K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 11 2021

Um.... bài này quen quen à nha. bài thơ nămlớp mấy vậy

25 tháng 11 2021

à thế à 

25 tháng 11 2021

Dân tộc Việt Nam có phẩm chất tốt đẹp, điều đó đã được thể hiện qua bài ca dao:

“Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng
Nhụy vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”

Bài ca dao đã mượn hình ảnh hoa sen để ẩn dụ cho phẩm chất của con người. Mở đầu là một câu hỏi tu từ “Trong đầm gì đẹp bằng sen?” như một lời khẳng định rằng trong đầm có nhiều loài hoa rực rỡ, nhưng không có bất cứ loài hoa nào có thể sánh được với hoa sen. Hai câu ca dao tiếp theo vẽ nên vẻ đẹp rất đỗi bình dị mà thanh cao của chúng: lá xanh, bông trắng, nhị vàng. Cách sử dụng điệp ngữ “nhị vàng”, “bông trắng” và “lá xanh” nhằm gợi ra hình ảnh tả thực những cánh hoa xếp tầng tầng lớp lớp tạo nên những bông hoa. Câu thơ cuối cùng “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”, hoa sen vốn sinh trưởng trong môi trường đầm lầm - một nơi có rất nhiều bùn. Mà đặc tính của bùn là có mùi hôi tanh, rất khó chịu. Mặc dù sống trong môi trường như vậy, nhưng hoa sen vẫn có mùi thơm ngát dịu dàng. Cũng giống như con người Việt Nam có lối sống giản dị, mộc mạc. Nhưng họ lại có phẩm chất tốt đẹp, cao quý. Sống trong hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn giữ được tâm hồn thanh cao. Chỉ một bài ca dao ngắn gọn nhưng đã thể hiện được những vẻ đẹp của con người Việt Nam.

25 tháng 11 2021

396 bạn nhé

chúc bạn học tốt!!!

25 tháng 11 2021

36 x 11 = 396

25 tháng 11 2021

cha

chả

chà

25 tháng 11 2021

để nguyên tên gọi là bố cha

thêm hỏi là món ăn ngon chả

chuyển thành huyền là hoạt động chà

(Là cái gì...)

30 tháng 11 2021

trả lời xong nát tay hả em

10 tháng 1 2022

Năm lớp hai, có một chuyện mà đến giờ em vẫn nhớ trong câu chuyện đó em đã đấu tranh với sai lầm của chính mình.

Hôm đó, cô gọi các bạn lên bảng chữa bài tập toán, khi cô gọi bạn Thảo Hương lên chữa bài, em nhìn thấy bạn lúng túng nói gì đó với bạn bên cạnh, lúc bạn lên đến bàn em, bạn nói thầm vào tai em: Phương Anh ơi! Cho tớ mượn vở nhé! Em hơi lưỡng lự rồi đưa cho bạn vở của mình. Các bạn chữa bài xong, cô bảo cả lớp thu vở lúc đó em mới lên nói với cô là Thảo Hương quên vở, cô hỏi: Thế sao lúc này bạn lại có vở và lên chữa bài? Em trả lời là em không biết. Vừa lúc đó, tiếng trống trường từ báo hiệu giờ ra chơi, cô cho các bạn ra chơi, thế là cả lớp ùa ra ngoài như những chú chim non rời tổ, em cũng ra theo. Ra chơi vào, cô trả vở và gọi các bạn đọc điểm, cô gọi đến Thảo Hương thì bạn lí nhí trả lời: Thưa cô, em… em quên vở ạ. Thế là cô cho bạn điểm kém, bạn rất buồn.

Về đến nhà, em kể chuyện của bạn cho mẹ, mẹ bảo em: Con nên đến thú thật với cô thì chắc cô sẽ không nói gì đâu. Tối hôm đó, em trằn trọc không ngủ được. Hôm sau, em đến nói thật với cô là chính em đã cho bạn mượn vở. Chẳng ngờ cô đã không mắng em mà còn khen em trong tiết học sinh hoạt lớp. Hôm đó em rất vui, khi vừa đến gặp mẹ ở nhà em đã tíu tít kể chuyện và em thấy mẹ nói rất đúng.

Câu chuyện đó luôn khắc sâu trong tâm trí em em rất tự hào vì mình đã làm một việc tốt.

26 tháng 11 2021

vào một buổi sang mùa thu mát mẻ,khi tôi đang tập chạy ở trên bờ sông thì chị thỏ chạy đến mỉa mai tôi :

- Đã gọi là chậm như rùa mà cũng đòi tập chạy.

Tôi đáp :

-chị đừng chế giễu tôi ! Chị với tôi thử chạy thi coi ai hơn !

Thỏ ngạc nhiên :

-rùa mà dám chạy thi với thỏ sao ? Ta chấp chú em một nửa đường đó !

14 tháng 1 2022

nếu sai cho mình chin nỗi nhé !

25 tháng 11 2021

Khi khoảng bốn tuổi, tôi có một món quà rất ý nghĩa từ mẹ. Đó chính là một con lật đật, tuy nó không đắt tiền nhưng tôi rất yêu quý. Tôi xem con lật đật ấy như báu vật thời tuổi thơ của tôi.

Đây là món quà ý nghĩa nhất với tôi từ trước đến giờ và đó cũng là món quà đầu tiên mà mẹ tặng cho. Cho đến bây giờ tôi vẫn còn giữ món quà này. Lật đật làm bằng nhựa, với nhiều màu sắc sặc sỡ. Hình thù con lật đật thật ngộ nghĩnh, béo tròn béo trục, nhìn giống như một khối cầu tròn xoe. Nó có cái bụng phệ như bụng ông địa trong đoàn múa lân. Cái đầu nhỏ tròn, gắn liền với cái thân hình chẳng cố định và nó cũng chẳng có tay chân gì cả.

Tôi yêu quý nó không chỉ vì nó đẹp mà nó còn chứa đựng đầy tình cảm của mẹ dành cho tôi. Nó thật rất dễ thương, lúc nào nó cũng đứng yên trên đầu giường của tôi. Mỗi khi tôi sờ vào nó, nó lại lắc lư và nở nụ cười thật tươi. Đã có lúc tôi ngắm nghía món quà này mà lòng tự hào vì có món quà là sự chắt chịu, dành dụm của mẹ. Nhìn nó tôi lại nghĩ đó là tình cảm và cũng là sự quan tâm mẹ đã dành cho mình. Quả thật tôi tự hào về mẹ. Mẹ đã cho tôi vóc hình, mẹ cho tôi cái ăn, cái mặt. Mẹ còn cho tôi cả một thời ấu thơ hồn nhiên, trong sáng.

Tôi thật sự cảm ơn mẹ vì món quà quý giá này. Không chỉ nó là một món đồ chơi mà còn là một món quà có ý nghĩa rất lớn. Vì con lật đật chẳng bao giờ bị ngã, dù đặt nó nằm xuống ở tư thế nào thì nó vẫn đứng lên nhanh chóng vì thế nó có tên là “con lật đật”. Những lúc ngã và khóc mẹ đã đưa con lật đật ra cho tôi và nói rằng: “Con nhìn xem! Lật đật ngã mà đã khóc đâu. Nó lại đứng chững lên rồi này”. Thế là tôi nín khóc. Trong suốt năm tháng tôi cắp sách tới trường, món quà này đã trở thành người bạn thân thích của tôi. Mỗi khi buồn hay vui tôi đều chia sẻ cùng nó.

Nhìn thấy nó tôi thấy như được mẹ ở bên, đang nhắc nhở, động viên tôi: “Hãy cố gắng lên con, đừng nản lòng, nếu vấp ngã thì hãy đứng lên. Hãy noi gương theo con lật đật, nó chẳng bao giờ khóc khi ngã cả. Mẹ và lật đật sẽ mãi ở bên con”.

Bây giờ tôi mới hiểu hết ý nghĩa của món quà mẹ tặng. Thế nên tôi rất quyết tâm, vượt qua những khó khăn để biến mong ước của mẹ thành hiện thực

25 tháng 11 2021

có mình nè

26 tháng 11 2021

not chat linh tinh bạn nhe

25 tháng 11 2021

thầy cô không chỉ dạy học, mà đôi khi còn cho chúng ta những câu chuyện kì thú không kém gì trên ti vi. Và đó chính là vấn đề mà em quan tâm.

dáng cô thanh tao dịu dàng như tiên nữ. Đôi mắt cô vốn long lanh, giờ lại thêm sự hi vọng, hứng thú đầy ắp. Cô nói với giọng của niềm tin, kì vọng. Chuyện cô kể như một cuốn truyện hấp dẫn, đưa chúng em đi vào những cuộc phưu lưu kì thú, khi đã đi vào cuộc phưu lưu, chúng em chỉ muốn đi hết chặng đường. Cô cười rất tươi, Hướng đôi mắt rực lên niềm vui ấy vào chúng em. Cô say sưa kể chuyện. Hàng loạt các hình ảnh tuyệt vời hiện lên dưới các từ ngữ trầm ấm của cô. Mùa đông đến, câu chuyện của cô như đang thổi hơi ấm ngấm vào con tim của chúng em, lan toả khắp cơ thể. Có những chuyện khiến chúng em thấy mình đang bồng bềnh trên đôi cánh chấp chới của chim hạc, như đang là trẻ thơ và đang chìm vào giấc ngủ vơi lời ru của mẹ. Cô thẳng thắn kể cho chúng em những câu chuyện thời niên thiếu, không chút đắn đo, lo ngại. Cô nói rằng ai cũng có khuyết điểm, cô thực sự muốn kể ra để các em lấy đó làm một cái gương và không bao giờ làm vậy. Cả lớp em dù đã lớn, nhưng bạn nào cũng thích nghe cô kể chuyện. Có lẽ vì cô kể chuyện hay quá, đến nỗi quên cả mệt mỏi đang chồng chất và chữ " thi ". Chúng em vốn quý cô, bây giờ lại càng thêm quý . Li kì hấp dẫn như kéo chúng em vào những thời mẹ còn vỗ về ấp ủ. Tuy đã lớn nhưng chúng em vẫn thèm muốn cảm giác đó 1 lần nữa, nhưng vì sợ bị chê là cậu ( cô ) bé lớn nên không dám nói.

cô đã giúp em thư giãn, đủ sức để học nên em đã được tuyên dương. Chúng em biết ơn cô rất nhiều