Câu 1: Các nhóm đất chính trên trái đất:
- Vùng đất băng tuyết phủ quanh năm
- Đất đài nguyên
- Đất Pốt dôn
- Đất nâu, xám rừng, đất rừng lá rộng ôn đới
- Đất đỏ nâu rừng và cây bụi lá cứng
- Đất đỏ vàng cận nhiệt ẩm
- Đất xám hoang mạc và bán hoang mạc
- Đất đỏ, nâu đỏ, xa van
- Đất đỏ vàng nhiệt đới
- Đất phù sa
- Phạm vi một số loại đất:
+ Đất đài nguyên: phí Bắc Ca-na-đa, Bắc Liên bang Nga, phía Bắc Âu.
+ Đất pốt dôn: Ca-na-đa, Liên bang Nga, Bắc Âu
+ Đất đen thảo nguyên ôn đới: Trung tâm Hoa Kì, Đông Âu, phía Nam Liên bang Nga, phía nam của Nam Mĩ.
+ Đất đỏ vàng nhiệt đới: Nam Mĩ, Trung và Nam Phi, Nam Á, Đông Nam Á, Tây Bắc Ôxtrây-li-a
+ Đất xám hoang mạc và bán hoang mạc: Tây Hoa kì, phía Tây Nam của Nam Mĩ, Bắc Phi, Tây Á, Tây Nam Á, phía Tây Trung Quốc, phía Tây và Nam của Ỗxtrây-li-a,...
Câu 2: - Các thảm thực vật chính từ cực về Xích đạo: Hoang mạc cực- Đài nguyên - Rừng lá kim - Rừng lá rộng, hỗn hợp- Rừng cận nhiệt ẩm- Rừng và cây bụi lá cứng- Thảo nguyên ôn đới- Hoang mạc và bán hoang mạc - Thực vật núi cao- Rừng nhiệt đới- Xavan và rừng thưa.
- Phạm vi phân bố của các thảm thực vật
+ Rừng lá kim: Ca-na-đa, Liên bang Nga, Bắc Âu.
+ Thảo nguyên ôn đới: Trung tâm Hoa Kỳ, Đông Âu, phía Nam Liên bang Nga. phía Nam của Nam Mĩ.
+ Rừng nhiệt đới: Nam Mĩ, Trung và Nam Phi, nam á, Đông Nam Á, Tây Bắc Ô-xtrây-li-a,...
a. Liệt kê các sự vật gắn bó với môi trường sống và đồng loại:
Trong thế giới tự nhiên:
Con ong: Yêu hoa
Con cá: Yêu nước
Con chim: Yêu trời
Trong xã hội loài người:
Con người: Yêu đồng chí, yêu người anh em
b. Tình cảm của tác giả thể hiện:
Qua đoạn văn, tác giả thể hiện một tình yêu sâu sắc đối với cuộc sống, với thiên nhiên và với con người. Tác giả muốn khẳng định rằng:
Mọi sinh vật đều có những mối quan hệ gắn kết: Mỗi loài đều có những yêu thương riêng, đều tìm kiếm và gắn bó với những điều phù hợp với bản năng của mình.
Con người không thể sống cô độc: Con người cần có tình yêu thương, sự sẻ chia và gắn kết với đồng loại.
Sự đoàn kết tạo nên sức mạnh: Câu thơ "Một ngôi sao chẳng sáng đêm, Một thân lúa chín chẳng nên mùa vàng" nhấn mạnh tầm quan trọng của sự đoàn kết. Khi chúng ta cùng nhau chung tay, chúng ta sẽ tạo nên những điều lớn lao hơn.
Mỗi cá nhân đều có giá trị: Dù là một ngôi sao nhỏ hay một hạt lúa, mỗi cá nhân đều đóng góp vào sự hoàn thiện của cả một hệ thống.
Tóm lại:
Tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình yêu thương, sự gắn kết và tầm quan trọng của cộng đồng. Ông muốn khẳng định rằng, mỗi cá nhân đều có vai trò quan trọng trong cuộc sống và chúng ta cần sống vì nhau, yêu thương nhau để tạo nên một thế giới tốt đẹp hơn.
Bạn có muốn phân tích sâu hơn về một chi tiết nào đó trong đoạn văn không?