Đọc văn bản sau và trả lời:Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưaĐời tuôn nc mắt,trời tuôn mưa....Chiều nay con chạy về thăm BácƯớt lanh vườn rau,mấy gốc dừa! Con lại lần theo lối sỏi quenĐến bên thang gác,đứng nhìn lênChuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa?Phòng lặng,rèm buông,tắt ánh đèn ! Bcá đã đi rồi sao Bác ơi!Mùa thu đag đẹp,nắng xanh trờiMiền Nam dag...
Đọc tiếp
Đọc văn bản sau và trả lời:
Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
Đời tuôn nc mắt,trời tuôn mưa....
Chiều nay con chạy về thăm Bác
Ướt lanh vườn rau,mấy gốc dừa!
Con lại lần theo lối sỏi quen
Đến bên thang gác,đứng nhìn lên
Chuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa?
Phòng lặng,rèm buông,tắt ánh đèn !
Bcá đã đi rồi sao Bác ơi!
Mùa thu đag đẹp,nắng xanh trời
Miền Nam dag thắng,mở ngày hội
Rước Bác vào thăm,thấy Bác cười!
a)Nêu nội dung chính của đoạn thơ
b)Nhìn xét về giọng điệu bài thơ
c)Bài thơ gợi cho em cảm tình j?
Giúp mk vs, mk sẽ tik cho 3 hoặc hơn 3 tik ^^
Ai trong đội tuyển văn giúp vs.
Câu 1
a) Chỉ ra biện pháp tu từ được sử dụng trong những dòng thơ trên?
b) Trình bày cảm nhận của em về những dòng thơ trên bằng một bài viết ngắn gọn.
→ Phẩm chất siêng năng, chăm chỉ, cần cù
“Rễ siêng không ngại đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù”
→ Tinh thần lạc quan, yêu đời
“Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành”
→ Khí phách kiên cường bất khuất, hiên ngang
“Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm”
Câu 1
a) Chỉ ra biện pháp tu từ được sử dụng trong những dòng thơ trên?
Nhân hóa: Cây tre vốn là một sự vật vô tri vô giác được nhà thơ miêu tả như một con người: rễ tre siêng năng, cần cù không ngại khó; thân tre vươn mình đu trong gió; cây tre hát ru lá cành; tre biết yêu biết ghét.
Ẩn dụ: Tre là biểu tượng đẹp đẽ cho đất nước và con người Việt Nam.
b) Trình bày cảm nhận của em về những dòng thơ trên bằng một bài viết ngắn gọn.
Giới thiệu khái quát về đoạn thơ: giới thiệu xuất xứ của đoạn thơ, giới thiệu đôi nét về tác giả Nguyễn Duy và bài thơ Tre Việt Nam
Cảm nhận về khổ thơ:
Nằm trong mạch thơ được viết theo thể thơ lục bát, rất gần gũi, giản dị, đời thường; ngôn ngữ thơ cũng rất mộc mạc, giản dị.
Đoạn thơ trước hết vẽ lên trước mắt ta một bức tranh tre xanh cao vút trên nền trời xanh, màu xanh của tre hòa quyện cùng màu xanh của bầu trời - một cảnh sắc yên bình, êm ả thân thuộc nơi làng quê Việt Nam.
Khéo léo và tinh tế trong việc sử dụng biện pháp nghệ thuật nhân hóa, nhà thơ Nguyễn Duy đã dựng lên hình ảnh cây tre tượng trưng cho hình ảnh con người Việt Nam với những phẩm chất vô cùng cao quý:
→ Phẩm chất siêng năng, chăm chỉ, cần cù
"Rễ siêng không ngại đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù"
→ Tinh thần lạc quan, yêu đời
"Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành"
→ Khí phách kiên cường bất khuất, hiên ngang
"Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm"
Cây tre đã trở thành biểu tượng đẹp đẽ về đất nước và con người Việt Nam
hok tốt!!!