K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 2

hội chợ

trường học

công viên

chợ búa

4 tháng 2

- Địa chất, địa tầng ( cos trong khoa học )

- Thổ nhưỡng ( ở trong nông nghiệp )

- Địa phận, lãnh thổ (có trong địa lý, chính trị )

- Ruộng, nương ( ơr trong canh tác)

- Quê hương, tổ quốc ( có trong tình cảm, văn hóa )

4 tháng 2

nước:))


4 tháng 2

3
a)- Từ chỉ hiện tượng thiên nhiên:dông,lốc,chớp,sấm,cầu vồng,mây,bão
- từ chỉ đặc điểm:tối sầm,đen xì,bồng bềnh,sáng lóe
b)- gào thét,chồm,tung

28 tháng 1

Trong những kỉ niệm của em thì kỉ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 là ngày mà em không thể nào quên. Nó đã để lại cho em nhiều điều thú vị và đặc biệt là một bài học đáng nhớ. Em vốn là một học sinh khá giỏi trong lớp, được thầy bạn quý mến, nhưng em lại được nhận xét là khá lạnh lùng và vô tâm. Vào ngày 20-11, em mang một bó hoa lớn và một món quà cũng lớn đến tặng cô Yến - Giáo viên chủ nhiệm lớp em, ai nhìn món quà cũng phải trầm trồ khen ngợi, em rất lấy làm hãnh diện. Các bạn học sinh khác cũng ùa vào tặng hoa cho các thầy cô. Bỗng Nhi - đứa bạn thân của em nói: ''Mày không tặng quà các thầy cô giáo khác à? Sao mày tặng mỗi cô Yến thôi vậy?''. Em nghe Nhi nói thế thì ra vẻ không hài lòng: ''Ôi dào ! Việc gì phải tặng các thầy cô khác, thầy cô chỉ là dạy bộ môn có phải chủ nhiệm đâu mà tặng''. Lúc đó cô Yến đi đến gần bọn em bao giờ không hay, nghe em nói vậy, cô Yến liền đến cạnh em và nhẹ nhàng bảo: ''Sao lại không phải tặng chứ em, các thầy cô cũng có công dạy mình kiến thức thì mình cũng phải biết cảm ơn lại công ơn của thầy cô chứ một Nếu em ứng xử như vậy thì em là một học sinh vô lễ đó, em biết ko ? Em nhìn kìa, như cô Linh đó, cô chỉ là giáo viên dạy âm nhạc mà cô được học sinh qúy mến, được tặng rất nhiều hoa. Đó chính là lòng biết ơn của các bạn học sinh đối với cô đó ''. Nghe cô nói mà em cảm thấy cay cay ở khóe mắt, em tự trách bản thân tại sao lại có những hành động như vậy. Không cần suy nghĩ thêm nữa, em vội chạy thật nhanh về phía cửa hàng bán hoa mua thật nhiều hoa để tặng thầy cô giáo. Làm xong, em cảm thấy thật tự hào và vui. Ngày hôm ấy là ngày mà em không thể nào quên được.

30 tháng 1

Ngày 20/11 hàng năm không chỉ là một dịp để kỷ niệm mà còn là ngày tôn vinh nghề giáo, là cơ hội để học sinh, sinh viên thể hiện lòng biết ơn và sự kính trọng đối với các thầy cô giáo. Vào buổi sáng, không khí tại các trường học trở nên rộn ràng, náo nhiệt hơn thường lệ. Các em học sinh, sinh viên từ sớm đã chuẩn bị những món quà, bó hoa tươi thắm, những tấm thiệp chúc mừng trang trọng để gửi tặng các thầy cô. Mỗi lớp học đều chuẩn bị những tiết mục văn nghệ, những bài hát, bài thơ ca ngợi thầy cô, ca ngợi nghề giáo để thể hiện tình cảm chân thành của mình. Lễ kỷ niệm 20/11 tại các trường thường diễn ra long trọng, với sự tham gia đông đủ của các giáo viên, học sinh và các vị khách mời. Đầu buổi lễ, các thầy cô giáo và học sinh đều mặc đồng phục chỉnh tề, tạo nên một không gian trang trọng, ấm áp. Các tiết mục văn nghệ do học sinh trình diễn không chỉ là những lời ca, tiếng hát mà còn là sự thể hiện của lòng biết ơn sâu sắc đối với công lao dạy dỗ của các thầy cô. Mỗi bài hát, mỗi điệu múa như truyền tải một thông điệp yêu thương, trân trọng nghề giáo và những người đã tận tâm dìu dắt thế hệ trẻ. Trong không khí ấm cúng ấy, các học sinh lần lượt lên trao hoa và quà cho thầy cô, kèm theo những lời chúc mừng, tri ân. Những bó hoa tươi thắm như một lời cảm ơn chân thành nhất, không chỉ thể hiện tình cảm mà còn là sự kính trọng đối với những người đã dành cả tâm huyết và công sức để giúp các em trưởng thành. Các thầy cô giáo, dù bận rộn và đôi khi cảm thấy mệt mỏi với công việc, cũng không thể giấu nổi niềm vui, niềm tự hào khi nhìn thấy học trò của mình trưởng thành và thành công. Đối với họ, ngày 20/11 là một dịp đặc biệt, không chỉ để nhận những món quà vật chất mà còn là món quà tinh thần vô giá từ chính những học sinh mà họ đã dạy dỗ. Các thầy cô giáo cũng dành thời gian trong buổi lễ để gửi gắm những lời dạy bảo, những lời động viên chân thành tới học sinh. Họ nhắc nhở các em về giá trị của việc học, về tầm quan trọng của sự nỗ lực và kiên trì trong hành trình tri thức. Những lời dạy đó không chỉ giúp học sinh nhận thức rõ hơn về con đường học tập mà còn là nguồn động viên to lớn để các em vượt qua những thử thách trong cuộc sống. Các thầy cô luôn nhấn mạnh rằng, ngoài việc truyền đạt kiến thức, họ còn muốn hình thành nên những phẩm chất tốt đẹp, những giá trị sống cho các em học sinh, để các em trở thành những người có ích cho xã hội. Ngày 20/11 còn là dịp để các thế hệ học trò nhìn lại chặng đường học tập của mình. Đây là thời điểm để các em cảm nhận rõ hơn về những cố gắng, nỗ lực của bản thân và của thầy cô, cũng như để nhận thức rõ ràng hơn về trách nhiệm của mình đối với việc học. Nhiều học sinh trong dịp này cũng có những bài phát biểu bày tỏ lòng biết ơn, chia sẻ những kỷ niệm đáng nhớ về thầy cô, đồng thời cam kết sẽ cố gắng học tập tốt hơn trong thời gian tới để không phụ lòng tin tưởng của thầy cô và cha mẹ. Bên cạnh đó, ngày 20/11 cũng là dịp để xã hội nhìn nhận lại những đóng góp vô giá của các thầy cô giáo đối với sự nghiệp giáo dục. Nghề giáo, dù có bao vất vả, khó khăn, nhưng luôn mang lại niềm vui, niềm tự hào lớn lao khi thấy học trò của mình thành công, trưởng thành. Chính vì vậy, ngày 20/11 không chỉ là một ngày lễ mà còn là dịp để tôn vinh những giá trị cao đẹp mà nghề giáo mang lại, đồng thời là lời nhắc nhở về sự quan trọng của việc nâng cao chất lượng giáo dục để thế hệ tương lai có thể vươn lên mạnh mẽ, đóng góp cho sự phát triển của đất nước. Ngày 20/11 qua từng năm, dù có thể những hình thức tổ chức có sự thay đổi, nhưng ý nghĩa của ngày lễ này vẫn không thay đổi. Nó vẫn mãi là dịp để học trò thể hiện lòng tri ân sâu sắc đối với những người thầy, người cô đã tận tâm dạy dỗ mình, và là cơ hội để chúng ta nhìn nhận, trân trọng nghề giáo hơn bao giờ hết. Tình thầy trò trong ngày 20/11 không chỉ gắn kết trong khoảnh khắc của lễ kỷ niệm mà còn là sợi dây vô hình, bền chặt, luôn tồn tại trong suốt cuộc đời mỗi học sinh.

27 tháng 1

a;Cá chuối

b, mứt tết

c, sữa đặc

a)số cuối,con suối, con muỗi ,chuôi dao, chuối xanh.

b)đứt tay,gạo lứt,sứt mẻ,nứt nẻ,đứt đuôi,

c)giăng mắc, mắc lưới, thắc mắc, trắc nghiệm, trắc trở.

26 tháng 1

Câu 1:

Hoa đào ngày tết thẹn thùng, chúm chím những nụ hoa phơn phớt hồng đang chờ nắng xuân đến gọi mời bung sắc thắm.

Câu 2:

Hoa đào ngày tết dịu dàng những sắc tươi thắm của hoa, xanh của chồi biếc cúng ong bướm đón xuân sang.

Câu 3: Hoa đào ngày tết rộng ràng bung cánh dưới ánh nắng ấm áp của mùa xuân, hòa vào lòng người sự dịu ngọt của đất trời.

Quá hay luôn cô ơi

VM
24 tháng 1

Đáp án: cây hoa sen .

24 tháng 1

Cây hoa sen

23 tháng 1

“Ầu ơ … Con ơi, con ngủ cho ngoan…” Câu ca dao bà ru mẹ, mẹ ru con từ đời này qua đời khác mà sao nghe vẫn cứ ngậm ngùi và da diết đến thế! Mẹ thương con từ những câu hát ru đến lời thương, câu mắng và trong từng cái ôm dịu dàng…

Như bao người nông dân ở những vùng quê nghèo khác, mẹ tôi là một người phụ nữ nông dân giản dị, chân chất. Mang vẻ đẹp của người phụ nữ Á Đông truyền thống, mẹ mang dáng người cân đối, gương mặt trái xoan ưa nhìn và nước da đã không còn mịn màng bởi dạn dày sương gió. Cái dịu dàng và nhẹ nhàng đã thấm vào mẹ tôi từ lời ăn tiếng nói, dáng đi và cách ứng xử của mẹ với mọi người và với cuộc sống.

Mẹ tôi vẫn luôn mang theo quan niệm của những người nông dân những vùng quê nghèo: mong ước con mình chỉ cần chăm ngoan học giỏi thì chịu bao nhiêu vất vả, đau khổ mẹ cũng chịu được. Những con người vì cuộc sống mưu sinh mà luôn dang dở ước mơ với những con chữ nên đã gửi cả ước mơ và hạnh phúc của mình vào những bước chân đến trường của con. Nhưng ngày ấy tôi không hiểu được điều đó…

Từ khi tôi biết đến những con chữ và việc học, mẹ luôn nhắc nhở tôi phải học, cố gắng học và học cho thật giỏi. Hoàn cảnh nhà không có điều kiện như bạn bè cùng trang lứa, nhưng mẹ không bao giờ để cho tôi làm những việc mưu sinh, nặng nhọc của mẹ. Và tôi chỉ có việc học, học và học. Nhưng nhìn thấy mẹ mình, ngày ngày vất vả ngược xuôi, đi gom nhặt ve chai từ sáng sớm đến tối muộn mới về, tôi không chịu được. Tôi thường giúp mẹ phân loại đống ve chai mà mẹ đã đem về. Mẹ không đồng ý, nhưng vì tôi hứa là mình đã làm xong bài tập cứ xông vào đống ve chai nên mẹ cũng đành hết cách.

Buổi tối hôm đó, tôi thấy mẹ về muộn hơn thường lệ. Chưa làm xong bài kiểm tra hôm đó, nhưng thấy mẹ về là tôi đã vội chạy ra đón. “Hôm nay công việc sẽ rất nhiều đây. Nhiều thế này sao có thể để mẹ làm một mình rồi”- tôi nghĩ thế và chắc chắn sẽ phải giúp mẹ. Tôi chắc chắn với mẹ là mình đã hoàn thành xong các bài tập, và cả học bài nữa. Vì vậy, mẹ có thể yên tâm để tôi giúp mẹ. Vậy mà, công việc đến gần đêm mới xong, không biết mẹ làm một mình thì đến bao giờ?

Thành tích của tôi luôn rất tốt, đứng trong top đầu của lớp. Nhưng tối hôm trước, tôi đã không làm bài. Vì thế, tôi nhận một con 0 đầu tiên trong bao nhiêu năm đi học của mình. “Làm sao bây giờ, mẹ mà biết thì, thì …”, tôi không dám tưởng tượng hậu quả đâu. Tôi không sợ mẹ mắng, mẹ đánh mà chỉ sợ mẹ buồn thôi. Nhưng về nhà, tôi thấy mẹ ở đó, không nói năng gì cả. Mẹ đã biết rồi. Tôi lo lắng, rồi sợ hãi. Mẹ không nói, mẹ chỉ khóc. Giọt nước mắt mẹ lăn dài xen với tiếng nức nở làm lòng tôi đau như cắt. Tôi không thể chịu nổi như thế nên đã quyết định nói gì đó, nhưng tất cả chỉ có ba chữ “Con xin lỗi” được thốt ra.

Mẹ khóc là vì mẹ mà việc học của con mới bị ảnh hưởng. Mẹ đã không làm tốt vai trò người mẹ. Mẹ …

Cuối cùng mẹ cũng chịu nói. Đúng, đó là lỗi của mẹ. Mẹ đã không cho tôi được thể hiện tình yêu của mình với mẹ, nên tôi mới phải nói dối để làm thế. Mẹ đã dành cả tình yêu cho tôi nhưng đã không đúng cách, mẹ đã không hiểu tôi. Vì thế, cả tôi, cả mẹ đều không đúng.

Và mẹ và tôi đã khóc. Những giọt nước mắt khởi đầu cho những niềm vui và tình yêu mới. Ngoài kia, những tia nắng vàng mới rực rỡ đến như vậy.

Có cảm giác nhẹ nhàng, thoải mái.

19 tháng 1

Từ "khoan khoái" có nghĩa là cảm giác thoải mái, dễ chịu, vui vẻ, thường là khi một người cảm thấy thư giãn, hài lòng hoặc hạnh phúc. Nó miêu tả trạng thái tinh thần hoặc thể chất thoải mái, vui vẻ, không có lo âu hay mệt mỏi.

Ví dụ: "Sau một ngày làm việc căng thẳng, tôi cảm thấy khoan khoái khi được thư giãn trong bồn tắm."

16 tháng 1

cắt

VD: mở điện <-> cắt điện

16 tháng 1

"tắt" nhé bạn