ăn sung mặc...?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từ văn bản " Đấu tranh cho một thế giới hòa bình" đã khơi gợi nơi người đọc về suy nghĩ chiến tranh và hòa bình. Trước hết, chúng ta cần biết chiến tranh là khủng bố cướp bóc, một hỗn chiến có đổ máu, còn hòa bình thì ngược lại, là sự bình an vui vẻ, không có đổ máu. Dễ dàng thấy được chúng ta đã trải qua biết bao đau thương từ cuộc chiến tranh lịch sử đó là Pháp, Mỹ. Cũng như trong bài ta thấy được chi phí chi cho chiến tranh vũ khí hạt nhân vô cùng tốn kém. Vậy vì sao lại xảy ra những cuộc chiến tranh như vậy? Vì lòng tham từ các nước, họ luôn muốn mình mạnh nhất, xâm chiếm thuộc địa để nước khác phục tùng mình. Hay chỉ vì để chống trả lại hoặc những chính sách hiếu chiến của giai cấp thống trị. Không những thế chiến tranh còn để lại cho xã hội những hậu quả nặng nề. Những căn bệnh do chiến tranh tạo ra thật khủng khiếp gây nên nỗi ám ảnh cho mỗi người dân. Tất cả chúng ta hãy cố gắng để phản đối chiến tranh góp vào bản nhạc hòa bình. Mỗi người chúng ta hãy cố gắng chống lại âm mưu phá hủy hòa bình. Từ bào học trên, chiến tranh thật khủng khiếp và hãy chung tay bảo vệ hòa bình. Là một học sinh khi ngồi trên ghế nhà trường chúng ta hãy cố gắng học tập thật tốt để đấu tranh cho một thế giới hòa bình.
Bài thơ Mầm Non của Võ Quảng miêu tả một cách hết sức sinh động, cụ thể như có thể tận mắt nhìn thấy được một Mầm Non ra đời như thế nào khi mùa xuân đến.
Cảnh vật thiên nhiên trong bài thơ Mầm Non được miêu tả ở hai thời điểm: trước và khi xuân đến. Tín hiệu mùa xuân đến trong những âm thanh rộn rã, từng bừng náo nức của tiếng chim, tiếng suối, đã đánh thức chiếc Mầm Non bật dậy.
Hình ảnh Mầm Non thật đẹp tơi ở cuối bài thơ cũng là biểu tượng của sức sống mùa xuân, của vẻ đẹp tinh khôi trước thiên nhiên.
Theo quan điểm của mình thôi:
Sau khi đọc xong đoạn thơ được trích từ bài thơ'' Mầm non'' của nhà thơ Võ Quảng, em cảm thấy được nét đẹp hồn nhiên từ những mầm non.
Dưới vỏ của một cây bàng đang dần rụng là và đang chuẩn bị nở ra những mầm non xanh mơn mởn, chỉ còn có vài chiếc lá đỏ còn bám lên cây, dưới là những mầm non xanh đang cố nằm im lặng. Câu thơ:'' Mầm non mắt lim dim'', tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật nhân hoa làm cho bài văn thêm hay và sinh động hơn. Mầm non cố nhiền qua từng kẽ lá để xem vẻ đẹp tự nhiên của những thứ xung quanh. Những đám mây trên trời đang bay hối hả báo hiệu một cơn mưa xuân đang đến. Bỗng một cơn mưa phùn bay đến, gió mạng cuốn những chiếc lá trên những cây xung quanh làm cả một mảng sân thành một màu vàng đẹp nên thơ.
Người phụ nữ đẹp nhất đối với em có lẽ chính là mẹ, mẹ không chỉ là người đẹp nhất mà còn là người phụ nữ đảm đang nhất, tuyệt vời nhất trong suy nghĩ của em. Mẹ em là một giáo viên tiểu học, năm nay mẹ đã bước sang tuổi 35, mẹ công tác trong chính ngôi trường mà em đang học, chính vì vậy sáng nào em cũng được mẹ chở đi làm và đi học. Mẹ em có mái tóc dài, đen nhánh và thẳng suôn mượt, mẹ không thích nhuộm tóc hay làm xoăn như các cô giáo khác. Dù là đi dạy hay ở nhà mẹ vẫn rất giản dị, không tô son, đánh phấn, nhưng như thế mẹ vẫn rất xinh đẹp. Mẹ em là một giáo viên dạy giỏi ở trường, em rất tự hào khi có một người mẹ như mẹ của em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng yêu thương, chăm sóc và dạy dỗ của mẹ.
Ai được sinh ra trên cuộc đời này đều có mẹ, vì mẹ chính là người đã cho ta cuộc sống này. Em cũng vậy, mẹ chính là người tuyệt vời nhất đối với em, mẹ đã cho em được sinh ra, được lớn lên và được sống trong vòng tay yêu thương của gia đình. Mẹ em năm nay đã ngoài 30 tuổi, công việc của mẹ là bán hoa quả ngoài chợ, công việc đó rất vất vả, buổi sáng mẹ dậy thật sớm để sắp hàng mang ra chợ, đến tối muộn mẹ mới dọn hàng về. Vì hay thức khuya dậy sớm nên trông dáng mẹ rất gầy, nước da sạm đi và xuất hiện vài nếp nhăn. Mỗi buổi được nghỉ học em đều ra chợ phụ mẹ trông hàng, em mong sao có thể giúp đỡ mẹ để mẹ được nghỉ ngơi nhiều hơn.
-------------------HẾT BÀI 1-------------------
Viết về mẹ thường gợi cho chúng ta rất nhiều cảm xúc đặc biệt, đó là sự thương yêu, lòng biết ơn, kính trọng. Để làm cho bài văn tả mẹ của mình hấp dẫn và giàu cảm xúc hơn, các em có thể tham khảo thêm nhiều bài văn tả mẹ đặc sắc khác như: Tả lại hình ảnh của mẹ khi em mắc lỗi, Tả người mẹ cấy lúa giữa trưa tháng 6 nóng bức, Tả người mẹ yêu quý của em, Em hãy viết một đoạn văn tả mẹ em đang nấu cơm.
2. Viết Một Đoạn Văn Ngắn Tả Về Mẹ, Số 2:
Người phụ nữ đẹp nhất đối với em có lẽ chính là mẹ, mẹ không chỉ là người đẹp nhất mà còn là người phụ nữ đảm đang nhất, tuyệt vời nhất trong suy nghĩ của em. Mẹ em là một giáo viên tiểu học, năm nay mẹ đã bước sang tuổi 35, mẹ công tác trong chính ngôi trường mà em đang học, chính vì vậy sáng nào em cũng được mẹ chở đi làm và đi học. Mẹ em có mái tóc dài, đen nhánh và thẳng suôn mượt, mẹ không thích nhuộm tóc hay làm xoăn như các cô giáo khác. Dù là đi dạy hay ở nhà mẹ vẫn rất giản dị, không tô son, đánh phấn, nhưng như thế mẹ vẫn rất xinh đẹp. Mẹ em là một giáo viên dạy giỏi ở trường, em rất tự hào khi có một người mẹ như mẹ của em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng yêu thương, chăm sóc và dạy dỗ của mẹ.
3. Viết Một Đoạn Văn Ngắn Tả Về Mẹ, Mẫu Số 3:
Nếu như có ai đó hỏi em rằng: "Ai là người phụ nữ mà em yêu quý nhất?", em sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng: "Đó chính là mẹ của em". Mẹ không chỉ là người em yêu quý nhất mà còn là người em ngưỡng mộ, kính trọng và tự hào nhất, bởi đơn giản mẹ đã cho em cuộc sống này, mang lại tất cả những gì tốt đẹp nhất đối với em.
Nhắc đến mẹ, em lại nhớ đến hoa mai vàng rực rỡ ngày Tết vì tên của mẹ em là Mai. Mẹ em năm nay đã bước sang tuổi 40, tuy không còn là độ tuổi trẻ đẹp nữa nhưng trông mẹ em vẫn rất trẻ trung và tràn đầy sức sống. Dáng người thanh mảnh và nhỏ nhắn khiến cho mẹ em được trẻ hơn tuổi rất nhiều, mọi người nếu không quen biết chỉ đoán mẹ em khoảng ngoài 35 tuổi, đối với em mẹ vẫn rất trẻ trung, xinh đẹp. Mẹ em có một làn da trắng hồng mà các chị mới lớn sẽ phải ghen tị, trên khuôn mặt mẹ tuy đã xuất hiện những nếp nhăn ở khóe mắt và miệng nhưng vì làn da trắng hồng nên đã che đi khuyết điểm đó. Nụ cười của mẹ rất tươi, càng ngày trong nụ cười của mẹ càng xuất hiện thêm nhiều nếp nhăn, đó chính là biểu hiện của sự lo toan, vất vả trong cuộc đời của mẹ. Mái tóc dài đen bóng của mẹ đã dần ngả màu, có thể hình dáng và khuôn mặt che giấu rất tốt tuổi thật của mẹ nhưng chỉ cần nhìn những sợi tóc bạc ngày càng nhiều trên mái tóc là em biết mẹ đang già đi. Em rất thích tết tóc cho mẹ, mỗi lần tết tóc em lại nhổ đi những cây tóc bạc với mong muốn rằng mái tóc của mẹ sẽ chậm bạc hơn. Mẹ em là một giáo viên dạy ở trường cấp hai, công việc của mẹ tuy được gọi là nhàn nhưng thực sự cũng không nhàn hạ và nhẹ nhàng. Đã rất nhiều lần mẹ bị ốm không thể nói được vẫn cố gắng đi dạy, rồi những đêm mẹ thức khuya để soạn giáo án và chấm bài, sửa bài cho học sinh. Nhìn bóng của mẹ dưới ánh đèn bàn, em cảm nhận được mẹ thực sự rất hoàn hảo, công việc dù có bận rộn mẹ vẫn chăm lo cho cả gia đình chu đáo và tươm tất, chẳng hề ca thán hay trách móc một lời. Đối với em mẹ như một bà tiên, bởi mẹ có thể đảm nhiệm và hoàn thành tốt mọi việc, mọi thứ trong nhà cứ vào tay mẹ là gọn gàng, ngăn nắp và sạch sẽ đâu ra đấy.
Em rất tự hào về mẹ của em và mẹ chính là tấm gương hoàn hảo nhất để em soi vào học tập và noi theo, đối với em tình yêu thương của mẹ là vô bờ bến và không có gì có thể thay thế được. Em sẽ cố gắng trở thành một người con ngoan trò giỏi để không phụ lòng thương yêu, tin tưởng và mong mỏi của mẹ.
-----------------HẾT---------------------
có ba bài nha
Tôi còn nhớ như in buổi sáng hôm đó, khi vừa bước vào trường, mọi thứ thật là đẹp và lộng lẫy. Bao nhiêu là cờ, là hoa và bao nhiêu là thầy cô với bạn bè, thật là đông vui nhộn nhịp như một ngày hội vậy! Tôi tiến đến hàng ghế lớp mình cùng với bao bạn bè mới với một niềm vui khôn xiết lẫn một chút rụt rè. Điều mà tôi nhớ nhất đén tận ngày hôm nay là tôi đã nhận nhầm lớp của mình chỉ vì mải chơi. Mọi người biết vì sao không? Đó là khi vừa kết thúc buổi khai giảng ở trường, tôi với mấy đứa bạn chạy lên sân khấu để chơi. Khi tôi và mấy đứa bạn thấy mọi người đã vào hết lớp của mình rồi thì chúng tôi nháo nhát chạy về lớp học. Trong lúc chạy về lớp, chúng tôi rất sợ, sợ rằng cô giáo sẽ mắng. Chỉ vì chúng tôi hơi bị hoảng nên đã chạy nhầm vào lớp 1B mà trong khi đó chúng tôi học lớp 1A. Vừa chạy vào lớp, cô giáo lớp 1B hỏi chúng tôi là học sinh lớp mấy, học cô giáo nào mà sao chạy nhầm vào lớp của cô. Lúc đó, chúng tôi mặt đỏ tía tai, xấu hổ đến nỗi chẳng dám quay xuồng lớp. Rồi cô giáo cũng nhẹ nhàng rắt tay chúng tôi về lớp, về đến lớp củ mình, chúng tôi thật vui và đã học được một bài học quý giá đến tận ngày hôm nay.
sướng
tk tui nhé
ăn sung mặc sướng :D