Viết một đoạn văn ngắn về ước mơ làm thợ làm bánh của em .
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Con kiến nói là: "Em đã có thai với anh rồi!"
2. 4 con vịt
3. Bởi vì sự thật chỉ có 2 ngời đi. Đó là ba của thằng Mỹ đen và ba của thằng Mỹ trắng
4. Đập con ma xanh trước, con ma xanh chết. Con ma đỏ thấy thế sợ quá, sợ xanh mặt, thế là cũng thành con ma xanh, đập một phát nữa, chết luôn.
5. Vì bà đó bà đi tàu ngầm
6. Là cái bóng của mình
7. Cục than
8. Câu cá
9. Vì cái thang máy đó không lên được tới tầng 50
10. Gấu trúc ao ước được chụp ảnh màu.
Nhớ tick cho tui nha
Có lẽ mùa hạ lãng mạn và ngọt ngào bao giờ cũng làm cho con người ta say mê đắm đuối. Đó là thời gian để chúng ta được nghỉ ngơi nhiều hơn, sau một năm học tập miệt mài hay sau những tháng ngày làm việc chăm chỉ. Gắn liền với cái đẹp ấy là một phần kí ức chẳng thể quên về hoa phượng. Đo đỏ khoe sắc rực cả một góc trời như những cây đuốc khổng lồ chiếu sáng khắp nơi càng thắp lên lửa cho mùa hè, gắn bó và thân thiết với mái trường!. Rồi hè về mang theo bản hòa ca của những nhạc sĩ ve sầu, luôn là thanh âm sôi động và náo nhiệt rộn ràng nhất mà em được nghe. Hơn thế hạ còn có những cơn mưa rào trắng xóa cả đất trời chợt đến rồi lại chợt đi, những cơn gió nam mát rượi đưa em vào giấc ngủ mỗi trưa nắng gắt. Bên cạnh đó là ngoài kia hồ sen đang nở rộ, những bông hoa khoe ra đài cao của mình dưới ánh sáng gọi ong bướm đến. Cây cối trong vườn đón nhận tinh hoa của đất trời để cống hiến cho đời những trái chín mọng. Khép lại, mùa hè chính là thời gian của niềm vui và tự do mà em tin rằng chắc chắn ai cũng nghĩ như thế. Những kỷ niệm trong những chuyến đi chơi mùa hè sẽ mãi mãi gắn liền với chúng ta và trở thành những câu chuyện đáng nhớ trong cuộc đời ta. Ôi em yêu mùa hạ quá!
✿TLam☘☕
Mùa xuân qua đi nhường chỗ cho mùa hè lại đến. Buổi trưa hè dưới ánh nắng chói chang càng thêm nóng hơn. Trưa hè oi ả không gợn chút mây, từng chiếc nhành lá tre như những đứa trẻ tinh nghịch rủ xuống mặt áo, đưa qua đưa lại. Những chú ve cũng như cảm nhận được tiết trời hè đến mà cất tiếng hát râm ran trên từng ngọn cây na, cây bàng trong vườn. Cứ mỗi đợt gió thổi qua, từng thân tre mảnh khảnh lại tựa vào nhau kêu kẽo kẹt. Trưa hè thật yên bình quá!
Từ láy tượng hình: mảnh khảnh
Tượng thanh: kẽo kẹt, râm ran.
Người tối cổ là người sống cách đây rất nhiều năm rồi, khoảng 4 triệu năm trước.
Đặc điểm giống người hiện đại đương đại hiện nay là:
đi đứng bằng hai chân
Đặc điểm khác với người đương đại hiện nay là thể tích hộp sọ nhỏ, trung bình chỉ khoảng: 650 cm3 đến 1 200 cm3. Suy nghĩ còn đơn giản, ngôn ngữ giao tiếp cũng chưa hiện đại như bây giờ, chủ yếu là thông qua cử chỉ và âm thanh.
Người tinh khôn là người sống gần với người người đương đại hiện nay hơn. Họ sống cách đây khoảng 150 000 năm
Đặc điểm chung của người tinh khôn là cơ bản giống với người hiện nay, thể tích hộp sọ đã lớn hơn thể tích hộp sọ người tối cổ.
Thể tích hộp sọ trung bình khoảng 1 400 cm3.
Họ cũng đã có những tư duy và cử chỉ tiến bộ hơn rất nhiều người tối cổ. vì thế họ đã có thể chế ra các công cụ, vũ khí thô sơ phục vụ cho cuộc sống.
Em chỉ muốn nói rằng muốn được vẽ lên những đám mây bồng bềnh theo ánh sáng nhiều biến đổi của ông mặt trời, rồi từ đó được gần gũi với ông hơn về tâm hồn và suy nghĩ!.
Đổi từ "muốn" cho khỏi lặp từ (nãy làm gấp quá:")
Em chỉ muốn nói rằng bản thân thích được vẽ lên những đám mây bồng bềnh theo ánh sáng nhiều biến đổi của ông mặt trời, rồi từ đó được gần gũi với ông hơn về tâm hồn và suy nghĩ!.
a)
Lão Hạc có một tình thương rất đặc biệt. Ông trân trọng yêu quý cậu Vàng - một chú chó hết mực; coi nó như một người bạn, ăn cũng dành phần ăn nhiều hơn cho nó, ngủ cùng nó, lại có cả tên riêng gọi là cậu. Rồi khi phải bất đắc dĩ mà bán nó, ông hối hận và đau đớn dằn vặt vô cùng. Mà tình thương Lão dành cho con chó ấy cũng vì nó là kỉ vật mà con trai ông để lại, là một người cha cao cả đầy tấm lòng hi sinh ông chọn sống cực khổ với cậu Vàng để con trai có điều kiện làm ăn sống tốt hơn. Dù là nông dân đen nghèo cùng cực chỉ ăn khoai sắn qua ngày nhưng trong Lão vẫn luôn luôn tràn ắp tình yêu thương nồng hậu!.
b) Cho hỏi "câu khai triển bậc 2" là gì vậy, đang học toán mà nhớ ra còn văn chưa làm nên đăng câu hỏi như vậy hả:")
Bài 4: Viết một đoạn văn ngắn (5 – 7 câu) nói về tình cảm em dành cho gia đình, thầy cô hoặc bạn bè.
Tôi luôn có tình cảm sâu sắc và tri ân với gia đình của mình. Họ là nguồn động viên và niềm tự hào lớn nhất trong cuộc sống của tôi. Tôi cũng trân trọng và yêu quý thầy cô giáo, những người đã dành thời gian và kiến thức để hướng dẫn tôi trở thành người trưởng thành. Bạn bè của tôi là những người hỗ trợ, chia sẻ niềm vui và khó khăn trong cuộc sống. Tôi biết ơn tình cảm mà tôi được nhận và sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng những mối quan hệ quý giá này.
Những người may mắn nhất trên đời với em là khi họ có một gia đình dù hoàn chỉnh hay không. Mẹ cho em một cảm giác được yêu thương, trân trọng, nuông chiều và nhiều lúc là sự quan tâm về tương lai của em mà rầy mắng đủ điều. Ba cho em cảm giác được bảo vệ và an toàn. Em trai cho em cảm giác mệt mỏi của người làm chị. Mỗi khi ba mẹ em đi làm thì lập tức nó sẽ biến thành một thứ gì đó rất phiền hà, nhưng khi có ai bắt nạt em ấy thì em lại muốn bảo vệ hết mực cho nó. Có lẽ đó là tình yêu thương mà chỉ máu mủ ruột rà mới có. Để có thể chia sẻ hết tình cảm, em xin bày tỏ rằng Người phụ nữ xinh đẹp nhất trong mắt em là mẹ, luôn luôn chăm lo từng cái ăn miếng mặc cho em. Hi sinh thanh xuân đẹp đẽ của mình khi mới 22 tuổi, sinh thành em và nuôi nấng, mẹ kể lại lúc đó vất vả mệt mỏi lắm!. Em càng thương mẹ nhiều hơn; còn ba rất khó khăn nhưng lúc nào cũng quan tâm em từng cái nhỏ nhặt đơn giản nhất. Tất cả làm cho em có một cảm nhận: Gia đình mình thật hạnh phúc!
✿TLam☕
Để giá trị cuộc sống được nâng cao hơn, có lẽ con người ta ai cũng cần gieo mầm hạt giống ước mơ. Và ước mơ của em là trở thành thợ làm bánh. Vì điều đó có thể mang lại niềm vui và hạnh phúc cho em khi được nhìn thấy khách hàng thưởng thức món bánh mình hết lòng hết tâm sức làm ra. Dù là thợ làm bánh đòi hỏi sự khéo léo trong việc chế biến các loại bánh ngọt, bánh mặn và các món tráng miệng khác nhưng em chắc chắn bản thân sẽ không nản lòng mà cố gắng, học hỏi trau dồi kinh nghiệm để tương lai có thể tự mở quán bán những món bánh ngon lành, đẹp đẽ cho mọi người. Hơn nữa, làm bánh còn là nghệ thuật. Đó là sự kết hợp tinh tế giữa kiến thức về nguyên liệu, kỹ năng nấu nướng và khả năng sáng tạo. Với em, mỗi chiếc bánh được tạo ra đều là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, mang trong đó sự tỉ mỉ, cẩn thận và sự tưởng tượng không giới hạn. Khép lại, cuộc sống là một hành trình và ước mơ trở thành thợ làm bánh là nguồn động lực để em tiếp tục đi lên phía trước. Trong tâm hồn em điều ấy luôn tỏa sáng!.
✿TLam☕