K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 11 2021

a,líu lo

b,đỏ, đẹp

c,mượt mà, óng ả

d,dịu dàng

e,ngoan,giỏi

chúc bạn học tốt!!!

23 tháng 11 2021

Cảm ơn bạn nha :3

23 tháng 11 2021

Không liên quan

23 tháng 11 2021

không nha bạm nha

   Hôm nay là thứ ba, lớp em có tiết kể chuyện. Ngay trong tiết học đó, cô Ngân trông thật là duyên dáng và đầy kính mến.

   Sau khi tiếng trống trường giòn giã vang lên. Cô Ngân bước vào lớp. Hôm nay cũng như bao buổi học khác.Trông cô thật là giản dị nhưng gần gũi và dễ mến.

   Cả lớp em đứng nghiêm chào cô. “Cô chào cả lớp, hôm nay chúng ta học bài nhé ! . Nụ cười của cô như nụ hoa sớm hé nở mới dịu dàng, dễ mến làm sao! Mái tóc của cô mượt mà đen óng lúc nào cũng thơm mùi hoa bưởi, mùi bồ kết nấu với lá chanh . Khuôn mặt của cô tròn đi cùng với nước da trắng. Đôi mắt cô đen và sâu nhìn chúng em trìu mến. Chiếc áo dài màu hồng hôm nay cô mặc càng làm cho dáng cô thêm mềm mại hơn. Đôi guốc cao gót màu hồng có vẻ như làm cô cao thêm nhiều.

   “Tiết học bắt đầu. Hôm nay chúng em học bài ” Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai.” Cả lớp em còn đang không biết Mĩ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô cầm viên phấn trắng viết lên bảng. Chữ của cô mới đẹp làm sao. Từ tay cô, dòng chữ nắn nót Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai hiện ra trước mắt em . Cô bắt đầu kể , cả lớp em yên lặng nghe cô kể. Giọng cô thật trầm ấm , lúc trầm lúc bổng. Theo lời cô, chúng em như được đang tận mắt chứng kiến cảnh tượng đau lòng và tàn bạo, vô nhân tính của những người lính Mĩ tàn ác kia. Khi cô kể đến đoạn lính Mĩ xả súng vào đoàn người dân vô tội, giọng cô như nghẹn lại, cô quay mặt đi. Em chợt nhìn thấy cô quay ra cửa, cô đưa tay vội quệt giọt nước mắt lăn trên má. Không gian như chìm xuống. Gió như ngừng thổi để nghe cô kể. Cả lớp em ai cũng rưng. Rồi cô kể đến đoạn người cựu chiến binh Mĩ đến Mĩ Lai kéo những khúc nhạc vĩ cầm như một lời tạ tội với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô vui hẳn lên. Nghe nó sao trong trẻo và thánh thiện quá vậy. Lòng em cũng vui sướng biết nhường nào.

   Bây giờ đến phần tập kể chuyện. Cô đi xuống dưới lớp ân cần chỉ bảo tận tình chúng em. Bạn Hoa lúng túng, chưa nhớ rõ được nội dung câu chuyện, cô đã gợi ý bằng những lời nhẹ nhàng. Thế là bạn ấy nhớ lại và kể được cả đoạn của mình. Bạn Hùng học giỏi văn lên đã kể trôi chảy và cô rất vui, cho bạn điểm 10. Cả lớp em ai cũng muốn được cô gọi kể trước lớp. Cô khen cả lớp và thưởng cho cả lớp một tràng vỗ tay giòn giã. Cô cười rất tươi. Em ngắm nhìn cô, thấy cô lúc đó thật đẹp. Em biết cô rất hài lòng về những điều cô đã dạy cho chúng em.

   Cô Ngân ơi, dù mai em có xa ngôi trường này, em sẽ mãi nhớ bóng hình của cô. Nhớ những điều cô đã kể cho em có một vụ thảm sát ở Mĩ Lai đau thương như thế. Em hứa với cô sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng là học trò của cô. Cô ạ, một ngày không xa em sẽ đến Mĩ Lai, em sẽ thắp nén hương thơm để tưởng nhớ những người dân vô tội. Cô Ngân ạ. Nhờ cô em thêm yêu đất nước mình hơn.

23 tháng 11 2021

con cho nguyen thi quynh chi

23 tháng 11 2021

Chính phụ nha bạn

12 tháng 12 2021

#Thanks you

 

23 tháng 11 2021

hỏi thế thì coi như ông chép văn của bọn tui à

23 tháng 11 2021

tao biết

23 tháng 11 2021

Gia đình với bất kỳ ai trên thế gian này cũng là điều vô giá. Em yêu gia đình của em hơn tất cả mọi thứ. Gia đình đối với em không những là mái ấm, là nơi chở che và là nơi sẵn sàng đón lấy em khi em vấp ngã mà còn là nơi cất giữ món quà tuyệt với nhất của cuộc sống – mẹ.

Mẹ là người quan trọng nhất đối với em. Mẹ yêu của em đến hôm nay đã đi đến ngưỡng cửa ba mươi hai của cuộc đời – mốc tuổi không quá trẻ, cũng không quá già. Đó là ngưỡng cửa mà người phụ nữ dành trọn vẹn cho gia đình của mình. Mẹ em không xinh đẹp như những người phụ nữ khác nhưng trong ánh mắt của em mẹ mãi mãi là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên đời.

Dáng người mẹ em nhỏ nhắn, đôi vai gầy gầy mà gánh vác được tất cả những điều lớn lao. Mái tóc đen dài nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt trái xoan với hai gò má nhỏ gầy. Sống mũi mẹ cao cao, đôi mắt đen luôn đong đầy tình yêu thương dành cho em và đôi môi mỏng luôn nở nụ cười dịu dàng, ấm áp. Là một công nhân may, đôi bàn tay của mẹ từ rất lâu đã không còn mịn màng nữa mà có thêm nhiều vết chai, những vết chai sạn xấu xí nằm trong lòng bàn tay mẹ vậy mà lại xinh đẹp lạ thường.

Nếu có người hỏi em thần tượng của em là ai, em sẽ không ngần ngại trả lời đó là mẹ. Mẹ không có đũa phép thuật như những bà tiên trong truyện cổ tích nhưng vẫn tạo ra những điều hết sức diệu kỳ. Mẹ dành trọn vẹn thời gian của mình để chăm lo cho từng bữa ăn, giấc ngủ của em, chăm lo cho tổ ấm của gia đình em. Mẹ rời nhà từ sáng để đến nơi làm việc, tỉ mỉ may từng chiếc áo, chiếc quần để gửi đi khắp các vùng miền trong nước, xuất khẩu sang cả những đất nước xa xôi. Đến khi trở về nhà, lại lo lắng chăm sóc em. Mẹ không biết nhiều điều nhưng chưa bao giờ quên hỏi han tình hình học tập của em và giảng giải cho em nghe bao nhiêu câu tục ngữ, ca dao, thành ngữ hay, ý nghĩa.

Mẹ dịu dàng chăm lo, bao dung tha thứ cho tất cả lỗi lầm của em. Từ bé đến lớn, mẹ chưa từng nặng lời trách móc em dù chỉ một câu mà ân cần khuyên bảo để em nhận ra lỗi sai, cổ vũ và động viên em sửa chữa, khắc phục. Mẹ chu đáo và thân thiện với tất cả mọi người, từ những người thân trong gia đình đến hàng xóm láng giềng và cả những người xa lạ. Mẹ chính là người thầy đầu tiên của em, dạy cho em những bài học làm người đầy nhân ái và sâu sắc. Mẹ dạy em biết yêu thương mọi người, biết trân trọng những gì mình đang có và biết cố gắng, nỗ lực sống, tìm kiếm và theo đuổi hạnh phúc trong cuộc đời.

Từng ánh mắt yêu thương, từng lời nói dịu dàng, từng cử chỉ ân cần, chu đáo của mẹ đã in sâu vào trí nhớ của em, trở thành những niềm hạnh phúc vô giá của tuổi thơ em. Làm sao quên được những lời mẹ ru, làm sao quên được những đêm khuya mẹ không ngủ, lo lắng ngồi canh cho em giấc ngủ yên?

“Những ngôi sao thức ngoài kia

Chắng bằng mẹ đã thức vì chúng con...”

Mẹ là người đầu tiên dang tay chào đón em đến với cuộc đời này, “mẹ” cũng là tiếng nói đầu tiên khi em tập nói. Mẹ em luôn sẵn sàng hi sinh để trao cho em những điều tốt đẹp nhất. Mẹ từng thủ thỉ với em nụ cười của em là niềm hạnh phúc của mẹ, suốt bao năm tháng qua, mẹ luôn cố gắng kiên trì vì điều đó.

Mẹ là niềm hạnh phúc, niềm may mắn lớn nhất trong cuộc đời. Em luôn tự nhủ phải cố gắng chăm ngoan để mẹ được hạnh phúc, giống như mẹ luôn lo lắng cho em. Từ sâu thẳm đáy lòng mình, em muốn nói cảm ơn và yêu mẹ rất nhiều.