tìm một số cụm danh từ, động từ, tính từ trong văn bản "Gió lạnh đầu mùa''. Qua danh từ, dộng từ, tính từ trung tâm của cụm từ đó, hãy tạo ra một cụm danh từ, động từ, tính từ khác.
Giúp mik nhanh nha. Mik đg cần gấp
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ông cha ta từng viết:
Con người có cố, có ông,
Như cây có cội, như sông có nguồn.
Đây là một trong những bài ca dao hay nhất thuộc chủ đề tình cảm gia đình. Bài ca dao nói về sự thủy chung mà con cháu dành cho tổ tiên của mình. Nhắc nhở chúng ta nhớ ơn đến tổ tông nòi giống và còn rộng lớn hơn nữa. Hình ảnh so sánh con người giống như cây, như sông. Cây có gốc, sông có thượng nguồn, nơi bắt đầu để chúng phát triển, sinh sôi. Con người cũng thế, nhờ ông bà, tổ tiên thì mới có chúng ta ngày hôm nay. Bài ca dao sử dụng thể thơ lục bát quen thuộc, nêu lên một cách giản dị và dễ hiểu, muốn nhắn nhủ con cháu phải nhớ ơn ông bà tổ tiên, không được vong ơn bội nghĩa. Hình ảnh thơ quen thuộc, dung dị như một lời nhắc nhở về sự biết ơn những thế hệ đi trước. Qua đó, bài ca dao đã bày tỏ sự biết ơn sâu sắc đến ông bà, tổ tiên và cả những thế hệ đi trước từ rất lâu.
Tuyết sương đã điểm mái đầu,
Bao nhiêu sợi bạc cơ cầu bấy nhiêu.
Công cha hơn nước hải triều,
Nuôi con khôn lớn chắt chiu tháng ngày.
Nghĩa mẹ như suối nguồn nay,
Ngọt trong da diết chỉ đày không vơi.
Bao nhiêu dông bão cuộc đời,
Mẹ cha dành lấy con thời bình yên.
Đời như chiếc bóng con thuyền,
Lên non, xuống biển đừng quên mẹ thầy .
Sáng sớm chủ nhật, tôi bắt xe về quê. Khoảng hơn hai tiếng là về đến nhà ông nội. Chị Phương đã ra đón tôi ở bến xe. Chị là con gái út của bác Sáu. Còn bác Sáu là con trai cả của ông bà nội. Gia đình bác sống ở quê, gần với nhà ông bà. Bác rất quý bố của tôi, vì bố là em út trong nhà. Mỗi lần về chơi, bác đều cho nhà tôi rất nhiều quà.
Mỗi buổi sáng, tôi thức dậy thật sớm để đi dạo cùng ông nội. Bầu không khí thật trong lành, dễ chịu. Tiếng gà gáy báo sáng vang vọng từ xa. Những hạt sương đọng trên lá cây cũng dần tan biến. Làn gió khẽ lướt qua khiến những cành lá rung rinh. Bầu trời lúc này trong xanh, không một gợn mây. Vài chú chim nhỏ cất tiếng hót đón chào ngày mới. Trưa về, tôi lại được thưởng thức những món ăn thôn quê của bà nội.
Cánh đồng lúa của quê tôi đang đúng vụ thu hoạch. Hôm nay, tôi đã xin ông nội theo bác Sáu và chị Phương ra đồng thu hoạch lúa. Với một đứa trẻ thành phố, công việc này thật bỡ ngỡ và khó khăn. Chị Hòa đã hướng dẫn tôi cách cầm liềm, gặt lúa. Dưới cái nắng bức oi ả của mùa hè, tất cả mọi người vẫn chăm chỉ làm việc. Tay ai cũng nhanh thoăn thoắt. Thỉnh thoảng, tôi nhìn mọi người xung quanh làm việc mà thấy thật khâm phục. Sau một thời gian, tôi cũng đã quen tay hơn. Bác Năm còn khen tôi chẳng mấy chốc mà sẽ trở thành một người nông dân đích thực. Lời khen của bác khiến tôi quên cả cái nắng oi bức.
Trải nghiệm quý giá này đã giúp tôi nhận ra giá trị của lao động. Những bác nông dân đã vất vả trên cánh đồng để có thể sản xuất ra những hạt gạo trắng thơm mà tôi vẫn ăn hằng ngày. Điều đó khiến tôi thêm trân trọng và biết ơn họ nhiều hơn.
Tôi sẽ nhớ mãi về kỉ nghỉ hè năm nay. Trải nghiệm đầu tiên giúp tôi có thêm kỉ niệm đẹp đẽ cùng với người thân. Và quan trọng hơn cả, tôi cũng đã học được nhiều bài học quý giá.
Trong cuộc đời, chắc hẳn ai cũng đã gặp may không nhiều cũng ít, tôi cũng không ngoại lệ. Trong đó, có một lần tôi sẽ không thể nào quên vì đã may mắn được người lạ giúp đỡ. Đó là hồi tôi còn học lớp Ba.
Lúc ấy, tôi chỉ là cậu bé tám chín tuổi nên vẫn còn ngây thơ, dại dột. Tôi vẫn còn nhớ rõ ngày hôm đó là thứ sáu, ngày mười ba. Không mê tín nhưng nghe mọi người nói thì đó là ngày xui nhưng lại là ngày may mắn của tôi. Hôm đó, mẹ cho tôi năm chục ngàn để mua sách. Khác mọi lần tôi đi cùng mẹ, lần này mẹ để cho tôi đi có một mình. Vừa bước xuống khỏi thang cuốn, thay vì đi thẳng vào nhà sách tôi bỗng choáng ngợp với thiên đường trò chơi ở bên cạnh. Với một đứa con nít chỉ chín tuổi như tôi, trò chơi luôn là thứ hấp dẫn nhất trên đời. Không chần chừ, tôi cứ thẳng tiến vào khu trò chơi.
Xem thêm tại: https://doctailieu.com/bai-van-ke-lai-mot-trai-nghiem-dang-nho-cua-e
Một khoảng thời gian trôi qua, trời cũng đã tối. Tôi nhận ra là mình vẫn chưa mua sách nên nhanh chóng ra khu trò chơi chạy vội sang nhà sách. A! Cuốn sách cần tìm đây rồi. Tôi háo hức chạy đến chỗ cô thu ngân. Chạy vọt lên bác nọ đã chờ xếp hàng tự nãy giờ. Sau khi quét mã vạch, cô thu ngân đọc số tiền. Cả người tôi sững sờ. Lúc đó, tôi nghĩ: “Không! Không phải! Mình chỉ tưởng tượng thôi!”. Lại gần hơn một tí, tôi hỏi lại: “Cô ơi cuốn sách có giá tiền bao nhiêu ạ?”. Cô thu ngân nói lại giá tiền. Giá như lúc nãy tôi không phí tiền vào những trò chơi kia thì giờ vẫn đủ tiền mua sách. Nhưng hối hận cũng đã muộn, rõ ràng là tôi không đủ tiền trả cho cuốn sách ấy. Chẳng lẽ, tôi đi mất cả buổi chiều lại về nhà nói với mẹ là tôi không đủ tiền mua sách? Chứng kiến cảnh tượng đó, người đàn ông lạ mặt, đứng sau lưng tôi lúc này thò tay vào túi rút ra tờ 50.000 đồng thả nhẹ xuống đất. Sau đó, bác cúi xuống, nhặt tờ tiền lên, vỗ nhẹ vai tôi và nói: “Cháu ơi, cháu làm rơi tiền này!”
Lúc đó, tôi cũng đã hiểu hết mọi chuyện. Thật tình là tôi không ngửa tay xin bố thí, nhưng rõ ràng tôi rất tôn trọng sự giúp đỡ trong tình huống trớ trêu này. Tôi chẳng biết làm gì ngoài việc cảm ơn bác. Tôi thật sự xúc động vì qua cách ăn mặc giản dị của bác, tôi đoán bác không phải là một người giàu có. Quả thật số tiền đó rất cần với tôi vào lúc này. Tôi cầm cẩn thận tờ tiền đưa cho cô thu ngân. Cô tính tiền rồi cho sách và hóa đơn vào túi đưa cho tôi. Ra cổng tôi nghĩ rằng nên trả lại tiền thừa cho bác ấy nhưng khi quay lại thì bác ấy đã đi đâu mất. Không phải tiền mình nên tôi đã bỏ số tiền đó vào thùng từ thiện cạnh cửa ra vào. Sau đó, tôi ra về. Trên đường không thể nào thôi nghĩ về sự việc lúc nãy. Vì có cái đầu ham nghĩ nên nhiều câu hỏi xuất hiện trong tôi. Nếu không có số tiền giúp đỡ của bác ấy thì lúc bấy giờ tôi có thể yên tâm rảo bước về nhà không? Kinh tế gia đình bác ấy có khá không?Dù đã ba năm trôi qua, tôi đã là cậu học trò lớp 6 nhưng vẫn không thể nào quên được kỉ niệm ngày hôm đó. Tôi vẫn ước mong có một ngày may mắn tình cờ được gặp lại người bác năm xưa đã tốt bụng giúp đỡ để tôi nói lời cảm ơn và trả lại số tiền cho bác. Cũng từ trải nghiệm này, tôi tự hứa với bản thân luôn phải biết ngoan ngoãn, nghe lời ông bà cha mẹ, làm nhiều điều tốt với những người xung quanh, giống như cách bác giúp tôi trước đây.
Xem thêm tại: https://doctailieu.com/bai-van-ke-lai-mot-trai-nghiem-dang-nho-cua-em-van-6
Em tham khảo bài thơ dưới đây của cô nhé!
Biển xanh xanh, cát vàng vàng
Nắng lên tỏa sáng mênh mang bầu trời
Có một cánh diều chơi vơi
Ai đem thả giữa nền trời trong xanh
Hít hà mùi biển trong lành
Ô kìa tàu cá hóa thành niềm vui!
Mùa thu hoa sữa nồng nàn
Hương hoa lay động cả màn sương đêm
Gió nhẹ đưa lá êm đềm
Đưa em vào giấc ngủ êm - mẹ hiền.
---------
Chúc bạn học tốt nha!
Nếu bạn thắc mắc hai chữ cuối thì hình ảnh ngọn gió êm đềm, tựa như mẹ hiền đưa mình vào giấc ngủ nhé bạn!
hỏi
1. Cụm danh từ: một cái áo như thế, một cái áo len nhiều tiền hơn nữa, một ý nghĩ tốt.
=> Áo: Một cái áo rất đẹp
2. Cụm động từ: giơ tay, đang ngồi, giương đôi mắt lên.
=> Ngồi: Ngồi rất ngay ngắn
3. Cụm tính từ: rất nghèo, đang quây quần, không kiêu kì và khinh khỉnh như các em họ của Sơn.
=> Kiêu kì: Rất kiêu kì