K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
22 tháng 3

Cái chết:

- "Bỗng kinh hoàng/ áo choàng bê bết đỏ": Cái chết của Lorca được miêu tả bất ngờ, dữ dội và đầy bi thương.

- "Máu chảy đêm qua/ trên đường trắng ngà": Hình ảnh ẩn dụ cho sự hy sinh của Lorca.

- "Đường chỉ tay đứt": Biểu tượng cho sự kết thúc của cuộc đời Lorca.

Sự bất tử:

- "Tiếng đàn ròng ròng máu chảy": Tiếng đàn của Lorca vẫn tiếp tục ngân nga, bất chấp cái chết.

- "Tiếng đàn không ai chôn cất": Tiếng đàn tượng trưng cho nghệ thuật của Lorca, sẽ sống mãi trong lòng người.

- "Cây đàn ghi ta/ lá hoa rụng đầy": Hình ảnh ẩn dụ cho sự bất tử của nghệ thuật Lorca.

Ngoài ra:

- Giọng thơ đa dạng: Bi tráng, hào hùng, trữ tình.

- Ngôn ngữ thơ giàu hình ảnh, thể hiện cảm xúc mãnh liệt của tác giả.

Kết luận:

- Bài thơ "Đàn ghi ta của Lorca" đã thể hiện sự tiếc thương của tác giả trước cái chết của Lorca, đồng thời khẳng định sự bất tử của nghệ thuật Lorca. Tiếng đàn của Lorca sẽ mãi mãi sống trong lòng người yêu nghệ thuật.

Đề thi đánh giá năng lực

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
22 tháng 3

- Điệp ngữ “tiếng ghi ta” được nhắc lại bốn lần kết hợp với nghệ thuật chuyển đổi cảm giác như một tiếng nấc nghẹn ngào:

- "tiếng ghi ta nâu": biểu trưng cho tình yêu dành cho những con đường, những mảnh đất ở Tây Ban Nha.

- "tiếng ghi ta lá xanh": biểu trưng cho tình yêu cuộc sống mãnh liệt.

- "tiếng ghi ta tròn bọt nước vỡ tan": Lor-ca bị sát hại, nghệ thuật cũng dang dở.

- "tiếng ghi ta ròng ròng máu chảy": số phận Lor-ca oan khiên, thảm khốc.

→ Tất cả diễn tả lòng tiếc thương của nhân dân Tây Ban Nha nói chung, của tác giả Thanh Thảo nói riêng đối với cái chết đầy oan khuất của Lorca.

→ Thanh Thảo đã sáng tạo một loạt hình ảnh dựa trên cơ chế tương giao chuyển đổi cảm giác. Hình ảnh đầu tiên chính là tiếng ghi ta nâu, âm thanh của tiếng đàn đã được ghi lại bằng mày sắc. Bản thân màu sắc gợi ra nhiều lới nghĩa khác nhau, có thể là màu khởi nguyên của sự sống – đất; có thể là màu của cây đàn ghi ta; nhưng cũng có thể là màu mắt của cô gái di-gan sống trên thảo nguyên.

Hình ảnh tiếng ghi ta xanh lại tiếp tục là một hình ảnh thơ đa nghĩa nữa. Có thể hiểu tiếng đàn ghi ta như là xanh biết mấy, sự chuyển đổi giữa âm thanh tiếng đàn đến sức xanh của lá, gợi nên sức sống, sự tươi non, góp phần khẳng định sức sống bền bỉ của tiếng đàn. Cũng có thể hiểu tiếng đàn ghi ta làm lá xanh biết mấy, ở đây sức sống và giá trị của tiếng đàn còn to lớn và mãnh liệt hơn nữa. Nó không chỉ là giá trị tự thân của tiếng đàn mà còn có sức lan tỏa, tác động làm các sự vật, hiện tượng bừng lên sức sống, lá cây xanh hơn, cuộc đời đẹp đẽ hơn.

Tiếp tục phát huy tài năng của mình, Thanh Thảo sáng tạo ra âm thanh thứ ba, đó là tiếng đàn tròn. Hình ảnh tiếng đàn tròn đã xuất hiện ở đầu tác phẩm đến đây lại được lặp lại một lần nữa. Tiếng đàn bọt nước biểu tượng cho sự tròn trịa, long lanh, nếu ở đầu bài thơ mới chỉ là dự cảm về sự mong manh, dễ vỡ thì đến đây đã trở thành hiện thực. Động từ “vỡ tan” đã một lần nữa khẳng định sự mong manh ấy, nó diễn ra vô cùng nhanh chóng và bất ngờ.

Cuối cùng là hình ảnh “tiếng ghi ta ròng ròng/ máu chảy” vô cùng ám ảnh người đọc. Đến đây tiếng đàn thực sự đã trở thành sinh thể sống, không chỉ tồn tại với giá trị tinh thần vô hình mà dường như nó còn có cả thể xác – hữu hình. Bởi vậy, khi bị hủy diệt, bị chà đạp nó vỡ tan thành muôn ngàn dòng máu. Một số phận đầy đau thương, bi thảm trước sự tàn sát đẫm máu của chủ nghĩa phát xít. Cảm nhận nỗi đau thuộc về thể xác của tiếng đàn vốn được coi là thuộc về tinh thần, cho thấy sự đồng điệu, tri âm của Thanh Thảo với tiếng đàn hay chính với người nghệ sĩ Lor-ca.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
22 tháng 3

Hình ảnh áo choàng được nhắc lại ở đoạn thơ thứ hai để tái hiện bi kịch thảm khốc đã tới và nhấn chìm cuộc đời của người nghệ sĩ. Hệ thống những hình ảnh: người nghệ sĩ, vầng trăng hay yên ngựa đến cây đàn ghi ta… tái hiện lại chân dung của Lor-ca một cách lãng mạn như thể đang nhún nhảy theo điệu nhạc lilalila “mỏi mòn” từ “mỏi mòn” thể hiện trạng thái mệt mỏi, hết sức khi phải làm việc trong một khoảng thời gian rất dài. Trên con đường sáng tạo và đổi mới tha ca, có lẽ Lor-ca cũng có những giây phút cảm thấy thực sự mệt mỏi. Và hình ảnh áo choàng bê bết đỏ chính là một ám ảnh nghệ thuật bởi đó không còn là màu đỏ gắt mà là màu của máu, gợi cái chết đầy bi thảm của Lor-ca

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
22 tháng 3

Nhạc tính trong những dòng thơ miêu tả tiếng đàn:

1. Nhịp điệu:

- Dòng thơ "những tiếng đàn bọt nước" có nhịp điệu 2/2/3, tạo cảm giác nhẹ nhàng, bâng khuâng.

- Dòng thơ "Tây ban nha áo choàng đỏ gắt" có nhịp điệu 4/3, tạo cảm giác mạnh mẽ, dồn dập.

- Dòng thơ "li-la-li-la-li-la" có nhịp điệu 2/2, tạo cảm giác lặp lại, du dương như tiếng đàn.

- Dòng thơ "đi lang thang về miền đơn độc" có nhịp điệu 4/3, tạo cảm giác buồn bã, lê thê.

- Dòng thơ "với vầng trăng chếnh choáng" có nhịp điệu 3/2, tạo cảm giác chênh vênh, chao đảo.

- Dòng thơ "trên yên ngựa mỏi mòn" có nhịp điệu 3/3, tạo cảm giác chậm rãi, nặng nề.

2. Âm điệu:

- Các phụ âm "b", "t", "n", "l" trong dòng thơ "những tiếng đàn bọt nước" tạo cảm giác nhẹ nhàng, uyển chuyển.

- Các phụ âm "t", "ch", "g" trong dòng thơ "Tây ban nha áo choàng đỏ gắt" tạo cảm giác mạnh mẽ, dồn dập.

- Các nguyên âm "i", "a", "u" trong dòng thơ "li-la-li-la-li-la" tạo cảm giác du dương, êm ái.

- Các phụ âm "l", "n", "g" trong dòng thơ "đi lang thang về miền đơn độc" tạo cảm giác buồn bã, lê thê.

- Các nguyên âm "ê", "o", "a" trong dòng thơ "với vầng trăng chếnh choáng" tạo cảm giác chênh vênh, chao đảo.

- Các phụ âm "n", "g", "m" trong dòng thơ "trên yên ngựa mỏi mòn" tạo cảm giác chậm rãi, nặng nề.

3. BPTT:

- Nhân hóa: "những tiếng đàn bọt nước"

- Ẩn dụ: "áo choàng đỏ gắt", "vầng trăng chếnh choáng"

- So sánh: "li-la-li-la-li-la" như tiếng đàn

4. Hiệu quả:

- Nhạc điệu, âm điệu và BPTT đã góp phần tạo nên một bức tranh âm thanh sống động, miêu tả tiếng đàn du dương, da diết, gợi cảm giác buồn bã, cô đơn.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
22 tháng 3

Lời đề từ “Khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn” chính là lời di chúc nổi tiếng của Lor-ca có những ý nghĩa sâu sắc sau:

- Thể hiện tình yêu nghệ thuật say đắm của Lorca.

- Thể hiện tình yêu tha thiết của Lorca với quê hương đất nước.

- Thể hiện tư tưởng sáng tạo nghệ thuật đầy tính nhân văn của  người nghệ sĩ chân chính. Nhà thơ cách tân biết rằng thơ ca của mình một ngày nào đó sẽ án ngữ, ngăn cản những người đến sau trong sáng tạo nghệ thuật nên đã căn dặn thế hệ sau cần phải biết chôn vùi nghệ thuật của ông để đi tới và bước tiếp.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
22 tháng 3

*Những gì em biết về đất nước Tây Ban Nha: 

Tây Ban Nha là một vương quốc nằm ở phía Tây Nam của châu Âu.  Có rất nhiều biệt danh khác nhau khi nhắc đến quốc gia này 

Vùng đất của Flamenco”: Flamenco là một điệu nhảy nổi tiếng thế giới có nguồn gốc từ Tây Ban Nha.

“Vùng đất của những chú bò tót”: Trong văn hóa Tây Ban Nha, các cuộc đấu bò là một phần vô cùng quan trọng. Nó đã có lịch sử từ lâu và trở thành nét văn hóa gắn liền với quốc gia này.

“La Furia Roja” hoặc “La Roja”: Biệt danh này chủ yếu gắn liền với đội tuyển bóng đá quốc gia Tây Ban Nha. Bởi phong cách thi đấu nhiệt huyết và tràn đầy năng lượng, cũng như màu áo đỏ của họ.

“Vùng đất của ánh Mặt trời”: Sở dĩ Tây Ban Nha có biệt danh này là vì khí hậu ở đây rất ấm áp và nguồn ánh nắng mặt trời vô cùng dồi dào. Đây là một ưu điểm nổi bật khiến nhiều người định cư châu Âu lựa chọn Tây Ban Nha để sinh sống.

Ẩm thực Tây Ban Nha rất phong phú và được biết đến với một số món ăn đặc sản trứ danh.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
22 tháng 3

- Sứ mệnh cao cả của người nghệ sĩ: 

+  Một trong những tư chất cần có của người nghệ sĩ là phải có một trái tim nhạy cảm, dễ rung ngân trước mọi “vang động của đời”. Vì vậy, người nghệ sĩ dễ “thương vay, khóc mướn”, đau những nỗi đau của mọi kiếp đời, kiếp người.

+  Nghệ thuật đòi hỏi sự trải nghiệm, vì vậy bản thân số phận của những người nghệ sĩ cũng thường đa đoan, bất hạnh. Chính những nếm trải đó đã tạo nên ở người nghệ sĩ khả năng đồng cảm sâu sắc với những cảnh đời, cảnh người. Một trong những sứ mệnh cao cả của người nghệ sĩ là “nâng giấc cho những con người cùng đường tuyệt lộ”. Trái tim nhạy cảm, tấm lòng nhân đạo sâu sắc không cho phép họ ngoảnh mặt làm ngơ trước nỗi đau của nhân loại. Vì vậy nghệ sĩ cầm bút là để lên tiếng đấu tranh với cái xấu, cái bạo tàn, bảo vệ quyền sống và khát vọng chính đáng của con người.

+ Người đọc đến với mỗi tác phẩm văn chương họ bắt gặp những cảnh ngộ, những nỗi lòng của chính mình. Vì thế mà họ tìm thấy cảm giác được an ủi, được sẻ chia, được “xoa dịu vết thương”, để có thêm động lực, niềm tin hướng tới những điều tốt đẹp.

- Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư từng nói: “Người vẫn còn mang vết thương đã toan đi chữa vết thương cho người khác. Tôi nghĩ nghề viết và người viết cũng đơn giản vậy, chữa lành, an ủi những vết thương của người đời để làm dịu vết thương của chính mình”

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
22 tháng 3

Trong bài thơ "Tây Tiến" của Quang Dũng, hình tượng người lính Tây Tiến hiện lên với nhiều vẻ đẹp khác nhau, trong đó nổi bật nhất là vẻ đẹp lãng mạn, hào hoa. Họ là những chàng trai trẻ, xuất thân từ nhiều tầng lớp xã hội khác nhau, nhưng đều có chung lòng yêu nước và tinh thần dũng cảm. Họ không ngại gian khổ, hiểm nguy, sẵn sàng chiến đấu hy sinh để bảo vệ Tổ quốc. Vẻ đẹp lãng mạn, hào hoa của người lính Tây Tiến được thể hiện qua nhiều chi tiết trong bài thơ. Họ yêu thiên nhiên, say mê trước cảnh đẹp hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc: "Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm", "Heo hút cồn mây, súng ngửi trời", "Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống", "Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi". Họ cũng yêu văn hóa, nghệ thuật, thích ca hát, nhảy múa: "Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa", "Kìa em xiêm áo tự bao giờ", "Khèn lên man điệu nàng e ấp", "Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ". Họ là những con người có tâm hồn phong phú, tinh tế, biết yêu thương và trân trọng cuộc sống. Tuy nhiên, cuộc sống của họ cũng đầy gian khổ, thiếu thốn và hiểm nguy. Họ phải đối mặt với thiên nhiên khắc nghiệt, với bom đạn kẻ thù: "Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm", "Heo hút cồn mây, súng ngửi trời", "Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống", "Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi". Dù vậy, họ vẫn giữ được tinh thần lạc quan, yêu đời và ý chí chiến đấu ngoan cường: "Sông Mã gầm lên khúc độc hành", "Rải rác biên cương mồ viễn xứ", "Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh", "Anh về đất. Sông Mã gầm lên khúc độc hành". Vẻ đẹp lãng mạn, hào hoa của người lính Tây Tiến đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Họ là những người anh hùng thầm lặng, góp phần vào công cuộc bảo vệ và xây dựng Tổ quốc.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
22 tháng 3

Hình tượng người lính Tây Tiến và những tranh cãi:

*Lý do hình tượng người lính Tây Tiến bị đánh giá là “xa lạ”:

- Hình ảnh người lính lãng mạn, hào hoa: 

+Khác với hình ảnh người lính giản dị, mộc mạc, lam lũ thường thấy trong thơ ca thời kì kháng chiến.

+Sử dụng nhiều hình ảnh ẩn dụ, so sánh, điển tích để miêu tả người lính: "Sông Mã gầm lên khúc độc hành", "Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm", "Heo hút cồn mây, súng ngửi trời", "Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống", "Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi".

- Nhấn mạnh vào vẻ đẹp bi tráng: 

+ Nhắc đến sự hy sinh của người lính nhưng không đề cập đến những chiến công cụ thể.

+Sử dụng nhiều hình ảnh bi tráng: "Rải rác biên cương mồ viễn xứ", "Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh", "Anh về đất. Sông Mã gầm lên khúc độc hành".

* Quan điểm của tôi:

-Hình ảnh người lính Tây Tiến không hoàn toàn “xa lạ”: 

+Vẫn thể hiện những phẩm chất chung của người lính Cụ Hồ: 

- Lòng yêu nước, ý chí quyết tâm chiến đấu.

- Tình cảm đồng chí, đồng đội thắm thiết.

- Tinh thần lạc quan, yêu đời.

*Phản ánh vẻ đẹp của người lính: 

- Vẻ đẹp lãng mạn, hào hoa, phong trần.

- Sống và chiến đấu trong điều kiện gian khổ, thiếu thốn.

- Nỗi buồn, sự tiếc nuối trước những mất mát, hy sinh.

*Tính nghệ thuật của bài thơ: 

- Sử dụng ngôn ngữ thơ mượt mà, giàu hình ảnh.

- Giọng điệu thơ khi sôi nổi, hào hùng, khi bi tráng, khi lại da diết, bâng khuâng.

- Bố cục chặt chẽ, logic.

→ Kết luận:

Hình tượng người lính Tây Tiến là một hình tượng thơ độc đáo, mang đậm dấu ấn cá nhân của Quang Dũng. Qua đó, tác giả thể hiện niềm tự hào, sự trân trọng và nỗi nhớ nhung về một thời đã qua.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
22 tháng 3

*Phân tích một số hình thức tổ chức ngôn ngữ đặc biệt trong bài thơ Tây Tiến:

1. Điệp ngữ:

- Điệp từ: 

+ "Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm" (lặp lại 2 lần)

+ "Sông Mã gầm lên khúc độc hành" (lặp lại 2 lần)

+ "Rải rác biên cương mồ viễn xứ" (lặp lại 2 lần)

- Điệp ngữ cách quãng: 

+ "Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa"

+ "Kìa em xiêm áo tự bao giờ"

+ "Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ"

- Tác dụng:

+ Nhấn mạnh sự gian khổ, hiểm nguy của con đường hành quân.

+ Nhấn mạnh sự hy sinh thầm lặng của người lính Tây Tiến.

+ Gợi tả không khí náo nhiệt, vui tươi của đêm hội đuốc hoa.

+ Thể hiện tình cảm yêu mến của tác giả dành cho con người Tây Bắc.

2. So sánh:

+ "Súng ngửi trời"

+ "Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm Heo hút cồn mây, súng ngửi trời"

+ "Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi"

- Tác dụng:

+ Làm nổi bật vẻ đẹp hùng vĩ, hoang sơ của thiên nhiên Tây Bắc.

+ Thể hiện sự vất vả, gian khổ của người lính Tây Tiến trên con đường hành quân.

+ Tạo nên hình ảnh thơ mộng, trữ tình.

3. Nhân hóa:

- "Sông Mã gầm lên khúc độc hành"

- Tác dụng:

+ Thể hiện sự đồng cảm của tác giả với người lính Tây Tiến.

+ Làm nổi bật vẻ đẹp bi tráng của người lính Tây Tiến.

+ Tạo nên sức gợi cho bài thơ.

4. Giọng điệu:

- Giọng điệu thơ khi sôi nổi, hào hùng, khi bi tráng, khi lại da diết, bâng khuâng.

- Tác dụng:

+ Thể hiện cảm xúc đa dạng của tác giả trước cảnh vật và con người Tây Bắc.

+ Góp phần làm nổi bật vẻ đẹp lãng mạn và bi tráng của người lính Tây Tiến.

+ Tạo nên sức hấp dẫn cho bài thơ.

→ Kết luận:

Với việc sử dụng các hình thức tổ chức ngôn ngữ đặc biệt, bài thơ "Tây Tiến" đã thể hiện thành công vẻ đẹp lãng mạn và bi tráng của người lính Tây Tiến. Qua đó, tác giả thể hiện niềm tự hào, sự trân trọng và nỗi nhớ nhung về một thời đã qua.