Đặt một câu theo mẫu AI LÀ GÌ ? /NHƯ THẾ NÀO ?/AI THẾ NÀO ?/AI LÀM GÌ ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Qua văn bản “Buổi học cuối cùng” hình ảnh người thầy giáo yêu nước Ha-men hiện lên thật nghiêm khắc mà mẫu mực – người thầy đã dành trọn bốn mươi năm tâm huyết cho nghề nhà giáo cao quí, bốn mươi năm tâm huyết để truyền dạy tiếng mẹ đẻ cho các thế hệ trẻ vùng An-dát biên giới xa xôi. Để rồi một ngày, thầy nhận được lệnh từ Béc-lin: “từ nay chỉ dạy tiếng Đức ở các trường vùng An-dát, Lo-ren…” thế là các kỉ niệm đau đớn như ùa về với thầy đem theo sự hối hận tận cùng…Thầy nhớ như in những ngày thầy bắt học trò tưới vườn thay vì học hành, rồi những ngày thầy đã không ngại ngùng cho học trò nghỉ học khi mún đi câu cá hương. Nhưng tình yêu nước tha thiết đã trỗi dậy trong thầy vào buổi học tiếng Pháp cuối cùng: thầy mặc chiếc áo Gơ-đanh-gốt vốn chỉ dùng trong những hôm quan trọng, giọng nói thầy tha thiết hơn bao giờ hết và chưa bao giờ thầy kiên nhẫn giảng giải đến vậy. Người thầy tội nghiệp như muốn truyền hết tri thức của mình và một lúc nhét hết nó vào đầu tụi học trò thơ ngây. Đồng hồ đã điểm mười hai giờ, thầy đứng trên bục, người thầy tái nhợt, bất lực ra hiệu cho tụi học trò: “kết thúc rồi…đi đi thôi!”. Tuy nhiên, trong điểm tột cùng của sự đau xót, thầy Ha-men đã có một hành động thật anh dũng, cao cả thể hiện tấm lòng yêu nước, yêu thiết tha tiếng mẹ đẻ đó là cầm phấn dằn hết sức, thầy cố viết thật to:
“NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM”
thứ nhất là nên làm bài nhanh , gọn lẹ
thứ 2 thời gian cậu viết lên olm để đăng cậu nên lấy làm thời gian làm bài
thứ 3 khi nào ko bt hắng hỏi
thứ 4 cậu hiểu hay ko thì tùy cậu , hok tốt
thứ 5 k và kb nếu có thể
"Ở trên đất này, không có người Bắc, không có người Trung, người Nam, người Hoa, người Khơ-me... mà chỉ toàn là người Sài Gòn cả. Sống lâu, sống quen một thời gian dài ở Sài Gòn, rồi cứ ngỡ là mình đã sinh ra ở đây và vô hình trung đã thừa nhận nơi đây là quê quán của mình. Sài Gòn bao giờ cũng dang hai cánh tay mở rộng mà đón nhiều người từ trăm nẻo đất nước kéo đến. Nếu siêng năng, chịu khó thì bạn sẽ được đãi ngộ thân tình như hàng triệu người khác."
a) Ông mặt trời dường như cũng vừa tỉnh dậy, đang chiếu những tia nắng ấm áp đầu tiên xuống . Trên những cành cây kẽ lá vẫn lấp lánh màn sương. Trên tấm thảm xanh trải đầy màu sắc, rực rỡ nhất là một bông hồng nhung đang hé nở. Hoa hồng đỏ rực rỡ như muốn ganh đua với sắc đỏ của ánh mặt trời. Ong bay vòng quanh để lấy phấn hoa và lấy mật. Chim véo von làm cho góc sân thêm náo nhiệt. Lúc ấy trông cảnh vật thật đẹp, vừa huyền ảo, thơ mộng, vừa như thực như mơ.
#Tham khảo
Trong văn bản "Vượt thác" của Võ Quảng, hình ảnh dượng Hương Thư "giống như một hiệp sĩ của Trường Sơn oai linh hùng vĩ" là một hình ảnh so sánh đầy sức gợi. Hình ảnh ấy khiến ta liên tưởng tới những hình ảnh huyền thoại anh hùng xưa với tầm vóc và sức mạnh phi thường của những Đăm Săn, Xinh Nhã bằng xương, bằng thịt đang hiển hiện trước mắt. So sánh như vậy, tác giả nhằm khắc hoạ nổi bật và tôn vinh sức mạnh của con người trong công cuộc chế ngự thiên nhiên. Lớp lớp những thế hệ trên mảnh đất này đã lao công khổ tứ với sự nghiệp chinh phục thiên nhiên hoang dã đổ giành phần sống cho mình, và hôm nay, không phải chỉ một mình dượng Hương Thư, không phải một mình người dân chài nào trên mảnh đất này đang đơn độc chống chọi với thác dữ mà là oai linh của hàng trăm người anh hùng đang tụ hội cùng hậu thế vượt qua thử thách. Không chỉ vậy, cách so sánh này còn đối lập mạnh mẽ với một hình ảnh "dượng Hương Thư ở nhà, nói năng nhỏ nhẻ, tính nết nhu mì, ai gọi cũng vâng vâng dạ dạ". Qua đó, tác giả khẳng định một phẩm chất đáng quí của người lao động: khiêm tốn, nhu mì đến nhút nhát trong cuộc đời thường, nhưng lại dũng mãnh, nhanh nhẹn, quyết liệt trọng công việc, trong khó khăn, thử thách.
k cho m nha
chào các bn nhé mình là mùa xuân nè . tôi là chị của mùa hè lại là em của mùa thu và cũng là chị của mùa đông nhưng đông và tôi luôn ganh ghét nhau đủ điều khi có tôi thì không có đông mà khi có tôi đâm ra ai nấy lạnh cóng trên đường . tôi sẽ kể cho các bn câu chuyện của tôi .
hằng năm cứ tết đến tôi về ai cũng hao hức đón tết người đi xa ở gần quây quần bên nhau ấm cúng cười ríu rít cả nhà . trẻ em được mừng tuổi chạy vui đùa .còn tối đến thì vừa ngồi ăn bánh trưng bánh téc vừa xem pháo hoa . người lớn thì nói là vui thì cũng vui vì tết là để tụ họp mà nhưng đi đôi với điều đó có đôi chút tốn tiền .nhưng trẻ con thì quá ngây thơ và hồn nhiên để hiểu điều đó , chúng còn nằng nặng người lớn mua cho chúng áo mới . hình như chúng quá khoái chí khi đón tôi chở về mà . cây cối thì xanh tươi có cây còn mới nhú những mầm non xanh mát . con đườngnhỏ hẹp hằng ngày đã cấp tốc xây xong trong chiều 28 tết . người người nhà nhà đều trang trí lộng lẫy hơn ngày thường . nhà nào cũng cheo lá cờ tổ quốc đỏ rực cả một ngôi làng nho nhỏ . mặc dù vẫn lạnh nhưng ai cũng vui vẻ làm việc có lẽ em đông nhìn thấy thế liền ngay lập tức ghen tỵ với tôi rồi tết cũng đến em đong có đuổi tôi đi để những chào đón này là dành cho nó , nó tưởng mình sẽ thực sự hạnh phúc nhưng không vào những ngày đáng lẽ là dành cho tôi mọi người thấy quá lạnh neenai cũng chùm chăn ấm ở nhà nó ở được mấy ngày rồi buồn thui nói tôi hãy quay lại chỗ đó đi tôi lại đi và mọi người hô réo lên nắng rồi . mọi người lại đi chơi như thường . hết hội hè lại đến vui chơi rất vui vẻ em đông nhìn thấy thế lại càng buồn nhưng hết mùa tôi về an ủi em đông em đừng buồn rầu nữa nếu không có em thì những cái chăn sẽ không có tác dụng gì sẽ mãi nóng và mát không có lạnh mọi người cũng không thể thư giãn ấm áp được mà họ sẽ muốn ra ngoài cứ mệt nhoài như thế họ sẽ cạn kiết sức lực con vật không ngủ đông cũng sẽ chết dần chết mòn dẫn đến tuyệt chủng đó em cũng có ích mà .nên phải vui lên thời gian đã căn cho 4 mùa mỗi mùa 3 tháng rồi nên mùa nào phải vào mùa đó không thể thay thế được . từ đó đông với tôi đã hết cãi vã nhau .
Ai là gì : Tôi là học sinh.
Như thế nào : Tiếng nhạc nổi lên réo rắt.
Ai thế nào : Cô ấy rât xấu tính.
Ai làm gì : Mẹ nấu cơm trong bếp.
Đây chỉ là ý kiến của mk thôi còn tùy bạn tham khảo nhe
Em là học sinh chăm chỉ .
Mẹ em đang làm việc >
hok tốt nha ^-^