10 chia hết cho x+3
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bạn có thể làm nhu này hoặc thêm ý kiến. Cô hoặc thầy thì bạn tự điền nhé.
Cô giáo của em tên là ......, năm nay cô đã. Tuổi. Cô em rất hiền và dịu dàng. Mái tóc cô em dài và óng mượt. Mỗi lần cô giảng bài thì em cảm thấy rất dễ hiểu. Bạn nào hư thì cô dạy bảo thêm. Bạn nào ngoan thì cô tuyên dương trước lớp. Cứ vào thứ 6 ai ngoan cô sẽ có quà cho chúng em. Còn ai chưa ngoan thì cô sẽ sửa chữa. Vì vậy, em rất mến cop
Trả lời:
1. Là cây viết mực
2. Là cây thước
3. Là con trâu
4. Là cây phượng
5. Là viên phấn
Trả lời: ( Câu 1 không biết sorry nha!^^ )
2. Là cây thước
3. Là con trâu
4. Là cây bàng
5. Là viên phấn
1. Gọi số học sinh khối 6 là x.
Theo đề ta có: x : 9,10,15 đều dư 2
=> x - 2 chia hết cho 9,10,15
=> x - 2 thuộc BC(9,10,15)
=> x - 2 = {0;90;180;270;...}
=> x = {2;92;182;272;...}
Mà 150 lớn hơn hoặc bằng x lớn hơn hoặc bằng 250
=> x = 182.
Vậy số học sinh khối 6 là 182.
2. a) Vì A,B năm trên Ox và OA > OB (7cm > 3cm) => Điểm B nằm giữa O và A.
Ta có: OB + AB = OA
=> 3cm + AB = 7cm
=> AB = 4cm.
b) Vì C nằm trên tia đối của Ox, mà tia Ox chứa B => O nằm giữa B,C.
Mà OC = OB = 3cm => Ox là trung điểm của CB.
Bố mẹ đã giúp mình luyện nói
Luyện viết, nghe,.......
Bạn tự kể thêm
Từ khi sinh ra em là một đứa trẻ bị tật nguyền. Hãy kể những giúp đỡ của bố mẹ dành cho em
- Từ khi sinh ra em đã không được may mắn như các bạn cùng trang lứa vì thiếu mất đôi chân
- Bố mẹ vẫn luôn yêu thương ở bên, chăm sóc và lo lắng cho em Khi chăm sóc cho trẻ em khuyết tật, trách nhiệm của bố mẹ lớn hơn rất nhiều lần bởi con không thể tự chăm sóc bản thân, thậm chí những việc cơ bản như ăn uống, vệ sinh hay nghỉ ngơi cũng cần có người bên cạnh giúp đỡ. Một số trải nghiệm dưới đây có thể giúp các bố mẹ trong hoàn cảnh đặc biệt hiểu và yêu thương con nhiều hơn.
Ăn
Trẻ em khuyết tật thường gặp một vài vấn đề trong việc ăn uống bởi rất nhiều nguyên nhân:
- Các khuyết tật về thể chất khiến chức năng nhai, nuốt, hay bú không hoàn thiện
- Các khuyết tật về hệ vận động ngăn cản các con không thể ngồi ăn
- Các khuyết tật về thần kinh cản trở quá trình tiếp thu quy tắc xã hội trong ăn uống
Sẽ mất một thời gian không phải là ngắn để con tự xúc cơm cho mình và hiển nhiên khi làm được việc ấy thì các kĩ năng giao tiếp và hòa nhập sẽ trở nên dễ dàng hơn.
Nếu cảm thấy mất phương hướng, bạn nên tìm đến chuyên gia để có lời khuyên bổ ích trong việc chăm sóc, hỗ trợ con. Ví dụ:
- Sử dụng ngôn ngữ trị liệu có thể cải thiện các chức năng liên quan đến vấn đề nhai, nuốt, thậm chí là giao tiếp (nói)
- Vật lý trị liệu giúp trẻ có thể ngồi ngay ngắn khi ăn cơm
- Chuyên gia dinh dưỡng giúp bạn định mức khẩu phần thức ăn phù hợp với tình trạng sức khỏe của trẻ
Ngủ
Các vấn đề về thể chất như co thắt cơ, khó thở… khiến trẻ em khuyết tật rơi vào tình trạng rối loạn giấc ngủ. Những em bị rối loạn thần kinh lại không thể phân biệt được khi nào cần ngủ và tại sao lại phải ngủ.
Bạn cần tuân theo sự chỉ dẫn của bác sỹ chuyên khoa, dùng thuốc đúng liều lượng để phần nào cải thiện tình trạng mất ngủ cho con.
Vệ sinh
Hầu như những đứa trẻ bình thường biết cách sử dụng toilet từ lúc 2-3 tuổi, nhưng trẻ em khuyết tật thì cần tốn nhiều thời gian hơn, một số em khuyết tật về trí tuệ thì đây có lẽ là việc không tưởng.
Nếu bé có vấn đề trong việc đi vệ sinh thì một chiếc ghế ngồi thiết kế đặc biệt cho người khuyết tật là lựa chọn không thể phù hợp hơn. Bạn có thể giúp con di chuyển, xử lí các tình huống đơn giản trong nhà vệ sinh, …
Đi lại
Việc đầu tiên là đưa con đến bệnh viện để đánh giá khả năng đi lại, từ đó bác sỹ có thể chỉ định các công cụ hỗ trợ phù hợp. Con bạn có thể sử dụng xe lăn, xe đẩy hay ghế ngồi chuyên biệt tùy vào thể trạng sức khỏe và khả năng đi lại.
Nếu con đi lại trên đường, có thể hướng dẫn vị trí đi lên vỉa hè cho người khuyết tật, hay dạy con cách nhờ người khác giúp đỡ. Đó là kĩ năng cơ bản để con hòa nhập hơn.
Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương của mình. Quê hương là chùm khế ngọt, là nơi để lại những kỉ niệm đẹp trong cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ.
Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát.. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng.
Chiều đến khi gió nồm nhẹ thổi, lúa khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa.
Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạy sương tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu, muôn vẻ trông rất đẹp.
Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên thảm lúa. Thỉnh thoảng, chúng đỗ hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau.
Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên. Giờ đây, vùng chiêm trũng nàv đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy trên cánh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang đi lên trên con đường hạnh phúc.
Quê hương – hai tiếng thiêng liêng vang lên mỗi khi ai đó nhớ về chốn đã từng chôn rau cắt rốn, gắn bó với biết bao kỉ niệm, bao kí ức đẹp đẽ.Quê hương tôi, một miền quê trù phú với sông nước hữu tình, đang từng ngày đổi mới, thay da đổi thịt, trở nên đẹp đẽ và văn minh hơn.
Tôi thường được nghe bà kể lại về những khó khăn vất vả thời xưa, thời mà đường làng vẫn còn đất đỏ, chỉ cần một trận mưa thì trơn như đổ mỡ, còn nắng thì con đường trở thành cơn lốc bụi, người đi sau không thấy người đi trước. Bà vẫn hay kể, ngày xưa, cây cối ở đây um tùm, toàn phải sống trong nhà tranh, nhà nào có nhà ngói thì phải gọi là giàu nhất làng. Bà còn bảo,ngày xưa nước sông trong veo, cứ mỗi sáng mọi người lại rủ nhau đi gánh nước tấp nập không khác gì đi hội. Bà hay đi chợ phiên, mỗi hôm có chợ phiên là bà và ông phải dậy thật sớm, đi bộ hàng ki lô mét mới tới chợ. Mà ngày xưa nghèo lắm, chẳng như bây giờ, mua được bao nhiêu thứ thì cũng phải nhìn trước nhìn sau. Tôi thích nghe những câu chuyện như thế, để tôi thấy bây giờ cuộc sống và quê hương mình thay đổi như thế nào. Thật là mọi thứ đã thay đổi, không còn như ngày xưa, sống động, giàu có và văn minh hơn.
Trên con đường đi học, tôi cùng bạn bè trang lứa được đi trên những con đường trải nhự tăm tắp, nắng hay mưa cũng không lo như thời của bà của mẹ nữa. Nhìn những con đường uốn lượn trải dài y như những con rồng chạy quanh khắp xóm làng. Những ngôi nhà mái đỏ, nhấp nhô những ngôi nhà cao tầng đủ màu sắc càng tô điểm thêm khung cảnh của quê hương. Những quán ăn, hàng tạp hóa,chợ được xây dựng khang trang hơn, thuận tiện cho mọi người mua sắm. Cây cối cũng được phát quang, nhà mọc lên như nấm, người ta thường trồng nhiều loại cây cảnh để trang trí cho ngôi nhà. Không chỉ có nhà cửa cảnh quan thay đổi mà từ khi công nghệ phát triển, mạng internet có khắp mọi nơi, khiến cho công việc và tím kiếm thông tin càng trở nên dễ dàng. Những dự án mới ngày càng được chú trọng xây dựng cho quê hương ngày càng giàu đẹp hơn. Sân vận động cho các hoạt động thể dục thể thao, trạm phát thanh của xã được xây dựng và phát triển đi vào hệ thống. Những chương trình sự kiện được tổ chức thường xuyên nhằm thúc đẩy hoạt động văn hóa văn nghệ. Đền đài và các di tích lịch sử được tu sửa, đời sống tinh thân của con người cũng phong phú đa dạng hơn.
Trên con đường đổi mới từng ngày, tôi lại càng thấy quê hương mình giàu đẹp và trù phú biết bao nhiêu. Tôi lại càng yêu quê hương và lại nhẩm mấy câu hát “ quê hương em biết baobao tươi đẹp, đồng lúa xanh núi rừng hàng cây..”
Đã rất lâu rồi em không có dịp về thăm quê nội. Hôm nay, sau một năm học vất vả, em được bố mẹ thưởng một chuyến về quê chơi. Chao ôi! Quê em đổi mới nhiều quá!
Từ xa nhìn lại quê hương em như một bức tranh nhiều màu sắc. Đến gần là rặng tre làng, cánh đồng lúa,… Đứng lên trần nhà bà nội, em phóng tầm mắt nhìn dòng sông Đáy hiền hoà chảy quanh năm. Những trưa hè nóng bức, chúng em thường lội xuống dòng sông để rửa chân, tay và tắm mát. Dòng nước như ôm những đứa con vào lòng. Đông vui và tấp nập nhất là lúc 6 – 7 giờ sáng. Lúc đó là các bạn học sinh đi học, các bác đi làm và các cô đi chợ trên chiếc cầu phao bằng gỗ nối từ bờ sông này sang bờ sông kia. Ở dưới sông, tàu bè xuôi ngược. Trước mặt em là cánh đồng lúa. Từ xa cánh đồng như một tấm thảm màu xanh, lác đác có vài bác nông dân đi thăm lúa. Ra về, ai cũng khen lúa năm nay tốt thật. Em nghe bà kể rằng: "Xưa kia cánh đồng lúa này mọc toàn cỏ, một sào chỉ thu hoạch được gần một tạ thế mà giờ đây một sào có thể thu hoạch được ba tạ thóc. Phía bên phải em là những dãy núi, dãy núi này chồm lên dãy nọ. Những cây mọc quanh sườn núi trông xanh mượt. Em xuống dưới nhà, chỉ cần bước qua khỏi cổng là đã đứng trên con đường làng. Mẹ em nói: "Con đường này trước đây còn là đường đất, khi trời đổ mưa thì đường lầy lội, trơn như đổ mỡ và có rất nhiều ổ gà. Ngày ấy, mẹ đi học toàn bị ngã, nước bắn bẩn hết quần áo, phải về nhà thay". Thế mà giờ đây được sự quan tâm của xã, con đường làng em đã được khoác trên mình một tấm áo bê tông.
Hai bên đường trước dãy là những ngôi nhà mái tranh vách đất, cứ lúc mưa là lại bị dột. Ngày ấy cũng chưa có điện, cứ đến chập tối là thắp đèn dầu và đóng cửa ở trong nhà, ngại sang nhà hàng xóm chơi vì trời tối quá. Thế mà giờ đây hai bên đường san sát những ngôi nhà hai tầng mọc lên. Đèn điện được thắp sáng trưng. Những cột giàn ăng ten dựng lên cao ngất. Chắc hẳn ở khắp các miền quê trên đất nước ta, có rất nhiều nơi có cảnh đẹp và sự đổi mới giống như quê em
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Câu hát trên cứ văng vẳng bên tai. Em nghĩ lớn lên dù có đi đâu xa, em cũng không thể quên nơi chôn rau, cắt rốn. Hiện nay, đang ngồi trên ghế nhà trường em nghĩ sẽ học tập giỏi để mai này lớn lên, xây dựng quê hương em ngày càng giàu đẹp, để không phụ công lao dưỡng dục của cha mẹ và thầy cô.
Ta có:abcdeg=ab.10000+cd.100+eg
=ab.9999+cd.99+ab+cd+eg
=ab.11.909+cd.11.9+ab+cd+eg chia hết cho 11
\(\Rightarrowđpcm\)
Ta có: a-3\(⋮\)10, a-3\(⋮\)12,a-3\(⋮\)15, a\(⋮\)11, a<400 => a-3\(\in\)BC(10;12;15), a\(\in\)B(11), a-3<397
10 = 2.5
12 = 22.3
15 = 3.5
BCNN(10;12;15) = 22.3.5 = 60
BC(10;12;15) = B(60) = {0;60;120;180;240;300;360;420;...}
Mà a-3<397 => a-3\(\in\){0;60;120;180;240;300;360}
=> a\(\in\){3;63;123;183;243;303;363}
Mà a\(⋮\)11 => a = 363
vì a chia cho 10;12 hay 15 đều dư 3 => ( a-3 ) chia hết cho 10;12;15 mà a chia hết cho 11
=> a ∈ { 10;12;15;11 } ( a < 400 )
Ta có
10=2x5
12=22 + 3
15= 3x5
=> BCNN{10;12;15;11} = 22x3x5 = 60
=>BC { 10;12;15;11} = B(60)
Ta có :
B(60) = { 0;60;120;180;240;300;360;420;......}
=>BC(10;12;15;11) = { 0;60;120;180;240;300;360;420;......}
vì a ∈ BC ( 10;12;15;11 ) mà a < 400
=> a ∈ { 0;60;120;180;240;300;360 }
vậy a ∈ { 0;60;120;180;240;300;360 }
x+3 \(\in\)Ư(10)=1,2,5,10
x=-2,-1,2,7
x=2 hoac 7