cho mình hỏi văn xuôi là j vậy
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo:
Những va vấp và sự cố trên đường đi có thể sẽ làm ta nản lòng và tuyệt vọng. Những lúc ấy, ta sẽ cần lắm một bờ vai để dựa vào, một nơi để sẻ chia những nỗi niềm, một vòng tay âu yếm đế chở che. Khi đó, người anh và người chị sẽ luôn sẵn sàng ở bên ta, nâng đỡ ta, che chở cho ta, thương yêu ta, sưởi ấm con tim và chữa lành vết thương cho ta. Thông điệp yêu thương ấy lại một lần nữa được gửi gắm trong câu chuyện “Anh Hai” của Lý Thanh Thảo. Hai từ “Anh Hai” nghe thật tha thiết. Quả thật như vậy, câu chuyện kể về hai đứa trẻ nghèo phải đi bới móc rác, không có tiền để mua đồ ăn dù chỉ là một chiếc bánh nhỏ để ăn. Một hôm nọ, khi đang bới móc rác thì hai anh em bỗng thấy một chiếc bánh kem nằm sát mép cống. Bất chấp việc chiếc bánh đã bị vấy bẩn, hai anh em vẫn chạy đến, nhìn chiếc bánh một cách thèm thuồng. Vi thấy chiếc bánh bẩn quá người anh ra sức thổi hết bụi đi nhưng bụi “chẳng chịu đi cho”, người em vì đói qua nên phụ anh thổi. Nhưng chính “cái miệng háu đói” của người em đã làm chiếc bánh rơi tõm xuống cống. Người em khóc, đổ lỗi cho người anh. Người anh không phủ nhận mà lại nhận hết trách nhiệm về mình rồi còn nhường phần nhiều miếng kem dính trên tay cho người em. Chiếc bánh ấy mặc dù đã bị người khác vứt bỏ nhưng hai anh em ấy lại xem nó như món quà mà trời ban tặng cho. Qua câu chuyện trên, ta thấy được có nhiều người có được cuộc sống đầy đủ, ấm no, hạnh phúc nhưng không biết trân trọng trong khi còn có biết bao người bất hạnh hơn mình gấp trăm lần. Đồng thời câu chuyện còn muốn đề cao tình anh em, chia sẻ, nhường nhịn lẫn nhau. Trong câu chuyện ta còn thấy có nhân vật cậu bé và người mẹ trong chiếc xe. Qua hình ảnh đó ta thấy được cậu bé ăn bánh đến nỗi ngán ngẩm không muốn ăn nữa còn hai đứa trẻ kia thì không có bánh để ăn, phải nhặt lại chiếc bánh mà cậu bé kia đã vứt bỏ. Từ đó ta nhận được thông điệp rằng mình còn hạnh phúc và may mắn hơn rất nhiều người khác nên hãy quý trọng cuộc sống của mình hoặc nếu có lòng nhân hậu thì hãy sẻ chia “chiếc bánh ấy” cho những người đang cần nó chứ đừng như cậu bé thẳng tay vứt bỏ “chiếc bánh”. Tình yêu thương không cần thể hiện qua một cái gì đó lớn lao. Tình yêu thương có thể là thầm lặng. Tình yêu thương thể hiện qua những điều nhỏ nhặt và tầm thường nhất trong cuộc sống như hai anh em nhường nhau một mẩu bánh trong câu chuyện “Anh Hai” hay là một bàn tay nâng đỡ khi thấy người khác gặp hoạn nạn khó khăn. Tình anh em cũng thế, không cần thể hiện ra cho mọi người thấy, chỉ cần trong tim mỗi người đều có ngọn lửa yêu thương thì có thể sưởi ấm khắp cả thế gian.
Nhân vật "tôi" trong đoạn trích là một học sinh lớp chín chăm chỉ, có nghị lực vượt qua khó khăn trong học tập. Dù trí nhớ không tốt, "tôi" vẫn kiên trì học bài, thức khuya dậy sớm, cố gắng học gấp đôi những bạn khác. Mặc dù phải ăn món bí đỏ mỗi ngày theo lời mẹ, "tôi" vẫn không tỏ ra buồn bã mà tìm cách an ủi mẹ bằng những lời lạc quan. Mối quan hệ với mẹ thể hiện sự lo lắng và yêu thương vô điều kiện, dù mẹ không nói ra, nhưng ánh mắt và lời nói của bà khiến "tôi" cảm nhận được tình cảm sâu sắc đó. "Tôi" cũng có sự tự nhận thức rõ ràng về bản thân, không bi quan dù có lúc cảm thấy mệt mỏi. Sau khi vượt qua kỳ thi và đạt thành tích khá, "tôi" cảm thấy tự hào và vui mừng, không chỉ vì kết quả học tập mà còn vì đã vượt qua được những thử thách, trong đó có cả những tô canh bí đỏ mà mẹ đã khéo léo chuẩn bị. Cảnh cuối cùng với việc "tôi" tạm biệt trái bí đỏ cuối cùng là sự kết thúc nhẹ nhàng, hài hước nhưng cũng rất sâu sắc, thể hiện sự trưởng thành và cảm ơn những khó khăn đã qua trong suốt quá trình học tập.
Sau khi đọc xong bài thơ về mẹ, lòng em dâng trào những cảm xúc khó tả. Bài thơ đã khơi gợi trong em tình yêu và sự biết ơn vô tận đối với mẹ, người đã hy sinh và yêu thương chúng ta không điều kiện.
Hình ảnh mẹ hiện lên trong từng câu thơ, từ ánh mắt dịu dàng, đôi tay chai sạn vì công việc vất vả, đến những đêm không ngủ để chăm sóc cho gia đình. Em cảm nhận được sự vĩ đại và tấm lòng bao dung của mẹ qua từng dòng chữ. Mỗi lần đọc lại bài thơ, em lại thấy mình nhỏ bé trước những gì mẹ đã làm và hy sinh cho chúng ta.
Bài thơ không chỉ làm em nhớ đến những kỷ niệm đẹp đẽ về mẹ mà còn nhắc nhở em phải biết trân trọng và yêu thương mẹ hơn. Những công lao và tình cảm của mẹ là vô giá, không gì có thể đong đếm được.
Em tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng học tập và rèn luyện để không phụ lòng mẹ, luôn là niềm tự hào của mẹ. Bài thơ là một lời nhắc nhở quý báu về tình mẹ thiêng liêng và vĩnh cửu, khiến em càng yêu thương và trân quý mẹ hơn bao giờ hết.
Chép hơi bị khổ đấy.
Trong tác phẩm "Lão Hạc", nhân vật lão Hạc là một hình ảnh điển hình của người nông dân nghèo trong xã hội phong kiến, đầy khổ cực và hi sinh. Lão Hạc là một người cha tần tảo, yêu thương con trai hết lòng, nhưng khi con trai mất đi, lão phải đối mặt với cuộc sống cô đơn, nghèo khổ. Dù cuộc sống khốn khó, lão vẫn giữ phẩm giá và lòng tự trọng cao. Khi không thể nuôi nổi con chó Cái, món quà cuối cùng của người con trai, lão đã chọn cách tự kết thúc cuộc đời để không trở thành gánh nặng cho người khác. Qua nhân vật lão Hạc, Nam Cao đã khắc họa một con người đáng kính, hi sinh cho người thân, nhưng cũng đầy bi kịch vì hoàn cảnh nghèo khó. Lão Hạc không chỉ là hình mẫu của tình thương cha con mà còn là hình ảnh của những người nông dân chịu đựng nỗi đau của xã hội, khắc họa rõ nét sự vô vọng và bi thảm trong cuộc sống của họ.
cái này hc ở lp6 r mà b, kể cả ở tiểu hc cx hc r
Văn xuôi là một hình thức hoặc kỹ thuật của ngôn ngữ thể hiện một dòng chảy tự nhiên của lời nói và cấu trúc ngữ pháp. Tiểu thuyết, sách giáo khoa và bài báo là tất cả các ví dụ về văn xuôi