em hãy tả một ấn tượng đẹp đẽ về tình bạn dưới mái trường tiểu học
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a; Cuốn sách này rấy hay
b; Nhờ thầy cô dạy dỗ mà Hoàng mới hay chữ để đọc sách như bây giờ (hay tức là biết động từ)
Dưới mái trường tiểu học, tôi thấy một ấn tượng đẹp đẽ về tình bạn giữa các bạn học sinh. Mỗi ngày, khi bước vào lớp học, tôi luôn thấy các bạn cùng nhau chia sẻ, học hỏi và giúp đỡ nhau. Hình ảnh các bạn nhỏ cười tươi, tay trong tay chạy nhảy trên sân trường luôn làm tôi cảm thấy ấm lòng. Tình bạn dưới mái trường tiểu học thật sự đẹp đẽ và trong sáng. Các bạn không chỉ là bạn bè mà còn là những người anh em thân thiết, luôn sát cánh bên nhau trong mọi hoàn cảnh. Họ học hỏi từ nhau, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, tạo nên một môi trường học tập và chơi đầy yêu thương và sự hiểu biết.
Dưới mái trường tiểu học, tôi thấy tình bạn là điều quý giá nhất, là nguồn động viên lớn lao giúp mỗi bạn trẻ phát triển và trưởng thành. Đó chính là ấn tượng đẹp đẽ mà tôi luôn ghi nhớ về tình bạn dưới mái trường tiểu học.
Bạn tham khảo nhé!
Tuổi thơ của em có bao nhiêu kỉ niệm đẹp dưới mái trường tiểu học. Có một câu chuyện về tình bạn mà em nhớ mãi không quên. Đó là chuyện bạn Đại giúp em khi em bị ngã xe.
Đó là một buổi sáng đẹp trời. Hôm đó chúng em được nghỉ học. Em rủ Quân đến nhà một bạn cùng lớp chơi. Đường mới làm xong . Nó rộng và vắng. Hai bên đường là những ruộng lúa xanh mơn mởn.
Trên đường, chúng em nói chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên bạn Quân quặt tay xe, lảo đảo như diễn viên xiếc đi xe đạp trên dây. Xe đạp của bạn Quân loạng choạng như chực ngã. Em hét lên bảo bạn Quân nên cẩn thận nhưng bạn vẫn không nghe. Bạn còn hô to: " Ta là tay lái lụa đây. Các bạn hãy xem này!". Quân giơ hai tay lên cao. Như là một nhà leo núi khi chinh phục được đỉnh cao . Thật là " siêu" . Xe đi được vài vòng thì "rầm". Cả xe và người lao xuống mương. Người và xe đè nên nhau bê bết bùn. Em và Quân đang loay hoay cố gượng dậy. Ngay lúc ấy, Đại đi đâu về. Thấy chuyện. Đại nhanh thoăn thoắt như một con sóc, bạn dựng xe, bằng động tác mau lẹ bạn kéo em và Quân lên bờ thoát khỏi vũng bùn thối và nhơ kia. Quân mếu máo: "Tớ bị gãy chân mất. Đau quá!" Đại thấy vậy dìu Quân lên xe và lai bạn đến trạm xá. Còn em vất vả mới lôi được cái xe về nhà. Rất may hôm ấy, Quân chỉ sai khớp nhẹ. Còn em thì ê ẩm cả người.Tối hôm đó mẹ em đã gọi diện đến Đại để cảm ơn bạn. Hôm sau, em khoe chuyện với thầy. Thầy khen Đại là một học sinh có lòng tốt biết giúp đỡ bạn khi gặp hoạn nạn. Từ đó, tình bạn chúng em gắn bó keo sơn với nhau.
Chuyện này tuy nhỏ, nhưng em nhớ mãi . Việc làm của Đại đã để lại cho em bài học quý về tình bạn khi gặp nạn. Đại đúng là người bạn tốt của em.