Tả lại một em bé 4 - 5 tuổi
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Những thế hệ lớn lên
Một người bạn yêu cầu giấu tên, sinh đúng vào ngày 30 tháng Tư năm 1975, anh ra đời trong lúc mẹ anh đang trên đường di chạy từ Xuân Lộc vào Sài Gòn, chia sẻ: “Nói chung là mình chưa thấy đó là một thiện ý thật sự cho những người muốn đặt ra vấn đề hòa hợp hòa giải, tức là đặt vấn đề với những người có quyền lực ấy. Mà mình thấy cái thiện ý đó chưa chân thành, người ta chỉ nói cái gì đó để tuyên truyền là chính thôi. Mình cứ nghe ti vi, đài ra rả đó, đại khái là những vết tích xưa cũ như là tự hào ấy. Cái đó mình cho rằng hòa hợp hòa giải khó mà đạt được, người ta chưa tin. Với những người Sài Gòn cũ thì còn lâu mới đạt được, nói nôm na ví dụ như Sài Gòn, hãy đổi hãy trả lại cái tên Sài Gòn đi sẽ thấy hòa hợp hòa giải liền.”
Theo người bạn này, sau ba mươi chín năm, sau một quá trình gia đình anh vất vả để cưu mang người cha bệnh tật sau khi rời trại cải tạo và sau đó không lâu ông qua đời, anh nhận ra rằng cuộc đời anh buồn nhiều hơn vui. Và khái niệm quê hương, đất nước gắn trong ký ức anh cùng với mùi khoai mì, mùi hạt kê độn và bánh tráng sắn thời thơ ấu. Tuổi thơ của anh bị ám ảnh bởi tiếng kẻng họp đội, tiếng loa phát thanh ngoài đầu xóm và tiếng gõ mõ liên hồi báo động an ninh… Dường như tất cả những ký ức tuổi thơ của anh đều mang mang một thanh âm đượm buồn trong sắc màu trầm, nặng của nó.
Khi lớn lên, anh phải bỏ học sớm và bươn bả ngoài cuộc đời với cái lý lịch không được tốt cho mấy bởi vì cha của anh là “ngụy quyền”. Mặc dù anh học rất giỏi và ước mơ được học đại học như bao bạn khác nhưng hoàn cảnh nghèo túng của gia đình đã khiến anh phải bỏ học, theo làm bốc vác ở bến xe, sau đó sắm xe ba gác để chở hàng và hiện tại, anh đã có xe tải để chở rau cho chợ đầu mối nhưng anh vẫn thấy tiếc nuối thời đi học của mình. Bởi ngày từ nhỏ, anh luôn tâm niệm rằng không có vốn liếng nào tốt hơn vốn liếng tri thức.
Và anh cũng cay đắng nhận ra rằng nhiều thế hệ thanh niên Việt Nam, trong đó có thế hệ của anh đã không có được thứ vốn liếng quí giá của tri thức mà có chăng chỉ là cơ hội để làm việc cật lực và tích lũy tiền bạc. Nhưng rất tiếc, một khi nền tảng tri thức của con người bị hạn chế thì kéo theo vốn văn hóa cũng có nguy cơ bị hạn chế. Có nhiều tiền trên tay nhưng hạn chế về văn hóa là một tai họa. Anh đã nhìn thấy tai họa đó ngay trong thế hệ của anh cũng như nhiều thế hệ khác khi con người, xã hội mỗi ngày thêm lạnh lùng, vô cảm và tham lam.
Anh nói rằng nếu như có một cơ hội làm trẻ thơ trở lại, anh sẽ tìm đến một chân trời khác để trưởng thành, bởi vì sự trường thành mà mẹ anh đã dạy chính là phải tích lũy văn hóa, phải biết chia sẻ cùng đồng loại và phải tôn trọng quyền con người. Anh luôn dạy cho con cái mình điều này nhưng anh cũng luôn lo lắng trước môi trường giáo dục quá ư thực dụng hiện tại. Đó là anh chưa muốn nghĩ đến một xã hội đầy rẫy thù hận, tham lam, tranh giành… Như vậy, ít có sự hòa hợp hay hòa giải nào giữa con người với con người một khi quyền làm người không được tôn trọng đúng mức.
Đi dọc đất nước hình chữ S có vô số những cảnh đẹp tuyệt trần, nếu ở miền Trung chắc hẳn ai cũng biết động Phong Nha được thế giới công nhận là tuyệt tác kì quan thiên nhiên độc đáo, ấn tượng.
Động Phong Nha thuộc vùng núi đá vôi Kẻ Bàng, xã Sơn Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình. Động Phong Nha sở hữu vẻ đẹp độc đáo mà lãng mạn. Động Phong Nha được bao quanh bởi các cánh rừng rậm rạp bảo vệ động một cách tự nhiên.
Có hai cách để bạn đi đến động, nếu đi đường thuỷ thì ngược dòng sông Gianh đến đoạn sông Gianh gặp sông Son rồi cứ theo sông Son mà vào động Phong Nha. Nếu du khách thích đi đường bộ thì cứ đi theo tỉnh lộ số 2 đến bến sông Son sau đó phải đi xuồng máy từ bến sông Son vào cửa hang Phong Nha mất thời gian khoảng ba mươi phút. Khi đi du khách sẽ có cơ hội ngắm nhìn cảnh quan thiên nhiên với dòng sông, núi đá vôi đẹp, cánh đồng…mọi thứ đều rất đơn sơ,hoang dã.
Đến động Phong Nha du khách sẽ thăm quan bên trong bằng thuyền, cửa động đủ rộng đủ thuyền đi vào, trong động hơi tối nên cần đèn chiếu sáng, du khách có thể quan sát cảnh quan trong động chi tiết nhất. Trong động chia làm động khô và động nước. Động khô là những vòm đá trắng vân nhũ nhiều màu sắc được tạo thành bởi những dòng sông ngầm đã cạn hết nước từ hàng ngàn năm trước. Động nước vẫn còn nước chảy từ các con sông ngầm trong lòng đất, nước rất sạch nhưng lại khá sâu.
Đến với động chính Phong Nha sẽ có nhiều nối với nhau, du khách sẽ được đi đến từng buồng bằng hành lanh riêng. Khám phá từng địa điểm đến hang cuối cùng là hang thứ mười bốn bạn sẽ thám hiểm các hàng sâu theo cách hành lang hẹp. Những hang sâu bên trong chủ yếu dành cho các nhà khoa học chứ du khách không nên đi vào. Ẩn sâu các hang động còn rất nhiều điều khám phá bí ẩn.
Thú vị nhất với du khách đó chính là đi thuyền khám phá, đi đến đâu bạn sẽ kinh ngạc bởi vẻ đẹp kỳ ảo, huyền bí của không gian động. Dưới ánh sáng của đèn khối nhũ đá hiện lên với nhiều màu sắc, hình khối nhìn lung linh, huyền ảo như chốn bồng lai. Trên vách động đôi khi bạn còn thấy các nhánh phong lan rừng xanh mướt mọc vươn lên sức sống rất mạnh mẽ. Trong hang có các bãi cát du khách đến đây chụp hình, vui chơi lưu lại các kỉ niệm đẹp khi tham quan. Điều thú vị nhất khi khám phá đó là không gian trong động đẹp, lung linh, lắng nghe tiếng nước chảy róc rách, không khí dễ chịu, mát mẻ tất cả sẽ mang đến cho bạn cảm giác không nơi nào có được.
Đến Quảng Bình bạn nhớ ghé thăm động Phong Nha – Kẻ Bàng, chắc chắn bạn sẽ bị chinh phục bởi cảnh quan thiên nhiên lung linh, huyền ảo, tựa chốn bồng lai chỉ có một trong đời.
Đi dọc đất nước hình chữ S có vô số những cảnh đẹp tuyệt trần, nếu ở miền Trung chắc hẳn ai cũng biết động Phong Nha được thế giới công nhận là tuyệt tác kì quan thiên nhiên độc đáo, ấn tượng.
Động Phong Nha thuộc vùng núi đá vôi Kẻ Bàng, xã Sơn Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình. Động Phong Nha sở hữu vẻ đẹp độc đáo mà lãng mạn. Động Phong Nha được bao quanh bởi các cánh rừng rậm rạp bảo vệ động một cách tự nhiên.
Có hai cách để bạn đi đến động, nếu đi đường thuỷ thì ngược dòng sông Gianh đến đoạn sông Gianh gặp sông Son rồi cứ theo sông Son mà vào động Phong Nha. Nếu du khách thích đi đường bộ thì cứ đi theo tỉnh lộ số 2 đến bến sông Son sau đó phải đi xuồng máy từ bến sông Son vào cửa hang Phong Nha mất thời gian khoảng ba mươi phút. Khi đi du khách sẽ có cơ hội ngắm nhìn cảnh quan thiên nhiên với dòng sông, núi đá vôi đẹp, cánh đồng…mọi thứ đều rất đơn sơ,hoang dã.
Đến động Phong Nha du khách sẽ thăm quan bên trong bằng thuyền, cửa động đủ rộng đủ thuyền đi vào, trong động hơi tối nên cần đèn chiếu sáng, du khách có thể quan sát cảnh quan trong động chi tiết nhất. Trong động chia làm động khô và động nước. Động khô là những vòm đá trắng vân nhũ nhiều màu sắc được tạo thành bởi những dòng sông ngầm đã cạn hết nước từ hàng ngàn năm trước. Động nước vẫn còn nước chảy từ các con sông ngầm trong lòng đất, nước rất sạch nhưng lại khá sâu.
Đến với động chính Phong Nha sẽ có nhiều nối với nhau, du khách sẽ được đi đến từng buồng bằng hành lanh riêng. Khám phá từng địa điểm đến hang cuối cùng là hang thứ mười bốn bạn sẽ thám hiểm các hàng sâu theo cách hành lang hẹp. Những hang sâu bên trong chủ yếu dành cho các nhà khoa học chứ du khách không nên đi vào. Ẩn sâu các hang động còn rất nhiều điều khám phá bí ẩn.
Thú vị nhất với du khách đó chính là đi thuyền khám phá, đi đến đâu bạn sẽ kinh ngạc bởi vẻ đẹp kỳ ảo, huyền bí của không gian động. Dưới ánh sáng của đèn khối nhũ đá hiện lên với nhiều màu sắc, hình khối nhìn lung linh, huyền ảo như chốn bồng lai. Trên vách động đôi khi bạn còn thấy các nhánh phong lan rừng xanh mướt mọc vươn lên sức sống rất mạnh mẽ. Trong hang có các bãi cát du khách đến đây chụp hình, vui chơi lưu lại các kỉ niệm đẹp khi tham quan. Điều thú vị nhất khi khám phá đó là không gian trong động đẹp, lung linh, lắng nghe tiếng nước chảy róc rách, không khí dễ chịu, mát mẻ tất cả sẽ mang đến cho bạn cảm giác không nơi nào có được.
Đến Quảng Bình bạn nhớ ghé thăm động Phong Nha – Kẻ Bàng, chắc chắn bạn sẽ bị chinh phục bởi cảnh quan thiên nhiên lung linh, huyền ảo, tựa chốn bồng lai chỉ có một trong đời
Cách đây sáu năm, sau khi về hưu, ông nội em bắt tay vào cải tạo mảnh đất bỏ hoang sau nhà, biến nó thành một vườn cây trái xanh tươi, mùa nào thức nấy. Khu vườn không chỉ đem lại những lợi ích vật chất hằng ngày mà nó còn là niềm tự hào, niềm vui to lớn của gia đình em.
Từ sáng sớm, hai ông cháu em đã ra vườn. Ông trìu mến ngắm nhìn những hàng cây lá còn ướt đẫm sương đêm. Hơn chục gốc xoài cát Hoà Lộc đã ra trái bói, từng chùm nặng trĩu. Hai dãy nhãn đang độ trổ bông. Hoa nhãn màu vàng, hương thơm ngọt ngào quyến rũ bầy ong mật tìm đến hút nhụy. Ông em bảo rằng thời tiết thuận lợi như thế này, chắc chắn năm nay nhãn sẽ được mùa.
Ngoài những loại cây được coi là nguồn thu nhập thêm của gia đình, ông em còn trồng mỗi thứ một vài cây để có trái ăn quanh năm như đu đủ, vú sữa, mận, bưởi và mít. Mấy cây đu đủ trái đeo lúc lỉu nhìn thật thích mắt. Bốn cây mít ở bốn góc vườn, trái lớn, trái nhỏ trổ ra từ thân, từ cành, có chùm gần chục trái. Cây vú sữa đứng một mình có thân cao, tàn lá rộng. Mùa trái chín, ông em dùngchiếc sào đầu có gắn chiếc giỏ đặc biệt để hái. Vị ngọt thơm của trái vú sữa rất hấp dẫn, khó quên. Mùa nào thức nấy, gia đình em được thưởng thức đủ mọi hương vị của cây trái vườn nhà.
Mặt trời đã lên. Ánh nắng chiếu lấp lánh khiến khu vườn rạng rỡ một màu xanh đầy sức sống. Tiếng chim lảnh lót, tiếng ong bay rù rì, tiếng gọi con dịu dàng của gà mẹ cùng với tiếng liếp nhiếp nũng nịu của bầy gà mới nở, lông vàng như tơ tằm... tạo thành thứ âm thanh quen thuộc của cuộc sống yên bình chốn làng quê.
Cũng như ông bà, cha mẹ, em rất yêu mảnh vườn nhà. Ngày ngày, lúc rảnh rỗi là em lại cùng ông chăm sóc, tưới nước, bắt sâu để vườn cây ngày càng tươi tốt.
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn. Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
để bảo vệ môi trường và thiên nhiên, em cần phải: Không xả rác xuống sông, hồ
Không đốn chặt cây rừng làm hại môi trường rừng
Không thải khí độc ra môi trường
Cùng mọi người vớt rác trên những dòng sông
Tuyền truyền cho mọi người về việc bảo vệ môi trường và thiên nhiên
Hok tốt !
- tuyên truyền cho mọi người biết tác hại của sự không bảo vệ môi trường
- có nhưng biện pháp hay để bảo vệ môi trường
- và mỗi người phải có 1 ý thức cho riêng mình
- chúng ta sử dụng những nguyên liệu tự nhiên để chạy ô tô hay vaanj hành máy móc bằng ; năng lượng mặt trời điều đó giúp cho lượng khí các bô nic giảm đáng kể cho bầu khí quyển
- các nhà máy phải lọc sách các chất khí có hại rồi mới thải ra ngoàn làm cho lớp khí đó không phá hủy lớp chống tác hại trực tiếp từ mặt trời
Ngày nay xuất hiện nhưng loại cây như cây cần sa ,cây thuốc phiện đó là những loài cây có hại ,gây ra nhiều hậu quả xấu cho con người.Ví dụ như cây thuốc phiện có thể gây nghiện , cây cần sa cũng vậy . Vậy làm sao để hạn chế tác hại của nó ? Là một học sinh điều đầu tiên là ta không được sử dụng chúng , nếu phát hiện các loại cây trên ta cần chặt bỏ tiêu hủy chúng ....Tuy nhiên nó cũng không hẳn có hại trong một số trường hợp nó vẫn đượy này đêc sử dụng như trong y học khi người bệnh lên cơn đau dữ dội không thể kiềm chế được người ta phải sử dụng thuốc phiện với liều lượng vừa đủ để có thể trống lại được cơn đau, nhưng về tổng thể thì hai loại cây này có nhiều mặt hại hơn ,ta nên tránh xa không nên sử dụng những loại cây trên
nhớ k giùm mình nhé
Bống là em gái nhỏ dễ thương nhất mà em từng biết.
Trông bé không khác gì một thiên thần nhỏ. Bống có thân hình mập mạp, tròn trịa. Da Bống trắng hồng, mịn màng lắm. Nhìn bé, ai cũng muốn ôm lấy mà thơm, mà nựng lên đôi má phúng phính lúc nào cũng thơm thơm mùi sữa. Cặp mắt Bống to, tròn, sáng như hòn bi ve. Mái tóc hơi nâu nâu, xoăn tít, giống bố như tạc. Cái mũi bé hơi cao còn đôi môi thì lúc nào cũng đỏ mọng như được tô son. Bé thích nhất là chơi trò đóng giả làm cô Tiên. Những lúc đó, Bống được mặc váy trắng tinh, đi giày búp bê màu hồng phấn và được chị Cún tết tóc hai bên, buộc nơ màu hồng trông rất xinh. Bống rất hay xấu hổ. Mỗi khi được khen, bé thường chạy ra ôm chầm lấy mẹ, dụi đầu vào lòng mẹ, không chịu buông. Mặt bé lúc đó đỏ bừng trông rất đáng yêu. Bống rất thích vẽ và vẽ cũng rất đẹp. Mẹ mua cho bé hẳn một quyển vở và một hộp chì màu mới cứng. Bống thích lắm. Mỗi tối, Bống thường ngồi vào bàn “học bài” rất chăm chỉ. Bống vẽ được rất nhiều tranh: có bức cả nhà đang đi chơi công viên, có bức lại vẽ chị Cún đang múa hát. Lắm lúc cả chú mèo mun đang ngủ cũng trở thành nhân vật cho hoạ sĩ nhí thể hiện. Bống ước mơ sau này trở thành một hoạ sĩ tài ba, vẽ thật nhiều tranh, tranh nào cũng thật đẹp để tặng ông bà, bố mẹ và cả chị Cún nữa.
Bống thật đáng yêu.
Bài khác :
Con cò bé bé, nó đậu cành tre…". Đó là tiếng hát ngọng nghịu của bé Bông - em gái em. Năm nay bé vừa tròn hai tuổi, cái tuổi mà người ta thường gọi là "tuổi tập đi, tập nói". Bé Bông có dáng người tròn tròn, bụ bẫm như con lật đật, trông rất dễ thương. Mái tóc bé xoăn xoăn như một cô búp bê, dài đến ngang vai được tết thành hai bím nhỏ rất đáng yêu. Bé có gương mặt bầu bĩnh với làn da trắng hồng, mịn màng như lúc nào cũng được thoa một lớp phấn mỏng. Nhìn bé, ai cũng muốn cắn, véo cái đôi má phúng pha phúng phính ấy của bé cho 'bõ ghét'mới thôi. Cái mũi bé cao cao, hơi hênh hếch một chút trông thật là hóm hỉnh, ngộ nghĩnh. Đôi môi chúm chím, đỏ hồng như được thoa son. Đặc biệt, bé có đôi mắt trong veo, to tròn và đen láy như hai hột nhãn, lại long lanh và sáng như hai viên ngọc nước, lộ rõ vẻ thông minh hiếm có. Hai hàng lông mi dài uốn cong một cách tự nhiên làm cho đôi mắt vốn đã đẹp ấy lại càng thêm phần thướt tha, duyên dáng hơn. Mỗi khi bé cười, để lộ hai hàm răng sữa trắng muốt như tuyết và đều tăm tắp như những hạt ngô vì ngay từ nhỏ, bé đã có thói quen vệ sinh răng miệng sạch sẽ mà !
Nhưng nhìn bé tập đi mới thật là thích. Bàn tay bé nhỏ xíu với các ngón tay búp nụ nắm chặt lấy tay em, bước chập chững vài bước đã vội buông ra khiến bé chập choạng, lảo đảo như người say rượu rồi té phịch xuống đất. Thấy thế, mọi người bật cười. Bé cũng như biết ngượng chợt cúi mặt xuống rồi tiếp tục đứng lên và đi tueeps như chưa có chuyện gì xảy ra.
Bé Bông rất hay hát và cũng rất thích hát, nên em thường dạy bé hát hoặc bật băng đĩa nhạc lên để bé tập hát. Bé chỉ cần nghe hát ba, bốn lần là nhớ được ngay. Ngoài hát ra, bé còn rất thích chơi các loại đồ chơi xếp hình. Lúc chơi, bé rất chăm chú, say sưa. Loáng một cái, bé đã xếp được rất nhiều hình thù lạ và độc đáo như : ngôi nhà, ô tô bay, cối xay gió,… khiến cả nhà ai cũng phải ngạc nhiên. Nhìn cái miệng duyên dáng hát ca, đôi tay sáng tạo khéo léo "làm việc không ngừng nghỉ", em thấy yêu bé vô cùng.
Gia đình nào có trẻ em là gia đình đó có niềm vui, có hạnh phúc. Gia đình em cũng vậy. Vắng bé một buổi là em thấy nhà vắng hản đi, không còn những tiếng cười thoải mái nữa. Sau này, em sẽ dạy bé học và chỉ bảo cho bé những điều hay lẽ phải em được học ở trường.