K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 3

Câu nói "con nay đã biết cuốc nương làm ngô, con phải làm nương ngô giả nợ thay cho bố. Bố đừng bán con cho nhà giàu" giúp em thấy nhân vật Mị luôn có ý thức về cuộc sống của mình đồng thời câu nói ấy cũng thể hiện niềm tin vào sức sống của bản thân trong con người Mị. Mị tin rằng mình có thể làm nương ngô để trả nợ thay cho bố

13 tháng 3

Tinh thần đoàn kết là sức mạnh vô hình nhưng vô cùng quan trọng trong cuộc sống. Khi con người đoàn kết, họ có thể vượt qua mọi khó khăn, thử thách và đạt được những mục tiêu lớn lao. Đoàn kết không chỉ thể hiện trong những lúc gian nan mà còn là yếu tố quyết định trong việc xây dựng một cộng đồng vững mạnh. Sự đoàn kết giúp mọi người hiểu và hỗ trợ lẫn nhau, phát huy sức mạnh tập thể, tạo ra sự đồng thuận và gắn kết. Tinh thần đoàn kết cũng thể hiện sự tôn trọng, yêu thương và chia sẻ giữa các cá nhân. Chính vì vậy, trong xã hội ngày nay, khi mà những khó khăn, thử thách luôn đan xen, đoàn kết càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Đoàn kết là nền tảng giúp con người sống hài hòa, phát triển bền vững và vượt qua mọi nghịch cảnh.
Tham khảo nha


13 tháng 3

plssssssssssssss trả lời đi


Câu chuyện "Kiến và Châu Chấu" không chỉ là một câu chuyện ngụ ngôn đơn thuần, mà còn là một bài học sâu sắc về sự chuẩn bị và tầm nhìn xa. Chi tiết thú vị nhất có lẽ là sự đối lập giữa hai nhân vật: Kiến cần cù, chăm chỉ tích lũy thức ăn cho mùa đông, trong khi Châu Chấu lại vô tư lự, chỉ biết tận hưởng cuộc sống hiện tại. Sự tương phản này khiến người đọc phải suy ngẫm về cách sống và làm việc của mình, liệu chúng ta có đang sống quá hời hợt hay đã biết lên kế hoạch cho tương lai? Câu chuyện khép lại với cái kết buồn cho Châu Chấu, nhưng đó cũng là lời cảnh tỉnh cho những ai chỉ biết sống cho hiện tại mà không nghĩ đến ngày mai.

13 tháng 3

Mình cần gấp tìm mãi trên gôgle ko có

13 tháng 3

giúp tớ với ạ, cảm ơn nhiều ạ

13 tháng 3

1. Xác định thể thơ và dấu hiệu nhận biết

  • Thể thơ: Đoạn thơ trên được viết theo thể song thất lục bát.
  • Dấu hiệu nhận biết:
    • Mỗi khổ thơ gồm 4 câu với cấu trúc: 2 câu 7 chữ (song thất) tiếp theo là 2 câu 6 chữ và 8 chữ (lục bát).
    • Vần điệu: Các câu 7 chữ đầu tiên hiệp vần với nhau, câu thứ 2 bắt vần với câu 6 chữ, và câu 6 chữ bắt vần với câu 8 chữ.
    • Đây là một thể thơ truyền thống thường dùng để biểu đạt cảm xúc sâu lắng, buồn thương.

2. Xác định biện pháp tu từ trong khổ thơ đầu và tác dụng

Khổ thơ đầu:

"Chốn ải Bắc mây sầu ảm đạm
Cõi trời Nam gió thảm đìu hiu
Bốn bề hổ thét chim kêu
Đoái xem phong cảnh như khêu bất bình."

  • Biện pháp tu từ:
    • Nhân hóa: "mây sầu", "gió thảm", "hổ thét", "chim kêu" – gán cảm xúc con người cho thiên nhiên, tạo nên bầu không khí u buồn, ảm đạm.
    • Ẩn dụ: Hình ảnh "mây sầu", "gió thảm" gợi lên nỗi buồn và tâm trạng đau thương của người trong hoàn cảnh éo le.
    • Từ láy: "ảm đạm", "đìu hiu" gợi cảm giác tĩnh lặng, buồn bã.
  • Tác dụng: Những biện pháp này làm nổi bật không khí tang thương, u ám của bối cảnh đất nước. Qua đó, tác giả thể hiện nỗi buồn đau, lo lắng về thời cuộc và vận mệnh dân tộc.

3. Nhân vật trữ tình và tâm trạng thể hiện

  • Nhân vật trữ tình: Là người cha trong đoạn thơ, đang trong hoàn cảnh xa cách, lo lắng cho con cái và vận mệnh đất nước.
  • Tâm trạng thể hiện:
    • Nỗi lo lắng, ưu tư về cảnh đất nước loạn lạc, thiên nhiên u ám.
    • Tình cảm yêu thương, dặn dò con qua câu thơ cuối:

      "Con ơi nhớ lấy những lời cha khuyên."
      Điều này thể hiện sự lo lắng cho thế hệ mai sau, mong con luôn ghi nhớ lời răn dạy, giữ vững đạo lý và lòng trung nghĩa.

4
456
CTVHS
13 tháng 3

Dạ bạn muốn viết đoạn văn hay bài văn giải thích ý nghĩa câu tục ngữ ạ?

Viết bài văn nghị luận (khoảng 500 chữ) trình bày cảm nhận của Anh/chị về vẻ đẹp thiên nhiên trong bài thơ sau: VỘI VÀNG(Xuân Diệu)                                                                                         Tặng Vũ Đình Liên                                             Tôi muốn tắt nắng đi   ...
Đọc tiếp

Viết bài văn nghị luận (khoảng 500 chữ) trình bày cảm nhận của Anh/chị về vẻ đẹp thiên nhiên trong bài thơ sau:

 

VỘI VÀNG

(Xuân Diệu)

                                                                                         Tặng Vũ Đình Liên

                                             Tôi muốn tắt nắng đi

                                             Cho màu đừng nhạt mất;

                                             Tôi muốn buộc gió lại

                                             Cho hương đừng bay đi.

 

                                             Của ong bướm này đây tuần trăng mật;

                                             Này đây hoa của đồng nội xanh rì;

                                             Này đây lá của cành tơ phơ phất;

                                             Của yến anh này đây khúc tình si;

                                             Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,

                                             Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;

                                             Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;

                                             Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:

                                             Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

 

                                             Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua,

                                             Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,

                                             Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.

                                             Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,

                                             Không cho dài thời trẻ của nhân gian,

                                             Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,

                                             Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại!

                                             Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,

                                             Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;

                                             Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi,

                                             Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt...

                                             Con gió xinh thì thào trong lá biếc,

                                             Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?

                                             Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,

                                             Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?

                                             Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa...

 

                                             Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,

                                                                 Ta muốn ôm

                                             Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;

                                             Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,

                                             Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,

                                             Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều

                                             Và non nước, và cây, và cỏ rạng,

                                             Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,

                                             Cho no nê thanh sắc của thời tươi;

                                             - Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

(Theo Thơ thơ, NXB Đời nay, Hà Nội, 1938)


1
13 tháng 3

Bài thơ "Vội vàng" của Xuân Diệu không chỉ đơn miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn chứa đựng những suy tư sâu sắc về thời gian và tuổi trẻ. Với những hình ảnh tươi đẹp, sống động, bài thơ đã khắc họa một bức tranh xuân rực rỡ, đồng thời gửi mật thông điệp về giá quý của từng khoảnh khắc

Trong hai khổ thơ đầu, tác giả có thể hiện khao khát khao khát muốn giữ lại vẻ đẹp của thiên nhiên. Câu thơ “Tôi muốn tắt nắng đi / Cho màu dot nhạt mất” diễn tả tâm trạng lo lắng và tiếc nuối trước sự trôi lướt của thời gian. Ánh nắng, mùi hương hoa, tiếng chim hót đều mang đậm chất thơ mộng và lãng mạn. Người đọc có thể cảm nhận được sự tươi mát của thiên nhiên qua từng hình ảnh: hoa nở bung, cành lá đồng đưa trong gió, và ánh sáng chớp hàng mi. Tất cả đều được tác giả như những điều quý giá mà người cần giữ.

Xuân Diệu không miêu tả thiên nhiên qua hình ảnh mà còn sống động hóa qua cảm xúc. Sự hào hứng của tác giả khi thể hiện về mùa xuân thể hiện rõ nét qua những cảm xúc thăng hoa, như sự sung sướng khi nói mê với cuộc sống: “Tháng giêng ngon như một cặp môi gần”. Tuy nhiên, ẩn sâu trong niềm vui ấy là nỗi trăn trở về sự hữu hạn của thời gian: “Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua”. Những câu thơ này không chỉ nói đến cái đẹp của thiên nhiên mà còn mang nỗi niềm lo lắng về sự qua đi của tuổi trẻ và cuộc đời.

Cảm xúc tiếc nuối, bâng khuâng trước sự trôi dạt của thời gian càng làm rõ nỗi đau khổ thơ tiếp theo. Xuân Diệu khắc họa nỗi niềm của mình qua hình ảnh “Mùi tháng năm đều rớm vị chia sẻ”, tạo nên một bầu không khí bạn cảm về sự chia ly. Con gió, chim hoa không còn vui tươi, mà ngập tràn nỗi lo sợ về sự phai tàn

Cuối cùng, bài thơ thơm lại với lời kêu gọi “Mau đi thôi! Mùa chưa có chiều hôm nay”, có thể hiện tại

Tóm lại, “Vội vàng” không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật điêu luyện mà còn là một tri

Sao chép Tái tạo
13 tháng 3

"Thân em như tấm lụa đào, Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai."

"Đàn bà nông nổi giếng khơi, Đàn ông sâu sắc như cơi đựng trầu."

"Chồng giận thì vợ làm lành, Cơm sôi nhỏ lửa một mình húp quanh."

"Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử." (Ở nhà theo cha, lấy chồng theo chồng, chồng chết theo con)

"Đàn bà như hạt mưa sa, Hạt vào đài các, hạt ra ruộng đồng."

"Đau đớn thay phận đàn bà, Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung." (Nguyễn Du, "Truyện Kiều")

"Kiếp xưa trót đã nặng nần, Kiếp này trả nợ, nợ nần là ai?" (Nguyễn Du, "Truyện Kiều")

"Oan này ai tỏ hỡi trời, Hỡi đất, hỡi người, xin xét cho chăng?" (Đoàn Thị Điểm, "Chinh phụ ngâm")