K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

                                                            TÌNH YÊU HAY TÌNH BẠN  CHAP 2: NHƯNG RỒI CUỘC SỐNG CỦA TÔI THAY ĐỔI HẲN KHI CÓ ĐỨA TÊN TRINH LÀ BẠN THÂN CỦA TÔI KHI NHỎ NHƯNG RỒI TÔI ĐÃ NÓI RA BÍ MẬT CỦA MÌNH CHO TRINH NGHE LÀ :- TRINH CÓ BIẾT KHI TỚ ĐAU KHỔ , TỨC GIẬN ,.... THÌ SẼ CÓ MỘT NGƯỜI BẠN LÀM TỚ HẠNH PHÚC LÀ AI CẬU BIẾT KHÔNG, NHƯNG ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ CẬU ĐÂU?NÉT MẶT TRINH NHĂN...
Đọc tiếp

                                                            TÌNH YÊU HAY TÌNH BẠN

  CHAP 2: NHƯNG RỒI CUỘC SỐNG CỦA TÔI THAY ĐỔI HẲN KHI CÓ ĐỨA TÊN TRINH LÀ BẠN THÂN CỦA TÔI KHI NHỎ NHƯNG RỒI TÔI ĐÃ NÓI RA BÍ MẬT CỦA MÌNH CHO TRINH NGHE LÀ :

- TRINH CÓ BIẾT KHI TỚ ĐAU KHỔ , TỨC GIẬN ,.... THÌ SẼ CÓ MỘT NGƯỜI BẠN LÀM TỚ HẠNH PHÚC LÀ AI CẬU BIẾT KHÔNG, NHƯNG ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ CẬU ĐÂU?

NÉT MẶT TRINH NHĂN NHÓ VÌ TỨC GIẬN VÀ HỎI :

- AI MÀ LÀM CẬU HẠNH PHÚC ĐẾN VẬY CHỨ 

TÔI NÓI : - ĐÓ CHÍNH LÀ LULI MỘT CHÚ CHÓ BẠN THÂN CỦA TÔI NẾU KHÔNG CÓ NÓ THÌ TỚ SẼ KHÔNG BAO GIỜ HẠNH PHÚC ĐƯỢC .

NGHE TỚI ĐÓ LÀ TIẾNG ĐÁNH TRỐNG VÀO LỚP VÀ KHI RA VỀ TÔI THẤY TRINH NÓI VỚI MẸ TÔI ĐIỀU GÌ ĐÓ BÍ MẬT VÀ CÓ VẺ RẤT CĂNG THẲNG . VỀ TỚI NHÀ TÔI KHÔNG THẤY LULI Ở BÃI CỎ SAU SÂN NƠI KHÔNG AI MUỐN ĐẾN VÌ MỌI NGƯỜI ĐỒN LÀ NƠI ĐÓ CÓ NHIỀU THỨ NGUY HIỂM NHƯNG ĐÂU PHẢI NHƯU VẬY ĐÓ CHỈ LÀ LỜI ĐỒN THÔI . TÔI TÌM KHẮP ĐỐNG CỎ MÀ KHÔNG THẤY SAU ĐÓ THẤY XÁC CỦA LULI NẰM SAU ĐỐNG CÁI ĐÃ ĐƯỢC CHÔN . TÔI BẮT ĐẦU NHẬN RA MỌI SỰ VIỆC NHƯNG TÔI IM LẶNG SAU MỘT BỮA TỐI SÁNG MAI. TỚI LỚP TÔI NÓI VỚI TRINH :

- CẬU LÀ NGƯỜI ĐÃ NÓI VỚI MẸ TỚ ĐÚNG KHÔNG , CẬU LÀ NGƯỜI ĐÃ BÀY RA TRÒ NÀY . VÌ SAO CHỨ CHÚNG TA LÀ BẠN MÀ , SAO CẬU CÓ THỂ PHẢN BỘI TÌNH BẠN CHỨ . 

KHUÔN MẶT TRINH CƯỜI LỘ VẺ NHAM HIỂM VÀ NÓI :

- AI LÀ BẠN THÂN MÀY CHỨ TAO CHỈ GIẢ VỜ LÀM BẠN THÂN MÀY THÔI CHỨ TAO KHÔNG CẦN NGƯỜI BẠN NHƯ MÀY . MỘT CON CHÓ LÀ BẠN THẬT NGU XI .VÀ GIỜ TAO CÓ THỂ NÓI RA SỰ THẬT RỒI NGÀY NÀY CŨNG ĐÃ ĐẾ NGÀY ĐAU KHỔ NHẤT CUỘC ĐỜI MÀY VÀ CHẤM DỨT TÌNH BẠN NGU NGỐC KIA .

           (CÒN NỮA )                                        THANK YOU                                                                        


 

 

0
18 tháng 10 2018

Em là nàng tiên của anh

Vậy sao em lại nỡ đành bỏ đi

Vắng em, anh sống làm chi?

Quên ăn quên ngủ, da thì bọc xương

Có em anh ở thiên đường

Mất em địa ngục anh trườn, anh lăn

Em yêu em có biết chăng

Xa em một phút ngỡ bằng thiên thu

Không em, anh hoá ... ngu ngu

Vào ra 2 phút lại tru một tràng

Trăng buồn trăng mất ánh vàng

Anh sầu anh gãy khúc đàn phân ly

Không em đời có nghĩa gì

Về đây em hỡi, "mân nì" của anh

18 tháng 10 2018

Bài thơ lục bát mà mình có được:

                Công cha như núi ngất trời

         Nghĩa mẹ như nước ỏ ngoài biển Đông

                 Núi cao biển rộng mênh mông

         Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi! 

18 tháng 10 2018

Đây là  vật lí 6 mà

18 tháng 10 2018

Cách đo thể tích chất lỏng bằng bình chia độ:

-Ước lượng thể tích cần đo
-Chọn bình chia độ có GHĐ và có ĐCNN thích hợp
-Đặt bình chia độ thẳng đứng
-Đặt mắt nhìn ngang với độ cao mực chất lỏng trong bình
-Đọc và ghi kết quả đo theo vạch chia gần nhất với mực chất lỏng.

18 tháng 10 2018

ngớp là Tính từ(Ít dùng) như ngốt (ng2)

rạng là (trời) chuyển dần từ tối sang sángrạng sángđêm mồng năm rạng ngày mồng sáu

chào mào là chim nhỏ, đầu có túm lông nhọn, đít có túm lông đỏ, hay ăn các quả mềm.

tạnh là ngừng hoặc dứt hẳn

ló là để lộ một phần nhỏ  ra khỏi vật che khuất

18 tháng 10 2018

thank you !!!!!!!!!!!!!!!

Em hãy kể một câu chuyện có nhân vật chính nhờ có lòng tự tin mà vượt qua bệnh tật của chính mình.                                                                               Bài...
Đọc tiếp

Em hãy kể một câu chuyện có nhân vật chính nhờ có lòng tự tin mà vượt qua bệnh tật của chính mình.

                                                                               Bài làm

................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................

Help me.Mai nộp bài rồi.

0
18 tháng 10 2018

ai giúp mình với

17 tháng 10 2018

 Bài thơ “Ảnh Bác” của Trần Đăng Khoa

Bài thơ “Bác Hồ - Người cho em tất cả” của Hoàng Long, Hoàng Lân

Bài thơ “Cây vú sữa trong vườn Bác” của Quốc Tấn

17 tháng 10 2018

Nguyển Tất Thành

Nguyển Sinh Cung

Hồ Chí Minh

Nguyển Văn Ba

17 tháng 10 2018

1. Cha mẹ là người có thể thay thế tất cả người khác, nhưng không người nào có thể thay thế đươc cha mẹ.

2.  Ôm con mẹ đếm sao trời.

     Đếm hoài không hết một đời long đong.

3. . Ân sâu nghĩa mẫu đông hải tựa

      Sinh thành công phụ thái sơn cao.

17 tháng 10 2018

Công cha như núi thái sơn 

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

Người ta có thể mua được tất cả,ngoại trừ cha mẹ

Công cha nghĩa mẹ ơn thầy

ngày sau khôn lớn ơn dày biển sâu

16 tháng 10 2018

mang con vịt và con lừa sang trước rồi đến con sói. đi hai lần và chẳng còn con nào cả '-'

16 tháng 10 2018

Anh chàng phải đi qua đó 1 lần và chỉ con 1 con vật vì con sói đã ăn hết các con vật  kia.

16 tháng 10 2018

Tôi tên là An-đrây-ca. Lúc lên 9 tuổi, tôi sống với mẹ và ông ngoại, ông ngoại tôi đã 96 tuổi nên rất yếu.

Một buổi chiều, ông nói với mẹ tôi: “Bố khó thở lắm !...”. Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc. Tôi nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi được một lúc, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.

Bước vào phòng ông, tôi hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết". Tôi oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:

-  Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.

Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, tôi ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, tôi vẫn luôn dằn vặt: “Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa!”.



 

16 tháng 10 2018

Mặc dù đã lớn khôn, nhưng lòng tôi không khỏi chua xót mỗi khi nhớ đến câu chuyện năm tôi lên 9 tuổi. Chuyện là thế này:

Khi ấy tôi sống cùng với mẹ và ông vì bố tôi mất đã lâu. Ông tôi đã 96 tuổi rồi nên rất yếu.

Một buổi chiều, khi đang chơi tha thẩn quanh giường ông, tôi bỗng nghe tiếng ông gọi mẹ: “Bố khó thở lắm!..” Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc còn mẹ sẽ ở lại với ông. Tôi vội chạy đi ngay không chút chậm trễ. Nhưng dọc đường tôi gặp Rô-béc-tô, Mi-chi-a và Hen-ric đang chơi đá bóng rất vui. Đây là trò chơi mà tôi ưa thích nhất. Thấy tôi Mi-chi-a gọi:

- Này, vào đây chơi cùng bọn tớ đi.

- Nhưng tớ phải đi mua thuốc cho ông.

- Chơi một tẹo rồi đi có sao đâu. Hen-ric nói.

Nghe bạn nói có lý, tôi tặc lưỡi nhủ thầm: “Tí nữa mua cũng được”. Thế là tôi cùng hòa vào cuộc vui với các bạn. Chơi được một lúc, ngẩng đầu lên thì trời cũng nhập nhoạng tối, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi ba chân bốn cẳng chạy đến hiệu mua thuốc rồi mang về nhà.

Bước vào phòng ông nằm, tôi hoảng hốt khi thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi òa khóc nức nở kể mọi chuyện cho mẹ nghe. Mặc dù mẹ đã hết lời an ủi tôi rằng tôi không có lỗi. Bởi ông đã mất ngay từ lúc tôi vừa ra khỏi nhà. Nhưng tôi vẫn không dứt khỏi ý nghĩ tại tôi mải chơi, mua thuốc về chậm mà ông mất. Cả đêm đó, tôi ngồi khóc nức nở dưới gốc táo do tay ông vun trồng.

Đến tận bây giờ, tôi vẫn không thôi dằn vặt mình. Các bạn đừng như tôi kẻo phải ân hận nhé.

Hok tốt

# Smile #