.Mái tóc ngang lưng và mượt mà.Đôi môi lúc nào cũng chúm chím trông đáng yêu.Đặc biệt bạn ấy có một làn da mịn và hơi đen.
Ở lớp bạn múa rất dẻo và uyển chuyển.Những bài khó bạn đều làm được.Chúng em lấy làm ghen tị vì sức học tập của Trang thật nhanh và giỏi.
Ở lớp Trang luôn được cô giáo tuyên dương vì học giỏi,thông minh,dũng cảm luôn luôn làm bài tập.Không như chúng em viết bài một tí là mỏi tay đâu.Trang làm cả quyển vở tiếng việt 1 cũng không sao đâu nhớ.Có lần em thấy Trang lên rừng hái rau giúp mẹ và vác rìu bổ củi nữa.Người như Trang thật hiếm có.
Một lần em định rủ Trang đi chơi,nhưng thấy có người lạ trong nhà Trang lên em không dám vào.Chợt em thấy Trang bế một đứa bé nhỏ nhắn đầu to mắt thụt vào bên trong.Em vẫy tay Trang bế đứa bé chạy ra ngoài,em hỏi''Trang ơi đứa bé này là ai,nhìn kì thế?''Trang vừa nói thẫm thụt vừa đáp''À...à đây là cháu gái mình ấy mà nó bị tật đấy''.Nghe Trang nói vậy em bảo''cậu cho tớ bế xem nào?''Trang bèn bảo''bế cẩn thận vào nhé''Trang đưa em bế em bé trơn như đá lạnh tụt khỏi tay em may có em đỡ Trang cau mày''tớ bảo cậu bế cẩn thận cơ mà sao cậu cứ bế kiểu đó''Em bảo''trơn như đá còn cau mày''Trang nói nhẹ nhàng''con bé nhà mình nó họ trơn mà sao không trơn được.Nói xong Trang bảo em chiều ra nhà văn hóa xem các anh chị nhảy dây.
Em rất mong Trang đồng hành cùng em trong những lớp học,trường học.