Đề bài:em hãy tả mẹ của em
Mọi người ơi làm giúp mình
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
đề 2 : Trong cuộc sống này tiền ko phải là tất cả bởi vì có những thứ còn quan trọng hơn cả tiền đó là tình cảm chân thật suất phát từ chính minh ;đó là sinh mệnh của bản thân ,sức khỏe của mình .Nếu bạn dùng tiền để mua tình cảm vậy bạn chỉ nhận đc 1 tình cảm ko thật lòng học chỉ muốn lấy tiền của bạn; đợi bạn sa cơ họ sẽ đi nhưng nếu bạn dùng tình cảm chân thành để chao cho họ thì đến khi bạn sa cơ họ cũng sẽ ở bên bạn động viên bạn .Mặc dù biết tiền ko là tất cả nhưng ai cx cần đến tiền .tiền đem lại vật chất cho chúng ta .Bạn muốn có thực phẩm đồ ăn ,muốn cs nhà,xe,quần áo....vậy chước hết bạn phải có tiền .Chẳng ai cho ko ai cái j cả ngoại chừ người thân bố mẹ của bạn nhưng họ cx sẽ ko cho bạn mãi đc .Bạn muốn sống bạn phải có tiền;bạn muốn ik chơi khắp nơi bạn cx phải cs tiền.Khi bạn đc ra đợi bạn đã dùng đến tiền rồi.vậy nên tiền ko là tất cả nhưng ai cx dùng đến tiền .
chú ý: mk ko viết đề 1 vì mk từng viết r nên ko muốn viết nx vì mk lười còn đề 2 mk ch gặp qua vs cả mk thấy hứng thú vs đề 2 nên mk làm nhé .nó cx chỉ là suy nghĩ riêng của mk:))
Bạn tham khảo , không khuyến khích chép
“Meo…meo…meo, rửa mặt như mèo”. Đó là bài hát yêu thích của em Phượng, em gái em. Vì ngày nào Phượng cũng hát bài đó nên mẹ đã mua cho hai chị em một con mèo tam thể rất đẹp.
Chú mèo tên là Tom. Bộ lông ba sắc màu vàng, đen, trắng xen kẽ nhau mượt mà và còn đem lại cho Tôm một bộ y phục tuyệt diệu. Cái đầu tròn tròn bằng nắm tay người lớn, được điểm sáng bằng cái mũi nho nhỏ, xinh xinh với hai cái lỗ ươn ướt màu hồng phấn. Hai bên khóe miệng, những sợi râu mép trắng như cước lúc nào cũng cử động liên tục. Chân chú như quả bí đao. Bốn chân nhỏ và thon. Cái đuôi dài thướt tha, duyên dáng. Bộ móng vuốt của Tôm thì rất lợi hại vừa nhọn trông vừa đáng sợ như một vũ khí phòng thân khi có chuyện gì xảy ra
Tôm rất thích được vuốt ve, chiều chuộng. Những lúc đang xem tivi, chú nằm vào lòng em như muốn em xoa vào bộ lông mềm mại của chú. Những ngày nắng ấm, Tôm thường ra sân nằm cạnh gốc chanh, ưỡn cái bụng trắng hồng ra đón nắng. Đôi mắt cũng ra vẻ lim dim, ngắm nhìn những đám mây giữa vòm trời trong xanh lồng lộng.
Ban đêm, Tôm tỏ ra chăm chỉ và cần mẫn làm việc lắm. Không có một xó xỉnh nào mà chú không lục lọi. Đặc biệt là dưới bếp lũ chuột hay qua lại. Đôi mắt của chú trong đêm tối như những tia hào quang xuyên thủng bức màn đêm. Đôi bàn chân của chú được “trang bị” một lớp đệm dày và êm nên những bước đi của Tôm rất nhẹ nhàng. Vì vậy, những con chuột nhắt, chuột cống bẩn thỉu không thể nào qua khỏi chiếc miệng với những chiếc răng sắc nhọn của chú.
Em rất quý Tôm vì chú đã giúp gia đình em diệt sạch lũ chuột hư đốn. Với công lao to lớn này của chú em sẽ cho chú mèo Tôm “một người thợ săn chuột” bữa tiệc với vài con cá bống và một cốc sữa con bò. Tôm quả là một con mèo khôn ngoan và biết nghe lời.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, vậy là sau mấy tháng gieo trồng, chăm sóc, cuối cùng ruộng lúa nhà em cũng đã bắt đầu đến mùa gặt. Đang là mùa hè nên em cùng các bạn nhỏ khác được theo bố mẹ ra đồng gặt lúa.
Đi từ đằng xa, mùi hương thơm của lúa chín đã ngào ngạt. Trước mắt em là cả một màu vàng rực rỡ. Những bông lúa đang xì xào, đung đưa trong gió như mời gọi “này các bạn nhỏ ơi hãy đến đây chơi cùng với chúng tớ nào”. Càng lại gần, vẻ đẹp của cánh đồng lúa chín càng cuốn hút em. Lúa nghiêng mình tạo thành những đợt sóng. Lúa như đang múa, một điều múa rất riêng.
Người dân quê em thường đổi công cho nhau, lúa nhà nào chín trước sẽ cùng gặt trước. Lúa nhà nào chín sau sẽ gặt sau. Ở đằng xa, một vài ruộng lúa vẫn còn xanh. Thân của chúng chưa vàng sẫm mà hãy còn xanh. Chỉ ít ngày nữa thôi chúng cũng sẽ chuyển vàng. Ở giữa những ruộng lúa người dân cắm các chú bù nhìn rơm để giúp họ đuổi sâu hại lúa.
Mẹ cho em ngắt một bông lúa chín. Hạt gạo non còn thơm mùi sữa. Nhìn bố mẹ cùng các bác nông dân đôi tay thoăn thoắt gặt lúa, em cảm thấy nhịp sống thật hối hả. Buổi trưa khi mặt trời lên cao, mọi người hân hoan trở về nhà. Chiếc máy tuốt lúa lúc này lại được dịp hoạt động. Em yêu sao cánh đồng lúa chín quê mình.
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung 1 giàn
Có những hạnh phúc lớn lao, cũng có những hạnh phúc bình dị và với tôi, điều hạnh phúc và cũng là thiêng liêng nhất trên cõi đời nay là được trong vòng tay yêu thương của mẹ, mẹ là ánh nắng trên cao, là ánh sáng trăng sao, ru vỗ và di dưỡng tâm hồn nhỏ bé của tôi. Tôi dù lớn vẫn là con của mẹ, đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo tôi, theo mỗi chúng ta.
Mẹ tôi năm nay đã sắp sửa chạm ngưỡng 38. Mẹ không như những người mẹ khác. Mẹ không hay mặc những bộ váy cầu kì và sang trọng, mẹ lúc nào cũng là chiếc áo nâu và quần ống đen dài. Những sự bình dị ấy của mẹ cứ mãi ám ảnh và theo tôi suốt cuộc đời. Nước da mẹ nâu nâu bởi rám nắng, những nắng gió cuộc đời để nuôi tôi lớn khôn, những dầu dãi nắng mưa chèo chống gia đình nhỏ.
Mẹ là điểm tựa tinh thần của tôi. Đôi mắt mẹ dài và sâu, tưởng như tôi chẳng thể hiểu nổi lòng mẹ, chẳng thể yêu thương mẹ từ sâu thẳm bên trong. Bởi mẹ với tôi là khoảng cách hàng chục năm, tôi chưa đủ trưởng thành để thấu trọn nỗi lòng người mẹ vĩ đại ấy. Chỉ biết một điều, bây giờ và sau này vẫn luôn tồn tại, đó là tình yêu bao la vô bờ bến mà mẹ giành cho tôi. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương của mẹ cứ thế dong duổi và bươn chải nuôi tôi suốt một đời, mẹ trao yêu thương cho tôi và không đòi hỏi nhận lại bất cứ một điều gì ở mẹ tôi thấy cả một nét đẹp văn hóa truyền thống của người phụ nữ Việt Nam, mẹ vừa dịu dàng, đằm thắm kín đáo mà tế nhị. Mẹ dùng lòng nhân đối đãi với mọi người. Vậy nên làng trên xóm dưới không ai không kính trọng và yêu quý mẹ tôi.
Cuộc đời của mỗi con người thật nhỏ bé mà cũng đầy sóng gió. Mẹ như cánh buồm để con thuyền của ta có thể mạnh mẽ băng qua gió bão mà vẫn vững tay chèo. Mẹ là điểm tựa cho thanh xuân nhỏ bé của tôi. Mẹ giành tình yêu cả cuộc đời để chắt chiu nuôi tôi khôn lớn. Còn tôi, đứa trẻ non nớt này vẫn chẳng thể hiểu nổi lòng mẹ, từ bữa ăn đến giấc ngủ từ những điều nhỏ nhặt đến những bài học nhân sinh lớn lao trong cuộc sống mẹ đều chỉ bảo tôi nhiệt tình. Mẹ với tôi, vừa như một người bạn lớn, vừa như một người cô đáng kính. Có những phút yếu lòng, mẹ giúp tôi đứng dậy. Có những khi gục ngã, mẹ động viên tôi gắng sức lên, có những khi lầm lạc mẹ như ngọn hải đăng dẫn đường, soi sáng tâm hồn tôi. Cuộc sống có nhiều điều hạnh phúc lớn lao, nhưng với riêng tôi hạnh phúc ở trong vòng tay mẹ vừa lớn lao mà cũng bình dị biết nhường nào.
Nhưng đâu phải ai cũng may mắn được hưởng điều ấy, có những người mồ côi, chỉ mong một lần được áp mặt vào bầu sữa nóng của mẹ, mong một lần được mẹ âu yếm vỗ về mà đến cuối đời vẫn chẳng thể làm được. Đó là lí do vì sao, từ cổ chí kim, văn chương viết về mẹ cứ mãi ám ảnh và làm ta xúc động như vậy. Đó là tình cảm thiêng liêng bậc nhất trong cõi đời này. Nó trường tồn, vĩnh cửu với thời gian, vượt qua cả sự hủy hoại của chiến tranh bom đạn. Tình yêu thương của mẹ hóa giải hận thù, hàn gắn những nỗi đau. Mẹ hứng trọn nỗi đau và lặng thầm giỏ xuống những giọt nước mắt, mẹ cất giữ trong tim để nuôi nấng ta. Tôi thấy cứ bâng khuâng khi nghe lời bài thơ này.