K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 5

- Sử dụng có chừng mực, có giới hạn.

- Nên sử dụng để cập nhật tin tức, xem các video có tính học thuật.

- Sử dụng tầm khoảng cách đảm bảo không gây hại cho mắt.

- Không sử dụng để truy cập vào các trang web có nội dung không phù hợp độ tuổi.

-v.v.v...

11 tháng 5

gpt cho nhanh

11 tháng 5

Khi muốn thay đổi cuộc đời, tôi sẽ thay đổi chính bản thân mình

Cuộc sống là một chuỗi dài những sự thay đổi và thử thách mà mỗi người đều phải đối mặt. Có nhiều người tin rằng, để thay đổi cuộc đời, họ cần phải thay đổi môi trường, đi đến một miền đất khác, một nơi mới mẻ hơn, hy vọng rằng ở đó sẽ mang lại cho họ cơ hội tốt hơn. Tuy nhiên, theo tôi, dù có đi đến đâu đi chăng nữa, bản thân vẫn luôn là yếu tố quyết định. Những thay đổi thật sự cần phải bắt đầu từ chính mình.

Những điều kiện bên ngoài như môi trường sống, công việc, hay địa lý có thể tạo ra ảnh hưởng nhất định đối với cuộc sống của chúng ta. Tuy nhiên, chúng chỉ là yếu tố phụ. Dù có sống ở đâu, chúng ta vẫn phải đối diện với chính mình, với những thói quen, cách suy nghĩ và quan niệm mà chúng ta đã hình thành từ trước. Thay đổi nơi sống chỉ là một hình thức chạy trốn, tránh đối diện với những vấn đề bên trong.

Vì vậy, thay vì chỉ đơn giản thay đổi địa điểm, tôi tin rằng cách thay đổi hiệu quả hơn chính là thay đổi chính bản thân mình. Khi ta thay đổi cách nhìn nhận cuộc sống, cách đối diện với khó khăn, ta sẽ thấy mọi thứ trở nên khác đi. Điều này không có nghĩa là chúng ta phải từ bỏ ước mơ hay hy vọng, mà là phải biết thay đổi bản thân để thích nghi và vượt qua những thử thách đó.

Ví dụ, khi gặp phải một công việc khó khăn, thay vì đổ lỗi cho môi trường hay người khác, ta có thể tự hỏi liệu mình có đủ kiên nhẫn, khả năng để giải quyết vấn đề hay không. Khi ta cải thiện chính mình, học hỏi thêm kỹ năng và thay đổi cách tư duy, chúng ta sẽ dễ dàng vượt qua khó khăn và tìm thấy cơ hội trong những tình huống tưởng chừng không thể thay đổi.

Chính vì thế, thay vì chỉ thay đổi nơi ở hay môi trường xung quanh, tôi tin rằng việc thay đổi chính bản thân mới là cách bền vững và lâu dài nhất để thay đổi cuộc đời. Khi ta trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình, mọi thử thách và khó khăn trong cuộc sống đều trở nên dễ dàng hơn để vượt qua.

Kết luận, thay vì chạy trốn khỏi cuộc sống hiện tại, chúng ta hãy tập trung vào việc phát triển bản thân. Chỉ khi thay đổi cách nhìn nhận và hành động của chính mình, ta mới có thể thật sự thay đổi cuộc đời và tìm thấy hạnh phúc, thành công thực sự.

11 tháng 5

Khi muốn thay đổi cuộc đời, tôi sẽ thay đổi chính bản thân mình

Trong cuộc sống, nhiều người cho rằng việc thay đổi nơi sống có thể mang lại sự đổi mới, một khởi đầu tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, câu nói của Neil Gaiman trong "Câu chuyện nghĩa địa" cho thấy một chân lý sâu sắc: "Dù ở đâu chăng nữa, bạn vẫn sẽ mang theo chính mình". Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, việc thay đổi cuộc đời không chỉ đơn giản là thay đổi môi trường xung quanh, mà quan trọng hơn là thay đổi chính bản thân mình.

Trước hết, thay đổi nơi ở chỉ là thay đổi bối cảnh, nhưng nếu không thay đổi cách suy nghĩ, thái độ và hành động của bản thân, chúng ta sẽ dễ dàng rơi vào những khó khăn tương tự. Một người mang tâm trạng tiêu cực, luôn thấy mình thất bại, khi chuyển đến một nơi mới, họ vẫn sẽ đối mặt với những vấn đề nội tâm. Thực tế, những người luôn không hài lòng với cuộc sống, dù có ở đâu cũng không thể tìm thấy hạnh phúc thật sự.

Thứ hai, việc thay đổi bản thân giúp ta nhận thức lại giá trị cuộc sống, điều chỉnh những thói quen, suy nghĩ tiêu cực và phát triển những phẩm chất tích cực. Khi thay đổi cách nhìn nhận về thế giới, chúng ta sẽ dễ dàng tìm thấy cơ hội và vượt qua thử thách. Đổi mới bản thân không chỉ là thay đổi bên ngoài mà còn là sự phát triển nội tâm, là việc tìm ra những sức mạnh tiềm ẩn trong chính mình để đối diện với cuộc sống.

Cuối cùng, sự thay đổi bản thân cũng đồng nghĩa với khả năng thích nghi tốt hơn với mọi hoàn cảnh. Dù có sống ở đâu, nếu bản thân chúng ta thay đổi, trưởng thành hơn, chúng ta sẽ có khả năng làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn, không cần phải trốn chạy hay thay đổi môi trường sống.

Tóm lại, thay vì tìm cách thay đổi hoàn cảnh, chúng ta cần tập trung vào việc thay đổi chính mình. Khi thay đổi bản thân, chúng ta sẽ tự tạo ra cơ hội và không gian mới, nơi mà thành công và hạnh phúc có thể tìm thấy.

11 tháng 5

Lời mẹ dặn con trong câu thơ "Hãy yêu lấy con người, dù trăm cay ngàn đắng, đến với ai gặp nạn, xong rồi, chơi với cây!" chứa đựng một triết lý sống nhân văn và sâu sắc. Câu "Hãy yêu lấy con người" nhấn mạnh tầm quan trọng của tình yêu và lòng nhân ái trong cuộc sống, khuyên con phải biết yêu thương, sẻ chia với những người xung quanh. "Dù trăm cay ngàn đắng" là lời nhắc nhở về sự kiên trì, nhẫn nại trong những khó khăn, thử thách của cuộc sống. Mặc dù gặp phải muôn vàn gian truân, nhưng tình yêu với con người vẫn phải là ưu tiên hàng đầu. Câu "Đến với ai gặp nạn" khẳng định thái độ nhân ái và trách nhiệm của con người đối với xã hội, nhất là khi người khác đang gặp khó khăn. Cuối cùng, "Xong rồi, chơi với cây!" như một lời dặn dò về sự cần thiết của việc tìm về với thiên nhiên, để tìm lại sự bình yên trong tâm hồn sau những cuộc sống vất vả, mệt mỏi. Lời mẹ không chỉ khuyên con về tình yêu thương con người mà còn về sự hòa mình vào thiên nhiên để tìm sự an yên cho bản thân.

(4,0 điểm) Đọc văn bản và thực hiện những yêu cầu từ câu 1 đến câu 5:NGÔI SAO Bố đi công tác vắng, bà Tâm bị ốm phải đi bệnh viện đúng vào dịp rằm tháng tám. Nhà có người ốm nên ai cũng bận bịu. Hằng ngày, đi làm về mẹ lại vào bệnh viện săn sóc bà nên Trung thu đến mà mẹ không chuẩn bị tết rằm cho bé được như mọi năm. Nhưng bé cũng có một mâm cỗ nhỏ: một quả...
Đọc tiếp

(4,0 điểm) Đọc văn bản và thực hiện những yêu cầu từ câu 1 đến câu 5:

NGÔI SAO

Bố đi công tác vắng, bà Tâm bị ốm phải đi bệnh viện đúng vào dịp rằm tháng tám. Nhà có người ốm nên ai cũng bận bịu. Hằng ngày, đi làm về mẹ lại vào bệnh viện săn sóc bà nên Trung thu đến mà mẹ không chuẩn bị tết rằm cho bé được như mọi năm. Nhưng bé cũng có một mâm cỗ nhỏ: một quả bưởi vỏ khía thành tám cánh hoa, mỗi cánh hoa cài một quả ổi chín, để bên cạnh một nải chuối ngự và bó mía tím. Tâm rất thích mâm cỗ, em đem mấy thứ đồ chơi bày chung quanh nom rất vui mắt.

Chiều, rồi đêm xuống. Trẻ con bên hàng xóm bập bùng trống ếch, rước đèn ông sao, đèn múi khế, đèn lồng,... thì Tâm lại thấy mâm cỗ của mình không thích bằng. Tâm bỏ mâm cỗ, chạy đi xem đèn. Trong tất cả các đèn, Tâm thích nhất cái đèn ông sao của bạn Hà bên hàng xóm. Cái đèn làm bằng giấy bóng kính đỏ, trong suốt. Ngôi sao được gắn vào giữa vòng tròn có những tua giấy đủ các màu (ý là ngôi sao ở trong bầu trời đấy). Trên đầu ngôi sao cắm ba lá cờ con. Hà còn lấy một tấm ảnh Bác Hồ dán vào giữa ngôi sao. Nến thắp lên trông Bác hồng hào như đang cười với các cháu! Tâm thích cái đèn quá! Nhưng đã tối rồi, mẹ đang ở trong bệnh viện với bà, không ai đi mua đèn cho Tâm được nữa. Thế là Tâm không có đèn. Tâm cứ đi bên cạnh Hà. Mắt không rời cái đèn. Hà cũng biết là bạn mình thích nên thỉnh thoảng Hà lại đưa cho Tâm cầm một lúc, cứ thế cả hai đứa cùng cầm chung cái đèn, reo: “Tùng tùng tùng dinh dinh...”.

Mẹ Hà ngồi chơi bên cửa nhìn thấy thế thì gọi con lại, bảo:

– Bố Tâm đi công tác vắng nhà, bà lại ốm, mẹ không có nhà, chưa mua được đèn cho Tâm, con với bạn chơi chung. Chốc nữa chơi xong, con đưa cho bạn đem về treo ở nhà bạn con nhé!

Hà nghĩ một tí rồi gật đầu:

– Vâng ạ!

Đêm gần khuya, cuộc rước đèn tản dần, Hà đưa đèn ông sao cho bạn. Thấy Tâm không nhận, mẹ Hà bảo:

– Cháu cứ cầm đèn về nhà thì mai bác mới cho Hà sang nhà cháu chơi bày cỗ. Thế là Tâm nhận đèn. Đôi bạn nhỏ chia tay nhau bịn rịn.

Hà về nhà đi ngủ. Trong giấc ngủ, em mơ thấy một cô tiên có đôi cánh màu hồng bay đến bên giường, giơ tay vuốt tóc Hà và nói một câu gì đó mà Hà nghe không rõ, Hà vùng dậy, chạy theo. Cô tiên bay ra ngoài cửa sổ. Hà choàng tỉnh dậy, mở mắt nhìn quanh. Chỉ có mẹ ngồi bên cạnh em và trong buồng tối om om. Một vệt ánh sáng từ ngoài cửa sổ hắt vào. Hà nhìn ra ngoài cửa sổ. Ô, lạ chưa, một ngôi sao ở ven trời đang bay vào cửa sổ nhà em! Một ngôi sao vàng óng đứng giữa những chấn song tỏa ra một vòng ánh sáng màu vàng dịu. Gió thổi rung rinh.

– Mẹ ơi, có ngôi sao bay vào nhà mình!

Hà gọi. Nhưng mẹ đang ngủ say, không nghe. Hà nằm im nhìn ngôi sao rồi em ngủ thiếp đi trong những làn gió đầu thu mát.

Sáng hôm sau, Hà dậy sớm. Em vội vàng nhìn ra ngoài cửa sổ. Ô, không phải là ngôi sao đâu, mà là một cái đèn, một cái đèn ông sao giống như cái đèn mà Hà cho Tâm tối hôm qua, chỉ có khác là cái đèn này làm bằng giấy bóng vàng.

– Mẹ ơi, cái đèn của ai treo ở cửa sổ nhà ta thế kia hả mẹ? – Hà hỏi mẹ.

– Đèn của con đấy! – Mẹ nói.

– Đèn của con à? – Hà ngạc nhiên tròn mắt nhìn mẹ.

– Đêm qua, mẹ bạn Tâm đi thăm bà, về mua cho Tâm, Tâm đem sang bảo cho con, con ngủ rồi nên mẹ treo lên cửa sổ.

– Ô, thế mà con lại tưởng có một ngôi sao bay vào nhà mình xem cỗ trung thu!

Hà reo lên rồi ngồi im nhìn cái đèn rực rỡ trong ánh nắng vàng. Em bỗng nghĩ không biết là tối qua Tâm có nhìn thấy ngôi sao bay vào trong cửa sổ nhà Hà không. Mà Tâm có thấy thì chắc là thấy một ngôi sao đỏ.

(Nguyễn Thị Ngọc Tú, trích “Tuyển tập truyện viết cho thiếu nhi từ sau Cách mạng tháng Tám”, NXB Giáo dục, 2005)

Câu 1 (1,0 điểm):

a. Xác định ngôi kể được sử dụng trong tác phẩm.

b. Xét theo mục đích nói, câu “Chiều, rồi đêm xuống.” thuộc kiểu câu gì?

Câu 2 (1,0 điểm): Khi thấy Tâm và Hà chơi chung đèn, mẹ Hà đã dặn dò con như thế nào? Qua đó, em hiểu gì về nhân vật người mẹ?

Câu 3 (1,0 điểm): Trong tác phẩm, “ngôi sao” không chỉ là chiếc đèn trung thu mà còn mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Theo em, hình ảnh “ngôi sao” tượng trưng cho điều gì? Em hãy lí giải ngắn gọn cho câu trả lời của mình bằng chi tiết từ tác phẩm.

Câu 4 (1,0 điểm): Trong khoảng 3 – 5 câu văn, em hãy viết về bài học ý nghĩa nhất mà em nhận được từ tác phẩm.

1
11 tháng 5

Câu 1 (1,0 điểm):

a. Ngôi kể trong tác phẩm:
Tác phẩm sử dụng ngôi kể thứ ba. Câu chuyện được kể từ một điểm nhìn bên ngoài, không phải từ nhân vật chính. Người kể chuyện tường thuật lại những hành động, suy nghĩ và cảm xúc của các nhân vật trong câu chuyện.

b. Xét theo mục đích nói, câu “Chiều, rồi đêm xuống.” thuộc kiểu câu gì?
Câu này là một câu trần thuật. Câu này chỉ đơn giản mô tả sự chuyển biến của thời gian, từ chiều đến đêm mà không có yếu tố hỏi, cảm thán hay cầu khiến.


Câu 2 (1,0 điểm):

Khi thấy Tâm và Hà chơi chung đèn, mẹ Hà đã dặn dò con như sau:

  • Mẹ Hà nói: “Chốc nữa chơi xong, con đưa cho bạn đem về treo ở nhà bạn con nhé!”

Qua đó, em hiểu rằng nhân vật người mẹ rất thấu hiểu và quan tâm đến bạn bè của con mình. Dù cuộc sống có khó khăn, mẹ Hà vẫn dạy con cách chia sẻ và quan tâm đến người khác. Đây là một hành động đầy tình cảm, thể hiện sự nhân hậu, bao dung và trách nhiệm trong cách nuôi dạy con cái.


Câu 3 (1,0 điểm):

Trong tác phẩm, hình ảnh "ngôi sao" không chỉ là chiếc đèn trung thu mà còn mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Theo em, hình ảnh "ngôi sao" tượng trưng cho hi vọng, tình yêu thương và sự quan tâm.

  • Chiếc đèn ông sao mà Hà làm cho Tâm chính là một biểu tượng của tình bạntình thương yêu giữa các nhân vật. Hình ảnh ngôi sao vàng sáng trong đêm không chỉ là vật trang trí mà còn mang đến sự ấm áp, ánh sáng và niềm vui. Hơn nữa, khi Hà tưởng rằng có một ngôi sao bay vào nhà mình, đó chính là sự xuất hiện của một niềm hy vọng, sự kỳ diệu trong cuộc sống, giúp em cảm thấy lạc quan và hạnh phúc.

Câu 4 (1,0 điểm):

Bài học ý nghĩa mà em nhận được từ tác phẩm là tình bạn và lòng nhân ái. Mặc dù Tâm không có đèn để chơi Trung thu, nhưng sự quan tâm và chia sẻ của Hà đã giúp Tâm cảm thấy vui vẻ và không cô đơn. Điều này cho thấy, trong cuộc sống, sự chia sẻ và quan tâm đến người khác là điều vô cùng quan trọng, giúp cho mọi người xích lại gần nhau hơn và mang lại niềm vui, hạnh phúc cho nhau.

13 tháng 5

Phân tích cấu tạo câu:

Câu: "Qua những công việc mang tính phục vụ cộng đồng như vậy, mỗi cá nhân cảm thấy cảm thấy gắn bó và hòa đồng với tập thể của mình hơn và thương yêu nhau hơn."

1. Phân tích các thành phần trong câu:

  • "Qua những công việc mang tính phục vụ cộng đồng như vậy":
    • Đây là cụm trạng ngữ chỉ phương tiện hoặc nguyên nhân, giải thích lý do hay hoàn cảnh dẫn đến hành động ở phần sau của câu.
    • "Qua" là giới từ, "những công việc mang tính phục vụ cộng đồng" là danh từ cụm, là đối tượng mà hành động sẽ liên quan tới.
  • "mỗi cá nhân cảm thấy cảm thấy gắn bó và hòa đồng với tập thể của mình hơn và thương yêu nhau hơn."
    • Đây là mệnh đề chính của câu, chứa thông tin về hành động và tình cảm của mỗi cá nhân.
    • "Mỗi cá nhân"chủ ngữ.
    • "cảm thấy"động từ chính, nhưng do sự lặp lại từ "cảm thấy", ta có thể coi đây là lỗi lặp từ không cần thiết.
    • "gắn bó và hòa đồng với tập thể của mình hơn và thương yêu nhau hơn"tân ngữ của động từ "cảm thấy", với các cụm động từ mô tả trạng thái cảm xúc và mối quan hệ giữa các cá nhân.

2. Câu này thuộc loại câu gì?

Câu này là câu đơn vì chỉ có một mệnh đề chính duy nhất và một cụm trạng ngữ đầu câu, không có mệnh đề phụ. Tuy câu có cấu trúc dài và phức tạp nhưng vẫn chỉ là một mệnh đề chính. Câu này không chứa các liên từ nối các mệnh đề độc lập, do đó không phải câu ghép.

3. Phân tích ý nghĩa câu:

Câu này diễn tả ý nghĩa rằng qua những công việc có tính chất phục vụ cộng đồng, mỗi cá nhân có thể cảm nhận sự gắn bó, hòa đồng và yêu thương nhau hơn trong tập thể. Đây là một câu thể hiện cảm xúc và quan hệ giữa các thành viên trong cộng đồng qua các hành động hợp tác.


Kết luận:

  • Loại câu: Câu đơn.
  • Cấu tạo: Câu có một cụm trạng ngữ và một mệnh đề chính.
Đi lấy mật là một đoạn trích từ tác phẩm Đất rừng phương Nam của nhà văn Đoàn Giỏi kể về cuộc đời phiêu bạt của cậu bé tên An, bối cảnh của tiểu thuyết là vùng đất miền Tây Nam Bộ, nơi có những con người mến khách, yêu nước. Qua đoạn trích đi lấy mật, tác gia đã cho người đọc cảm nhận được về cậu bé An là một con người hồn nhiên, trong sáng và rất ham học hỏi.An...
Đọc tiếp

Đi lấy mật là một đoạn trích từ tác phẩm Đất rừng phương Nam của nhà văn Đoàn Giỏi kể về cuộc đời phiêu bạt của cậu bé tên An, bối cảnh của tiểu thuyết là vùng đất miền Tây Nam Bộ, nơi có những con người mến khách, yêu nước. Qua đoạn trích đi lấy mật, tác gia đã cho người đọc cảm nhận được về cậu bé An là một con người hồn nhiên, trong sáng và rất ham học hỏi.

An là nhân vật chính, cũng đóng vai là người kể chuyện. Cậu đã được nhà văn khắc họa qua nhiều phương diện khác nhau. Trong hành trình đi lấy mật cùng với tía nuôi và Cò, An đã có được một nhiều nghiệm thú vị. Trước hết, An cũng giống như bao đứa trẻ khác, nghịch ngợm nên đã có những hành động như: “Chen vào giữa, quảy tòn ten một cái gùi bé”; “Đảo mắt khắp nơi để tìm bầy ong mật”; “Reo lên khi nhìn thấy bầy chim đẹp”; “Ngước nhìn tổ ong như cái thúng… ”. Qua những hành động này, có thể thấy An là một đứa trẻ khá hiếu động và nghịch ngợm.

Hồn nhiên là vậy nhưng An vẫn biết suy nghĩ, ham tìm hiểu. Cậu luôn nhớ về lời má nuôi dạy, về cách lấy mật, lời thằng Cò nói về cách xem ong, về sân chim. Khi nghe má nuôi dạy cách lấy mật, nếu không hiểu gì, An lại hỏi ngay: “Sao biết nó về cây này mà gác kèo”, “Kèo là gì, hở má?”, “Coi bộ cũng không khó lắm hở má?”, “Ủa, tại sao vậy má?”... Bên cạnh đó, không chỉ tinh nghịch và ưa khám phá, cậu còn có con mắt quan sát thật tinh tế và sâu sắc. Dưới con mắt của An, cảnh rừng U Minh hiện lên sống động và hoang sơ, trù phú: “Buổi sáng, đất rừng yên tĩnh”, còn “ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung, khiến ta nhìn cái gì cũng giống như là nó bao qua một lớp thủy tinh”. Điều này cho thấy, An là một cậu bé có tinh tế, biết phát hiện ra những cái đẹp của thiên nhiên.

Qua đoạn trích đi lấy mật, tất cả những chi tiết từ câu chuyện của mẹ đã cho ta thấy An là một cậu bé ngoan ngoãn, ham học hỏi, thích quan sát và yêu thiên nhiên.

Phân tích đặc điểm nhân vật An trong Đi lấy mật

Đoạn trích "Đi lấy mật" được trích trong tiểu thuyết "Đất rừng phương Nam" của nhà văn Đoàn Giỏi. Thông qua câu chuyện ba cha con vào rừng đi lấy mật, tác giả đã làm nổi bật hình tượng nhân vật An với nhiều phẩm chất trong sáng, tốt đẹp.

Trước hết, An là một cậu bé yêu thiên nhiên và có những quan sát vô cùng tinh tế. Dưới con mắt của An, rừng núi U Minh hiện lên với vẻ hoang sơ, kì vĩ song cũng rất thơ mộng, trữ tình. Trên đường đi lấy mật, cậu luôn chăm chú, để ý khung cảnh xung quanh. Bằng cách sử dụng ngôi kể thứ nhất, bức tranh thiên nhiên rừng U Minh được thu vào đôi mắt hồn nhiên của An. Các đoạn văn miêu tả như những thước phim quay chậm vô cùng sống động, sắc nét. An đưa mắt quan sát ở trên cao với hình ảnh bầu trời "Ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung, khiến ta nhìn cái gì cũng có cảm giác như nó là bao qua một lớp thủy tinh.". Cậu tiếp tục cảm nhận thiên nhiên bằng khứu giác, xúc giác, thị giác: "ăn xong, bấy giờ bóng nắng mới bắt đầu lên. Gió cũng bắt đầu thổi rao rao theo với khối mặt trời tròn đang tuôn ánh sáng vàng rực xuống mặt đất. Một làn hơi đất nhè nhẹ tỏa lên, phủ mờ những bụi cây cúc áo, rồi nhè nhẹ tan dần theo hơi ấm mặt trời.",... Màu sắc, đặc điểm của sự vật, hiện tượng được miêu tả chi tiết cho thấy sự nhạy cảm trong tâm hồn của nhân vật An.

Tiếp đến, An rất ham học hỏi, tìm hiểu mọi thứ xung quanh. Lần đầu tiên, An được theo tía nuôi vào rừng lấy mật. Trên quãng đường đi, An luôn nhớ lại những lời má nuôi kể về cách gác kèo ong như thế nào. Thậm chí, An đã có những so sánh giữa việc học trong sách với thực tiễn bên ngoài. Cậu nhận ra việc học trong sách giáo khoa chỉ có những khái niệm chung chung về loài ong, không giống như cách má nuôi bảo. Qua đoạn trích An nhớ lại những lời má nuôi kể, ta có thể thấy cậu đặt ra rất nhiều những câu hỏi thể hiện sự tò mò và mong muốn tìm hiểu thế giới xung quanh. Cuối cùng, cậu đã đúc kết ra được sự khác biệt trong cách "thuần hóa" ong rừng của người dân vùng U Minh so với những cách nuôi ong trên thế giới: "Không có nơi nào, xứ nào có kiểu tổ ong hình nhánh kèo như vùng U Minh này cả.".

Có thể thấy, nhà văn Đoàn Giỏi đã xây dựng thành công nhân vật An thông qua lời nói, hành động cụ thể kết hợp với ngôi kể thứ nhất. Qua nhân vật An, tác giả đã thể hiện tình yêu thiên nhiên, con người sâu sắc và ngợi ca tâm hồn trong sáng của trẻ thơ.

1
7 tháng 5

mình tự làm đó hay không