K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

 Thuở ấy thế gian chỉ mới có các vị thần. Mặt đất mênh mông dẫu đã có khá nhiều vị thần cai quản song vẫn còn hết sức vắng vẻ. Không muốn để tình cảnh buồn tẻ đó kéo dài, bữa kia hai anh em Prômêtê và Êpimêtê xin với Uranôx và Gaia tạo ra cho thế gian thêm nhiều nhiều cái gì đó để cho cuộc sống đông vui. Uranôx và Gaia ưng thuận. Hai vị giao luôn việc đó cho hai anh em Prômêtê và...
Đọc tiếp

 Thuở ấy thế gian chỉ mới có các vị thần. Mặt đất mênh mông dẫu đã có khá nhiều vị thần cai quản song vẫn còn hết sức vắng vẻ. Không muốn để tình cảnh buồn tẻ đó kéo dài, bữa kia hai anh em Prômêtê và Êpimêtê xin với Uranôx và Gaia tạo ra cho thế gian thêm nhiều nhiều cái gì đó để cho cuộc sống đông vui. Uranôx và Gaia ưng thuận. Hai vị giao luôn việc đó cho hai anh em Prômêtê và Êpimêtê. Cậu em, Êpimêtê mừng quá, tranh ngay lấy đất và nước nhào nặn ra, trước hết, là các loài vật và ban cho mỗi con vật một đặc ân của thần, một "vũ khí" để có thể phòng thân, hộ mệnh, bảo vệ được cuộc sống của giống loài mình. Con thì được ban cho ân huệ chạy nhanh như gió. Con thì có đôi mắt sáng xanh nhìn thấu cả đêm đen. Con thì có thân hình khổng lồ mạnh khỏe hết chỗ nói. Có con thân hình bé nhỏ nhưng lại có nọc độc gớm ghê. Rồi con có bộ lông dày, con có sải cánh rộng. Con thì xuống nước không chìm, con thì trèo leo thoăn thoắt... Tóm lại mỗi con vật, mỗi giống loài đều có "vũ khí" cần thiết để sống được ở thế gian.

        Công việc làm xong xuôi, Êpimêtê gọi Prômêtê đến để xem xét lại. Mọi việc đều tốt, rất tốt nữa là đằng khác. Nhưng xem kỹ ra thì tai hại thay, còn sót lại một con, một con mà chàng Êpimêtê đần độn lại quên mất chẳng ban cho một đặc ân, một thứ "vũ khí" gì. Đó là con người! Một con người, nhưng trần trụi, trần trụi hoàn toàn. Phải, đúng là một con người trần trụi hoàn toàn trước mặt Prômêtê. Làm thế nào bây giờ? Làm thế nào để con người sống được ở thế gian khi các "nguyên liệu" đặc ân đã sử dụng phân phối hết rồi? Con người sẽ sống thế nào trước các con vật: hổ, báo, voi, sói, vẹt, nhím, gấu, ngựa, sư tử, cá, chim... là những con vật đã được sáng tạo hoàn hảo? Là những con vật đã được ban cho đặc ân của thần thánh? Và rồi còn phải đương đầu với nắng, mưa, bão tố, núi lửa phun, nước sông dâng, đất liền phút chốc thành biển cả, bãi bể hóa nương dâu... biết bao biến thiên, tai họa khôn lường? Prômêtê đã nghĩ như thế. Và vị thần có bộ óc thông minh, có tài nhìn xa trông rộng này quyết sửa chữa bằng được cái thiếu sót của chú em lơ đễnh, đần độn của mình. Prômêtê dựa theo thân hình trang nhã của các vị thần tái tạo lại con người cho có một thân hình đẹp đẽ thanh tao. Phải làm cho con người đẹp đẽ thanh tao hơn hẳn con vật. Prômêtê lại làm cho con người đứng thẳng lên, đi bằng hai chân để đôi tay được thảnh thơi làm nhiều việc khác. Nhưng như thế vẫn chưa đủ. Con người vẫn còn bấy yếu và thua kém nhiều so với các con vật. Phải làm cho con người mạnh hơn hẳn con vật thì nó mới có thể sống được trong thế gian này. Prômêtê liền băng ngay lên bầu trời cao xa tít tắp, đến tận cỗ xe của thần Mặt Trời Hêliôx, lấy lửa của thần Mặt Trời châm vào ngọn đuốc của mình đem xuống trao cho loài người. Và thế là từ đó, thế gian, mặt đất lúc nào cũng rực cháy ngọn lửa của Prômêtê ban cho. Con người thoát khỏi cảnh sống tăm tối, giá lạnh, đói khát. Ngọn lửa trở thành người bạn thân thiết, người bảo vệ chắc chắn nhất, một vũ khí mạnh nhất của loài người. Ngọn lửa của con người hơn hẳn bộ lông dày, hàm răng sắc, cặp móng nhọn, thân hình đồ sộ, khỏe mạnh, tài bay cao, nhìn xa, chạy nhanh như bất cứ con vật nào.      Và với ngọn lửa của Prômêtê, con người, thế hệ này qua thế hệ khác, tạo dựng cuộc sống của mình ngày càng văn minh hạnh phúc hơn.

Và từ đó dẫu mong manh và yếu đuối.

Giống loài người đã có ngọn lửa của Prômêtê.

Ngọn lửa thiêng dạy họ biết bao nghề.

                                                         (Theo, Nguyễn Văn Khỏa, Thần thoại Hi Lạp, tập 1)
II.Viết(6,0 điểm)
Câu 1:(2,0 điểm) Anh/chị hãy viết đoạn văn nghị luận(khoảng 200 chữ) làm rõ đặc điểm của nhân vật thần thoại qua nhân vật Prô-mê-tê trong văn bản phần Đọc Hiểu
Câu 2:(4,0 điểm) 
   Suy nghĩ về việc học, nhà bác học Anh-xtanh từng khẳng định: Điều quan trọng nhất là không ngừng đặt câu hỏi
  Anh/chị hãy viết bài văn nghị luận khoảng 600 chữ trình bày suy nghĩ của mình về câu nói trên

0
4 tháng 12 2024

Hnigf

3 tháng 12 2024

Trong xã hội hiện đại, vai trò của giáo viên nói chung và giáo viên dạy môn Văn nói riêng ngày càng trở nên quan trọng. Họ không chỉ là người truyền đạt kiến thức, mà còn là những người góp phần hình thành nhân cách, tư duy và cảm xúc của học sinh. Vẻ đẹp của giáo viên dạy môn Văn thể hiện qua nhiều khía cạnh khác nhau, từ tâm hồn, tri thức đến phương pháp giảng dạy.

Trước hết, giáo viên dạy môn Văn thường là những người có tâm hồn nhạy cảm và sâu sắc. Họ hiểu rằng Văn học không chỉ là những con chữ mà còn là những cảm xúc, những trải nghiệm sống. Từ những tác phẩm văn học, giáo viên giúp học sinh khám phá thế giới nội tâm của nhân vật, từ đó liên hệ với cuộc sống của chính mình. Những buổi học Văn không chỉ đơn thuần là phân tích tác phẩm, mà còn là những giờ phút được sống trong thế giới của những câu chuyện, những bài thơ, giúp học sinh mở rộng tầm nhìn và cảm nhận sâu sắc hơn về cuộc sống.

Thứ hai, giáo viên dạy môn Văn thường là những người có tri thức phong phú và khả năng truyền cảm hứng. Họ không chỉ dạy về ngữ pháp, từ vựng hay cấu trúc câu mà còn dẫn dắt học sinh vào những cuộc thảo luận sôi nổi về các vấn đề xã hội, nhân văn. Qua những bài giảng, giáo viên giúp học sinh hiểu rõ hơn về văn hóa, lịch sử và con người. Họ khơi dậy niềm đam mê đọc sách, khám phá văn học, từ đó hình thành thói quen tư duy phản biện và khả năng phân tích sâu sắc.

Ngoài ra, phương pháp giảng dạy của giáo viên dạy môn Văn cũng rất đặc biệt. Họ thường sử dụng những hình thức dạy học sáng tạo, khuyến khích học sinh tham gia vào quá trình học tập. Những hoạt động như thảo luận nhóm, diễn kịch hay viết sáng tác không chỉ giúp học sinh hiểu bài mà còn phát triển kỹ năng giao tiếp, làm việc nhóm. Giáo viên dạy Văn còn là những người biết lắng nghe, tôn trọng ý kiến của học sinh, từ đó tạo ra một môi trường học tập thân thiện và cởi mở.

Cuối cùng, vẻ đẹp của giáo viên dạy môn Văn còn nằm ở sự tận tâm và lòng yêu nghề. Họ luôn nỗ lực để mang đến cho học sinh những bài học bổ ích, không chỉ về kiến thức mà còn về nhân cách và đạo đức. Họ là những người thắp sáng ngọn lửa đam mê học tập trong tâm hồn học sinh, giúp các em nhận ra giá trị của văn học và cuộc sống.

Tóm lại, giáo viên dạy môn Văn không chỉ đơn thuần là người truyền đạt kiến thức mà còn là những người nghệ sĩ, những nhà tâm lý học, những người thầy tận tâm. Vẻ đẹp của họ không chỉ thể hiện qua những bài giảng hay mà còn ở khả năng chạm đến trái tim và tâm hồn của học sinh. Chính vì vậy, họ xứng đáng được trân trọng và yêu mến trong xã hội hiện đại.

3 tháng 12 2024

Giúp mình với ạ

2 tháng 12 2024

Nhân vật chữ tình trong bài thơ "Cúc kêu cảm hứng" của Nguyễn Khuyến là một hình tượng rất đặc biệt, mang đậm chất trữ tình, đồng quê và gắn bó sâu sắc với thiên nhiên. Nhân vật này không chỉ là con chim cuốc mà còn là biểu tượng của lòng trung thành, nỗi nhớ quê hương và những cảm xúc lắng đọng trong lòng người Việt Nam mỗi khi nghĩ về quê hương.

Trong bài thơ, tiếng kêu của chim cuốc vang lên giữa khung cảnh thanh bình của làng quê Việt Nam, nhắc nhở về một mùa màng bội thu và những ký ức ngọt ngào của tuổi thơ. Tiếng kêu ấy không chỉ đơn thuần là âm thanh của thiên nhiên mà còn là tiếng gọi của tâm hồn, đưa con người trở về với những giá trị cội nguồn, bình dị và chân thật nhất. Nhân vật chữ tình trong thơ Nguyễn Khuyến thể hiện sự gắn bó sâu sắc với quê hương, với cảnh vật và con người nơi đó. Qua đó, tác giả cũng gửi gắm tình yêu và lòng tự hào về quê hương, đất nước.

Nguyễn Khuyến đã khéo léo dùng hình ảnh chim cuốc để tạo nên một nhân vật trữ tình đầy ý nghĩa, vừa gợi nhớ, vừa truyền tải những giá trị tinh thần sâu sắc. Bài thơ "Cúc kêu cảm hứng" với hình tượng chim cuốc đã trở thành một phần không thể thiếu trong tâm hồn người yêu thơ Việt Nam.

28 tháng 11 2024

Héc-to (Hector) và Ăng-droo Mác (Andromache) là hai nhân vật quan trọng trong tác phẩm "Cuộc chiến thành Troy" (Iliad) của Homer. Không gian xuất hiện của họ thường gắn liền với những bối cảnh cụ thể, phản ánh cuộc sống và số phận của họ trong cuộc chiến.

1. **Héc-to**:
   - Là một trong những anh hùng vĩ đại của thành Troy, Héc-to đại diện cho lòng dũng cảm, danh dự và tình yêu gia đình. Các cảnh xuất hiện của anh thường diễn ra tại chiến trường, nơi anh chiến đấu chống lại quân Hy Lạp để bảo vệ thành phố Troy.
   - Héc-to cũng có những khoảnh khắc thể hiện tình cảm với gia đình, đặc biệt là khi anh gặp gỡ vợ mình, Ăng-droo Mác, và con trai. Những cảnh này thường mang tính nhân văn, thể hiện mâu thuẫn giữa nghĩa vụ chiến đấu và tình yêu thương với gia đình.

2. **Ăng-droo Mác**:
   - Là vợ của Héc-to, Ăng-droo Mác đại diện cho sự hy sinh và nỗi đau mất mát trong bối cảnh chiến tranh. Không gian mà cô xuất hiện thường là trong cung điện của Troy hoặc các khu vực an toàn, nơi cô lo lắng cho Héc-to và con trai của họ.
   - Cô thường thể hiện nỗi sợ hãi về số phận của chồng mình trong trận chiến và nỗi lo lắng về tương lai của con trai khi mất đi người cha. Đây là những khoảnh khắc đầy cảm xúc, nhấn mạnh thiệt hại của chiến tranh đến cuộc sống gia đình.

Tóm lại, không gian xuất hiện của Héc-to và Ăng-droo Mác không chỉ là nơi diễn ra các hành động, mà còn là bối cảnh tâm lý thể hiện những xung đột giữa nghĩa vụ và tình yêu, giữa chiến tranh và hòa bình. Bạn có muốn khám phá thêm về một trong hai nhân vật hoặc các khía cạnh khác trong tác phẩm không?

28 tháng 11 2024

Héc-to (Hector) và Ăng-droo Mác (Andromache) là hai nhân vật quan trọng trong tác phẩm "Cuộc chiến thành Troy" (Iliad) của Homer. Không gian xuất hiện của họ thường gắn liền với những bối cảnh cụ thể, phản ánh cuộc sống và số phận của họ trong cuộc chiến.

1. **Héc-to**:
   - Là một trong những anh hùng vĩ đại của thành Troy, Héc-to đại diện cho lòng dũng cảm, danh dự và tình yêu gia đình. Các cảnh xuất hiện của anh thường diễn ra tại chiến trường, nơi anh chiến đấu chống lại quân Hy Lạp để bảo vệ thành phố Troy.
   - Héc-to cũng có những khoảnh khắc thể hiện tình cảm với gia đình, đặc biệt là khi anh gặp gỡ vợ mình, Ăng-droo Mác, và con trai. Những cảnh này thường mang tính nhân văn, thể hiện mâu thuẫn giữa nghĩa vụ chiến đấu và tình yêu thương với gia đình.

2. **Ăng-droo Mác**:
   - Là vợ của Héc-to, Ăng-droo Mác đại diện cho sự hy sinh và nỗi đau mất mát trong bối cảnh chiến tranh. Không gian mà cô xuất hiện thường là trong cung điện của Troy hoặc các khu vực an toàn, nơi cô lo lắng cho Héc-to và con trai của họ.
   - Cô thường thể hiện nỗi sợ hãi về số phận của chồng mình trong trận chiến và nỗi lo lắng về tương lai của con trai khi mất đi người cha. Đây là những khoảnh khắc đầy cảm xúc, nhấn mạnh thiệt hại của chiến tranh đến cuộc sống gia đình.

Tóm lại, không gian xuất hiện của Héc-to và Ăng-droo Mác không chỉ là nơi diễn ra các hành động, mà còn là bối cảnh tâm lý thể hiện những xung đột giữa nghĩa vụ và tình yêu, giữa chiến tranh và hòa bình. Bạn có muốn khám phá thêm về một trong hai nhân vật hoặc các khía cạnh khác trong tác phẩm không?