Khi đánh giá về thơ Xuân Quỳnh, có người đã nhận định:
“Xuân Quỳnh khai thác cảm xúc từ những điều gần gũi, bình dị, những kỷ niệm của chính mình để từ đó góp phần vào tình cản chung của thời đại.”
Bằng cảm nhận qua bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh, em hãy làm sáng tỏ nhận định trên.
Nhận định "Xuân Quỳnh khai thác cảm xúc từ những điều gần gũi, bình dị, những kỷ niệm của chính mình để từ đó góp phần vào tình cảm 1 chung của thời đại" hoàn toàn đúng đắn khi nhìn vào "Tiếng gà trưa". Bài thơ bắt nguồn từ âm thanh quen thuộc của làng quê, khơi gợi kỷ niệm tuổi thơ và tình cảm gia đình ấm áp qua hình ảnh người bà tần tảo, đàn gà cục tác, quả trứng hồng. Ngôn ngữ giản dị, mộc mạc làm cho bài thơ dễ dàng chạm đến trái tim người đọc. "Tiếng gà trưa" không chỉ là kỷ niệm cá nhân của Xuân Quỳnh mà còn là kỷ niệm chung của nhiều người Việt Nam, gợi lên tình yêu quê hương, đất nước. Trong bối cảnh kháng chiến chống Mỹ, bài thơ khơi dậy tinh thần yêu nước, lòng tự hào dân tộc, nhắc nhở về giá trị truyền thống và tình cảm gia đình. Qua đó, "Tiếng gà trưa" minh chứng cho tài năng của Xuân Quỳnh trong việc biến những điều bình dị thành những vần thơ lay động lòng người, góp phần làm phong phú thêm nền thơ ca Việt Nam.
Bài thơ "Tiếng gà trưa" của Xuân Quỳnh đã khai thác từ những hình ảnh rất đỗi thân thuộc, bình dị trong cuộc sống: tiếng gà cục tác, những kỷ niệm tuổi thơ nơi làng quê. Tiếng gà không chỉ là âm thanh thường ngày mà còn trở thành biểu tượng của ký ức, của sự ấm áp gia đình, và của tình yêu thương quê hương.
Xuân Quỳnh không dùng những từ ngữ hoa mỹ mà sử dụng những chi tiết đời thường, gần gũi. Qua đó, bà tạo nên một không gian cảm xúc chân thật mà ai đọc cũng cảm thấy đồng điệu. Hình ảnh bà ngoại chăm sóc đàn gà, những con gà con "lông vàng như nắng" không chỉ gợi lại ký ức tuổi thơ của riêng nhà thơ, mà còn khơi gợi những ký ức chung của bao thế hệ người Việt Nam.
Đặc biệt, từ những điều bình dị ấy, Xuân Quỳnh đã kết nối với tình cảm lớn lao của thời đại – tình yêu đất nước. Tiếng gà gợi nhớ quê hương, làm vững bền thêm ý chí chiến đấu và bảo vệ tổ quốc, khi hình ảnh quê nhà trở thành động lực tinh thần. Như vậy, thơ Xuân Quỳnh không chỉ phản ánh cảm xúc cá nhân, mà còn hòa mình vào dòng chảy tình cảm chung của dân tộc, tạo nên giá trị nhân văn sâu sắc.
Từ bài thơ "Tiếng gà trưa", chúng ta càng hiểu rõ hơn cách Xuân Quỳnh khai thác cảm xúc từ những điều giản dị, riêng tư để làm bật lên tình cảm lớn lao và sức sống thời đại. Một sự kết nối tuyệt vời giữa cái "tôi" và cái "chúng ta."