Nêu suất sứ của bài Cây Tre Việt Nam
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
* Trả lời :
Vì trời mưa , nên em không đi học
* Cặp qhe : Vì - nên
Mẫu tử: mẹ con
Phụ mẫu: cha mẹ
Phụ tử: cha con
Sinh tử: sống chết
Thiên địa: trời đất
thủ môn: người giữ cửa
Song ngữ: hai ngôn ngữ
Hậu đãi: tiếp đãi
Hữa ích: có lợi
song hành: cùng nhau
Thiên nga: Vịt trời
Thiên mệnh: mệnh trời
Thiên sứ: sử giả trời
Thiên thư: sách trời
Thi nhân: người thi
Đại: Lớn
Quốc: nước
Sơn: núi
Hà: sông
Ái: yêu
Gia nhân: người lảm việc trong nhà
Phụ mẫu: cha, mẹ
Phụ nữ: đàn bà
HI sinh: chết
Cô độc: Một mình
Quê hương! Hai tiếng ấy cất lên thật thiêng liêng trong lòng mỗi con người. Quả đúng như vậy, hình bóng quê hương yêu dấu thanh bình, yên ả đã hằn sâu vào kí ức tuổi thơ em. Càng lớn khôn trưởng thành em càng thấy quê hương mình có nhiều vẻ đẹp. Nhưng có lẽ thích nhất là được ngắm nhìn phong cảnh quê em vào những buổi sáng mùa xuân đẹp trời.
Khi tiếng gà gáy râm ran vang vọng khắp xóm làng như xé tan bầu không khí yên tĩnh của buổi sớm mai, gọi mọi vật tỉnh giấc sau một đêm dài yên lặng. Làn sương mùa xuân mỏng manh như tấm khăn voan khổng lồ bao trùm khắp không gian. Gió vẫn nhè nhẹ thổi. Những ngôi sao trên bầu trời thức dậy muộn hối hả chạy trốn. Từ trong các bếp ánh lửa bập bùng, ngọn khói lan xa. Đâu đó tiếng chó sủa văng vẳng, tiếng vo gạo sàn sạt, tiếng xoong nồi va vào nhau loảng xoảng vọng ra từ các gia đình. Tiếng gọi nhau dậy đi học, đi làm í ới. Em cũng đã trở dậy ăn sáng rồi chuẩn bị đến trường. Vừa bước chân ra đến đầu làng em đã thấy một bầu không khí trong lành và dễ chịu. Chao ôi! Tiết trời mùa xuân thật là đẹp từ phía đằng đông ông mặt trời từ từ nhô lên chiếu muôn vàn ánh hào quang xuống trần gian. Từ trong vòm cây vải, cây nhãn trong vườn nhà ông Tư đầu làng những anh chích choè đang luyện giọng hoà cùng muôn điệu tiếng chim khác tấu lên khúc nhạc không lời chào bình minh tươi đẹp. Em khoan khoái dạo bước trên con đường quen thuộc cùng các bạn trong xóm đến trường. Trên đường tấp nập, nhộn nhịp những bước chân, tiếng trò chuyện của người đi làm, đi chợ, tiếng các bạn học sinh cười nói vui vẻ, ríu ran…
Phóng tầm mắt ra xa nhìn cánh đồng quê hương trong buổi ban mai mới thấy sức sống mùa xuân đang dâng trào mãnh liệt. Cánh đồng lúa mượt mà như một tấm thảm bằng nhung xanh trải dài xa tít. Nắng sớm dìu dịu, làn gió mơn man làm cho cánh đồng hệt như một bức tranh thêu của một nghệ nhân khéo léo. Những giọt sương mai còn đọng trên lá cây ngọn cỏ láp lánh. Một đàn cò trắng bay ngang rồi đậu xuống một bờ cỏ xanh mượt. Hương lúa nồng nàn lan toả theo chiều gió, sóng lúa nhấp nhô, rì rào.
Xa xa là dòng sông quê hương hiền hoà chảy. Sông tốt bụng lắm, xin bao nhiêu nước cũng cho. Hai bên bờ những bãi dâu, vườn chuối xanh um. Vài con thuyền chầm chậm xuôi dòng. Tiếng máy hút cát trên thuyền xình xịch vang động mặt sông. Trên triền đê mấy chú bò thung thăng gặm cỏ. Luỹ tre ven đê vẫn đu mình trong gió, xanh biếc một màu xanh quê hương. Mặt trời đã lên cao, nắng vàng lan toả khắp muôn nơi. Em cùng các bạn đã đến trường từ lúc nào không biết. Em bước vào lớp học trong lòng trào dâng một cảm xúc khó tả.
Quê hương thật thân quen giản dị. Quê hương đã lưu giữ bao kỉ niệm êm đềm ngày thơ ấu. Dù có đi đâu xa, em cũng chẳng thể nào quên được vẻ đẹp của quê mình vào những buổi sáng mùa xuân đẹp trời. Bởi đó là những gì thiêng liêng thơ mộng nhất của tuổi thơ em.
Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng đất Tam Đảo thân yêu, ở nơi đây có những buổi sớm trong lành, những ngày hè mát dịu.
Tôi yêu nhất mỗi sớm mai thức dậy, khi ánh bình minh rọi chiếu bên cửa sổ và chạy ùa ra sân tập thể dục đón lấy không khí trong lành. Buổi sớm ban mai của ngày hè tháng năm, chú gà trống dậy sớm đánh thức ông mặt trời, kéo mặt trời lên cao. Vầng dương phía Đông sau đỉnh núi Con Trâu ánh hồng nhè nhẹ. Tôi bước những bước thong thả trên cánh đồng làng, tập thể dục và hít khí trời. Cơn gió nhẹ thổi bùng hương lúa mới trổ tháng năm, thật khoan khoái làm sao. Tiếng chim ca líu lo, rượt đuổi nhau tíu tít, bay tít lên trời cao. Bầu trời xanh, gợn những đám mây trắng giống tấm đệm mút êm đềm. Tôi ao ước mình được như cánh chim kia, nhún chân và bay đến tận cung mây, đất trời.
Các bác nông dân từ các ngõ xóm người thùng, người quốc, xào, rổ,… cùng nhau ra đồng. Họ dậy từ khi chú gà chưa kịp gáy, ánh mặt trời chưa kịp lên và giờ là lúc bắt đầu công việc. Tiếng gọi í ới cùng nhau ra đồng, tiếng ve kêu vang vang, tiếng gió hiu hiu thổi kéo rặng tre đầu làng kêu như tiếng sáo gọi hè. Ánh mặt trời lấp ló và dần hiện ra khỏi đám mây. Đến chừng khoảng sáu giờ sáng, mặt trời đã nhô lên, hiện rõ khỏi những đám mây sắc màu. Ánh nắng len lỏi khắp các ngả đường, chạm khẽ giọt sương ban mai trên cây lá ánh lên những màu sắc diệu kỳ.
Buổi sáng sớm thì đâu đâu cũng sẽ mang những sự dịu nhẹ, trong lành, tinh khôi. Thế nhưng, ở Tam Đảo sẽ có điểm riêng biệt. Nhiệt độ không tăng quá nhanh và luôn khiến con người thấy dễ chịu hơn. Ngay từ sớm, những đoàn xe máy, xe du lịch đã di chuyển đến khu du lịch Tam Đảo để đón trọn vẹn những giờ khắc tuyệt vời ấy. Thật tự hào vì tôi có được niềm hạnh phúc khi sống trên quê hương Tam Đảo, được hưởng trọn vẹn những tình yêu bao la của đất mẹ chăm sóc, được sống hồn nhiên vô tư như bao đứa trẻ có tháng hè nghỉ ngơi với gia đình.
Giờ càng lớn, tôi lại càng thêm yêu quý, trân trọng những giờ khắc tuyệt đẹp ấy! Sau giờ khắc của sự im lặng, cuộc sống sẽ nhộn nhịp với những thanh âm diệu kỳ: tiếng chó sủa inh om khắp xóm, tiếng nghé kêu, tiếng bò vàng gọi mẹ,…Tất cả chẳng khác nào bản nhạc đồng quê đa thanh sắc.
Nắng lên đến lưng chừng, khoảng tám giờ sáng, sự gắt gỏng của tia ban mai tựa ông già khó tính. Giọt sương trên cây lá không còn, trả lại vẻ tươi xanh cùng bụi trời. Đám mây trắng biến đi trả lại cả một khoảng trời xanh ngắt như nước đại dương. Các bác nông dân đi làm về, đó cũng là lúc tôi đi chơi cùng vài đứa trẻ con hàng xóm.
Chỉ một khoảnh khắc buổi sớm ban mai, nhưng lại mang đến cho người ta những tình cảm yêu mến lạ kỳ. Tôi sẽ ghi nhớ mãi khoảnh khắc tuyệt đẹp ấy, để rồi mai lớn lên tôi vẫn có một điều tự hào, Vì tình yêu mình mình dành cho đất mẹ, đã từng hồn nhiên vô tư yêu thiên nhiên cuộc sống tha thiết. Để rồi mai đây, khi đô thị hóa phát triển tôi vẫn kiêu sa về một thời yêu thương đẹp đến thế!
Ba em là một người say mê cây cảnh. Trước sân nhà, ba dành hẳn một góc sân để bày biện chậu cảnh, có chậu lá có sắc đỏ, có chậu xanh mướt, lá xếp từng tầng xòe như cánh sao biển. Phía trên cao, áp sát tường là mấy giỏ phong lan. Trong số đó, em thích nhất là giò phong lan màu trắng.
Cây hoa được trồng trong chậu đất có những lỗ tròn và treo lên giàn nhờ quai thao làm bằng dây thép. Thân cây to bằng hai ngón tay em, cao độ hơn một gang tay, màu xanh thẫm. Lá hoa phong lan thuôn dài, mọc đối xứng nhau trên thân cây. Chậu phong lan có ba thân cây như thế nhưng chỉ có hai nhánh ra hoa. Từ chính giữa thân, một nhánh hoa to bằng đầu đũa, đâm thẳng lên cao.
Mỗi nhánh này có năm sáu cái hoa lớn bé đang xòe cánh trắng muốt, phô nhụy hoa màu xanh cốm. Cánh hoa phong lan tròn, thon ở phần đài hoa, các cánh hoa chụm lại, ôm lấy phần nhụy hoa vươn thẳng ra ngoài. Nhụy hoa phong lan khá đặc biệt, nhụy có hình dạng hơi giống mầm giá đỗ, được đỡ bởi một cánh hoa bé xíu, tròn bằng móng tay màu tím than, nằm bên trong cánh hoa trắng. Nụ hoa trông thật kiều diễm, nổi bật giữa khu vườn.
Hoa phong lan lâu tàn, hoa nở đã hai tuần mà còn tươi hơn hớn. Đó là nhờ ba em chăm tưới nước, bón phân cho hoa. Hoa phong lan có mùi thơm nhẹ, thoang thoảng hương mật ong và hương quả dứa. Hương hoa quyến rũ lũ ong bướm đến. Cánh bướm dập dềnh bên cánh hoa đẹp như tranh vẽ. Phong lan trồng trong chậu lót dưới một lớp xơ dừa và than củi, chỉ một ít xơ dừa và vụn than củi là đủ cho cây tươi tốt.
Ngoài giờ đi làm, ba em lúi húi chăm sóc mấy cây hoa. Em cũng lăng xăng giúp ba tưới nước hoặc lấy dụng cụ cho ba. Có mấy giỏ phong lan, góc cây cảnh của ba tươi hẳn lên. Ngắm hoa em thấy sảng khoái và thư thái vô cùng. Giỏ phong lan làm tươi thêm cảnh sắc sân nhà. Không gian thoang thoảng hương thơm của hoa làm dịu bớt không khí bụi bặm, tù túng của phố thị. Hoa phong lan tươi rất lâu, em rất thích hoa phong lan là vậy.
Trên ban công trước phòng ngủ của mẹ, có một chậu hoa nhài rất đẹp. Đó là chậu hoa được mẹ em yêu quý và chăm sóc cẩn thận vô cùng.
Gốc cây nhài khá nhỏ, thường chỉ bằng cổ tay của em bé. Riêng chậu nhài của mẹ, thì em chẳng thể thấy gốc nếu không vạch lá ra. Vì ngay từ dưới gốc, đã tỏa ra rất nhiều cành, nhiều nhánh rồi, chứ không phải chờ đến cách gốc một khoảng như các loại cây khác. Các cành, các nhánh của cây nhài mọc thẳng lên, cài vào nhau, biến cây như là một bụi hoa vậy.
Các cành, nhánh của hoa nhài rất bé, to lắm cũng chỉ bằng ngón tay mà thôi. Lá cây có hình như bao chiếc lá khác, to khoảng bằng cái thìa hoặc nhỏ hơn, màu xanh sẫm. Điều đặc biệt, là phần lá giữa các gân sẽ phồng lên, tạo đường sóng uốn lượn trên bề mặt lá.
Nói về hoa nhài, thì thường sẽ nở vào khoảng tháng 5, tháng 6. Nhưng đôi khi, nó vẫn nở vào thời điểm khác trong năm, miễn là khi đó thời tiết phù hợp. Từ các góc, các nhánh ở đầu cành, sẽ nhú ra một đóa hoa nhài. Mỗi đóa là một cuống, không mọc thành chùm như hoa mai, hoa đào. Nhiều khi, các bông hoa nhài mọc sát nhau, dễ làm người ta lầm tưởng là nhài nở theo từng chùm. Cánh hoa nhài to chừng cái móng tay, dày dặn và mềm mại. Cánh hoa màu trắng muốt như tuyết, từ cánh ngoài đến trong cùng. Hoa nhài chỉ nở về đêm, khi mặt trời ló dạng thì sẽ khép cánh lại. Hương thơm của nhài nồng đượm nhưng không đi quá xa, nó cứ vấn vương, quẩn quanh. Thơm nhất, thì phải chờ đến giữa đêm, khi vạn vật đã chìm sâu vào giấc ngủ, thì chính lúc đó, nhài bung tỏa hết mình. Vậy nên mẹ em bảo, hoa nhài là nữ hoàng của đêm khuya.
Em thích hoa nhài lắm. Mỗi ngày khi đi học về, em đều lấy một cốc nước ra để tưới cho cây. Mong rằng, cây sẽ luôn xanh tốt, để nở cho đời những đóa hoa thật thơm và xinh đẹp.
Mong bạn tham thảo
Con vua thì lại làm vua, Con sãi ở chùa thì quét lá đa.
Bao giờ dân nổi can qua, trên đây là câu tục ngữ phong tục tập quán
Con vua thất thế lại ra ở chùa.
Người trên ở chẳng chính ngôi
đây là câu tục nghĩ về kinh nghiệm triết lý
- Ai ơi cứ ở cho lành,
Tu nhân tích đức để dành về sau. - Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng - . Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn - . Của phi nghĩa có giàu đâu
Ở cho ngay thật, giàu sang mới bền - Ở hiền gặp lành
Ác giả ác báo.
Bạn tham khảo
5 tục ngữ về phong tục tập quán
=> Ai đi cách trở sơn khê
Nhớ tô mỳ Quảng, tình quê mặn nồng.
=> Thịt Mỡ dưa hành câu đối đỏ,
Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh.
=> Ai về Phú Thọ cùng ta,
Vui ngày giỗ tổ tháng ba mùng mười.
Dù ai đi ngược về xuôi,
Nhớ ngày giỗ tổ mùng mười tháng ba.
=> Chùa nát nhưng có Bụt vàng,
Tuy rằng miếu đổ thành hoàng còn thiêng.
=> Cô gái lòng son
Không bằng tô don Vạn Tượng.
Khoảng sân nhà nhỏ trước nhà ngoại em được che rợp mát bởi một giàn nho trĩu quả. Đây là giàn nho thu hút sự quan tâm đặc biệt của nhiều người mỗi dịp đi qua nhà ngoại.
Cây nho khá nhỏ, thân cây màu nâu sẫm vươn lên theo từng dải dài, mỗi cây tầm vài ba chục mét. Lá nho khá giống với lá mướp, nhưng nhỏ hơn và xanh hơn. Lá có răng cưa và gân nổi, trên thân mọc nhiều tua cuốn màu xanh nhạt, nằm phía đối diện với lá giúp cố định ngọn cây trên giàn. Hoa nho rất nhỏ và có màu trắng ngần, hương đưa thoang thoảng. Quả nho có màu tím, da trơn bóng và mọng nước. Ngoài ra, trên da nho có phủ lớp phấn tự nhiên rất đẹp, quả có hình tròn, đầy đặn, to hơn ngón tay cái. Quả nho mọc thành chùm, mỗi chùm lên đến vài chục quả. Vị nho thanh mát, dễ chịu và ngon tuyệt.
Mỗi khi rảnh rỗi, em lại ghé nhà bác chơi để ngắm nhìn vườn nho nhỏ. Tiếng chim hót râm ran trên cành cùng vẻ đẹp của những chùm nho kiều diễm khiến em cảm thấy thật yên bình và dễ chịu.
điền từ còn thiếu vào ô trống : don't....the tree.it's dangerous
=> climb
HT
* Xuất xứ: Bài Cây tre Việt Nam là lời bình cho bộ phim cùng tên của các nhà điện ảnh Ba Lan. Thông qua hình ảnh cây tre, bộ phim thể hiện vẻ đẹp của đất nước và con người Việt Nam, ca ngợi cuộc kháng chiến chống Pháp của dân tộc ta. Cây tre là người bạn thân của nông dân Việt Nam, bạn thân của nhân dân Việt Nam.
Bài Cây tre Việt Nam là lời bình cho bộ phim cùng tên của các nhà điện ảnh Ba Lan. Thông qua hình ảnh cây tre, bộ phim thể hiện vẻ đẹp của đất nước và con người Việt Nam, ca ngợi cuộc kháng chiến chống Pháp của dân tộc ta. Cây tre là người bạn thân của nông dân Việt Nam, bạn thân của nhân dân Việt Nam.