K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
20 tháng 3

Khi thấy mẹ đau bụng dữ dội, Ê-đi-xơn đã chạy đi mời bác sĩ đến khám bệnh cho mẹ. 

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
20 tháng 3

Nếu người thân bị mệt, em có thể: lấy nước cho mẹ, đọc truyện cho bà nghe, đưa thuốc cho bố uống, đấm lưng cho ông, nói lời động viên người thân. 

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
20 tháng 3

Câu chuyện mà tớ thích là Sáng kiến của bé Hà của tác giả Hồ Phương. Bằng tình yêu thương dành cho ông bà, bạn Hà cùng với bố đã bàn nhau lấy ngày lập đông là ngày của ông bà. Bạn Hà còn cố gắng đạt thật nhiều điểm mười để làm quà dành tặng ông bà.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
20 tháng 3

Những bài thơ, câu chuyện về tình cảm của ông bà với cháu: Bà cháu, Sáng kiến của bé Hà, Cây xoài của ông em

Cùng ông thăm lúa

Cùng ông thăm lúa trên đồng
Cháu vui vui giữa mênh mông đất trời
Bồng bềnh mây trắng êm trôi
Tiếng chim ríu rít gọi mời hân hoan

Cánh đồng như một biển vàng
Gió đưa lớp lớp hàng hàng sóng lay
Hạt vàng tròn trịa căng đầy
Mùi hương thơm ngát ngất ngây đồng chiều

Theo ông cháu biết bao điều
– Có hạt cơm, phải mất nhiều công lao.
Nói gì mà lúa rì rào?
Hình như lúa bảo: – sắp vào mùa vui.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
20 tháng 3

Hằng ngày, em cùng chị gái rửa bát. Chị rửa bát còn em sẽ xếp bát lên giá để cho ráo nước. Hai chị em vừa làm vừa hát rất vui.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
20 tháng 3

Tranh 1: Bạn nhỏ cùng ông đi dạo.

Tranh 2: Bạn nhỏ cùng bố trồng cây.

Tranh 3: Bạn nhỏ và bà đọc sách. 

Tranh 4: Bạn nhỏ cùng mẹ rửa bát. 

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
20 tháng 3

Tranh 1: Ông đang đánh cờ. 

Tranh 2: Bà đang xem ti vi. 

Tranh 3: bố đang lau tường nhà, mẹ đang lau nền nhà. 

Tranh 4: Bạn nhỏ đang học bài. 

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
20 tháng 3

May/ may áo mơi,

Thêu/thêu bông hoa,

Khen,

Sửa,

Nối dây cót, 

Chạy.

Thầy Nguyễn Ngọc Ký là một tấm gương hiếu học sáng rỡ cho các thế hệ học sinh noi theo. Sau cơn bạo bệnh vào năm 4 tuổi, thầy đã bị liệt cả hai tay. Tuy nhiên, điều đó chẳng chút nào mai một tinh thần học tập của thầy. Thầy Nguyễn đã dùng đôi chân của mình để tập viết. Dần dần, vượt qua bao đau đớn, khó khăn, thầy Ký đã viết được và đến trường học như bao bạn khác. Không những thế, thầy còn học rất giỏi và đạt được những thành tích cao, trở thành một nhà giáo tuyệt vời. Thầy Nguyễn Ngọc Ký thực sự là tấm gương sáng cho toàn thể các học sinh noi theo.

Nguyễn Ngọc Ký là một nhà giáo ưu tú, tấm gương sáng về nghị lực phi thường vươn lên trong cuộc sống. Ông sinh năm 1930 tại Hải Hậu, Nam Định, trong một gia đình nghèo đông con. Khi mới lên 4 tuổi, Ký đã không may mắc bệnh bại liệt, khiến hai cánh tay không thể cử động. Tuy mang trong mình khiếm khuyết, nhưng Ký không hề nản lòng. Nhìn bạn bè đến trường, Ký khao khát được học tập và quyết tâm không để số phận cản trở ước mơ của mình. Bằng nghị lực phi thường, Ký tập viết bằng chân. Ban đầu, việc luyện viết vô cùng khó khăn, Ký phải chịu đựng nhiều đau đớn. Nhưng với sự kiên trì và quyết tâm, Ký đã dần dần làm chủ được đôi chân của mình. Năm 1945, Ký thi đỗ vào trường phổ thông cơ sở. Suốt những năm học, Ký luôn là học sinh xuất sắc. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, Ký thi đỗ vào trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Với niềm đam mê giáo dục, Ký chọn trở thành giáo viên. Trên bục giảng, thầy giáo Ký đã truyền cảm hứng cho biết bao thế hệ học sinh bằng nghị lực phi thường và lòng yêu nghề cao cả. Thầy đã dành cả cuộc đời cho sự nghiệp giáo dục, góp phần đào tạo nhiều học sinh thành tài. Năm 1993, thầy Ký được Nhà nước Việt Nam phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân. Câu chuyện về cuộc đời của thầy Nguyễn Ngọc Ký là minh chứng cho câu nói "Có chí thì nên". Thầy Ký đã cho chúng ta thấy rằng, dù gặp phải bất kỳ khó khăn nào, chỉ cần có nghị lực và quyết tâm, chúng ta nhất định sẽ thành công.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
24 tháng 3

Câu

Bộ phận trả lời câu hỏi “Khi nào?”

a) Sau khi tập thể dục, Bác Hồ đi dạo trong vườn.

Sau khi tập thể dục

b) Nhiều năm sau, chiếc rễ đa thành một cây đa con.

Nhiều năm sau

c) Lúc đó, mọi người mới hiểu ý của Bác Hồ.

Lúc đó