K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 11

Con mèo là một trong những loài động vật thân quen và được yêu thích trong gia đình. Với bản tính thông minh, nó không chỉ là một người bạn đồng hành mà còn là một trợ thủ đắc lực trong việc xua đuổi chuột. Hàng ngày, con mèo lặng lẽ quan sát mọi hoạt động xung quanh, đôi mắt trong veo như hai viên ngọc sáng, phản chiếu sự tò mò vô hạn.

 

Mỗi khi có người lạ bước vào nhà, chú mèo lại thể hiện bản năng cảnh giác của mình, vừa kêu meo meo vừa nhẹ nhàng tiến tới. Với những hành động đó, con mèo như một vệ sĩ nhỏ, bảo vệ gia đình khỏi những mối nguy tiềm ẩn. Không chỉ vậy, chúng còn biết cách thể hiện tình cảm qua những cái chạm đầu nhẹ nhàng hay những tiếng kêu dịu dàng.

 

Là bạn đồng hành trong những lúc buồn, con mèo có khả năng tạo ra không gian ấm cúng và yên bình. Nhờ vậy, nó đã trở thành một trong những loài vật gần gũi và đáng yêu nhất trong căn nhà của mỗi người.

17 tháng 11

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Có những người thầy, người cô mà ta không thể quên, không chỉ vì họ dạy ta kiến thức mà vì những bài học cuộc đời họ trao tặng. Họ là những người lái đò thầm lặng, nhưng cũng chính là những người thêu dệt những ước mơ. Trong bóng tối của những đêm khuya, khi cả thế giới đã chìm vào giấc ngủ, thầy cô vẫn lặng lẽ ngồi bên ánh đèn le lói, soạn bài giảng, sửa giáo án, với tấm lòng đầy ắp yêu...
Đọc tiếp

Có những người thầy, người cô mà ta không thể quên, không chỉ vì họ dạy ta kiến thức mà vì những bài học cuộc đời họ trao tặng. Họ là những người lái đò thầm lặng, nhưng cũng chính là những người thêu dệt những ước mơ. Trong bóng tối của những đêm khuya, khi cả thế giới đã chìm vào giấc ngủ, thầy cô vẫn lặng lẽ ngồi bên ánh đèn le lói, soạn bài giảng, sửa giáo án, với tấm lòng đầy ắp yêu thương và trách nhiệm. Mỗi trang giáo án không chỉ là những con chữ, mà là một phần tâm huyết, một phần ước mơ mà thầy cô đã dành cả đời để vun đắp, để gửi gắm cho chúng ta – những học trò yêu dấu.

Không ai biết rằng, trong những đêm dài không ngủ, khi ngoài cửa sổ chỉ có tiếng gió thổi xào xạc, thầy cô vẫn thức trắng, nhìn từng con chữ trôi qua trước mắt, sửa đi sửa lại từng bài giảng, tìm cách để bài học của mình có thể đi vào trái tim học trò một cách nhẹ nhàng, sâu sắc nhất. Những ngọn đèn học yếu ớt chiếu sáng khuôn mặt thầy cô, nhưng cũng đủ để soi sáng con đường của học trò, để mỗi bài giảng, mỗi lời nói đều thấm vào từng tấm lòng học sinh, giúp chúng ta trưởng thành, mở ra những cánh cửa mới trong cuộc đời.

Trong sự tĩnh lặng của đêm khuya ấy, thầy cô không chỉ soạn bài giảng mà còn thầm lặng cầu nguyện cho học trò của mình. Họ không chỉ lo lắng cho những kiến thức mà học trò cần tiếp thu, mà còn lo lắng cho cuộc sống, cho tương lai của chúng ta. Thầy cô biết, mỗi học sinh là một mảnh ghép trong bức tranh lớn của xã hội, và họ là những người thầm lặng đứng bên, dẫn dắt chúng ta vững bước. Họ không chỉ dạy chúng ta những công thức toán học hay lý thuyết lịch sử mà còn dạy chúng ta cách sống, cách yêu thương, cách đối diện với khó khăn và đứng lên sau mỗi lần vấp ngã.

Chúng ta, những học trò, không phải lúc nào cũng nhận ra được sự vất vả của thầy cô. Những đêm thầy cô thức khuya soạn bài, những buổi sáng sớm thầy cô đã có mặt ở lớp trước khi học trò đến, và những giờ phút âm thầm chờ đợi chúng ta vượt qua chính mình, tất cả đều là những hy sinh không lời mà thầy cô dành cho chúng ta. Họ không tìm kiếm sự công nhận, không cần những lời khen ngợi. Mỗi niềm vui của thầy cô là khi nhìn thấy học trò thành công, khi thấy những hạt giống tri thức mà thầy cô gieo mầm đã nở hoa.

Đã bao lần, trong những giờ học đầy hứng khởi, chúng ta không biết rằng, phía sau đó là những đêm dài vất vả của thầy cô. Ánh đèn le lói không chỉ là hình ảnh của một người soạn giáo án, mà là hình ảnh của sự hy sinh, của tình yêu thương vô bờ bến mà thầy cô dành cho chúng ta. Mỗi buổi sáng đến lớp, mỗi bài giảng được truyền tải, là kết quả của bao đêm thức trắng của thầy cô. Những câu hỏi khó, những kiến thức chưa thể hoàn thiện, thầy cô luôn không ngừng tìm tòi, học hỏi, thay đổi phương pháp giảng dạy để có thể mang đến cho chúng ta những bài học tốt nhất, để mỗi ngày đến trường đều là một ngày vui, một ngày học hỏi thêm điều mới mẻ.

Có lẽ trong cuộc sống, không có nghề nào có thể so sánh với nghề dạy học – một nghề đòi hỏi sự hy sinh, sự cống hiến không mệt mỏi, và một tình yêu lớn lao với học trò. Thầy cô là những người lái đò thầm lặng, nhưng họ cũng chính là những người thêu dệt những ước mơ. Họ không chỉ giúp chúng ta tiếp thu kiến thức mà còn giúp chúng ta tìm thấy chính mình. Mỗi học trò là một mảnh ghép trong bức tranh cuộc đời, và thầy cô là người giúp chúng ta nhận ra giá trị của bản thân, giúp chúng ta xây dựng ước mơ và dám theo đuổi nó, dù con đường phía trước có bao nhiêu khó khăn.

Và khi những đứa học trò trưởng thành, khi chúng ta đã đứng vững trên đôi chân của mình, nhìn lại, chúng ta sẽ nhận ra rằng chính thầy cô là những người đã giúp chúng ta có được ngày hôm nay. Chính nhờ vào những lời dạy dỗ của thầy cô, những bài học mà thầy cô truyền đạt, chúng ta mới biết ước mơ của mình là gì, và cách để biến ước mơ ấy thành hiện thực. Chúng ta sẽ không thể nào quên được ánh mắt động viên của thầy cô, những lời khuyên chân thành, những bài giảng đầy tâm huyết, và những đêm thầy cô thức khuya, chắp cánh cho ước mơ của mỗi học trò bay xa.

Hãy nhớ rằng, dù thời gian có trôi qua, dù chúng ta có đi xa đến đâu, thầy cô sẽ mãi là những người thắp sáng con đường của chúng ta. Những đêm ánh đèn le lói ấy không chỉ là những đêm làm việc của thầy cô, mà là những đêm đầy ắp yêu thương và hi vọng. Họ chính là những người thêu dệt những ước mơ, giúp chúng ta nhìn thấy được tương lai, và cho chúng ta niềm tin vào chính mình.

Với tất cả lòng kính trọng và biết ơn, chúng ta – những học trò, xin gửi tới thầy cô lời cảm ơn chân thành nhất. Cảm ơn thầy cô vì đã luôn là người thêu dệt những ước mơ cho chúng ta, đã giúp chúng ta xây dựng những niềm tin vững chắc vào bản thân, và đã không ngừng cống hiến cho chúng ta, những thế hệ học trò. Mãi mãi, thầy cô là những người lái đò thầm lặng, những người thêu dệt những ước mơ cho chúng ta, chở chúng ta qua biển cả của cuộc đời.

=> nhân dịp 20/ 11 này em kính chúc các thầy cô giáo sẽ có một ngày thật vui vẻ , hạnh phúc , dẫu cuộc đời gian khó vẫn sẽ luôn chỉ dạy chúng em lên người . Bởi thầy cô là những ngọn nến sáng vẫn sẽ mãi khắc sâu trong trái tim chúng em dù cho dòng thời gian mải miết trôi hay lớp bụi thời gian qua năm tháng xóa mờ thì chúng em sẽ mãi ko quên ơn thầy cô ( chúc trước ạ , tại tuần sau em bận rồi ạ :> )

 
5
17 tháng 11

ý nghĩa quá

đọc mà thấy hay

17 tháng 11

Chà bạn viết dài  quá

cảm ơn nhé

15 tháng 11

A nhé

15 tháng 11

Tính từ

15 tháng 11

Tính từ nhà bạn

14 tháng 11

Dưới đây là một số câu sử dụng biện pháp nhân hóa:

  1. Ánh trăng dịu dàng khe khẽ nhảy múa trên mặt ao.
  2. Cánh hoa hồng nở rộ, như đang thì thầm những bí mật ngọt ngào.
  3. Cơn gió nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc tôi, mang theo hơi thở của mùa xuân.
  4. Biển cả bổng trở nên giận dữ, gào thét giữa những cơn sóng lớn.
  5. Mặt trời mỉm cười chào ngày mới, chiếu sáng mọi ngóc ngách của cuộc sống.

Hy vọng những câu trên giúp bạn hiểu rõ hơn về biện pháp nhân hóa!

14 tháng 11

Dưới chân đồi, hoa rơi như mưa,
Nhẹ nhàng bay, nỗi nhớ khẽ thưa.
Gió lùa qua, cây cối thì thầm,
Chia nhau lời, kể lại những năm.

Bầu trời xanh, mây vờn nhẹ bước,
Nắng vàng lên, như mắt ai mơ màng.
Sông lặng lẽ, sóng vỗ hư không,
Nước trôi về, giấu hết buồn lòng.

Cánh chim bay, mơ màng hư vô,
Tìm về đâu, chỉ có gió mơ hồ.
Hoa rừng nở, ngát hương đong đầy,
Dặn lòng ai, đừng để nỗi buồn bay.

Chim hót vang, nhắn gửi tình yêu,
Lá rơi xuống, lặng lẽ nhắc điều yêu.
Cây đứng im, vươn mình ra ngoài,
Nhìn về xa, nơi nào có người quay.

Dưới ánh trăng, đêm dài không vội,
Sương trên lá, giọt buồn như mối.
Đêm thức giấc, nghe lòng cô đơn,
Mong một lần, tình yêu thắp ngọn đèn.

12 tháng 11

 nhân hóa và so sánh, ta có thể tạo ra những ví dụ đơn giản. Nhân hóa là biện pháp tu từ giúp biến 

 

Ví dụ về nhân hóa: "Những bông hoa trong vườn đang nhảy múa trong làn gió nhẹ." Trong câu này, bông hoa được nhân hóa với hành động "nhảy múa", cho thấy sự sống động của chúng.

 

Ví dụ về so sánh: "Công viên xanh tươi như một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp." Câu này sử dụng công thức so sánh "như" để làm nổi bật vẻ đẹp của công viên.

 

Bạn cũng có thể kết hợp cả hai biện pháp: "Buổi sáng, ánh nắng mặt trời như những bàn tay vàng gõ nhẹ vào cửa sổ, đánh thức mọi vật dậy sống." Câu này không chỉ sử dụng nhân hóa với ánh nắng như bàn tay, mà còn tạo hình ảnh so sánh để làm phong phú cho câu văn. 

13 tháng 11

Khi những hạt mưa rơi xuống, những tàu lá cau như thức dậy, vươn mình đón lấy từng giọt nước trong sự vui mừng. Lá cau khẽ run rẩy, thì thầm với gió, như đang kể cho nhau nghe những câu chuyện xưa cũ, lưu giữ những kỷ niệm mưa về trong lòng đất.

 

13 tháng 11

154 từ 

13 tháng 11

AĂn chu in

Giới thiệu Bài Văn Tưởng Tượng: "Cuộc Phiêu Lưu của Chú Mèo Kỳ Diệu"   Mở bài: Trong một ngôi làng nhỏ ven sông, nơi mà những câu chuyện cổ tích và những điều kỳ diệu thường xuyên xảy ra, có một chú mèo tên là Miu Miu. Miu Miu không giống bất kỳ chú mèo nào khác, vì nó có thể nói chuyện và sở hữu một khả năng đặc biệt: mỗi lần Miu Miu vẫy đuôi ba lần, nó có thể biến mất và xuất hiện ở bất kỳ...
Đọc tiếp
Giới thiệu Bài Văn Tưởng Tượng: "Cuộc Phiêu Lưu của Chú Mèo Kỳ Diệu"  

Mở bài:

Trong một ngôi làng nhỏ ven sông, nơi mà những câu chuyện cổ tích và những điều kỳ diệu thường xuyên xảy ra, có một chú mèo tên là Miu Miu. Miu Miu không giống bất kỳ chú mèo nào khác, vì nó có thể nói chuyện và sở hữu một khả năng đặc biệt: mỗi lần Miu Miu vẫy đuôi ba lần, nó có thể biến mất và xuất hiện ở bất kỳ đâu trong nháy mắt.

Thân bài:

Một ngày nọ, khi Miu Miu đang dạo chơi bên bờ sông, nó nghe thấy tiếng khóc yếu ớt từ một lùm cây rậm rạp. Khi tiến lại gần, Miu Miu phát hiện ra một chú chim nhỏ bị thương. Chú chim kể với Miu Miu rằng mình đã bị rơi khỏi tổ khi cố gắng học bay và không thể trở về được.

Miu Miu quyết định giúp đỡ chú chim. Nó vẫy đuôi ba lần và cả hai biến mất, xuất hiện ngay dưới gốc cây cao nơi tổ của chú chim nằm. Tuy nhiên, để đến được tổ, họ phải vượt qua một loạt thử thách do những kẻ bảo vệ khu rừng đặt ra. Miu Miu và chú chim phải đối mặt với những con sói dữ tợn, vượt qua những cây cầu treo trên cao, và giải mã những câu đố bí ẩn.

Sau nhiều khó khăn và nguy hiểm, Miu Miu và chú chim cuối cùng cũng đến được tổ. Chú chim được đoàn tụ với gia đình và rất biết ơn Miu Miu.

Kết bài:

Khi trở về làng, Miu Miu được chào đón như một người hùng. Từ đó, mọi người trong làng luôn nhớ về câu chuyện phiêu lưu kỳ diệu của chú mèo Miu Miu dũng cảm và tốt bụng.

 

0