Bà hơn cháu 60 tuổi. Biết tuổi cháu bằng 1/4 tuổi bà. Tính của mỗi người
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Khổ 1: Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bắc ốm
Lòng anh cứ bề bộn
Vì bác vẫn thức hoài
TD:
+Bộc lộ cảm xúc lo lắng của người chiến sĩ khi thấy Bác không ngủ
Khổ 2: Bác vẫn ngồi đinh ninh
Chòm râu im phăng phắc
TD:
+Thể hiện tình yêu thương của Bác đối với những người chiến sĩ .
+Miêu tả hình ảnh của Bác đang ngồi bên đống lửa trong sự tĩnh lặng.
+Cho người đọc thấy được như Bác đang ngồi với dáng vẻ tâm tư để suy nghĩ về một việc gì đó.
Sáng sớm, làng quê em yên tĩnh một cách lạ kỳ. Ông mặt trời vừa mới nhô lên, chiếu những tia nắng ấm áp; cây cối cũng thức dậy đón chào ngày mới. Và ở đâu đó là tiếng thì thầm của các chú chim sẽ mới tỉnh dậy chuẩn bị đi tìm thức ăn. Mọi người thì ra đồng làm việc từ rất sớm để thu hoạch thành quả lao động, ai trông cũng đẹp đẽ cả. Bởi thế, dù thành phố có nhiều thứ nhộn nhịp, vui vẻ như thế nào, với em cũng chẳng bằng quê của mình. Quê hương vừa là nơi ý nghĩa, là nơi em được sinh ra, là nơi nuôi nấng lên những kỷ niệm thơ bé của em, rộng hơn là của một con người.
Nhân hóa:
Ông mặt trời vừa mới nhô lên, chiếu những tia nắng ấm áp; cây cối cũng thức dậy đón chào ngày mới.
So sánh:
Bởi thế, dù thành phố có nhiều thứ nhộn nhịp, vui vẻ như thế nào, với em cũng chẳng bằng quê của mình.
BPTT: Điệp ngữ
Tác dụng: Giúp cho đoạn thơ trở nên giàu hình ảnh, tăng sức gợi hình gợi cảm
Cho thấy ước mong gắn bó với Bác của tác giả. Tác giả mong muốn biến thành loài hoa, loài chim, cây tre để có thể ngày ngày nhìn thấy Bác. Ngoài ra ''cây tre'' còn tượng trưng cho người dân VN: giản dị, trung hiếu và kiên cường.
Trời ơi lần sau chụp thì chụp dọc em nhé
4.
a, BPTT: Ẩn dụ
Tác dụng: Giúp cho câu thơ thêm trang trọng, giàu sức gợi.
Cho thấy niềm xúc động của tác giả khi nhắc đến Bác. Tuy Bác còn mãi trong tim người dân VN nhưng chúng ta không thể có Bác lần thứ hai.
b, BPTT: Điệp ngữ
Tác dụng: Giúp cho đoạn thơ trở nên giàu hình ảnh, tăng sức gợi hình gợi cảm
Cho thấy ước mong gắn bó với Bác của tác giả. Tác giả mong muốn biến thành loài hoa, loài chim, cây tre để có thể ngày ngày nhìn thấy Bác.
Mở đoạn:
Dẫn dắt, giới thiệu vào câu chuyện Thạch Sanh Lý Thông
Thân đoạn:
Bàn luận, phân tích:
Nội dung câu chuyện đó
Chi tiết em thấy thích và nổi bật về hành động của Thạch Sanh. Qua đó đưa ra suy nghĩ của mình về nhân vật này (tốt bụng, thật thà lương thiện, là một người tốt, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khó khắn nhưng quá tin người)
Nêu cảm nghĩ của mình về người tốt như Thạch Sanh
Vd: những những người như vậy sẽ luôn có hạnh phúc, kết quả tốt đẹp.
Liên hệ đến thực tế, xã hội ngày nay
Vd: liệu cuộc sống ngày nay còn những người tốt bụng?.
=> Có thể có hoặc không, dẫn chứng là người tốt như Thạch Sanh thì .... , còn người xấu như Lý thông thì ...
Kết luận:
Qua đó, ta thấy Thạch Sanh là người có nhiều đức tính tốt đẹp, là tấm gương sáng để chúng ta nói theo.
Kết đoạn:
Tổng kết, khẳng định lại vấn đề.
(Phần cụm danh từ và cụm động từ tự nghĩ ở phần kể về thạch sanh hoặc liên hệ thực tế).
Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời
TD:
+Làm câu văn thêm sinh động ,tăng sức gợi hình gợi cảm
+Tác giả đã cho thấy được tình yêu thương bao la ,rộng lớn của người mẹ đối với người con
+Mẹ là người luôn sẵn sàng hi sinh tất cả vì người con yêu dấu của mình.
bạn là tvm đúng không? vậy thì nếu mà bạn lấy bài ở web nào thì ghi tham khảo vào nha
https://olm.vn/hoi-dap/detail/215335941031.html
Trong văn bản "Sống chết mặc bay", Tác giả Phạm Duy Tốn đã sử dụng thành công biện pháp nghệ thuật tương phản. Vì sao người ta lại nói, lại nhận xét như vậy?. Đó là vì biện pháp nghệ thuật đó là điểm cốt yếu làm cho "Sống chết mặc bay" trở nên truyền cảm đến người đọc một cách thuần thục, sâu nghĩa. Luôn luôn là vậy, cái gì khi đem ra so sánh trái ngược với nhau luôn là điểm nổi bật, điểm khiến người ta phải quan tâm bàn luận và suy nghĩ. Khi nhà văn khắc họa lên hai khung cảnh, hoàn cảnh đối lập nhau của hai tầng lớp khác nhau. Một cảnh thì là mặt người dân khốn khổ, gần như là kiệt sức giữ kênh chống lại cơn bão - cơn lũ đang muốn cuốn đi mạng sống của họ theo dòng nước. Một cảnh thì là hình ảnh "ông quan phụ mẫu" thảnh thơi, thoải mái ngồi xơi trà, ăn uống và chơi bài bạc một cách ung dung. Đường đường là quan phụ mẫu, ấy mà sao có thể không quan tâm đến mạng sống người dân đang bị đe dọa ngoài kia?. Thật khiến người ta căm phẫn!. Đã thế, khi tên lính báo rằng đê vỡ rồi, ngài lại nói mặc kệ - kệ đi cái mạng sống nhỏ bé của những con người lao động làm ra hạt vàng, hạt học. Bới nói, Phạm Duy Tốn sử dụng thành công biện pháp nghệ thuật tương phản là vậy, chính sự so sánh giữa hai hoàn cảnh trái ngược nhau mà có liên quan đến nhau đã truyền được cảm xúc cho người đọc. Người đọc - em đã phải cảm thấy tức giận với tên quan phụ mẫu kia, đó không phải là quan phụ mẫu nữa; đó là tên cầm thú thân làm quan "phụ mẫu" mà chẳng lo cho dân.
Chú thích:
2 từ láy: thảnh thơi, ung dung
1 đại từ: Người đọc
Bài 1:
Cụm động từ: ăn uống điều độ, làm việc có chừng mực, chóng lớn lắm, cứng dần, co cẳng lên, đạp phanh phách, gãy rạp, vừa lia qua, vũ lên, đã nghe
Phân tích cấu tạo:
ăn uống điều độ:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: ăn uống
Phụ sau: điều độ
làm việc có chừng mực
Phụ trước: không có
Thành phần chính: làm việc
Phụ sau: có chừng mực
chóng lớn lắm:
Phụ trước: chóng
Thành phần chính: lớn
Phụ sau: lắm
cứng dần:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: cứng
Phụ sau: dần
co cẳng lên:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: co cẳng
Phụ sau: lên
đạp phanh phách:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: đạp
Phụ sau: phanh phách
gãy rạp:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: gãy
Phụ sau: rạp
vừa lia qua:
Phụ trước: vừa:
Thành phần chính: lia
Phụ sau: qua
vũ lên:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: vũ
Phụ sau: lên
đã nghe:
Phụ trước: đã
Thành phần chính: nghe
Phụ sau: không có
Bài 2:
Cụm động từ: lớn nhanh, ăn mấy, đã căng đứt chỉ, đành phải chạy nhờ, đều vui lòng gom góp, cũng mong.
Phân tích cấu tạo:
lớn nhanh:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: lớn
Phụ sau: nhanh
ăn mấy
Phụ trước: không có
Thành phần chính: ăn
Phụ sau: mấy
đã căng đứt chỉ
Phụ trước: đã
Thành phần chính: căng
Phụ sau: đứt chỉ
đành phải chạy nhờ:
Phụ trước: đành phải
Thành phần chính: chạy
đều vui lòng gom góp:
Phụ trước: đều
Thành phần chính: vui lòng gom góp
Phụ sau: không có
cũng mong:
Phụ trước: cũng
Thành phần chính: mong
Phụ sau: không có.
Lên mạng lấy bài đọc:
“... Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực nên tôi chóng lớn lắm. Chẳng bao lâu, tôi đã trở thành một chàng dế thanh niên cường tráng. Đôi càng tôi mẫm bóng. Những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và nhọn hoắt. Thỉnh thoảng, muốn thử sự lợi hại của những chiếc vuốt, tôi co cẳng lên, đạp phanh phách vào các ngọn cỏ. Những ngọn cỏ gãy rạp, y như có nhát dao vừa lia qua. Đôi cánh tôi, trước kia ngắn hủn hoẳn bây giờ thành cái áo dài kín xuống tận chấm đuôi. Mỗi khi tôi vũ lên, đã nghe tiếng phành phạch giòn giã. Lúc tôi đi bách bộ thì cả người tôi rung rinh một màu nâu bóng mỡ soi gương được và rất ưa nhìn. Hai cái răng đen nhánh lúc nào cũng nhai ngoàm ngoạp như hai lưỡi liềm máy làm việc. Sợi râu tôi dài và uốn cong một vẻ rất đỗi hùng dũng. Tôi lấy làm hãnh diện với bà con vì cặp râu ấy lắm. Cứ chốc chốc tôi lại trịnh trọng và khoan thai đưa cả hai chân lên vuốt râu….”
-ăn uống điều độ
-làm việc có chừng mực
-co cẳng lên
-đạp phanh phách vào các ngọn cỏ
-đi bách bộ
- nhai ngoàm ngoạp
-đưa cả hai chân lên vuốt râu
“Càng lạ hơn nữa, từ sau hôm gặp sứ giả, chú bé lớn nhanh như thổi. Cơm ăn mấy cũng không no, áo mặc xong đã căng đứt chỉ. Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôi con, đành phải chạy nhờ bà con, làng xóm. Bà con đều vui lòng gom góp gạo nuôi chú bé, vì ai cũng mong chú bé giết giặc, cứu nước."
-lớn nhanh như thổi
- ăn mấy cũng không no
- mặc xong đã căng đứt chỉ
-chạy nhờ bà con
-gom góp gạo
-nuôi chú bé
-giết giặc
-cứu nước
In đậm:Phần trước
In nghiêng:Phần trung tâm
In thường:Phần sau
Hiệu số phần bằng nhau :
`4-1=3(phần)`
Tuổi của bà là :
`60 : 3 xx 4 = 80(tuổi)`
Tuổi của cháu là :
`80 -60=20(tuổi)`
Đ/s...
bà 80 tuổi , cháu 20 tuổi