K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 9 2021

Trả lời không đúng đề bài + Trả lời linh tinh

=> Báo cáo

6 tháng 9 2021

Mặt trời xuống biển như hòn lửa
Sóng đã cài then đêm sập cửa

- Nghệ thuật so sánh nhân hóa cho thấy cảnh biển hoàng hôn vô cùng tráng lệ, hùng vĩ. Mặt trời được ví như một hòn lử khổng lồ đang từ từ lặn xuống. Trong hình ảnh liên tưởng này, vũ trụ như một ngôi nhà lớn, với đêm buông xuống là tấm cửa khổng lồ, những lượn sóng là then cửa. Chi tiết Mặt trời xuống biển có thể gây ra sự thắc mắc của người đọc vì bài thơ tả cảnh đoàn thuyền đánh cá ở vùng biển miền Bắc, mà ở bờ biển nước ta, trừ vùng Tây Nam thường chỉ thấy cảnh mặt trời mọc trên biển chứ không thể thấy cảnh mặt trời lặn xuống biển. Thực ra hình ảnh mặt trời xuống biển là được nhìn từ trên con thuyền đang ra biển hoặc từ một hòn đảo vào lúc hoàng hôn, nhìn về phía tây, qua một khoảng biển thì vẫn có thể thấy như là mặt trời xuống biển. Với sự quan sát tinh tế nhà thơ đã miêu tả rất thực chuyển đổi thời khắc giữa ngày và đêm.

+, So sánh: Mặt trời như hòn lửa.

+, Ẩn dụ, nhân hoá: Sóng cài then; đêm sập cửa, câu hát

căng buồm. => +, Gợi lên khung cảnh hoàng hôn rực rỡ, tráng lê, kỳ vĩ. Vũ trụ như một ngôi nhà lớn đi vào trạng thái nghỉ ngơi. +, Hình ảnh con người đẹp khỏe khoắn, niềm vui, niềm lạc quan của người lao động trước cuộc sống mới

Từ thuở còn thơ bé, ta đã được nghe bao câu chuyện kể của bà, của mẹ về lịch sử hào hùng, về những truyền thuyết ly kỳ. Và có lẽ ai khi ấy cũng mang trong mình niềm tự hào và ngưỡng mộ những vị anh hùng trong truyền thuyết của dân tộc. Thánh Gióng là một vị anh hùng oai phong như thế. Truyền thuyết Thánh Gióng là truyền thuyết vô cùng hấp dẫn kể về người anh hùng này.

Truyền thuyết kể lại rằng: Đời Hùng Vương thứ sáu, ở một ngôi làng nọ bên sông Hồng, có hai vợ chồng nông dân, vừa chăm chỉ làm ăn lại có tiếng phúc đức nhưng đến lúc sắp về già mà vẫn chứa có lấy một mụn con. Một ngày kia, bà vợ ra đồng như thường ngày, trông thấy một vết chân to, bèn đặt chân mình vào ướm thử. Về nhà bà liền mang thai, hai vợ chồng vô cùng vui mừng. Nhưng không giống những người khác, chín tháng mười ngày qua đi, bà mang thai mười hai tháng mới sinh ra một cậu bé mặt mũi khôi ngô, đặt tên là Gióng. Điều kỳ lạ nữa là Gióng lên ba tuổi vẫn chẳng biết nói, chẳng biết cười, đặt đâu nằm đó, hai vợ chồng vừa buồn vừa lo lắng.

Cũng năm ấy, giặc Ân đem quân sang xâm lược bờ cõi nước ta, gây nên bao nhiêu tội ác, dân chúng vô cùng lầm than, khổ sở. Xét thấy thế giặc mạnh, nhà vua bèn sai người đi khắp cả nước tìm người hiền tài cứu nước. Sứ giả đi đến mọi nơi, đi qua cả làng của Gióng. Nghe tiếng rao “Ai có tài, có sức xin hãy ra giúp vua cứu nước”, Gióng đang nằm trên giường bỗng cất tiếng nói đầu tiên:

- Mẹ ơi! Mẹ ra mời sứ giả vào đây cho con.

Thấy vậy, bà mẹ rất bất ngờ vui mừng, vội đi ra mời sứ giả vào nhà. Gióng yêu cầu sứ giả về tâu với vua, chuẩn bị đầy đủ ngựa sắt, roi sắt, áo giáp sắt để cậu đi đánh giặc.

Kỳ lạ hơn, sau khi sứ giả trở về, Gióng ăn rất khỏe và lớn nhanh như thổi. Cơm ăn bao nhiêu cũng không no, áo vừa mặc xong đã sứt chỉ. Mẹ cậu nuôi không đủ đành nhờ đến hàng xóm láng giềng. Bà con biết chuyện nên cũng rất phấn khởi, ngày đêm tấp nập nấu cơm, đội cà, may vá cho cậu rất chu đáo. Ai cũng hy vọng Gióng sớm ngày ra giết giặc giúp nước, trừ họa cho dân.

Ngày ấy, giặc vừa đến sát chân núi Trâu thì sứ giả cũng kịp mang vũ khí tới. Gióng bèn vươn vai đứng dậy, lập tức trở thành một tráng sĩ, khoác áo giáp, cầm roi sắt, chào mẹ và dân làng rồi nhảy lên ngựa. Cả người cả ngựa lao vun vút ra trận.

Trên chiến trường, Gióng tung hoành ngang dọc, tả đột hữu xung, giặc chết dưới tay như ngả rạ. Bỗng gậy sắt gãy, Gióng nhanh như chớp nhổ tre bên đường làm vũ khí mới. Giặc sợ hãi chạy trốn, dẫm đạp lên nhau mà chết. Khi trời đất đã sạch bóng giặc, Gióng phi ngựa bay về núi Sóc, cởi bỏ áo giáp sắt, vái tạ mẹ rồi bay về trời.

Vua phong hiệu cho cậu là Thánh Gióng, nhân dân lập đền thờ phụng, ghi nhớ công ơn. Nhiều đời sau người ta còn kể, khi ngựa sắt thét ra lửa, lửa đã thiêu trụi một làng. Đến nay làng ấy gọi là làng Gióng. Những vết chân ngựa in xuống ngày xưa nay đã thành những ao hồ to nhỏ nối tiếp nhau, là di tích minh chứng cho chiến công oanh liệt của Thánh Gióng.

Nhiều thời đại qua đi, truyền thuyết người anh hùng Thánh Gióng vẫn được lưu giữ và truyền tụng mãi trong dân gian, từ thế hệ này qua thế hệ khác. Thánh Gióng chính là biểu tượng cho ước mơ, sức mạnh bảo vệ đất nước của nhân dân ta.

Vào thời vua Hùng Vương thứ sáu,ở một làng thuộc bộ Vũ Ninh,có một người đàn bà tuổi đã già mà vẫn một thân một mình. Một hôm,bà ta lên gò cao để kiếm củi,bỗng thấy một thân người rất lớn. Bà đứng ngắm nghía một lúc, rồi thử ướm bàn châm mình vào,từ đó,bà cảm giác trong người có thay đổi,ngày một khác thường vì thấy mình đã thụ thai. Đủ ngày,đủ tháng,bà sinh ra một đứa con trai bự bẫm,khôi ngô,nhưng chỉ phải cái nó không cười và cũng không khóc bao giờ. Thấm thoát đứa bé đã được ba tuổi,mà vẫn cứ nằm trơ trơ,không lâyd,không bò,không cười,không nói. Nhà chỉ có một mẹ,một con,nên sau khi cho con ăn no rồi,người mẹ cho con vào nôi và đặt một chiếc gióng trên sàn nhà để đi làm. Hàng xóm láng giềng thấy thế thì gọi thằng bé là thằng Gióng. Lúc bấy giờ có đám giặc Ân kéo đến đánh phá đất Văn Lang ta. Quân giặc rất hung hãn,đi đến đâu chúng cũng đốt nhà phá cửa,hoa màu,giết ông già,đàn bà,con trẻ,cướp súc vật đem đi. Quân nhà vua đánh dẹp mãi không nổi. Vua Hùng Vương rất lấy làm lo lắng bèn sai sứ giả đi rao khắp thiên hạ để xem có người nào tài giỏi cầm quân đánh giặc. Một hôm,sứ giả đi đến bộ Vũ Ninh,đến làng mẹ con chú bé Gióng. Nghe sứ giả rao,bà già vỗ vào lưng con,nhìn vào mặt con,sẽ nói giỡn với con rằng : - Thằng cu này bao giờ mới đi dẹp giặc được đây ! Bỗng bà thấy đứa trẻ há miệng cười. Bà vui sướng quá nhưng lại tưởng mình hoa mắt,vừa toan định thần nhìn lại,thì đứa trẻ đã ngồi nhỏm dậy,bảo với mẹ rằng : -Mẹ ơi,mẹ gọi sứ giả vào đây cho con! Thấy con biết cười,biết nói,biết ngồi,bà cụ mừng cuống quýt,bà không hiểu gọi sứ giả vào để làm gì,nên bà có ý ngần ngại. Sau thấy con thúc giục,bà cụ chiều con,chạy ra gọi sứ giả vào nhà. Thấy sứ giả đến,chú bé ngồi nghiêm chỉnh,nói với sứ giả : - Ngươi hãy về tâu với vua sắm cho ta một thanh doi sắt,một cái nón sắt ,một bộ áo giáp sắt và một con ngựa sắt thật lớn. Ta sẽ đánh tan giặc ngay. Sứ giả lấy làm lạ,về tâu với vua. Vua đang chờ mong tướng tài để dẹp giặc,nên đã truyền lệnh ngay cho thớt rèn đúc đủ các thứ: roi sắt,nón sắt,giáp sắt,ngựa sắt;mọi thứ đều thật lớn và thật tốt. Còn chú bé từ lúc ngồi dậy được thì ăn khỏe quá chừng. Chú bảo với mẹ : -Mẹ thổi cho con thật nhiều cơm,đem cho con thật nhiều thịt và rau để con ăn,nay mai con còn đi đánh giặc. Chẳng bao lâu mà nhà có bao nhiêu thóc gạo thì chú đều ăn hết sạch. Bà cụ chạy ăn cho con thật vất vả mà vẫn không sao đủ được. Chú bé cứ mỗi ngày ăn một nhiều và to lớn nhanh như thổi,ngồi xếp bằng tròn mà đầu chậm vào nóc nhà. Xóm làng thấy thế người giúp gạo,người giúp thịt,giúp rau đậu; có bao nhiêu là chú đêyf ăn hết sạch. Khi sứ giả nhà vua chở roi sắt,nón sắt,giáp sắt và ngựa sắt đến thì chú bé bước ra khỏi nhà,vươn vai một cái thì người cao hơn một trượng,tướng mạo oai nghiêm,trong rõ ra một nhà Trời. Viên tướng mặc giáp sắt,đội nón sắt,cầm roi sắt,ngửa mặt lên trời,rồi vỗ mạnh lên lưng ngựa sắt. Ngựa sắt chồm lên,thét ra một luồng lửa như cầu vồng...Viên tướng nảy lên mình ngựa,phi như bay,mỗi buoces chân ngựa dài đến hai đến ba con sào. Chỉ chớp mắt là viên tướng đã phi thẳng vào đám giặc hàng trăm vạn,như đi vào chỗ không người. Viên tướng liền vung roi sắt đến đâu là quân giặc tan xương nát thịt đến đấy. Ngựa sắt thét vâng và phun lửa,rung chuyển cả trời,đốt cháy hết trại giặc và cả khu rừng gần đó. Roi sắt gãy,viên tướng ngồi trên mình ngựa với tay nhỏ những bụi tre bên đường,quật vào đám giặc. Giặc chạy tán loạn. Đuổi đến trên núi Sóc Sơn thì giặc không một mống nào,thấy nằm ngổn ngang khắp cánh đồng,khắp gò núi,máu chảy như suối. Giết giặc xong,viên tướng cởi giáp,bỏ nón bên đường,rồi từ từ cả người lẫn ngựa đều bay về trời...Trời đang u ám,bỗng đỏ hồng như lửa. Rồi mây hồng dần nhạt,trời xanh biếc một màu;gió thổi vi vu qua ngọn cỏ lá cây,như tấu một khúc nhạc ca ngợi cảnh thanh bình trở lại... Về sau,ở đất Vũ Ninh những đám tre nhổ đi còn sót lại rễ,đâm lên những cây tre màu vàng nhạt như ngà,gọi là tre đằng ngà;nó đã được qua cuộc thử lửa nên đốt nó rất thẳng. Ở khu rừng cháy,về sau nhân dân lập thành xóm gọi là làng Cháy. Còn những ao nước hình tròn ngày nay người ta thấy một dãy dài trên khắp cánh đồng và gồ đống từ Kim Anh,Đa Phúc đến Sóc Sơn,tục truyền là vết chân ngựa của Thánh Gióng. Làng của Thánh Gióng,đời sau gọi là làng Gióng. Vua nhớ ơn anh hùng sai lập đền thờ trên nền nhà cũ và truy tặng là Phù Đổng Thiên Vương,nên làng Gióng có tên là làng Phù Đổng.

Tình bạn là một thứ tình cảm tốt đẹp, không thể thiếu trong cuộc sống, bạn bè giúp đỡ ta, động viên khích lệ ta vượt qua khó khăn trong cuộc sống, chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn cùng ta. Ai cũng có rất nhiều bạn, nhưng chỉ có một hoặc một vài người bạn thân. Em cũng vậy, đến đây em muốn nói tới Thanh – cô bạn thân nhất của em.

Thanh và em đã học cùng nhau từ hồi lớp Ba và đến bây giờ khi đã học lớp Bẩy hai đứa vẫn học chung một lớp với nhau. Đã gọi là bạn thân thì mức độ thân thiết sẽ hơn rất nhiều những người bạn khác, ban đầu chúng em cũng là những người bạn bình thường như bao người bạn khác, em vốn là một cô bé ít nói, ít nói chuyện với các bạn trong lớp, trong khi đó Thanh là lớp trưởng của lớp, học rất giỏi và tham gia rất nhiệt tình các hoạt động của Đội của trường.

Thế rồi một hôm em bị ốm nặng, phải nghỉ học mất một tuần, Thanh đã thường xuyên đến nhà thăm em và chép bài giúp em đồng thời giảng bài cho em để em nắm được những bài học trên lớp. Và chúng em bắt đầu thân nhau từ hồi đó, qua việc này em cảm nhận được rằng Thanh rất quan tâm đến người khác, không phải vì trách nhiệm của một lớp trưởng mà vốn dĩ Thanh đã là một người như vậy. Một lần, cô giáo phát động phong trào “Đôi bạn cùng tiến”, Thanh xung phong sẽ ghép thành đôi với em, vì lực học của em cũng khá kém, thế rồi chúng em được cô giáo chuyển chỗ cho ngồi cạnh nhau, tình bạn của hai đứa càng ngày càng trở nên thân thiết.

Em thường xuyên đến nhà Thanh để làm bài tập, đến nhà bạn ấy mới biết không chỉ học giỏi mà Thanh còn rất hiếu thảo với bố mẹ, tuy còn nhỏ tuổi nhưng ngoài giờ học trên lớp Thanh còn giúp đỡ bố mẹ làm một số việc nhà. Chỉ trong một thời gian, lực học của em đã khá hơn rất nhiều và em cũng hòa đồng hơn, tham gia hoạt động của trường nhiều hơn. Từ đấy đến bây giờ, khi đã học lớp Bẩy chúng em vẫn là một đôi bạn thân thiết, chúng em hay đến nhà nhau chơi, bố mẹ em rất quý Thanh và ngược lại bố mẹ em cũng vậy. Bố mẹ hai đứa rất vui vì con mình có một tình bạn đẹp như thế, cùng giúp đỡ nhau trong học tập. Như thế là tình bạn của hai đứa em đã được bốn năm, tuy không phải là một thời gian dài nhưng cũng đủ để chúng em hiểu về tính cách của nhau.

Thỉnh thoảng tuy có những cãi vã giận hờn nhưng chỉ một thời gian ngắn là hết và chúng em lại thân thiết như ban đầu. Em rất thích vẽ nên ước mơ trở thành một nhà thiết kế thời trang, còn Thanh, bạn ấy ước mơ trở thành một cô giáo dạy Văn. Và chúng em đang cố gắng hết sức mình để thực hiện ước mơ của riêng mình. Không biết mỗi khi lên lớp mới chúng em có được học cùng nhau nữa không, nhưng cho dù không được học cùng nhau nữa thì tình bạn của hai đứa vẫn vậy. Như câu thơ: “Đã là bạn suốt đời là bạn/ Đừng như sông lúc cạn lúc bồi”. Mỗi khi một trong hai đứa có truyện không vui, thì lại tìm đến đứa kia để kể lể, tìm nguồn động viên, khích lệ.

Thanh là một người bạn tốt và tình bạn của em rất thân thiết. Cuộc sống còn rất nhiều điều đổi thay nhưng mong rằng tình bạn của chúng em sẽ mãi thân thiết như vậy.

6 tháng 9 2021

https://loigiaivan.com/cam-nghi-cua-em-ve-mot-nguoi-ban.html 

H/T

kiêu căng,ngạo mạng,tự phụ

HT nha bạn

#Hoàng Đức Tùng#

kiêu căng, ngạo mạng,tự phụ

6 tháng 9 2021

Trái Đất rất to lớn 

Cái ghế to tướng ra 

Lan cố gắng học tập chăm chỉ

Huy học hỏi từ bố mẹ đc nhiều điều hay

Công lao của Bác Hồ thật là to lớn 

Dương bắt được một co ếch to tướng

 Chúng ta cần phải học tập thật tốt để sau này ra kiến thiết đất nước.

 Nên học hỏi những kiến thức từ bạn vè và những người xung quanh .

K cho mình nha =))))) !

Từ láy:chững chạc,nhanh nhẹn,chậm chạp,lề mề,từ từ

6 tháng 9 2021

lề mề,nhanh nhẹn,chững chạc,từ từ nhé

quả đất nha

HT

#Hoàng Đức Tùng#

7 tháng 9 2021

- Đặc điểm về tính tình : hài hước, thật thà, hiền hậu, ác độc, mỏng manh, bủn xỉn.

- đặc điểm chỉ màu sắc : xanh biếc, đo đỏ, vàng tươi, trắng tinh.

-đặc điểm chỉ hình dáng , kích thước : to tướng, mũm mĩm, cao lớn, mỏng, vuông vắn, ngoằn nghèo.

- mùi vị : cay, thơm ngát, ngọt lịm, chua.