K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 10 2018

a) và d) nhé

8 tháng 10 2018

a va d nhe

8 tháng 10 2018

Bài 1:

Nhóm 1: Quân ta hợp lực đánh kẻ thù xâm lược

Nhóm 2: Điền từ thích hợp vào chỗ chấm.

Bài 2:

a) Nên đùm bọc, yêu thương như anh em bốn biển một nhà.

b) Trong công việc chung, chúng tôi luôn kề vai sát cánh với nhau.

c) Trong mọi thử thách, họ chung lưng đấu sức sướng khổ có nhau.

k nha

8 tháng 10 2018

“Âm... ầm...ầm”. Từng đợt sóng biển đập vào vách đá gợi cho em nhớ đến cuộc giao tranh ác liệt giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh. Đây là một truyện rất hay mà em luôn nhớ từ thuở ấu thơ. Câu chuyện này đã được bà ngoại em kể vào những đêm trăng sáng khi mọi người ngồi xúm xít trước sân nhà.
Bà ke rằng vào thuở xa xưa, thời vua Hùng Vương thứ mười tám, vua có một người con gái tên là Mị Nương sắc đẹp như tiên giáng trần. Nhà vua rấtl thương con nên muốn tìm gả cho nàng một người chồng tài ba, tuấn tú
Lệnh vua vừa ban ra, các chàng trai từ khắp nơi đều đổ về cầu hôn. Trong số đó, nổi bật nhất là hai chàng trai Sơn Tinh và Thủy Tinh. Sơn Tinh dời núi Ba Vì. Chàng vừa tuấn tú lại vừa tài giỏi khác thường: chỉ tay về phía đông, phía đông biến thành đồng lúa xanh; chỉ tay về phía tây, phía tây mọc lên hàng dãy núi. Còn Thủy Tinh ở tận miền biển Đông, tài giỏi cũng không kém: gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Cả hai cùng ngang sức ngang tài và đều xứng đáng với Mị Nương.
Vua Hùng rất băn khoăn không biết chọn ai, bỏ ai. Vua liền triệu tập các quan vào bàn bạc nhưng cũng chẳng có ai nghĩ ra một kế gì hay. Cuối cùng, vua nghĩ ra được một cách và cho vời hai chàng trai vào mà phán rằng:
- Ta đều vừa ý cả hai người nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy vào rạng sáng ngày mai ai mang lễ vật đến trước thì ta gả con gái cho. Lễ cưới phải có đủ: một trăm ván cơm nếp, hai trăm tệp bánh chưng voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao.
Mới sáng sớm tinh mơ, Sơn Tinh đã đem đầy đủ lễ vật đến trước. Vua Hùng giữ đúng lời hứa liền gả Mị Nương cho Sơn Tinh và hai vợ chồng đưa nhau về núi.
Thủy Tinh mang lễ vật đến sau nên không cưới được vợ. Tức giận vô cùng, Thủy Tinh liền đùng đùng mang quân đuổi theo quyết cướp dược Mị Nương. Khi thây vợ chồng Sơn Tinh lên núi, Thủy Tinh hô mưa, gọi gió, làm thành giông bão, sấm sét rung chuyển cả đất trời, dâng nưởc sông lên cuồn cuộn. Nước ngập lúa ngập đồng, ngập nhà, ngập cửa..
Sơn Tinh không nao núng một chút nào. Một mặt, chàng dùng phép bốc cao từng quả đồi, dời từng dẫy núi để ngăn chặn dòng nước lũ. Nước dâng cao bao nhiêu, Sơn Tinh lại làm cho đồi núi mọc cao lên bấy nhiêu. Mặt khác, chàng tung ra đội quân sư tử, voi, cọp báo... để chống lại đoàn quân thuồng luồng, cá, tôm, cua... của Thủy Tinh. Hai bên đánh nhau ác liệt hết ngày này qua ngày khác ròng rã suốt mấy tháng liền. Thiệt hại người và của vô số kể. Cuối cùng, Thủy Tinh cũng đành thua trận rút quân về biển.
Với lòng hận thù triền miên nên từ đó về sau không năm nào Thủy Tinh không làm mưa bão, dâng nước lên để đánh Sơn Tinh, gây nên cảnh lụt lội, phá hoại nhà cửa, mùa màng của nước ta. Song, lần nào cũng vậy, Thủy Tinh lua thua trận và đành phải rút lui.
Kể xong câu chuyện, bà âu yếm xoa đầu em và nói: “Cuộc chiến giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh thật ác liệt phải không các cháu? Hình ảnh này đã giải thích hiện tượng bão lụt xảy ra hằng năm suốt mùa mưa ở khăp vùng đồng bằng Bắc Bộ. Ngoài ra, truyện còn nói lên ước mơ của ngươi dân muốn chiến thắng bão lụt để bảo vệ cuộc sống lao dộng của mình. Các cháu có hiểu không?”

k mk nhé

cấm k sai ai k sai tôi tôi k lại gấp 6 lần

8 tháng 10 2018

thank you

7 tháng 10 2018

con trai được ko

7 tháng 10 2018

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

7 tháng 10 2018

nhiễu điều phủ lấy giá gương

người trong một nước phải thương nhau cùng

chúc bạn hk tốt

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

7 tháng 10 2018

             BẦU ƠI THƯƠNG LẤY BÍ CÙNG

TUY RẰNG KHÁC GIỐNG NHƯNG CHUNG MỘT DÀN.

HOK TỐI NHA ! ^-^

7 tháng 10 2018

đọc nội quy rồi vẫn đăng câu hỏi không liên quan đến học tập :))? 

7 tháng 10 2018

Thực hiện đúng nội quy

7 tháng 10 2018

Cái bàn,tủ,ghế,cặp sách, ...

Miễn phí nè Linh, Trang , Nguyệt,núi,hồ,ao

Danh từ thường có đơn vị ở trước (dòng đầu)

Chúng thường chỉ danh từ chung và riêng ( dòng sau)

7 tháng 10 2018

5 từ thường nói ; ông;mai;bàn;bút;cô na;cái bảng; cái tủ........vì danh từ là tên gọi của 1 vật con vật hay con người 

7 tháng 10 2018

Đây chính là tiếng đàn kỳ lạ đã giải oan cho Thạch Sanh, khi Thạch Sanh bị bắt oan vào ngục tối cũng nhờ có tiếng đàn thần của Thạch Sanh mà đã giúp cho công chúa khỏi câm, chính nó đã vạch mặt Lí Thông và giúp Thạch Sanh đánh giặc. Tiếng đàn còn làm quân sĩ 18 nước chư hầu phải xin hàng.Tiếng đàn đại diện cho sự yêu chuộng hòa bình của nhân dân ta và tiếng đàn như có sức mạnh đặc biệt để cảm hóa kẻ thù xâm lược.

Cái này cô giáo của mình dạy nhưng cô có dựa vào mạng không thì mình chịu.

7 tháng 10 2018

vậy bạn chép manngj đi

7 tháng 10 2018

Cái nắng mùa hè thật gay gắt và khó chịu. Tất cả như đang ở trong cái nồi hơi kín hầm hập… hầm hập… Cây cối đứng rũ ra như sắp chết héo. Đàn gà nằm im dưới những bóng cây, chẳng buồn nô đùa như mọi khi. Thi thoảng mới có một luồng gió thổi tới. Nhưng không phải là gió mát mà là gió nóng rát da rát mặt. Cái gió Lào của miền Trung. Bầu trời trong xanh không bóng một gỢn mây và thăm thẳm đến vô cùng. Bọn trẻ chúng tôi ngồi trong nhà, quạt phành phạch, phành phạch. Nóng quá! Trời càng oi nồng, khó chịu. Đứa nào hình như cũng đang thèm thuồng ước ao có một trận mưa rào mà tắm cho đã. Cho thoả thích.

Rồi cầu được ước thấy. Trong thoáng chốc mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến. Sấm nổ đùng đùng. Những tia chớp xanh loé lên, loằng ngoằng rạch ngang, rạch dọc như muôn xé toang vòm trời. Tất cả bỗng dưng tối sầm lại. Gió thổi mạnh, mang theo hơi nước từ biển lên mát rượi. Tiếng cành cây va vào nhau loạc xoạc. Tiếng gọi nhau í ới: “Cất quần áo chúng mày ơi! Mưa rồi!”. Cả một dãy dài phơi toàn quần áo. Những bàn tay thoăn thoắt, thoăn thoắt… Có kịp không? Lộp độp… Những hạt mưa đầu tiên rơi xuống cây lá trong vườn háo hức đưa những cánh tay đang rũ xuống vì khát ra hứng những giọt nước mưa để uống thật thoả thích. Lũ gà con cũng đã kịp chạy về chuồng, nấp sau đôi cánh xoè rộng của gà mẹ. Mâ’y cặp mắt tròn xoe, bóng loáng như nước, nhìn mưa có vẻ ngạc nhiên: “Chiếp chiếp! Khiếp thật! Khiếp thật!”. Chúng lạ lẫm cũng phải, mới chưa tròn tháng tuổi. Mà đã hai tháng nay trời hạn hán, chúng làm gì được chứng kiến một trận mưa lớn như thế này.

“Mưa! Mưa! Tắm mưa đi chúng mày ơi!”. Tiếng một thằng bé vang lên. Hình như là cu Nam thì phải. Rồi kế tiếp sau tiếng gọi ấy lan truyền từ nhà này sang nhà kia. Chẳng cần đợi lâu, chỉ nháy mắt sau, từ các ngôi nhà trong xóm, lũ trẻ chúng tôi đã chạy túa ra đường. Đứa nào cũng reo vui, thích thú, nhảy tâng tâng dưới mưa, chân tay múa tít. Mưa xối ào ào lên đầu lên vai. Mặc! Chúng hò hét làm dậy cả một góc đường. Vì trời mưa to, gió lại mạnh nữa nên đứa nào cũng phải nói như thét vào tai thì mới nghe thấy. Bọn con trai đầu trần, chân đất kéo nhau ra bãi cỏ. Không hiểu đứa nào nhanh tay đã cầm theo được quả bóng. Thế là trận đấu bóng diễn ra dưới mưa. Lại hò. Lại hét. Không cần trọng tài. Không cần thủ môn. Mạnh đứa nào đứa ấy đá. Quả bóng tròn lăn khắp bãi. Nước mưa chảy chưa kịp, đọng lại từng vũng. Mỗi lần chạy qua là nước toé lên, nào có hề gì! Thỉnh thoảng đang đà chạy mà trơn quá, có đứa ngã oạch một cái khiến cả lũ cười vang. Mưa xối xả. Nước ròng ròng chảy từ đầu xuống mặt, xuống cằm, thâm vào da thịt. Mát quá! Sướng quá!

Đá bóng một lát đã thấm mệt, cả lũ lại kéo nhau rồng rắn về làng. Nước đã đầy ăm ắp những thửa ruộng. Nước cũng đã đầy ăm ắp các ao hồ. Trận mưa lớn quá. Cây cối hả hê múa tít cành lá, tươi tỉnh hẳn lên. Chúng tôi nhảy chồm chồm qua những vũng nước còn đọng trên mặt đường, đuổi theo nhưng con nhái bén và lũ mối cánh. Mưa ngớt dần. Rồi tạnh hẳn. Bầu trời trở nên quang đãng, trong xanh. Gió thổi nhẹ làm những hạt mưa đọng trên cành lá rung rinh, lấp loáng, lấp loáng. Chẳng ai bảo ai, từng đứa lần lượt tách khỏi đoàn để trở vé nhà. Có mấy đứa đứng ngẩn tò te vì nuôi tiếc. Mưa mùa hạ là thế, chợt đến rồi chợt đi không hề báo trước. Đôi với bọn trẻ chúng tôi, mưa chừng ấy vẫn còn chưa đủ. Giá như cơn mưa kéo dài thêm nữa thì thú vị biết bao. Bỗng nhiên, một đứa nào đó hét lên: “Ê! Chúng mày ơi! Đằng kia có mưa kìa! Mưa! Mưa!”. Mây cái đầu ló ra. Tiếng cười nhộn nhạo vang khắp xóm. Rồi tất cả chạy ù về nhà. Con đường và những vũng nước mưa ngơ ngẩn…

Được tắm dưới mưa quả là thú vị. Cơn mưa rào ấy đã qua lâu rồi mà tôi vẫn còn nhớ mãi. Nhớ mãi. Ước sao có một lần được về quê, được cùng bọn trẻ đang đùa giỡn trong mưa.

7 tháng 10 2018

Mỗi một mùa trong năm đều có những đặc trưng thời tiết riêng của nó. Mùa xuân là với những cơn mưa phùn lất phất bay chẳng đủ làm ướt áo ai, cái không khí còn vương hơi lạnh của mùa đông khiến ta phải mặc áo khoác mỗi khi ra đường. Mùa thu là với những cơn gió heo may lành lạnh, những ánh nắng nhạt trải dài. Mùa đông là với những cơn gió bấc tràn về khiến ta run lên. Còn mùa hè, đó là những cơn mưa rào chợt đến rồi chợt đi.
Những cơn mưa rào mùa hạ có khi đến rất bất ngờ, như một vị khách đột ngột ghé thăm mà không báo trước. Chợt đến rồi lại vội vã đi xa. Những cơn mưa ấy, người ta thường hay gọi là cơn mưa bóng mây, dù có mưa nhưng trời vẫn trong xanh. Bản thân em lại vô cùng thích những cơn mưa rào mùa hạ, những cơn mưa mà hạt mưa lớn rơi xuống lá, xuống mặt đất, rơi xuống mái tôn hiên nhà, tạo thành những âm thanh vui tai; những cơn mưa mang theo là tiếng sấm giữa trời, những tia chớp sáng loáng rạch ngang…
Mưa rào mùa hạ, những giọt mưa lớn, có đôi khi chúng rơi rất nhanh, rất mạnh, đến mức cảm giác có chút đau khi nó rơi vào người mình vậy. Những cơn mưa gột sạch đi bụi bẩn ngày thường, đem trả nước về cho ao hồ biển lớn, đem tới niềm vui cho cây lá muôn nơi. Em vẫn còn nhớ, khi còn bé em rất sợ mưa rào bởi tiếng sấm âm vang ngoài kia. Nhưng bây giờ, khi lớn lên, em chẳng còn sợ nữa, lại có phần nào thấy âm thanh ấy vui tai.
Mưa về, tất cả mọi người ngoài đường hoặc nhanh chóng tìm kiếm chỗ trú mưa, hoặc vẫn tiếp tục mặc áo mưa đi băng băng trên đường lớn. Nhưng mưa rào rất nhanh lại đi, như một đứa trẻ ham chơi cả them chóng chán. Chỉ được một lúc, mưa đã tạnh rồi, bầu trời trong vắt như một tấm kính được gột rửa sạch sẽ. Cảnh vật tràn ngập một sức sống tươi khỏe căng tràn.
Em rất yêu những cơn mưa rào, những cơn mưa ồn ào và vội vã, những cơn mưa đong đầy kí ức ngày thơ.

7 tháng 10 2018

Cái nắng mùa hè thật gay gắt và khó chịu. Tất cả như đang ở trong cái nồi hơi kín hầm hập… hầm hập… Cây cối đứng rũ ra như sắp chết héo. Đàn gà nằm im dưới những bóng cây, chẳng buồn nô đùa như mọi khi. Thi thoảng mới có một luồng gió thổi tới. Nhưng không phải là gió mát mà là gió nóng rát da rát mặt. Cái gió Lào của miền Trung. Bầu trời trong xanh không bóng một gỢn mây và thăm thẳm đến vô cùng. Bọn trẻ chúng tôi ngồi trong nhà, quạt phành phạch, phành phạch. Nóng quá! Trời càng oi nồng, khó chịu. Đứa nào hình như cũng đang thèm thuồng ước ao có một trận mưa rào mà tắm cho đã. Cho thoả thích.

Rồi cầu được ước thấy. Trong thoáng chốc mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến. Sấm nổ đùng đùng. Những tia chớp xanh loé lên, loằng ngoằng rạch ngang, rạch dọc như muôn xé toang vòm trời. Tất cả bỗng dưng tối sầm lại. Gió thổi mạnh, mang theo hơi nước từ biển lên mát rượi. Tiếng cành cây va vào nhau loạc xoạc. Tiếng gọi nhau í ới: “Cất quần áo chúng mày ơi! Mưa rồi!”. Cả một dãy dài phơi toàn quần áo. Những bàn tay thoăn thoắt, thoăn thoắt… Có kịp không? Lộp độp… Những hạt mưa đầu tiên rơi xuống cây lá trong vườn háo hức đưa những cánh tay đang rũ xuống vì khát ra hứng những giọt nước mưa để uống thật thoả thích. Lũ gà con cũng đã kịp chạy về chuồng, nấp sau đôi cánh xoè rộng của gà mẹ. Mâ’y cặp mắt tròn xoe, bóng loáng như nước, nhìn mưa có vẻ ngạc nhiên: “Chiếp chiếp! Khiếp thật! Khiếp thật!”. Chúng lạ lẫm cũng phải, mới chưa tròn tháng tuổi. Mà đã hai tháng nay trời hạn hán, chúng làm gì được chứng kiến một trận mưa lớn như thế này.

“Mưa! Mưa! Tắm mưa đi chúng mày ơi!”. Tiếng một thằng bé vang lên. Hình như là cu Nam thì phải. Rồi kế tiếp sau tiếng gọi ấy lan truyền từ nhà này sang nhà kia. Chẳng cần đợi lâu, chỉ nháy mắt sau, từ các ngôi nhà trong xóm, lũ trẻ chúng tôi đã chạy túa ra đường. Đứa nào cũng reo vui, thích thú, nhảy tâng tâng dưới mưa, chân tay múa tít. Mưa xối ào ào lên đầu lên vai. Mặc! Chúng hò hét làm dậy cả một góc đường. Vì trời mưa to, gió lại mạnh nữa nên đứa nào cũng phải nói như thét vào tai thì mới nghe thấy. Bọn con trai đầu trần, chân đất kéo nhau ra bãi cỏ. Không hiểu đứa nào nhanh tay đã cầm theo được quả bóng. Thế là trận đấu bóng diễn ra dưới mưa. Lại hò. Lại hét. Không cần trọng tài. Không cần thủ môn. Mạnh đứa nào đứa ấy đá. Quả bóng tròn lăn khắp bãi. Nước mưa chảy chưa kịp, đọng lại từng vũng. Mỗi lần chạy qua là nước toé lên, nào có hề gì! Thỉnh thoảng đang đà chạy mà trơn quá, có đứa ngã oạch một cái khiến cả lũ cười vang. Mưa xối xả. Nước ròng ròng chảy từ đầu xuống mặt, xuống cằm, thâm vào da thịt. Mát quá! Sướng quá!

Đá bóng một lát đã thấm mệt, cả lũ lại kéo nhau rồng rắn về làng. Nước đã đầy ăm ắp những thửa ruộng. Nước cũng đã đầy ăm ắp các ao hồ. Trận mưa lớn quá. Cây cối hả hê múa tít cành lá, tươi tỉnh hẳn lên. Chúng tôi nhảy chồm chồm qua những vũng nước còn đọng trên mặt đường, đuổi theo nhưng con nhái bén và lũ mối cánh. Mưa ngớt dần. Rồi tạnh hẳn. Bầu trời trở nên quang đãng, trong xanh. Gió thổi nhẹ làm những hạt mưa đọng trên cành lá rung rinh, lấp loáng, lấp loáng. Chẳng ai bảo ai, từng đứa lần lượt tách khỏi đoàn để trở vé nhà. Có mấy đứa đứng ngẩn tò te vì nuôi tiếc. Mưa mùa hạ là thế, chợt đến rồi chợt đi không hề báo trước. Đôi với bọn trẻ chúng tôi, mưa chừng ấy vẫn còn chưa đủ. Giá như cơn mưa kéo dài thêm nữa thì thú vị biết bao. Bỗng nhiên, một đứa nào đó hét lên: “Ê! Chúng mày ơi! Đằng kia có mưa kìa! Mưa! Mưa!”. Mây cái đầu ló ra. Tiếng cười nhộn nhạo vang khắp xóm. Rồi tất cả chạy ù về nhà. Con đường và những vũng nước mưa ngơ ngẩn…

Được tắm dưới mưa quả là thú vị. Cơn mưa rào ấy đã qua lâu rồi mà tôi vẫn còn nhớ mãi. Nhớ mãi. Ước sao có một lần được về quê, được cùng bọn trẻ đang đùa giỡn trong mưa.

7 tháng 10 2018

Cái nắng mùa hè thật gay gắt và khó chịu. Tất cả như đang ở trong cái nồi hơi kín hầm hập… hầm hập… Cây cối đứng rũ ra như sắp chết héo. Đàn gà nằm im dưới những bóng cây, chẳng buồn nô đùa như mọi khi. Thi thoảng mới có một luồng gió thổi tới. Nhưng không phải là gió mát mà là gió nóng rát da rát mặt. Cái gió Lào của miền Trung. Bầu trời trong xanh không bóng một gỢn mây và thăm thẳm đến vô cùng. Bọn trẻ chúng tôi ngồi trong nhà, quạt phành phạch, phành phạch. Nóng quá! Trời càng oi nồng, khó chịu. Đứa nào hình như cũng đang thèm thuồng ước ao có một trận mưa rào mà tắm cho đã. Cho thoả thích.

Rồi cầu được ước thấy. Trong thoáng chốc mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến. Sấm nổ đùng đùng. Những tia chớp xanh loé lên, loằng ngoằng rạch ngang, rạch dọc như muôn xé toang vòm trời. Tất cả bỗng dưng tối sầm lại. Gió thổi mạnh, mang theo hơi nước từ biển lên mát rượi. Tiếng cành cây va vào nhau loạc xoạc. Tiếng gọi nhau í ới: “Cất quần áo chúng mày ơi! Mưa rồi!”. Cả một dãy dài phơi toàn quần áo. Những bàn tay thoăn thoắt, thoăn thoắt… Có kịp không? Lộp độp… Những hạt mưa đầu tiên rơi xuống cây lá trong vườn háo hức đưa những cánh tay đang rũ xuống vì khát ra hứng những giọt nước mưa để uống thật thoả thích. Lũ gà con cũng đã kịp chạy về chuồng, nấp sau đôi cánh xoè rộng của gà mẹ. Mâ’y cặp mắt tròn xoe, bóng loáng như nước, nhìn mưa có vẻ ngạc nhiên: “Chiếp chiếp! Khiếp thật! Khiếp thật!”. Chúng lạ lẫm cũng phải, mới chưa tròn tháng tuổi. Mà đã hai tháng nay trời hạn hán, chúng làm gì được chứng kiến một trận mưa lớn như thế này.

“Mưa! Mưa! Tắm mưa đi chúng mày ơi!”. Tiếng một thằng bé vang lên. Hình như là cu Nam thì phải. Rồi kế tiếp sau tiếng gọi ấy lan truyền từ nhà này sang nhà kia. Chẳng cần đợi lâu, chỉ nháy mắt sau, từ các ngôi nhà trong xóm, lũ trẻ chúng tôi đã chạy túa ra đường. Đứa nào cũng reo vui, thích thú, nhảy tâng tâng dưới mưa, chân tay múa tít. Mưa xối ào ào lên đầu lên vai. Mặc! Chúng hò hét làm dậy cả một góc đường. Vì trời mưa to, gió lại mạnh nữa nên đứa nào cũng phải nói như thét vào tai thì mới nghe thấy. Bọn con trai đầu trần, chân đất kéo nhau ra bãi cỏ. Không hiểu đứa nào nhanh tay đã cầm theo được quả bóng. Thế là trận đấu bóng diễn ra dưới mưa. Lại hò. Lại hét. Không cần trọng tài. Không cần thủ môn. Mạnh đứa nào đứa ấy đá. Quả bóng tròn lăn khắp bãi. Nước mưa chảy chưa kịp, đọng lại từng vũng. Mỗi lần chạy qua là nước toé lên, nào có hề gì! Thỉnh thoảng đang đà chạy mà trơn quá, có đứa ngã oạch một cái khiến cả lũ cười vang. Mưa xối xả. Nước ròng ròng chảy từ đầu xuống mặt, xuống cằm, thâm vào da thịt. Mát quá! Sướng quá!

Đá bóng một lát đã thấm mệt, cả lũ lại kéo nhau rồng rắn về làng. Nước đã đầy ăm ắp những thửa ruộng. Nước cũng đã đầy ăm ắp các ao hồ. Trận mưa lớn quá. Cây cối hả hê múa tít cành lá, tươi tỉnh hẳn lên. Chúng tôi nhảy chồm chồm qua những vũng nước còn đọng trên mặt đường, đuổi theo nhưng con nhái bén và lũ mối cánh. Mưa ngớt dần. Rồi tạnh hẳn. Bầu trời trở nên quang đãng, trong xanh. Gió thổi nhẹ làm những hạt mưa đọng trên cành lá rung rinh, lấp loáng, lấp loáng. Chẳng ai bảo ai, từng đứa lần lượt tách khỏi đoàn để trở vé nhà. Có mấy đứa đứng ngẩn tò te vì nuôi tiếc. Mưa mùa hạ là thế, chợt đến rồi chợt đi không hề báo trước. Đôi với bọn trẻ chúng tôi, mưa chừng ấy vẫn còn chưa đủ. Giá như cơn mưa kéo dài thêm nữa thì thú vị biết bao. Bỗng nhiên, một đứa nào đó hét lên: “Ê! Chúng mày ơi! Đằng kia có mưa kìa! Mưa! Mưa!”. Mây cái đầu ló ra. Tiếng cười nhộn nhạo vang khắp xóm. Rồi tất cả chạy ù về nhà. Con đường và những vũng nước mưa ngơ ngẩn…

Được tắm dưới mưa quả là thú vị. Cơn mưa rào ấy đã qua lâu rồi mà tôi vẫn còn nhớ mãi. Nhớ mãi. Ước sao có một lần được về quê, được cùng bọn trẻ đang đùa giỡn trong mưa.

@nguoikhongmuonquen@