Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong gia đình, ai cũng yêu thương em hết mực, nhưng người mà luôn dành cho e một tình cảm đặc biệt nhất chính là mẹ. Mẹ chăm sóc, dạy dỗ, yêu thương e từng ngày. Mẹ đã dành cả tuổi thanh xuân để mang lại những điều tốt cho em. Năm nay, mẹ em tròn bốn mươi tuổi. Tuy mẹ gần bước sang tuổi trung niên nhưng trông mẹ vẫn rất trẻ. Dáng người mẹ nhỏ nhắn và dong dỏng cao. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng mịn, hồng hào. Mái tóc mẹ có màu nâu đen mượt mà, óng ả như lụa. Đôi mắt to tròn màu nâu trông rất tây. Đôi môi màu hồng tươi tắn nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú. Đôi bàn tay của mẹ thon dài rất khéo léo.Mẹ có giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm. E rất thích nghe giọng mẹ mỗi khi mẹ nói hay kể chuyện. Mẹ em rất hiền nên ai cũng yêu mến mẹ. Mẹ còn là người chu đáo, cẩn thận. Trong nhà e, mọi thứ đồ đạc đều được mẹ sắp xếp ngăn nắp gọn gàng, sạch sẽ. Từ khi còn bé, mẹ lo cho e từng bữa ăn từng giấc ngủ, đặc biệt những lúc e bị ốm mẹ thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ thường dậy sớm làm bữa sáng cho cả nhà.Lúc rảnh rỗi, mẹ thường dạy em cách nấu ăn. Mẹ hướng dẫn e từng li từng tí để có thể nấu được món ăn ngon cho gia đình. Mẹ e là một người rất tâm lý. Mẹ chưa bao giờ mắng mỏ em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ vẫn dịu dàng nhắc nhở em.Mẹ là người hết lòng với công việc. Việc dạy học của mẹ tốn rất nhiều thời gian, sau giờ dạy ở trường mẹ còn phải đem bài của các anh chị sinh viên về nhà để chấm điểm, rồi soạn giáo án chuẩn bị cho những tiết dạy hôm sau.Tuy công việc bận rộn, nhưng buổi tối mẹ vẫn giảng giải những bài toán khó cho em. Vì vậy mà e thích học toán hơn.Mẹ còn luôn khích lệ động viên kịp thời mỗi khi em gặp khó khăn. Nhờ mẹ mà e có thêm nhiều sự can đảm trong cuộc sống. Mẹ là chỗ dựa vững chắc của em. Em rất yêu quý và tôn trọng mẹ. Trong trái tim em mẹ là tất cả. Em hứa sẽ luôn cố gắng chăm ngoan, học giỏi để đền đáp công ơn mẹ và làm mẹ vui lòng.
Bài này mình không chép trên mạng đâu. Nếu không tin bạn có thể kiểm tra.
Lưu ý: từ em Viết tắt là e
Năm hết Tết đến, người người lại nô nức sắm sửa cho gia đình để đón năm mới. Ở quê em, cứ vào ngày 22 tháng Chạp, sẽ họp một phiên chợ ở ven sông cuối làng để thỏa mãn niềm mua sắm của của bà con.
Các phiên chợ khác đều họp vào giữa và cuối tháng, riêng phiên chợ Tết thì phải khác đi. Vì đó là Tết mà. Ở chợ, người ta bày quầy hàng rải rác dọc theo cả đoạn sông, có quầy còn mở hẳn trên thuyền ở mé nước. Nhìn thì lộn xộn, nhưng thực ra là có trật tự cả. Hàng thịt cá thì ở đằng xa, hàng rau củ thì ở góc nọ, áo quần, vật dụng cho nhà cửa thì ở góc khác. Ở chính giữa, là các gánh quà, bánh mứt, hạt khô cho mọi người thưởng thức. Tiếng người mua, người bán, người đến xem, người đến hóng cái rộn rã của phiên chợ ồn ào, náo động cả khúc sông quê.
Chính phải có phiên chợ này diễn ra, thì Tết mới về đến vùng quê nhỏ này. Cái tươi mới đủ màu của các gánh hàng, đặc biệt là sắc hồng phai của đào, vàng ươm của mai, cam cam của vạn thọ. Rồi lẻng xẻng những câu đối nhỏ, những đĩnh vàng to như hột mít, trông đến là thích mắt. Người đi chợ, ai cũng vui tươi và “dễ tính” hơn hẳn ngày thường. Dù có đông đúc, bon chen một chút, dù có đắt hơn ngày thường một chút, dù có va vấp vào nhau một chút, cũng cười xòa cho qua. Bởi “sắp Tết mà”.
mà ngày 19 thứ tư mà
tham khảo
Mỗi con người Việt Nam có ai lớn lên mà không gắn bó với những câu chuyện cổ tích. Khi còn bé, những câu chuyện cổ tích theo ta vào giấc ngủ, lúc trưởng thành, truyện cổ tích lại thành bài học theo ta suốt cuộc đời. Ta quên làm sao những nhân vật tuy chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng nhưng lại sống động lạ kì. Và trong tâm trí tôi, hình ảnh cô Tấm dịu hiền luôn để lại nhiều ấn tượng nhất.
Từ hồi còn nhỏ, câu chuyện cổ tích Tấm Cám đã luôn có sức hút đặc biệt đối với tôi. Tôi thương cô Tấm dịu hiền bao nhiêu thì căm ghét mẹ con Cám độc ác bấy nhiêu. Cô Tấm trong tâm trí tôi là một người con gái đoan trang, hiền lành, nết na. Cô có dáng người mảnh khảnh như cây mai, khuôn mặt tròn, đầy đặn, phúc hậu như trăng rằm.
Làn da của cô thì trắng như trứng gà bóc. Đôi mắt cô đen láy, cái nhìn ánh lên sự dịu dàng, hiền từ, giọng nói nhẹ nhàng, thanh thoát như tiếng chim hót buổi sớm mai. Trên người cô chỉ là bộ quần áo nâu giản dị nhưng không hề làm mất đi vẻ xinh đẹp vốn có.
Tấm không chỉ đẹp người mà còn đẹp nết. Từ nhỏ cô đã phải chịu nhiều thiệt thòi vì mẹ mất sớm, dì ghẻ thì chỉ yêu thương Cám và đối xử bất công với cô. Tấm phải làm việc vất vả từ sáng đến tối bởi dì ghẻ đầy đọa cùng đứa em ích kỉ đùn đẩy, tuy vậy, cô chẳng bao giờ thở than lấy một lời, cố nén tất cả nhẫn nhịn, uất ức vào trong lòng.
Tấm vừa là người con hiếu thảo, vừa là cô gái chăm chỉ, chịu thương chịu khó. Khi đã trở thành hoàng hậu, có một cuộc sống hạnh phúc, đủ đầy, hằng năm, Tấm vẫn nhớ tới ngày giỗ bố, biết bố thích ăn trầu, Tấm trèo lên cây hái một buồng cau để thắp hương bố. Bị mẹ con dì ghẻ hãm hại hết lần này đến lần khác nhưng Tấm vẫn tái sinh một cách kì diệu, có lúc Tấm hóa thân thành con chim vàng anh, có lúc lại biến thành cây xoan đào, khung cửi, quả thị.
Cuối cùng, sau bao khó khăn, thử thách Tấm cũng có được hạnh phúc viên mãn, mẹ con dì ghẻ bị trừng trị thích đáng. Câu chuyện về cuộc đời cô Tấm làm em thấm thía hơn triết lí ở hiền gặp lành của ông cha ta. Những người hiền lành như cô Tấm dẫu có phải trải qua nhiều bất công, thử thách nhưng đến cuối vẫn sẽ có được một cuộc sống xứng đáng với những gì cô đã phải trải qua.
Cô Tấm hiền lành, chăm chỉ tiêu biểu cho những người nông dân thật thà, chất phác. Hình ảnh cô Tấm đã gắn liền với tuổi thơ của biết bao thế hệ, chiếm một vị trí quan trọng trong thời thơ ấu của mỗi người.
Tham khảo :
Cô Mai là người hàng xóm mà em quý mến. Cô là giáo viên dạy ở một trường tiểu học. Dáng cô nhỏ nhắn, cao ráo. Hàng ngày, cô đến trường bằng trên chiếc xe máy nhỏ. Cô dạy lớp 5A và được bầu làm tổ trưởng đấy. Cô Mai quý em lắm! Đi xa đâu, cô đều mua quà cho em. Nhiều hôm, cô giúp mẹ em đi chợ! Tối nào, cô cũng làm bao nhiêu việc gia đình mãi đến tận khuya cô mới nghỉ. Mỗi lần có bài toán khó, em sang hỏi cô. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Em rất thích cô vì cô hiền và chu đáo.
vậy bạn muốn dài à mình cho bạn dài lun
tham khảo
Ở cách nhà tôi hai căn hộ là nhà bác Khánh. Bác là bạn của ba tôi, cùng công tác với nhau trên tỉnh. Nhà tôi và nhà bác thân nhau lắm. Ba tôi coi bác như người anh ruột của mình. Còn bác thì lại coi ba tôi như người em trai của bác. Tết nhất cúng giỗ hai nhà đều có nhau. Ba tôi thường nói: “Bác Khánh là một người rất tốt, ai cũng quý trọng bác ấy, thương bác ngần ấy tuổi đời rồi mà không có được một mụn con. Nhiều lần ngồi uống cà phê với bác ấy, thấy bác ấy cứ thẫn thờ nhìn những đôi vợ chồng vui vẻ dẫn những đứa con đi dạo chơi mà thương bác đến vô cùng”. Bác coi hai chị em tôi như những đứa con của bác vậy. Đi đâu xa về, bao giờ bác cũng có quà cho chị em tôi. Lúc thì hộp bánh sô cô la, lúc thì con búp bê tóc vàng, mắt xanh, lúc thì con gấu nhồi bông mập ú… Bác thường gọi hai chị em tôi bằng một tên gọi thật dễ thương: “Con gái”. Mỗi lần như thế, tôi thường chạy đến bên bác. Bác ôm tôi vào lòng, rồi đặt lên trán tôi, má tôi những cái hôn ấm áp. Tôi có cảm giác giống hệt như ba tôi thường ôm tôi vào lòng vậy. Cả hai chị em tôi là tôi nhớ như nhớ ba của mình. Nhớ đến da diết.
Trong gia đình, ai cũng yêu thương em hết mực, nhưng người mà luôn dành cho e một tình cảm đặc biệt nhất chính là mẹ. Mẹ chăm sóc, dạy dỗ, yêu thương e từng ngày. Mẹ đã dành cả tuổi thanh xuân để mang lại những điều tốt cho em.
Nè :
Mặt trời chỉ có một trong vũ trụ, và mẹ em cũng vậy, chỉ một thôi. Nếu mặt trời toả những ánh nắng lung linh làm bừng sáng lên, khiến cho vạn vật trở nên tốt tươi thì mẹ em lại là nguồn sáng toả khắp tâm hồn em. Vì vậy, mẹ luôn là người em yêu quý nhất!