hãy tả sông hồng trong đó có sử dụng từ đa nghĩa(đoạn văn)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Các từ ngữ gồm: Phi hành gia, nhà du hành vũ trụ, Mặt Trăng, hành tinh.
Các từ có tác dụng liên kết:
- "đã" → liên kết hành động xảy ra trong quá khứ
- "là" → giới thiệu hoặc khẳng định thông tin liên quan đến chủ thể
- "ông" → dùng để nối và thay thế cho danh từ "Nhà du hành vũ trụ Nây Am-xtrông" ở câu trước
- "về sự kiện đó" → liên kết ngữ cảnh giữa các câu (trỏ lại nội dung đã nêu)
- "nhưng" → liên kết mang tính đối lập, so sánh giữa hai vế của câu

Phấn khích diễn tả một trạng thái cảm xúc mạnh mẽ, vui sướng tột độ, thường đi kèm với sự hăng hái, nhiệt tình muốn tham gia hoặc làm điều gì đó. Nó xuất phát từ việc tinh thần được cổ vũ, khích lệ một cách mạnh mẽ.-tra trên internet
Phấn khích là một trạng thái, bộc lộ sự phấn khởi do tinh thần được kích động, cổ vũ.

Đoạn thơ "Hạt gạo làng ta" gợi tả sự vất vả, nhọc nhằn của người nông dân trong việc làm ra hạt gạo, đồng thời thể hiện vẻ đẹp của tình yêu quê hương, đất nước. Hình ảnh đối lập giữa thiên nhiên khắc nghiệt (bão, mưa, trưa tháng sáu nắng nóng) và công việc lao động vất vả của người mẹ (mồ hôi sa, nước như ai nấu) làm nổi bật sự hy sinh, tần tảo của người nông dân. Qua đó, đoạn thơ khơi gợi lòng biết ơn sâu sắc đối với những người đã làm ra hạt gạo, đồng thời nhắc nhở chúng ta về giá trị của lao động và tình yêu quê hương.

tham khảo nha :
- Khiến người đọc, đặc biệt là các em nhỏ, hiểu được giá trị của hạt gạo và biết ơn công sức của những người nông dân, những người đã đổ mồ hôi, xương máu để làm ra nó.
- Nhắc nhở về truyền thống "ăn quả nhớ kẻ trồng cây": Mỗi bát cơm chúng ta ăn hàng ngày đều là sự kết tinh của rất nhiều yếu tố, từ thiên nhiên đến con người.
- Khơi gợi tình yêu quê hương, đất nước: Hạt gạo là sản vật của "làng ta", gắn liền với hình ảnh làng quê Việt Nam, gợi lên tình yêu tha thiết với đất nước mình.
Tóm lại, "Hạt gạo làng ta" của Trần Đăng Khoa là một bài thơ giàu hình ảnh, cảm xúc và ý nghĩa. Bằng ngôn ngữ trong sáng, hồn nhiên, nhà thơ đã vẽ nên bức tranh về hạt gạo đầy quý giá, là kết tinh của đất trời và công sức lao động, đồng thời gửi gắm thông điệp sâu sắc về lòng biết ơn và tình yêu quê hương.
Tham khảo :
Bài thơ “Hạt gạo làng ta” của nhà thơ Trần Đăng Khoa là một
tác phẩm cảm động, ca ngợi công lao của người dân lao động – đặc biệt là người nông dân – trong thời kỳ kháng chiến. Hạt gạo trong bài thơ không chỉ là lương thực nuôi sống con người, mà còn là biểu tượng của tình yêu quê hương, sự cần cù, và tinh thần kháng chiến anh dũng.
Ngay từ những câu thơ đầu:
“Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy
Có hương sen thơm
Trong hồ nước đầy…”
Nhà thơ đã khéo léo gợi lên vẻ đẹp bình dị của quê hương qua hình ảnh hạt gạo – chứa đựng phù sa ngọt ngào và hương sen thơm mát. Hạt gạo không chỉ là sản vật của đất trời, mà còn là kết tinh của thiên nhiên và tình đất quê hương.
Không chỉ thế, hạt gạo còn gắn liền với công sức lao động của biết bao người:
“Hạt gạo làng ta
Có công các bà
Gánh nước, tưới rau
Có công các mẹ
Tảo tần sớm trưa…”
Những câu thơ đầy tình cảm đã nói lên sự hi sinh, tần tảo của bà, của mẹ, của những người phụ nữ Việt Nam trong lao động cũng như trong thời chiến.
Bài thơ cũng không quên nhắc đến những em bé – dù còn nhỏ nhưng vẫn “làm gạo gửi ra tiền tuyến”, góp phần vào kháng chiến. Điều đó cho thấy tinh thần yêu nước thấm sâu trong từng người dân, kể cả trẻ thơ.
Bài thơ “Hạt gạo làng ta” là một bản tình ca giản dị mà sâu lắng về quê hương, đất nước và con người Việt Nam trong thời chiến. Qua hình ảnh hạt gạo nhỏ bé, nhà thơ Trần Đăng Khoa đã thể hiện sự biết ơn, trân trọng đối với những người lao động và tấm lòng thủy chung với quê hương. Tác phẩm dạy em biết yêu quý từng hạt cơm, từng giọt mồ hôi và thêm kính trọng những người đã góp công làm nên sự sống.

tham khảo nha:
"Tre Việt Nam" là bài thơ kiệt tác của Nguyễn Duy được nhiều người yêu thích. Đây là một phần tiêu biểu của bài thơ ấy. Bài thơ được viết theo thể thơ lục bát; trong đó câu lục đầu bài thơ được cắt thành hai dòng (2+4) và câu lục cuối bài được cắt thành ba dòng (2+2+2). Lời thơ mượt mà, có nhiều hình ảnh đẹp, giọng thơ du dương truyền cảm.
Ba dòng thơ đầu, nhà thơ ngạc nhiên hỏi về màu xanh của tre, liên tưởng đến "chuyện ngày xưa" - chuyện người anh hùng làng Gióng dùng gộc tre đánh đuổi giặc Ân. Qua đó, tác giả thể hiện rất hay sự gắn bó lâu đời giữa cây tre với đất nước và con người Việt Nam:
"Tre xanh,
Xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh".
Cây tre được nhân hóa, tượng trưng cho bao phẩm chất cao quý của con nguời Việt Nam, của dân tộc Việt Nam
Cây tre, lũy tre tượng trưng cho tình thương yêu đồng loại, tinh thần đoàn kết dân tộc để vượt qua bão bùng, để làm nên lũy thành bền vững:
"Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm, tay níu tre gần nhau thêm.
Thương nhau, tre chẳng ở riêng
Lũy thành từ đó mà nên hỡi người."
Nguyễn Duy có nhiều cách sáng tạo hình ảnh về cây tre, măng tre để thể hiện tính ngay thẳng, tinh thần bất khuất của nhân dân ta:
"Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm”.
hay:
"Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lự thường".
Xem thêm tại: https://loigiaihay.com/cam-nhan-cua-em-khi-doc-bai-tre-viet-nam-cua-nguyen-duy-c118a21198.html

Dưới đây là hai câu, mỗi câu sử dụng một từ láy và một từ ghép với từ "sáng":
🔹 1. Từ láy với "sáng": sáng sủa
👉 Câu: Căn phòng nhỏ nhưng rất sáng sủa, tạo cảm giác dễ chịu.
🔹 2. Từ ghép với "sáng": sáng tạo
👉 Câu: Cô ấy luôn có nhiều ý tưởng sáng tạo trong công việc thiết kế.
Từ láy: Ánh đèn sáng trưng rọi xuống con đường đêm, khiến mọi vật trở nên rõ nét hơn.
Từ ghép: Sau một đêm mất ngủ, khuôn mặt anh ấy trông thật xám xịt vì thiếu sức sáng.

Chúng ta sẽ sắp xếp các từ vào 2 nhóm dựa trên tính chất chung, và đặt tên phù hợp cho từng nhóm:
✅ Nhóm 1: Đồ vật, đồ dùng
👉 Tên nhóm: Đồ dùng, vật dụng
Các từ:
- Áo quần
- Sách vở
- Dép nhựa
- Bàn ghế
✅ Nhóm 2: Con vật và tính từ
👉 Tên nhóm: Sinh vật và đặc điểm
Các từ:
- Chim bồ câu
- Cá thu
- To nhỏ

🔹 Từ ghép với "lạ":
- Lạ mặt – người chưa từng gặp, không quen biết
- Lạ thường – khác thường, kỳ lạ hơn bình thường
🔹 Từ láy với "lạ":
- Lạ lẫm – cảm giác không quen thuộc, mới mẻ
- Lạ lùng – mang tính kỳ lạ, gây tò mò hoặc ngạc nhiên

Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen thuộc in dấu chân quen…. nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè.
Con sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ.
Buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Trên những cành tre bên bờ, một gã bói cá lông xanh biếc hay một một chú cò lông trắng như vôi đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung toé. Phía cuối sông vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong, em và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô cùng.
Em yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Sau này dù thời gian có làm phai mờ những kỉ niệm thời thơ ấu nhưng hình ảnh dòng sông quê hương mãi mãi in sâu trong tâm trí em.
Sông Hồng, dòng máu chảy trong lòng đất Việt, đã bồi đắp nên những phù sa màu mỡ, nuôi dưỡng bao thế hệ con người. Dòng sông không chỉ là mạch sống của đồng bằng Bắc Bộ mà còn là chứng nhân lịch sử, chứng kiến bao thăng trầm của dân tộc. Mỗi buổi chiều tà, khi ánh nắng cuối ngày buông xuống, dòng sông lại khoác lên mình một vẻ đẹp huyền ảo, lung linh như một dải lụa mềm mại. Sông Hồng không chỉ là một con sông vật lý, mà còn là một biểu tượng, một phần hồn thiêng liêng của đất nước.
Nhớ tick cho mik nha
Sông Hồng cuộn mình chảy qua lòng Hà Nội, mang theo biết bao phù sa bồi đắp. Dòng sông không chỉ là mạch nguồn của sự sống, mà còn là chứng nhân của lịch sử, chứng kiến bao thăng trầm của mảnh đất ngàn năm văn hiến. Mỗi buổi hoàng hôn, khi những tia nắng cuối ngày đổ dài trên mặt nước, Sông Hồng lại khoác lên mình một tấm áo lụa hồng rực rỡ, mê hoặc lòng người. Nhưng sông cũng có lúc giận dữ, cuồn cuộn những con sóng bạc đầu khi mùa lũ về, như một lời nhắc nhở về sức mạnh vô biên của tự nhiên. Dù hiền hòa hay cuồng nộ, Sông Hồng vẫn mãi là người bạn thân thiết, gắn bó với đời sống của người dân đôi bờ, chuyên chở không chỉ phù sa mà cả những giấc mơ, những khát vọng về một tương lai tươi sáng.
cre: me