K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 11 2021

Câu chuyện Cậu bé và cây si già là câu chuyện nhân văn gửi gắm thông điệp về việc đừng bắt người khác làm những việc mà mình còn không chịu được. Trong truyện, cậu bé đã khắc dao lên cây si làm cho cây đau đớn; khi cây si bảo sao cậu bé không khắc lên người mình, cậu bé bảo đau thì cây si đã hỏi cậu rằng tại sao cậu bắt cây nhận điều mà chính cậu cũng không muốn. Qua câu chuyện, em nhận thấy được là điều mình không muốn nhận thì cũng đừng bao giờ làm đối với người khác. Việc ta cần làm là có thái độ sống nghĩ cho cả những người xung quanh, mở rộng tấm lòng bao dung và không làm tổn thương người khác. Đó chính là điều kiện căn bản để cuộc sống đầy ắp tình thương và hạnh phúc. Tóm lại, câu chuyện đã gửi gắm bài học về thái độ sống nhân ái và bao dung của người với người trong cuộc sống

21 tháng 3 2020

ốc là vật liệu cần cho đời sống nhất là lúc ta đau, ốm, bệnh tật và đa số chúng đều có vị đắng. Sự thật mất lòng, cũng giống như thuốc, hằng ngày ta phải đối diện trước nhiều hoàn cảnh, trong đó có rất nhiều trường hợp ta phải nói không đúng sự thật để tránh phải làm mất địa vị của mình trong lòng người khác, những câu nói thật vạch trần những điểm yếu kém của người khác và nhất là khi nói bởi những người thẳng thắn, bộc trực thì sẽ dễ dàng bị người đối diện ghét.
“Thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng” có nghĩa là khi ta nói sự thật về mặt xấu của người khác thường rất khó nghe và khiến cho ta có ấn tượng không tốt đối với họ. Đồng thời có thể làm cho ta bị ghét, nhưng nếu ta nói sự thật cho họ nghe thì có thể họ sẽ biết được con người và bản chất của mình, không ai là hoàn hảo và không có khuyết điểm, muốn bản thân tốt lên, hoàn thiện hơn thì cần phải biết lắng nghe, biết nhận định phải trái đúng sai, nhất là từ những lời chê trách của người khác.
Không phải ai cũng mạnh mẽ nhận lấy khuyết điểm và sai làm của bản thân. Mỗi khi ta sai lầm, được người khác khuyên bảo nhắc nhở thì đó là một điều đáng quý. Bởi người khác sẽ nhận thấy rõ ràng hơn những sai lầm, khuyết điểm của chúng ta hơn là bản thân mình. Tuy lời nhắc nhỏ sẽ làm ta tổn thương nhưng hết sức cần thiết để ta nhận ra, để ta cảnh tỉnh mà sửa chữa bản thân, khắc phục lỗi lầm, làm điều hữu ích.
Trong cuộc sống, ai cũng muốn lợi ích thuộc về mình. Thế nên, đôi khi ta cũng có những hành động sai trái, gây ra tổn thát hoặc làm tổn thương người khác. Nếu ta tự biết sửa đổi, thành thực nhận lỗi và khắc phục sai lầm sẽ làm hạn chế hậu quả và khiến cho mối quan hệ giữa ta và người khác trở nên tốt đẹp hơn.

21 tháng 3 2020

Suot may nam kien tri luyen tap phai khong?

21 tháng 3 2020

Vì sao chữ ông mỗi ngày một đẹp?

Học tốt!

đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:'....sự hỗn láo của con như một nhát dao đâm vào tim bố vậy! bố nhớ tới mẹ con, cách đây mấy năm,đã phải thức suốt đêm,cúi mình trên chiếc nôi của con, trông chừng  hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc núc nở khi nghĩ rằng mình có thể mất con đi!...nhớ lại điều ấy,bố không thể nén cơn tức giận đối với con."a. tìm...
Đọc tiếp

đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:

'....sự hỗn láo của con như một nhát dao đâm vào tim bố vậy! bố nhớ tới mẹ con, cách đây mấy năm,đã phải thức suốt đêm,cúi mình trên chiếc nôi của con, trông chừng  hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc núc nở khi nghĩ rằng mình có thể mất con đi!...nhớ lại điều ấy,bố không thể nén cơn tức giận đối với con."

a. tìm những động từ /cụm động từ trong đoạn trích trên cho thấy tình cảm của người mẹ đối với con mình?

b.viết đoạn văn nêu cảm nhận và bài học mà em rút ra trong đoạn trích trên. trong đoạn văn có sử dụng 1 câu đặc biệt và 1 trạng ngữ(gạch chân, chú thích rõ ràng)

các bạn giúp mình với ạ mình đang cần gâp.cảm ơn ạ

 

0
21 tháng 3 2020

Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất. Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng . Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng.Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng và thướt tha.Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ

20 tháng 3 2020

Em sinh ra ở thành thị, chưa biết nông thôn là thế nào cả. Mới tuần trước đây thôi, bố mới đưa em đi về thăm một người bạn của bố ở tận mãi Ba Tri, Bến Tre nhân dịp bố được nghỉ lễ 30 - 4 và 1 - 5. Khác với thành phố rất nhiều, đó là cảm giác đầu tiên của em khi từ trên con đường nhựa, bố cho xe rẽ phải vào con đường đá đỏ. Hai bên đường là những thửa ruộng lúa đã chín văng trải dài lút cả tầm mắt. Hết ruộng lúa là đến làng xã. Nhà cửa thưa thớt không như ở thị thành. Nhà cách nhà có khi đến cả vài chục thước. Những vườn cây ăn trái xanh tốt kế tiếp nhau trông như một rừng cây. Khí hậu ở đây sao mà trong lành mát mẻ quá. Đi dưới đường quê, không cần phải đội nón mũ, bởi bóng cây hai bên đường trùm xuống mát rượi. Thỉnh thoảng có những chiếc xe bò lộc cộc lăn bánh trên đường. Cuộc sống ở đây diễn ra nhẹ nhàng, êm ả không như cuộc sống ồn ào, náo nhiệt nơi thị thành. Tuy mới biết nông thôn lần đầu vậy mà em rất thích cuộc sống ở đây.

 Hè năm ngoái, em được theo chân bố vào thành phố Hồ Chí Minh công tác vài hôm, Dù thời gian ngổn ngủi nhưng bố đã tranh thủ đưa em đi chơi một vài nơi. Chao ôi! Thành phố mới ồn ào, sôi động làm sao! Bước xuống đường, xe cộ nối đuôi nhau từng hàng đi lọi như mắc cửi. Ở quê, em thường được mẹ chèo xuồng dẫn đi học. Còn ở đây, mọi người ai cũng đi xe máy và ô tô. Có chiếc xe to như cái nhà di động, cao đến tận hai tâng. Bên lề đường, nhà cửa sát nhau chẳng có kẽ hở với đủ màu sác. Thật là sặc sỡ và bắt mắt. Có tòa nhà, em ngước lên nhìn mãi mà Châng thấy nóc đâu, trông nó như những cột trụ trời vậy. Em vừa thích, vừa sợ khi được bố dân đi thang máy. Thật tài tình, chỉ trong có mấy giây, em đã lên đến lưng chừng trời. Hằng ngày, mẹ em thường đi chợ của các bà bán hàng trên ghe thuyền. Nếu lên đây, chác mẹ phải ngọc nhiên và lọ lâm lâm. Bởi lẽ, hàng hóa được bày bán trong siêu thị rộng lớn, đèn điện lốp lánh, nhìn cái gl cũng đẹp. Siêu thị còn được trang trí lộng lây với các dây màu và đèn nhâ'p nháy, Em thích thú chạy nhảy khắp nơi. Thố nhưng, em vân thích nhất là được bố cho đến thủy cung chơi. Bố bảo nơi đây được xây dựng sâu dưới lòng đất. Khi vào, em ngỡ ngàng đến nỗi không thốt lên lời. Không phải biển cả, mà chú cá heo vân bơi lội tung tăng, Em thậm chí còn được nhìn sát mặt chú, sờ vào chú. Lại còn vô vàn loài vột dưới đáy đại dương cũng ở đây nữa chứ. Chao ôi, đẹp làm sao! Em rất muốn đưa mẹ lên đây chơi một lân, Chắc chắn mẹ sẽ thích. Cuộc sống thành phố khác hỏn cuộc sống ở thôn quê. Em rất yêu thích nơi này. Em muốn được bố đưa lên đây nhiều làn hơn nữa.

21 tháng 3 2020

Phát tán nhờ gió : Quả và hạt có túm lông,nhẹ. VD như quả chò, bồ công anh...

Phát tán nhờ động vật : Quả và hạt có gai móc, là thức ăn của động vật như quả ổi, quả ớt....

Tự phát tán : Giỏ quả tự nứt, hạt thông ra ngoài. VD như quả nổ, quả chi chi...

Con người cũng có thể giúp cho quả và hạt phát tán đi rất xa và phát triển khắp nơi

chúc bạn hk tôk