em hãy cho biết phong cách sag tác của VĂN CÔNG HÙNG.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong một khu vườn yên bình nằm khuất sau những ngọn đồi, ánh nắng vàng rực rỡ buổi sáng sớm bắt đầu len lỏi qua từng tán lá xanh mướt, làm cả khu vườn như bừng tỉnh. Cỏ mềm dưới chân và những khóm hoa đồng nội đua nhau nở rộ, rực rỡ như cầu vồng nhỏ trải dài trên nền đất. Trong vườn, có hai người bạn thân thiết luôn cùng nhau sẻ chia mọi điều - Tia Nắng và Cơn Gió.
Tia Nắng có ánh vàng ấm áp, mỗi lần cậu xuất hiện, cả khu vườn như được truyền thêm sức sống. Mọi cây cỏ hoa lá đều nghiêng mình đón nhận tình cảm nồng nàn mà cậu mang lại. Tia Nắng luôn tươi vui và sôi nổi, cậu thích cảm giác được sưởi ấm mọi vật, từ những chiếc lá xanh cho đến mặt đất nâu.
Còn Cơn Gió, với làn gió mát mẻ và nhẹ nhàng, luôn mang đến sự dễ chịu cho khu vườn. Cơn Gió hiền hòa nhưng cũng có phần tinh nghịch, thích vờn quanh những đóa hoa, làm chúng rung rinh như đang khiêu vũ. Cậu còn rất nhạy bén, chỉ cần một chút thôi là có thể nhận ra sự thay đổi của thiên nhiên, từ những đám mây xa xăm hay bầu trời chuyển sắc.
Một ngày nọ, khi cả hai đang dạo chơi trong vườn, Cơn Gió khẽ thì thầm với Tia Nắng: “Cậu thấy không, mọi thứ hôm nay sao mà yên bình đến lạ. Tớ muốn thử điều gì đó khác lạ, thử thổi một làn gió mạnh xem sao.”
Tia Nắng mỉm cười, nói: “Vậy tớ sẽ ở bên cậu, chiếu sáng để cả vườn không cảm thấy lo lắng.”
Và thế là, Cơn Gió bắt đầu nhẹ nhàng khuấy động không khí, làm những chiếc lá đung đưa như chào đón sự mới lạ. Càng lúc, cơn gió càng mạnh hơn, cuốn theo những cánh hoa bay lượn trong không trung. Khu vườn ngỡ ngàng nhưng vẫn cảm nhận được sự an lành từ ánh nắng của Tia Nắng.
Khi đã mệt, Cơn Gió dịu lại, trở về với sự nhẹ nhàng vốn có. Cậu nói với Tia Nắng: “Thật là thú vị! Cậu có thấy không, mọi thứ thật sống động biết bao khi chúng ta cùng nhau tạo nên điều mới lạ.”
Tia Nắng gật đầu đồng ý, ánh mắt lấp lánh niềm vui. Cả hai hiểu rằng, sự kết hợp của họ, dù là nồng nhiệt hay dịu dàng, đều làm cho khu vườn thêm sinh động và tràn đầy sức sống. Khu vườn vẫn là khu vườn, nhưng với Tia Nắng và Cơn Gió, mỗi ngày lại là một cuộc phiêu lưu mới, mang lại niềm vui và hạnh phúc cho tất cả những gì tồn tại nơi đó.
Mỗi năm, trường em luôn tổ chức cho chúng em những buổi tham quan ngoại khóa để mở mang kiến thức và trải nghiệm thực tế. Năm nay, trường đã cho chúng em cơ hội đặc biệt khi đến thăm Viện bảo tàng Phòng không - Không quân, nơi trưng bày những "chiến sĩ thép" oai hùng của quân đội Việt Nam. Viện bảo tàng có khuôn viên rộng lớn và xinh đẹp, nằm ngay trên con đường Trường Chinh. Ngay từ cổng vào, chúng em đã ấn tượng bởi tòa nhà lớn với những bậc thềm lát đá dẫn lên sảnh trưng bày hiện vật chính. Kiến trúc của viện bảo tàng hiện đại nhưng cũng rất cứng cáp, với những cột trụ lớn, tạo nên một không gian rộng mở và đầy uy nghiêm. Bước vào viện bảo tàng, em và các bạn cảm nhận được sự choáng ngợp trước những chiến tích lịch sử oai hùng được trưng bày. Chúng em được dịp tận mắt ngắm nhìn những chiếc máy bay đã từng tham gia chiến đấu cùng với các chiến sĩ dũng cảm. Cảm giác được chạm tay vào những di vật lịch sử này mang đến cho em niềm vui sướng và tự hào vô cùng. Buổi tham quan ngoại khóa đã đem lại cho em nhiều kiến thức bổ ích về lịch sử và quân sự, giúp em hiểu rõ hơn về lòng dũng cảm và sự hy sinh của các chiến sĩ trong quá khứ.
Bài truyện ngắn "Gió lạnh đầu mùa" của nhà văn Nguyên Hồng mang nhiều ý nghĩa sâu sắc. Dưới đây là một số điểm nổi bật:
-
Tình cảm gia đình: Truyện khắc họa sự gắn bó giữa các thành viên trong gia đình, thể hiện tình yêu thương, sự quan tâm và hy sinh của người mẹ dành cho con cái. Qua hình ảnh người mẹ, tác giả phản ánh tình cảm ấm áp và cao cả của tình mẫu tử.
-
Nỗi đau và sự khắc nghiệt của cuộc sống: Truyện cũng làm nổi bật những khó khăn, vất vả mà gia đình phải đối mặt trong cuộc sống. Hình ảnh "gió lạnh" không chỉ là thời tiết mà còn biểu trưng cho những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
-
Sự trưởng thành của nhân vật: Nhân vật chính trong truyện trải qua những biến cố, từ đó nhận ra giá trị của tình yêu thương và sự hi sinh. Sự trưởng thành này không chỉ là về mặt thể chất mà còn về tâm hồn.
-
Thông điệp về niềm tin và hy vọng: Mặc dù cuộc sống đầy khó khăn, nhưng qua những hình ảnh gần gũi và cảm động, tác phẩm khẳng định niềm tin vào sức mạnh của tình yêu thương và hy vọng cho một tương lai tốt đẹp hơn.
Tóm lại, "Gió lạnh đầu mùa" không chỉ là một câu chuyện về gia đình mà còn là một tác phẩm giàu tính nhân văn, phản ánh sâu sắc về cuộc sống và con người.
Câu văn "núi mẹ giả vờ chết nhắn tin không động đậy" sử dụng một số biện pháp tu từ để tạo hiệu ứng mạnh mẽ:
-
Nhân hóa: Hình ảnh "núi mẹ" được nhân hóa, tạo cảm giác như núi có sự sống, có cảm xúc và có thể "giả vờ chết." Điều này khiến cho núi trở thành một nhân vật, làm tăng tính liên tưởng và cảm xúc cho người đọc.
-
Ẩn dụ: "Giả vờ chết" không chỉ đơn thuần là việc núi không hoạt động, mà còn biểu hiện cho sự tĩnh lặng, lặng lẽ của thiên nhiên trong một khoảnh khắc. Cách dùng này gợi lên cảm giác buồn bã, cô đơn.
-
Phép đối lập: Câu văn có sự tương phản giữa hình ảnh "nhắn tin" và "không động đậy." Việc "nhắn tin" thể hiện sự giao tiếp, hoạt động, trong khi "không động đậy" lại mang lại cảm giác tĩnh lặng, vắng lặng. Sự đối lập này làm nổi bật ý nghĩa và cảm xúc mà tác giả muốn truyền tải.
Hiệu quả: Những biện pháp tu từ này giúp tạo ra một hình ảnh sống động, gợi cảm xúc và liên tưởng sâu sắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, đồng thời thể hiện một thông điệp về sự tĩnh lặng, trầm tư trong cuộc sống. Câu văn không chỉ mô tả mà còn khơi gợi suy ngẫm cho người đọc.
Câu hỏi: Bài ca dao 3 đã sử dụng những từ ngữ, hình ảnh nào để miêu tả thiên nhiên xứ Huế? Những từ ngữ, hình ảnh đó giúp em hình dung như thế nào về cảnh sông nước nơi đây?
Trả lời:
Huế là một miền đất có một cảnh quan thơ mộng, xinh đẹp. Mỗi địa danh ( Chợ Đông Ba, Đập Đá, Vĩ Dạ, ngã ba Sình), tất cả đều có một giòng chảy của ca dao. Cách miêu tả đã làm cho khung ảnh Huế trở nên sinh động, nên thơ, đậm đà hơn bao giờ hết (Lờ đờ bóng ngả chăng nghênh), và nó đi vào trong tâm thức của con người.
Tích đi, PLS!
sos cứu tuiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii tr lời hô tui câu này với
Văn Công Hùng vô cùng coi trọng những câu chữ, những tác phẩm và muốn biến nó trở nên hoàn hảo nhất. Đối với con chữ, ông không ngại bỏ ra thời gian để chiêm nghiệm từng vẻ đẹp trong đó.
Vậy nên, trong các tác phẩm của ông ta đều cảm nhận được sự tinh tế, chau chuốt và tỉ mỉ. Cái ông nhìn nhận là gốc rễ của vấn đề và sự việc, chứ không phải là vẻ bề ngoài mà người ta muốn chúng ta thấy.
Tuy nhiên, bài thơ, câu chữ của ông vẫn ẩn chứa sự lãng mạn. Đó là sự rèn luyện và con người được bồi dưỡng từ lâu. Vậy nên ta không hề cảm thấy sự cứng nhắc nhàm chán, mà sự mượt mà ẩn giấu phía sau con chữ là thứ người đọc yêu mến.
Đây e nhé! Chúc e học tốt!