"Sau trận bão...muôn thuở biển đông từ đoạn văn trên viết một đoạn văn khoảng 6-7 dòng thể hiện tình cảm của em đối với quê hương đất nước . Em sẽ làm gì để quê hương ngày càng đẹp hơn.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1,Lượm nhận bức thư thượng khẩn từ tay anh cán bộ rồi xin phép ra về. Ngoài mặt trận súng nổ vang trời, máy bay địch rè rè lượn trên bầu trời. Giữa trưa, đường làng vắng vẻ. Lúa trên đồng xanh mướt, đã bắt đầu trổ bông. Thấp thoáng trên cánh đồng xanh bạt ngàn tít tận chân trời là chiếc ca lô trắng của Lượm. Em băng qua đường, lội qua những cánh đồng đưa lá thư tới tay chỉ huy. Thế nhưng, bất ngờ một quả bom từ máy bay địch thả xuống. Đùng! Lượm ngã xuống. Chiếc ca lô văng ra xa. Khuôn mặt em lấm lem bùn đất, bộ quần áo nhuốm sắc đỏ tươi của máu. Đôi tay em nắm chặt bông lúa non còn thơm mùi sữa. Đôi mắt từ từ nhắm lại....Thôi rồi, Lượm ơi!
2,
Đêm đã về khuya rồi. Ngoài trời gió lồng lộng thổi. Không còn tiếng chim kêu lích chích trong tán cây. Cảnh rừng Việt Bắc âm u, tĩnh mịch quá!
Chẳng biết vì sao, tôi không ngủ được. Tôi suy nghĩ cho trận chiến nay mai, chiến dịch Điện Biên Phủ. Đang nghĩ ngợi mông lung thì tôi nghe có tiếng sột soạt rất khẽ. Tôi nhổm dậy. Là Bác ư? Khuya rồi, sao Người chưa ngủ nhỉ?
Bác ngồi yên lặng bên cạnh bếp lửa hồng, vẻ mặt của Bác trầm ngâm như đang suy nghĩ việc gì đó. Ngoài mái lều tranh cũ nát, mưa rơi lâm thâm, dai dẳng. Tôi ngước mắt nhìn Bác, càng nhìn, tôi càng thấy thương Bác hơn. Bác như một người cha vậy. Người cha ấy đang nhóm lửa cho tôi và đồng đội nằm ấm.
Sau đó, Bác đi dém chăn cho chúng tôi: Từng người một. Như sợ các anh em giật mình, Bác nhón chân nhẹ nhàng, thật nhẹ. Bóng Bác ánh lên trước ngọn lửa, cao lồng lộng, bao trùm cả cán lều. Tôi có cảm giác mơ màng cái bóng của Bác như làm chúng tôi ấm áp hơn cả ngọn lửa hồng đang cháy hừng hực kia.
Thổn thức nỗi lòng, tôi thầm thì hỏi:
- Bác ơi, Bác chưa ngủ ạ? Bác có thấy lạnh không?
Bác nhìn tôi, mỉm cười rồi trả lời bằng một giọng ấm áp:
- Ừ, Bác chưa ngủ đâu. Chú cứ ngủ cho đẫy giấc, để mai còn đi đánh giặc nữa chứ!
Vâng lời Bác, tôi nhắm mắt, nhưng vẫn bồn chồn. Tôi nằm mà vẫn lo Bác ốm, lòng tôi cứ bộn bề. Chiến dịch còn dài lắm! Rừng Việt Bắc lắm dốc, lắm ụ. Nếu Bác cứ không ngủ suốt thế này, thì Bác lấy sức đâu để mà đi? Thế rồi tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Lần thứ ba tôi thức giấc thì đã canh tư. Nhìn thấy Bác vẫn đang ngồi, tôi hoảng hốt, giật thót mình. Bác vẫn chưa ngủ ư? Trời sắp sáng rồi!!! Tôi vội vã:
- Bác ơi, trời sắp sáng rồi, Bác hãy ngủ để sáng mai có sức mà đi!
Vẫn bằng giọng dịu dàng, Bác nói với tôi:
- Chú cứ ngủ đi, còn Bác thức thì cứ mặc Bác. Bác không ngủ được đâu! Bác đang nghĩ về đoàn dân công, trời mưa như thế này, chắc họ lạnh lắm. Bác chỉ mong trời sáng cho nhanh thôi. Không biết các cô chú ấy có sao không?
Tôi chợt hiểu ra, Bác thức vì chuyện ấy. Bác không chỉ chăm lo cho chúng tôi mà còn lo lắng cho cả những người ở xa chưa hề được gặp Bác. Tấm lòng của Bác thật cao cả. Lòng tôi vui sướng tràn trề và tôi quyết định thức luôn cùng với Bác.
Đêm nay, Bác không ngủ vì Bác là người luôn lo cho mọi người hơn bản thân. Bác là người Cha già của nhân dân Việt Nam - Vì Bác là Hồ Chí Minh.
bạn tham khảo nha :
Trước vườn nhà em có nhiều cây cảnh được trồng trong chậu bằng sứ rất xinh xắn. Nhưng em thích nhất là cây táo đỏ.
Cây táo đỏ được trồng từ năm năm trước. Thân cây to bằng cái cột nhà, vỏ màu nâu đậm, sần sùi. Cành lá xum xuê nẵng trĩu những quả ngọt, che kín một góc vườn. Nhìn từ xa, cây táo có dáng một cây cổ thụ đang tuổi mới lớn. Quan sát kĩ hơn em thấy cây giống như một anh tràng lực lưỡng cao gần hai mét. Lá cây đủ ba loại màu xanh nhạt, xanh đậm, vàng. Cây được bảo vệ bởi gai nhọn. Những chiếc gai bé xíu. Quả táo có màu xanh, khi chín sẽ có màu đỏ.
Em rất thích cây táo đỏ nhà mình, em sẽ luôn chăm sóc để cây ngày một cao lớn và nhiều quả ngọt ngon hơn.
Cái gốc cây tuy già nhưng nó vẫn tỏ rõ uy lực của mình khi nâng đỡ được cho cả những cành cây cao lớn phía trên kia. Từ gốc cây, những nhánh cây đâm lên tua tủa. Cành nào cũng chi chít lá. Vào mùa xuân đến, cây táo bắt đầu ra những nụ hoa đầu tiên. Trên cái nền xanh của lá cây, những bông hoa trắng trông nổi bật hơn hẳn. Những bông hoa trắng tinh khôi như đang gọi mùa xuân về cùng với biết bao nhiêu đợi mong. Nhìn những bông hoa khoe sắc, em lại mong nhanh đến ngày táo đậu quả.
Chỉ một thời gian ngắn sau thì cây táo cũng đã bắt đầu kết trái. Những quả táo non mới nở nhìn bé xíu chỉ như những hạt đỗ xanh thôi. Chúng mọc chen chúc nhau và chi chít ở khắp các cành. Chưa bao giờ em được nhìn thấy một cây táo nào lại sai quả đến vậy. Có lẽ vì hàng ngày bà em vẫn chăm sóc cho nó thật tốt. Không phụ công bà và không phụ lòng mong mỏi của mọi người trong gia đình em nên năm nào cây táo cũng sai quả như thế.
Mỗi sáng em ra thăm vườn đều thấy những chú chim nhỏ đang đầu trên cành cây. Mọi người đừng nghĩ là chúng đang mổ quả táo nhé. Thực ra, đó là những chú chim sâu đang bắt sâu để bảo vệ quả táo đấy. Đứng ở dưới gốc nhìn lên, em có thể nhìn rõ những chiếc lá bị sâu ăn. Vì vậy mà khi nhìn thấy chim, em đều cố gắng không tạo ra tiếng động nếu không chim sợ sẽ bỏ đi mất.
Mỗi ngày, quả táo lại lớn dần thêm một chút. Những ngày tết gần kề cũng là thời điểm mà táo bắt đầu có thể thu hoạch được. Nếu mọi người ra chợ sẽ thấy la liệt những hàng táo ta. Táo ta không to quả như táo tàu nhưng ăn cũng rất ngon. Táo ta có hai loại là táo chua và táo ngọt. Cây táo nhà bà em thuộc loại cây táo chua. Khi ăn, em thường chấm táo với súp mì tôm. Chao ôi! Chỉ nghĩ đến thôi là đã thấy rất thèm rồid
Trên bàn học của em có một chiếc đồng hồ báo thức rất dễ thương. Đó là món quà mẹ tặng em vào sinh nhật năm ngoái.
Đó là chiếc đồng hồ có hình tròn, to như bàn tay của bố. Em không rõ nó được làm từ chất liệu gì nhưng rất nhẹ và chắc chắn. Toàn bộ chiếc đồng hồ được làm mô phỏng như mặt chú mèo máy Doraemon, với tông màu xanh biển làm chủ đạo. Phần mặt số chính là khuôn mặt của chú mèo máy. Ở phần nền, vẽ hình đôi mắt, cái miệng và chùm râu của chú, với tạo hình đang nháy mắt siêu đáng yêu. Ở viền của mặt kính, là các số từ một đến mười hai xếp thành vòng tròn. Lấy chiếc mũi đỏ của chú mèo máy làm trục, ba cái kim của đồng hồ được lắp vào. Kim giờ ngắn và béo mập màu vàng, kim giây nhỏ và màu đen, còn kim phút dài hơn kim giây một chút có màu xanh lá. Phía sau đồng hồ có một cái hộc nhỏ dùng để lắp pin, có nắp đậy rất tiện lợi.
Chiếc đồng hồ này tuy nhỏ nhưng rất tiện dụng. Nó giúp em thấy được thời gian để sắp xếp các hoạt động trong ngày. Nó còn đánh thức em mỗi sáng để kịp đến lớp. Không những thế, chiếc đồng hồ còn là một vật trang trí siêu đáng yêu cho góc học tập của em.
Em yêu thích chiếc đồng hồ của mình lắm. Mỗi ngày, em siêng năng lau chùi cẩn thận và sử dụng nó một cách nhẹ nhàng. Để chiếc đồng hồ có thể đồng hành cùng em thật lâu, thật lâu.
câu 1 : bún ?
câu 2 : cả đàn voi
câu 3: đừng tưởng tượng nữa
BÀ ẤY ĂN THỊT NƯỚNG 3CON VOI LẤY THUYỀN CHẠY NHANH XONG RỒI.
vì những câu tục ngữ là lời dạy dành cho tất cả mọi người, không cố định chủ ngữ
Trong thế giới các loại cây, bất kì một cây nào cũng có những vẻ đẹp riêng, đem lại những lợi ích to lớn cho con người. Nhưng có lẽ đối với em, cây bàng chính là loại cây mà em yêu thích nhất.
Tuổi thơ trong em là những năm tháng gắn bó bên bà ngoại và bên vườn cây lúc nào cũng trĩu quả của bà. Trong khu vườn nhỏ đó, có rất nhiều cây ăn quả như ổi, khế, nhãn và các loại rau do bà trồng. Nhưng em lại có tình cảm đặc biệt nhất với cây bàng. Cũng bởi vì nó đã gợi ra trong em những kỉ niệm về bà ngoại - người em yêu thương nhất trong cuộc sống này. Cây bàng nằm trước lối đi vào bên trong khu vườn. Mỗi lần nghỉ hè, bố mẹ đều cho em về thăm bà ngoại và ở lại với bà hết ba tháng hè. Hằng ngày, hai bà cháu lại mang ghế ngồi dưới gốc cây bàng. Có khi hai bà cháu ngồi nhặt rau, có khi em nhổ tóc trắng cho bà. Nhưng em thích nhất là khi được bà kể cho nghe những câu chuyện cổ tích. Những lúc như vậy, em vừa lắng nghe tiếng bà kể chuyện vừa ngước nhìn lên để ngắm nhìn cây bàng thật kỹ.
Bà ngoại bảo cây bàng này đã được trông từ khi bà còn rất nhỏ. Cho đến bây giờ thì có lẽ nó đã sống được hàng chục năm. Nếu tính về tuổi tác, có lẽ em phải gọi cây bàng là một cụ già. Nhưng nhìn bề ngoài cây không hề có dáng vẻ yếu ớt. Thân cây bàng khá to, có lẽ phải đến vòng tay của hai người lớn mới ôm hết. Những lớp vỏ xù xì có màu nâu bao bọc lấy thân cây như một lớp bảo vệ mà thiên nhiên đã dành cho các loại thực vật. Ở phía dưới, những chùm rễ cây to tướng nổi trên mặt đất. Nhưng đó không phải là do cây đã chết, mà là những chiếc rễ cây ấy sau nhiều năm đã phát triển mạnh mẽ đến nỗi vượt lên cả mặt đất. Những chiếc rễ cây với nhiều hình thù khác nhau đã trở thành một điểm dừng chân ngồi nghỉ của nhóm bạn của em vào mỗi trưa hè nóng bức. Tán cây to và rộng. Nó giống như một chiếc ô khổng lồ che mưa, che nắng cho con người vậy. Thật tuyệt vời mỗi khi ngồi dưới gốc cây bàng nhìn lên thấy được màu xanh tươi mát của những tán lá. Còn tuyệt vời hơn là những trưa hè đầy nắng, từng ánh nắng vàng xuyên qua những tán cây chiếu xuống mặt đất đã tạo ra một khung cảnh tuyệt đẹp, giống như mặt đất đang nở hoa vậy. Vậy đó, nếu nhìn hình dáng của cây bàng có ai nghĩ rằng nó đã hàng chục năm tuổi?
Đẹp nhất là mỗi khi hè về, cây bàng ra hoa. Những bông hoa nhỏ li ti có hình ngôi sao. Hoa bàng có màu trắng ngà. Hương thơm dịu nhẹ. Hương hoa bàng kết hợp cùng với hương thơm của các loài hoa khác trong khu vườn tạo ra một bầu không khí thật dễ chịu. Khi hoa bàng rụng, sân nhà bà ngoại giống như một tấm thảm trắng trông thật đẹp khiến em cảm thấy rất thích thú. Cây bàng tuy là thuộc nhóm cây cảnh nhưng cũng có quả. Quả bàng có màu xanh, hình thoi và khá nhỏ. Khi chín, quả cũng ngả sang màu vàng và cũng có mùi thơm nhưng tiếc là không ăn được. Em cùng nhóm bạn trong xóm thường nhặt những quả bàng đã rụng xuống sân để chơi nấu ăn, chơi đồ hàng. Đó quả thật là những trò chơi hấp dẫn của mỗi đứa trẻ khi được về quê chơi.
Cây bàng cũng đem lại rất nhiều lợi ích cho con người. Không chỉ là đem lại bóng mát vào những ngày hè nắng nóng. Thân cây bàng đã trở thành nhà của rất nhiều những chú chim nhỏ. Những tiếng chim kêu ríu rít khiến cho không gian làng quê thêm nhộn nhịp, vui tươi hơn. Quan trọng nhất là đối với những đứa trẻ như chúng em, cây bàng giống như một người bạn gắn bó và thân thiết vậy. Chắc hẳn sân trường nào mà không có sự có mặt của loài cây ấy. Cùng với cây phượng vĩ, cây bằng lăng thì cây bàng cũng gắn bó không kém phần thân thiết với mỗi cô cậu học trò. Lá bàng ép trong trang vở như một món đồ kỉ niệm của tuổi học trò. Quả bàng trong những giờ ra chơi là vũ khí đắc lực để những cậu học trò nghịch ngợm “chiến đấu” với nhau. Còn riêng em, nó chính là người bạn đã cất giữ thật nhiều kỉ niệm của em về bà ngoại. Những kỉ niệm rất đỗi thân thương. Tuy bà đã không còn nữa, nhưng mỗi lần về quê nhìn thấy cây bàng là em lại nhớ đến hình ảnh hiền từ của bà khi quạt cho em ngủ, khi kể cho em những câu chuyện cổ tích xưa, khi cùng bà ăn bữa cơm gia đình đầy ấm cúng. Biết bao kỷ niệm thật đẹp và đáng trân trọng.
Trong khoảng trời tuổi thơ, cây bàng đã ghi lại cho em những tình cảm thật tốt đẹp. Hy vọng rằng, dù cho thời gian có qua đi, nhưng cây bàng của bà ngoại vẫn sẽ mãi còn đó, để gợi nhắc nhớ về một người mà em luôn yêu mến.
(k mk với hơn bị mỏi tây nghen )
Sân trường em trồng rất nhiều loại cây bóng mát nhưng em yêu nhất là cây bàng ở góc sân.
Cây bàng cao chừng ba mét. Tán cây xòe rộng như một chiếc ô khổng lồ. Thân cây to bằng một vòng tay em. Vỏ cây xù xì, màu nâu sẫm. Trên lớp vỏ màu nâu ấy có những u cục nổi lên như người bị bướu. Nhưng mấy ai biết được đằng sau lớp gỗ màu nâu xấu xí ấy là dọng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Cành cây như những cánh tay khổng lồ đang vươn ra để đón lấy ánh nắng mặt trời. Lá bàng hình bầu dục. Có lá to bằng bàn tay người lớn, có lá chỉ nhỏ bằng bàn tay em. Màu của lá cũng phục thuộc vào kích thước của lá. Lá bàng to thường có mầu sẫm hơn những lá bàng non mới nhú. Quả bàng to bằng viên bi lu, càng về sau càng thon lại. Khi chín, quả có màu vàng trong rất đẹp mắt. Lũ học trò chúng em thường rủ nhau hái những trái bàng, đạp nát lớp vỏ bên ngoài để tìm đến phần tinh túy rất thơm và bùi ở bên trong. Chẳng biết từ bao giờ quả bàng đã trở thành một trong những món ăn bỏ túi của học trò chúng em. Có lẽ người ta hay thấy lá bàng và quả bàng, mà ít ai biết rằng cây bàng cũng ra hoa. Hoa bàng có màu trắng hơi xanh, không lộ rõ, không có cánh hoa. Chúng mọc trên các nách lá hoặc ở đầu cành. Phải thật tinh mới nhìn thấy những bông hoa bàng duyên dáng ẩn núp sau những tán lá rậm rạp.
Mùa đông, cây bàng khẳng khiu trụi lá. Khi xuân về lại như thay da đổi thịt. Những mầm non sau một kì đông được ấp ủ hé ánh mắt tinh nghịch đón chào nàng xuân ấm áp. Và khi hè sang, cả cây bàng bừng lên một màu xanh thẫm, tỏa bóng râm mát khắp một vùng rộng lớn. Khi những cơn mưa rào đã đi xa, những chiều gió se lạnh tràn đến, ấy là lúc thu đã vào mùa. Cả cây bàng nhuộm một màu vàng rực rỡ. Sắc vàng của lá thấm đẫm gió sương từ cuối thu sang đông, biến thành một màu đỏ ối. Những lúc ấy, cây bàng thật đẹp như một ngọn lửa sưởi ấm tiết trời giá lạnh của nàng Đông buốt giá.
Dưới gốc bàng tuổi thơ ấy, em đã có biết bao nhiêu kỉ niệm vui buồn bên thầy cô, bạn bè và mái trường. Rồi đây, mai này, khi lớn khôn, cây bàng nơi sân trường vẫn sẽ mãi là một tình yêu trong em, một nốt trầm để gợi nhớ về những năm tháng đầu đời đẹp đẽ.
còn thêm bài nữa cơ