K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 11 2017

Bài làm

Tôi được sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh khó khăn, từ nhỏ bố mẹ tôi đã luôn dặn tôi rằng phải cố gắng học tập, không được thua bạn nào cả, có như vậy sau này tôi sẽ không khổ giống bố mẹ tôi bây giờ. Tôi đã làm theo lời bố mẹ, suốt ngày tôi chỉ học và đọc sách, tôi không muốn nói chuyện với ai vì tôi cảm thấy như vậy sẽ lãng phí thời gian. Trên lớp, ngoài thời gian học tôi lại ngồi đọc sách và đọc truyện, tôi không mấy khi quan tâm đến các bạn xung quanh tôi đang làm gì, họ hỏi gì thì tôi nói nấy. Vì vậy nên năm nào tôi cũng đứng nhất lớp và tôi không chơi với bạn nào cả. Nhiệm vụ chính của tôi là học tập, tôi đã nghĩ như vậy!

Cho đến một ngày, có một bạn mới chuyển vào lớp tôi. Lần đầu bạn ấy vào lớp cô giáo giới thiệu bạn ấy tên là Trang ở lớp A2 chuyển sang. Nhìn bạn ấy hiền quá, tôi thấy tò mò không biết bạn ấy học có giỏi không? Vì tôi không thích ai học giỏi hơn tôi cả. Thật bất ngờ khi cô giáo bảo bạn ấy ngồi gần tôi, cô dặn tôi phải giúp đỡ bạn ấy học tập.

 Giờ ra chơi buổi học hôm ấy, vẫn thói quen cũ tôi ngồi đọc sách. Thật ngạc nhiên khi Trang cũng không ra chơi, cứ ngồi bên cạnh nhìn tôi một lúc lâu, thấy vậy tôi quay sang hỏi “bạn nhìn gì vậy”, Trang mỉm cười nói “đó là quyển sách tớ thích nhất, tớ đã từng ước mơ mình được đọc nó dù chỉ một lần”. Thì ra Trang rất thích quyển sách tôi đang đọc, tôi cũng rất thích nó. Tôi nói với Trang “nếu bạn thích thì đọc xong tớ sẽ cho bạn mượn”. Trang cười nhẹ “thật nhé!”. Cuối giờ tôi đưa sách cho Trang, bạn ấy cảm ơn tôi rồi phấn khởi cho sách vào cặp. Sáng hôm sau đến lớp Trang kể cho tôi nghe về quyển sách đó, rồi kể cho tôi nghe về gia đình Trang. Thì ra, Trang còn có hoàn cảnh gia đình khó khăn hơn tôi, bạn ấy không có bố mẹ và ở với bà nội. Sách vở bạn ấy có là do hàng xóm khuyên góp và tặng lại. Trang rất thích đọc sách nhưng lại không có tiền để mua. Nghe Trang tâm sự tôi thấy bạn ấy vừa đáng thương vừa đáng khâm phục.

Từ đó, tôi và Trang chơi rất thân với nhau. Chúng tôi cùng nhau học tập, tôi học giỏi nên tôi sẽ dạy cho Trang những kiến thức mà tôi biết, và cho Trang mượn những cuốn sách tôi đã đọc xong rồi. Cuối tuần được nghỉ tôi thường sang nhà Trang chơi và giúp đỡ bà nội của Trang nhổ tóc sâu. Chúng tôi hợp nhau đến từng sở thích về món ăn, đọc sách và nghe nhạc nữa. Đối với tôi, Trang là một người bạn tốt và vô cùng đáng mến. Thực sự thì chưa bao giờ tôi cảm thấy tâm trạng mình lại thoải mái đến thế, tôi đã lắng nghe nhiều hơn và chia sẻ nhiều hơn. Từ ngày có Trang là bạn, tôi không còn ngồi một mình một góc nữa. Đến giờ ra chơi, chúng tôi ra sân chơi nhảy dây, kéo co với các bạn rất vui. Trang đã làm cho tôi thay đổi, bạn ấy nói với tôi rằng “dù cuộc sống có khó khăn đến mấy thì chúng ta vẫn luôn phải cười vui vẻ”. Tôi đã thay đổi cách suy nghĩ từ khi chơi với Trang. Bạn ấy đã khiến cuộc sống của tôi thú vị hơn rất nhiều, tôi thấy mình sống thoải mái hơn và cười nhiều hơn. Cảm ơn Trang đã là bạn của tôi.

Trong cuộc đời, ai cũng có những người bạn. Gặp được người bạn tốt là niềm hạnh phúc lớn lao. Tôi luôn trân trọng tình bạn giữa tôi và Trang, và chúng tôi sẽ cùng nhau cố gắng học tập và gìn giữ tình bạn luôn vui vẻ, bền vững.

11 tháng 11 2017

Đang học được nửa học kì I của lớp 6 thì tôi phải theo mẹ ra sống với bà dì ở một thị trấn nhỏ. Mọi thủ tục chuyển trường được làm xong, thế là tôi phải học ở một ngôi trường mới, thầy cô mới, bạn bè mới, điều này rất bất ngờ đối với tôi.

Ngày đầu đến trường, đợi thầy giám thị viết giấy vào lớp cùng là lúc chuông reo, báo hiệu giờ vào học. Tôi được thầy đưa vào lớp 6A do cô Loan chủ nhiệm. Hình như cả lớp biết hôm nay tôi vào học nên chúng nó cứ ngoi đầu lên để nhìn tôi như nhìn một vật lạ lắm không bằng. Tôi được biết hôm nay cô Loan không đến lớp nên bạn lớp trưởng tên là Minh ra dẫn tôi vào. Nghe đến tên Minh tôi cứ ngỡ là con trai nên hơi run. Nhưng không, lớp trưởng của tôi lại là một cô nhỏ rất dễ thương với dáng người cân đối, mái tóc hơi dài được cô nàng cột lên cao bằng cái nơ hồng rất đẹp, khuôn mặt tròn, cặp mắt đen lóng lánh tinh nghịch và nhất là cái miệng nhỏ xíu luôn luôn nở nụ cười có duyên kèm theo hai cái hố trũng ở má. Chỉ thoáng nhìn thôi nhưng tôi biết ngay cô ta lí lắc có tầm cỡ ở lớp. Thấy tôi bước vào, cả lớp cười ồ lên làm cho tôi ngượng chín người. May mà nhỏ lớp trưởng nhanh chóng xếp tôi ngồi vào chỗ gần nó ở bàn cuối lớp không thì chắc tôi phải độn thổ vì mắc cỡ. Đã thế, bọn bạn còn kêu lên “Bữa nay nhỏ Minh có bạn mới nên nó xù mình rồi!”. Lại một trận cười nữa nổ ra chọc ghẹo tôi. Tức quá tôi chẳng làm gì được nên cứ ngồi thừ ra “phớt tỉnh Ănglê”. Thấy vậy nhỏ Minh lên tiếng can thiệp:

–    Mấy bạn kì cục quá đi, thấy người ta mới đến mà cứ chọc hoài vậy? Coi chừng tôi à nhen!.

Tôi lấy làm sung sướng vì có ngưòi bảo vệ cho mình và thầm nghĩ chắc nhỏ này là lớp trưởng có uy tín lắm nên tụi bạn bè nghe nó nói thì hết dám cười nữa. Những giờ học đến và đi rất nhanh. Tôi được biết nhỏ lớp trưởng này ngoài sự hòa đồng, vui nhộn còn là người học rất giỏi, rất thông minh là luôn luôn đứng đầu lớp, không ai có thể vượt qua được. Rồi thời gian trôi qua rất mau. Tôi bây giờ không còn là cô bé nhút nhát như trước mà lúc nào cũng có mặt trong các cuộc vui của lớp. Nhỏ Minh và tôi gắn bó với nhau thành đôi bạn thân thiết. Những giờ ra chơi, tụi con gái chúng tôi không thể nào thiếu Minh. Nhỏ nhảy dây giỏi và bày ra đủ thứ trò chơi vui nhộn hài hước. Buồn cười nhất là những hôm chơi trò “bịt mắt bắt dê”, nhỏ cứ hức hết đứa này đến đứa nọ, ôm chầm lấy cái Mai vốn là người trầm tư, ít nói và “ù lì” nhất lớp. Mai và Minh ngả trên thảm cỏ với những chuỗi cười ré lên khi bị chọc cù léc, trong lúc “chú dể” sổng chuồng cứ đứng đực ra mà chẳng có ai bắt.

Vào trong giờ học, Minh lại là một con người khác. Tôi rất ít khi thấy bạn đùa chọc hay nói chuyện với ai. Thầy cô giảng bài, Minh hí húi ghi chép cần mẫn. Nhìn bạn theo dõi bài y như bị thôi miên, tôi thầm nghĩ: “hèn chi mà nhỏ học giỏi”.

Có đôi lúc lớp nổi lên tiếng ồn ào, Minh quay sang bạn đang nói chuyện và chỉ cần một cái nháy mắt cảnh báo của bạn là cả lớp lại yên lặng ngay. Gần gũi nhau nhưng Minh không bao giờ “chiều chuộng” tôi trong học tập. Tôi cứ ấm ức hoài và đã khóc với nó khi có một lần kiểm tra toán, tôi bí làm không ra liếc vội sang bài của Minh thì Minh đã nhìn tôi trách móc và lấy giấy che bài không cho tôi coi. Tôi đã thề là không chơi với nhỏ “ích kỉ và kiêu căng” ấy nữa khi nhận được bài kiểm tra toán 2 điểm.

Bạn Mai cũng đã khóc ròng khi giờ sinh hoạt lớp bị Minh nghiêm khắc phê bình việc lười học để bị điểm 1 khi cô giáo kiểm tra bài môn sử.

Nói chung ai ở trong lớp học cũng có những “xung đột” nho nhỏ với Minh, nhưng khi hiểu nhau, chúng tôi đều không giận gì bạn ấy.

Lớp chứng tôi thanh toán dần những điểm xấu có lẽ nhờ sự nghiêm khắc và sự nhiệt tâm của Minh trong những buổi chiều học thêm. Minh chững chạc làm “cô giáo” và giảng những bài tập khó cho chúng tôi. Nhất là gần đến đợt thi học kì bạn ấy đã cùng chúng tôi soạn đề cương ôn tập rất chu đáo. Có những đêm đi học Anh văn vào buổi tối trở về, bạn còn ghé vào tôi, lo lắng hỏi tôi bài tập làm văn đã làm kịp đề nộp ngày mai chưa. Chúng tôi làm dàn bài xong, bạn mới vui vẻ chào cả nhà tôi ra về.

Minh không chỉ là một học sinh giỏi mà còn là một “cây văn nghệ của trường”, là niềm hạnh phúc và tự hào cho lớp tôi mỗi dịp có tổ chức hội diễn. Chúng tôi luôn nhận được phần thưởng, kẹo bánh của nhà trường nhờ những tiết mục xuất sắc mà giọng đơn ca của Minh là một đóng góp đáng kể. Khi “ăn liên hoan”, các bạn bình phẩm giọng ca của Minh, kẻ thì nói nó ấm cúng, kẻ cho là ngọt ngào, kẻ thì nói Minh ca cao vút, người thì cho là nó trầm lắng dư ba… Chỉ những lúc ấy “cô lớp trưởng” mới thật sự tội nghiệp. Nhỏ ngồi một góc, má đỏ hồng, mắt long lanh nhìn xuống và thật là bẽn lẽn. Trông Minh đẹp và dễ thương một cách kì lạ.

Một mùa phượng nữa lại đến. Màu hoa học trò ấy lại một lần đưa tôi đến với cuộc chia li. Tôi lại về trường cũ. Chúng tôi chia tay nhau thật bịn rịn và buồn, Nhỏ Minh là chủ tiệc buổi tổng kết cuối năm. Bạn lăng xăng như một người chị đảm đang ở nhà, lo từng li nước đá, “tiếp tế” tững chén bún riêu cho các bạn nam, và bạn lại là người làm nổ bùng các bài ca của lớp tôi. Dường như ai cũng hát, cũng vui, và dường như nghĩ đến giây phút chia tay, tôi thấy lòng thanh thản lạ.

Tôi nhớ mãi đêm hôm đó, Minh lại đến nhà tôi. Chúng tôi dắt nhau ra ngồi trên chiếc ghế đu trước sân. Bạn ấy không nói lời nào. Anh điện trong nhà cho thấy gò má bạn lấp lánh hai dòng nước mắt. Và chứng tôi cùng khóc. Minh ra về để Ịại cho tôi cuốn sổ làm lưu niệm. Còn tôi, đã chẳng chuẩn bị một món quà nào cho bạn cả.

11 tháng 11 2017

Trái nghĩa với lạc hậu là tiên tiến

khoa học , hiện đại

Tham khảo nhé

chúc các bn hok tốt

Sang trọng , giàu có  

Chúc bạn học tốt !

11 tháng 11 2017

1. bút chì

2. mk và cái bóng

3.con mương

11 tháng 11 2017

BÀI LÀM

Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam

Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

……, ngày..... tháng ….. năm 200....

ĐƠN KIẾN NGHỊ

Kính gửi : Cơ quan Công an huyện Mộ Đức - Xã Đức Thắng

-     Tôi tên : Xua Tan Hận Thù

-     Sinh ngày : 22 - 10 - 1960

-     Chức vụ : Tổ trưởng tổ Xóm 11 - Xã Đức Nhuận

-     Lí do viết đơn :

Địa phương tôi có một cái ao to do bom Mĩ gây ra. Cá kéo về đây sinh sôi nảy nở rất nhiều. Gần đây, khoảng lúc giữa khuya, một số người dùng thuốc nổ để đánh bắt khiến cá chết nhiều vô kể, ảnh hưởng đến môi trường và gây nguy hiểm cho con người.

Đề nghị quý Cơ quan cho các chiến sĩ xuống hiện trường, ngăn chặn ngay việc làm trên để bảo vệ môi trường sống của đàn cá và bảo đám an toàn cho người dân.

Rất mong sự quan tâm của các cấp lãnh đạo.

Đại diện nhân dân xóm 11

Kính đơn

Kí tên

Xua Tan Hận Thù

11 tháng 11 2017

                                                                       Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam

                                                                                Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

                                                                                                                               Bến Tre, ngày 11 tháng 11 năm 2017

                                                                                          ĐƠN KIẾN NGHỊ

Kính gửi : Cơ quan Công an phường 5 - Thị xã Bến Tre

-     Tôi tên : Nguyễn Văn Sáu

-     Sinh ngày : 22 - 10 - 1960

-     Chức vụ : Tổ trưởng tổ Dân phố 5 - Phường 5 - Thị xã Bến Tre.

-     Lí do viết đơn :

Địa phương tôi có một cái ao to do bom Mĩ gây ra. Cá kéo về đây sinh sôi nảy nở rất nhiều. Gần đây, khoảng lúc giữa khuya, một số người dùng thuốc nổ để đánh bắt khiến cá chết nhiều vô kể, ảnh hưởng đến môi trường và gây nguy hiểm cho con người.

Đề nghị quý Cơ quan cho các chiến sĩ xuống hiện trường, ngăn chặn ngay việc làm trên để bảo vệ môi trường sống của đàn cá và bảo đám an toàn cho người dân.

Rất mong sự quan tâm của các cấp lãnh đạo.

                                                                                                                          Đại diện nhân dân phường 5

                                                                                                                                             Kính đơn

                                                                                                                                                Kí tên

                                                                                                                                        Nguyễn Văn Sáu

11 tháng 11 2017

1. Nen-xơn Man-đê-la.

2. Định Hải.

3. Đang nắng đó,mưa đổ ngay xuống.Mưa hối hả,không kịp chạy vào nhà.mưa rất phũ,một hồi rồi tạnh hẳn.Trong mưa thường nổi cơn dông.

4. Chế độ a-pác-thai

11 tháng 11 2017

Tổng thống đầu tiên của cộng hòa Nam Phi là:Nenson Madela

bài thơ vầ trái đất do:nhà thơ Định Hải sáng tác

Mưa Cà Mau đến rồi đi bất ngờ,sáng nắng chiều mưa

Chế độ phân biệt chủng tộc là:chế độ A-pac-thai.

11 tháng 11 2017

Chỗ học nhé :)) không học thì cút

11 tháng 11 2017

Không muốn nói nặng lời vs bạn đâu nhưng đây là cộng đồng học tập nhé

11 tháng 11 2017

Mỗi lần về quê, cảm giác khiến tôi thoải mái nhất là ra thăm đồng vào buổi sáng. Cánh đồng lúa rộng bao la, bát ngát, trải đầy những ánh nắng vàng của mặt trời. Những bông lúa non nghiêng nghiêng theo chiều gió, những cánh lúa lấp lánh những ánh vàng. Mùi lúa non quyện với mùi đất, mùi nước tạo nên một thứ cảm giác thật tuyệt vời, khó diễn tả. Chỉ biết nó đem lại cho tôi một cảm giác rất sáng khoái. Xa xa, những đàn cò kêu eng éc, bay lên trời rồi lại đậu xuống, cứ dập dình dập dình như những chiếc bập bênh. Loáng thoáng, mấy người nông dân đang ra đồng thăm lúa, trên mặt ai cũng rạng rỡ, tràn đầy năng lượng. Khung cảnh đồng lúa buổi sớm bình dị là thế, đến mãi sau này khi đã đi xa nơi này tôi vẫn mai không thể nào quên.

NHỚ K NKA

11 tháng 11 2017

uê hương tôi ngoài bãi đá bờ đê dòng sông bên lở bên bùi thì còn có cánh đồng lúa là thắng cảnh đẹp. Có thể nó không được thế giới cũng như nhà nước công nhận nhưng nó luôn là cảnh tượng đẹp nhất trong lòng tôi. Còn gì đẹp hơn khi nhìn thấy những cánh đồng lúa rộng thẳng cánh cò bay, một nét đẹp của cội nguồn dân tộc mà mỗi chúng ta nên tìm về để chiêm ngưỡng cũng như gìn giữ nó. Một nét đẹp giản dị mộc mạc mang màu xanh của hòa bình.

Cánh đồng lúa quê tôi mang một màu xanh hòa bình êm dịu bất cứ ai cũng yêu mến khi ngắm nhìn nó. Một hình ảnh quá đỗi quen thuộc của làng quê khiến cho những ai sinh ra ở đây thì sẽ không thể quên được nó. Cánh đồng lúa quê tôi được chia thành những ô nhỏ, những bờ ruộng vuông vắn với bờ cao được những người nông dân đắp cao để ngăn không cho nước chảy ra khỏi ruộng. Những cây lúa cứ thế không lo hết nước sinh trưởng và phát triển tốt.

Khi cây lúa mới được trồng lên ngọn của nó nhỏ nhắn thân mền trước gió, nếu gió to có thể gẫy cây bất cứ lúc nào. Những cây lúa non ấy chỉ khi qua mấy tuần nó sẽ cứng chân lên, xanh tốt và đẹp đẽ. Cái màu xanh non của lúa mới trông thật dễ mến làm sao. Cả đồng lúa mơn man một màu xanh nhẹ nhàng như thế, một màu xanh dịu dàng nhưng không kém phần tinh tế. Có những lúc cơn gió kia vội vàng thổi làm cho đồng lúa như múa reo vì những lá lúa non đua nhau phấp phới như múa như reo hay chính là nó đang vung vẫy nổi dậy để lớn lên?

Khi cây lúa lớn hơn những cây khác mọc lên thành khóm lúa, những khóm lúa có màu xanh đậm hơn, cứng cáp hơn dày dặn hơn. Thân vẫn không thiếu đi độ mềm dẻo khi có những cơn bão trở về từng khóm lúa bám chặt vào đất mặc cho sức gió lúa vẫn phát triển lớn lên. Khi cơn bão qua đi thì cánh đồng lúa không còn thẳng một màu được nữa vì cũng có những cây lúa đã đổ xuống. thế nhưng nó không chết đi mà nó vẫn gượng dậy và phát triển cho ra những hạt thóc vàng mùa bội thu. Cũng có những cây lúa nghiêng ngả đã vững vàng trước sóng gió đứng thẳng được dậy. Thời này là nơi đẹp nhất người ta gọi nó là thời con gái, những hạt thóc đang ấp ủ bên trong những thân lúa, cái món mà lũ trẻ trâu chúng tôi thường hay ăn, mùi của nó thơm thơm, vị của nó ngọt ngào, ngọt cái ngọt riêng của thóc lúa mà không có cái nào giống được. Dân làng tôi gọi nó là đòng đòng, những nhánh đòng đòng dấu mình bên trong thân lúa giống như những cô gái thẹn thùng nép nép ngượng ngùng. Không chỉ thế gọi nó là thời con gái vì lúc này lúa dẻo dai nhất đẹp nhất, nhìn cả cánh đồng với màu xanh đậm ai cũng sẽ chạnh lòng nghĩ về một thời tuổi thơ trên cánh đồng xanh mượt này.

Còn khi đồng lúa có màu vàng đòng nghĩa là lúa đã đến mùa gặt, những bông lúa nặng trĩu trên tay vàng chói như những bông vàng, hạt châu báu của dân làng tôi. Cả đồng lúa tràn ngập sắc vàng, có chỗ vàng tươi, có chỗ lại vãng sẫm, có chỗ vàng xen lẫn xanh. Khi những cơn gió ùa về như nổi nhớ cả cánh đồng rì rào uốn lượn như từng lớp sóng đầy nhau về phía bờ. Thân lúa lúc này vững chải, người ta không thể lấy tay nhổ được nữa mà phải lấy liềm cắt. những bó lúa được xếp thành những lượm lúa nhỏ tuyệt đẹp. Lúa chín đều vui vẻ một mùa bội thu cho nhân dân. Nó giống như hạt ngọc của quê tôi vậy

Tôi rất yêu cánh đồng quê hương, nó không chỉ là chỗ để nhân dân tăng gia sản xuất mà nó còn là cánh đồng lúa xanh mướt, là cánh đồng tuổi thơ, cánh đồng kỉ niệm của cá nhân tôi cũng như của những người sinh ra trên quê hương cánh đồng lúa. Càng ngày tôi càng nhận thấy vẻ đẹp của nó và tôi biết nó đã chiếm một phần nào đó trong tái tim tôi.

12 tháng 11 2017

-Bà tôi tuy là đã 75 tuổi,đủ để mọi ngươi nói là bà tôi đã già,nhưng tuy vậy bà vẫn trẻ đẹp như xưa.

-Có vẻ như tôi đã lấy già một đấu gạo thì phải.

-Giàn mướp với những quả mướp già chưa thu hoạch.

k mk nhé! :)

13 tháng 11 2017

cam on Hanh cute nha

11 tháng 11 2017

Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

11 tháng 11 2017

e bít r ạ

11 tháng 11 2017

hấm thoát đã hơn bốn năm học trôi qua dưới mái trường thân yêu, vậy mà giờ đây những kỉ niệm buồn vui của năm tháng học trò cũng sắp trôi đi. Ngôi trường vẫn còn đó, vẫn lặng lẽ dõi theo từng lũ học trò chúng em học hành, đùa giỡn và cùng em bước đi trên con đường học tập.

Nhìn từ xa, ngôi trường như được khoác lên mình một chiếc áo màu màu vàng nhạt nhưng khi ánh nắng chiếu xuống làm cho chiếc áo ấy trở nên rực rỡ hơn. Mái tôn màu cam hòa lẫn với màu sơn hồng đậm của những bức tường tạo nên một phong cảnh đầy màu sắc. Khi đến gần, chúng ta sẽ bắt gặp ngay dòng chữ: "Trường tiểu học Nguyễn Văn Hưởng" được làm bằng đá hoa cương. Dù đã nhiều năm trôi qua, hứng chịu biết bao trận mưa rào, bao cái nắng nóng chói chang, vậy mà ngôi trường chẳng thay đổi là bao. Chiếc cổng sắt màu xám lúc nào cũng dang tay, mở rộng như vòng tay của một người mẹ lúc nào cũng sẵn sàng đón chào những đứa con thân yêu vào trường. Đối với em, ngôi trường này không nguy nga và tráng lệ như một tòa lâu đài mà chỉ đơn sơ nhưng vẫn giữ đầy nét trang nghiêm và thân thiện lạ thường. Sân trường được lát bằng đan, các bạn có biết, nơi đây chúng mình có thể chạy thỏa thích mà không sợ trượt chân đấy. Hai hàng cây xanh xoè tán rộng, làm bóng râm cho những bạn học sinh đứng chờ bố mẹ. Những chú chim từ phương nào bay đến đậu trên những cành cây hót líu lo chờ nắng sớm ban mai của ông mặt trời. Hàng ghế đá xếp dài gần các lớp học dể chúng em ngồi tâm sự với nhau sau mỗi tiết học căng thẳng, mệt mỏi. Sân trường còn là nơi các bạn học sinh và thầy cô sinh hoạt với nhau trong lễ chào cờ. Dãy hành lang xây dựng giống hình chữ U. Dọc các dãy hành lang, các lớp học được trang trí những hình ảnh ngộ nghĩnh và dễ thương. Các tủ sách di động được thầy Hiệu trưởng đặt để các em được đọc những quyển truyện rất hay và hấp dẫn. Mỗi phòng học được trang trí đẹp với nhiều sáng tạo và mang phong cách riêng của mỗi lớp. Lớp thì treo những chậu cây lơ lửng trên cửa sổ, lớp thì trang trí những bông hoa và những hình dáng con cá trên bức tường tạo nên một bức tranh sắc màu rực rỡ làm cho ngôi trường thân thuộc đến lạ kì.

Em yêu ngôi trường này lắm. Mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Những kỉ niệm, những khoảnh khắc đáng nhớ về ngôi trường về bạn bè, thầy cô không bao giờ em quên. Rồi một ngày em sẽ phải đến một ngôi mái trường mới nhưng ngôi trường Nguyễn Văn Hưởng vẫn không phai nhòa trong tâm trí em.

11 tháng 11 2017

Thấm thoát đã hơn bốn năm học trôi qua dưới mái trường thân yêu, vậy mà giờ đây những kỉ niệm buồn vui của năm tháng học trò cũng sắp trôi đi. Ngôi trường vẫn còn đó, vẫn lặng lẽ dõi theo từng lũ học trò chúng em học hành, đùa giỡn và cùng em bước đi trên con đường học tập .

Nhìn từ xa, ngôi trường như được khoác lên mình một chiếc áo màu màu vàng nhạt nhưng khi ánh nắng chiếu xuống làm cho chiếc áo ấy trở nên rực rỡ hơn. Mái tôn màu cam hòa lẫn với màu sơn hồng đậm của những bức tường tạo nên một phong cảnh đầy màu sắc. Khi đến gần, chúng ta sẽ bắt gặp ngay dòng chữ : “Trường tiểu học Nguyễn Văn Hưởng” được làm bằng đá hoa cương. Dù đã nhiều năm trôi qua, hứng chịu biết bao trận mưa rào , bao cái nắng nóng chói chang, vậy mà ngôi trường chẳng thay đổi là bao. Chiếc cổng sắt màu xám lúc nào cũng dang tay, mở rộng như vòng tay của một người mẹ lúc nào cũng sẵn sàng đón chào những đứa con thân yêu vào trường.

Đối với em, ngôi trường này không nguy nga và tráng lệ như một tòa lâu đài mà chỉ đơn sơ nhưng vẫn giữ đầy nét trang nghiêm và thân thiện lạ thường. Sân trường được lát bằng đan, các bạn có biết, nơi đây chúng mình có thể chạy thỏa thích mà không sợ trượt chân đấy. Hai hàng cây xanh xoè tán rộng, làm bóng râm cho những bạn học sinh đứng chờ bố mẹ. Những chú chim từ phương nào bay đến đậu trên những cành cây hót líu lo chờ nắng sớm ban mai của ông mặt trời. Hàng ghế đá xếp dài gần các lớp học dể chúng em ngồi tâm sự với nhau sau mỗi tiết học căng thẳng , mệt mỏi . Sân trường còn là nơi các bạn học sinh và thầy cô sinh hoạt với nhau trong lễ chào cờ.

Dãy hành lang xây dựng giống hình chữ U. Dọc các dãy hành lang, các lớp học được trang trí những hình ảnh ngộ nghĩnh và dễ thương. Các tủ sách di động được thầy Hiệu trưởng đặt để các em được đọc những quyển truyện rất hay và hấp dẫn. Mỗi phòng học được trang trí đẹp với nhiều sáng tạo và mang phong cách riêng của mỗi lớp. Lớp thì treo những chậu cây lơ lửng trên cửa sổ , lớp thì trang trí những bông hoa và những hình dáng con cá trên bức tường tạo nên một bức tranh sác màu rực rỡ làm cho ngôi trường thân thuộc đến lạ kì.

Em yêu ngôi trường này lắm . Mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Những kỉ niệm, những khoảnh khắc đáng nhớ về ngôi trường về bạn bè, thầy cô không bao giờ em quên. Rồi một ngày em sẽ phải đến một ngôi mái trường mới nhưng ngôi trường Nguyễn Văn Hưởng vẫn không phai nhòa trong tâm trí em.