K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Giống nhau:

  • Đều tập trung vào một đối tượng cụ thể: Cảm nhận về một nhân vật hay cảm nhận về một đoạn truyện đều tập trung vào một đối tượng cụ thể. Đối với cảm nhận về nhân vật, đối tượng là một nhân vật trong tác phẩm văn học, còn đối với cảm nhận về đoạn truyện, đối tượng là một đoạn văn bản nhất định trong tác phẩm.
  • Đều sử dụng các thao tác cảm nhận văn học: Cả hai đều sử dụng các thao tác cảm nhận văn học như phân tích, tổng hợp, so sánh, đối chiếu,... để thể hiện hiểu biết và đánh giá của bản thân về đối tượng.
  • Đều nhằm mục đích thể hiện cảm xúc và suy nghĩ: Cả hai đều nhằm mục đích thể hiện cảm xúc và suy nghĩ của người viết về đối tượng.

Khác nhau:

  • Phạm vi: Cảm nhận về một nhân vật có phạm vi hẹp hơn cảm nhận về một đoạn truyện. Cảm nhận về nhân vật chỉ tập trung vào một nhân vật cụ thể, trong khi cảm nhận về đoạn truyện có thể bao quát toàn bộ nội dung của đoạn văn bản.
  • Yêu cầu: Cảm nhận về nhân vật đòi hỏi người viết phải có sự hiểu biết sâu sắc về nhân vật, bao gồm ngoại hình, tính cách, hành động, lời nói,... Cảm nhận về đoạn truyện đòi hỏi người viết phải có khả năng phân tích và tổng hợp nội dung của đoạn văn bản, đồng thời thể hiện được cảm xúc và suy nghĩ của bản thân về nội dung đó.
  • Trọng tâm: Cảm nhận về nhân vật thường tập trung vào việc phân tích tính cách, hành động, lời nói của nhân vật, từ đó đánh giá vai trò của nhân vật trong tác phẩm. Cảm nhận về đoạn truyện có thể tập trung vào nhiều khía cạnh khác nhau như nội dung, nghệ thuật, ý nghĩa,...
Đọc đoạn trích dưới đây và thực hiện các yêu cầu: Các em chẳng có gì đặc biệt. Đúng vậy đó! Chúng tôi đã ở bên cạnh các em trong các trò chơi, vở kịch, các cuộc diễn âm nhạc, hội chợ khoa học. Những nụ cười toả sáng khi các em bước vào phòng, đáp lại mỗi tin nhắn trên Twitter của các em là những tiếng hô hào hứng. Và các em đã chinh phục được trường trung học. Nhưng đừng lầm tưởng rằng các em...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích dưới đây và thực hiện các yêu cầu:

Các em chẳng có gì đặc biệt. Đúng vậy đó! Chúng tôi đã ở bên cạnh các em trong các trò chơi, vở kịch, các cuộc diễn âm nhạc, hội chợ khoa học. Những nụ cười toả sáng khi các em bước vào phòng, đáp lại mỗi tin nhắn trên Twitter của các em là những tiếng hô hào hứng. Và các em đã chinh phục được trường trung học. Nhưng đừng lầm tưởng rằng các em là đặc biệt. Mỗi năm có ít nhất 3,2 triệu học sinh tốt nghiệp từ hơn 37.000 trường trung học trên toàn quốc. Người Mĩ chúng ta giờ đây yêu danh hiệu hơn những thành công thực sự. Chúng ta coi danh hiệu là mục tiêu và ta sẵn sàng thoả hiệp, tự hạ thấp các chuẩn mực hoặc phớt lờ thực tế khi cho rằng đó là cách nhanh nhất hoặc duy nhất để có được những thứ có thể đem ra khoe mẽ, để có một vị thế tốt hơn trong xã hội.

Trước khi các em toả đi khắp nơi, tôi kêu gọi các em làm những gì mình thích, tin tưởng. Hãy kháng cự lại sự thoả mãn nhất thời, vẻ lóng lánh bề ngoài của vật chất, sự tê liệt của lòng tự mãn. Hãy làm như vậy một cách nhanh chóng, bởi mỗi giây phút đều quý giá. Cuộc sống hạnh phúc có ý nghĩa là một thành tựu đòi hỏi nỗ lực chứ không phải thứ từ trên trời rơi xuống. Đừng mong chờ cảm hứng và niềm đam mê sẽ tự tìm đến các em. Hãy đứng dậy, bước ra bên ngoài, tự mình khám phá, tìm kiếm cảm hứng cùng niềm đam mê  và hãy giữ chắc nó bằng cả hai bàn tay… Và khi đó các em sẽ phát hiện sự thật vĩ đại và lạ lùng của cuộc sống. Đó là lòng vị tha, sống vì người khác mới là điểu tốt đẹp nhất các em có thể làm được cho bản thân. Những niềm vui ngọt ngào nhất trong cuộc sống chỉ đến khi các em nhận ra rằng mình không có gì đặc biệt.

                                                                            (Trích bài phát biểu của David Mc Cullough

trong lễ tốt nghiệp trung học trường Wellesley 2012, theo Tuổi trẻ)

Câu 1. Xác định phép liên kết có trong đoạn trích sau: “Và khi đó các em sẽ phát hiện sự thật vĩ đại và lạ lùng của cuộc sống. Đó là lòng vị tha, sống vì người khác mới là điểu tốt đẹp nhất các em có thể làm được cho bản thân”.

Câu 2. Anh (chị) hiểu thế nào về câu: “Hãy kháng cự lại sự thoả mãn nhất thời, vẻ lóng lánh bề ngoài của vật chất, sự tê liệt của lòng tự mãn”?

Câu 3. Tại sao tác giả lại nói: “Đừng mong chờ cảm hứng và niềm đam mê sẽ tự tìm đến các em”?

Câu 4. Anh (chị) rút ra được những bài học nào trong cuộc sống từ bài phát biểu trên?

II. LÀM VĂN (7,0 điểm)

Câu 1 (2,0 điểm)

Hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của anh (chị) về ý kiến được nêu trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu: “Những niềm vui ngọt ngào nhất trong cuộc sống chỉ đến khi các em nhận ra rằng mình không có gì đặc biệt”.

Câu 2 (5,0 điểm)

Hãy phân tích bài thơ Sang thu của Hữu Thỉnh để làm rõ “Cảnh thiên nhiên thay đổi nhẹ nhàng mà rõ rệt trong khoảnh khắc giao mùa và cảm nhận của tác giả cũng hết sức tinh tế”.

 

 

0
13 tháng 4

Bạn muốn hỏi gì?

13 tháng 4

Trích dẫn trên của Nguyên Ngọc đã mô tả rõ vai trò của nghệ thuật và người nghệ sĩ trong việc khơi dậy những giá trị tốt đẹp nhất trong con người. Qua trải nghiệm văn học, ta có thể thấy rõ hơn điều này.

Văn học, như mọi hình thức nghệ thuật khác, là một cách để chúng ta khám phá và hiểu rõ hơn về bản thân mình. Mỗi tác phẩm văn học đều mang trong mình một thông điệp, một giá trị mà tác giả muốn truyền đạt. Khi đọc một tác phẩm văn học, chúng ta không chỉ đơn thuần là người tiêu dùng, mà còn trở thành một phần của quá trình sáng tạo, khi hiểu và phân tích thông điệp mà tác giả muốn truyền đạt.

Nghệ sĩ, qua công việc của mình, đã đánh thức những giá trị quý báu nhất trong chúng ta. Họ giúp chúng ta nhìn nhận lại bản thân, cuộc sống xung quanh, và thế giới một cách sâu sắc hơn. Họ giúp chúng ta nhận ra những điều tốt đẹp nhất thường bị lãng quên trong cuộc sống hàng ngày.

Vì vậy, qua trải nghiệm văn học, chúng ta có thể thấy rõ hơn giá trị của nghệ thuật và người nghệ sĩ. Họ không chỉ tạo ra những tác phẩm nghệ thuật để thưởng thức, mà còn giúp chúng ta mở rộng tầm nhìn, hiểu rõ hơn về bản thân và thế giới xung quanh.

tk

11 tháng 4

Tôi trao miếng trầu thì mang câu bất hiếu,
Vậy tôi để hàng rào, ai hiểu ý thời ăn

11 tháng 4

Tôi trao miếng trầu thì mang câu bất hiếu,
Vậy tôi để hàng rào, ai hiểu ý thời ăn

Phần Tổng (Phần giới thiệu khái quát về tác giả,tác phẩm) Em viết như này đã được chưa ạ ?.Em xin cảm ơn Phần Tổng: Hữu Thình là nhà thơ có cách viết rất độc đáo,sáng tạo và có chất riêng của bản thân trong từng tác phẩm.Ông là nhà thơ viết nhiều,viết hay về con người và thiên nhiên nông thôn mùa thu ở đồng bằng Bắc Bộ.Thơ ông thiên về những cảm nhận tĩnh lặng,thanh bình của thiên nhiên đất...
Đọc tiếp

Phần Tổng (Phần giới thiệu khái quát về tác giả,tác phẩm) Em viết như này đã được chưa ạ ?.Em xin cảm ơn

Phần Tổng:

Hữu Thình là nhà thơ có cách viết rất độc đáo,sáng tạo và có chất riêng của bản thân trong từng tác phẩm.Ông là nhà thơ viết nhiều,viết hay về con người và thiên nhiên nông thôn mùa thu ở đồng bằng Bắc Bộ.Thơ ông thiên về những cảm nhận tĩnh lặng,thanh bình của thiên nhiên đất nước và cuộc sống.Trong những trang thơ của mình,Hữu Thình luôn mang những cảm xúc tinh tế,nhẹ nhàng trước những biến chuyển tinh vi của thiên nhiên,đậm chất triết lí.Và có thể khẳng định rằng bài thơ “Sang thu” đã thể hiện ấn tượng đặc điểm,phong cách sáng tác độc đáo của thi nhân.Bài thơ được sáng tác năm 1977 và được in trong tập thơ “Từ chiến hào đến thành phố” xuất bản năm 1991.Đoạn trích trên thuộc hai khổ thơ đầu của bài thơ đã diễn tả tinh tế cảm xúc của nhà thơ lúc thu sang.

0
viết bài văn dài khoảng 700 chữ nêu suy nghĩa của em về cậu chuyện sau: Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học. Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên bạn bè và giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé và cậu rất xấu hổ về vẻ bề ngoài của mẹ mình. Mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp, có một vết sẹo lớn che gần...
Đọc tiếp
viết bài văn dài khoảng 700 chữ nêu suy nghĩa của em về cậu chuyện sau: Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học. Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên bạn bè và giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé và cậu rất xấu hổ về vẻ bề ngoài của mẹ mình. Mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp, có một vết sẹo lớn che gần toàn bộ mặt bên phải của cô. Cậu bé không bao giờ muốn hỏi mẹ mình tại sao bị vết sẹo lớn vậy. Vào buổi họp mặt, mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp tự nhiên của người mẹ mặc cho vết sẹo đập vào mắt, nhưng cậu bé vẫn xấu hổ và giấu mình vào một góc tránh mặt mọi người. Ở đó, cậu bé nghe được mẹ mình nói chuyện với cô giáo."Làm sao chị bị vết sẹo như vậy trên mặt?" Cô giáo của cậu hỏi.Người mẹ trả lời, "Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì lửa bốc lên. Mọi người đều sợ không dám vào vì ngọn lửa đã bốc lên quá cao, và thế là tôi chạy vào. Khi tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống người nó và tôi vội vàng lấy mình che cho nó. Tôi bị đánh đến ngất xỉu nhưng thật là may mắn là có một anh lính cứu hỏa đã vào và cứu cả hai mẹ con tôi." Người mẹ chạm vào vết sẹo nhăn nhúm trên mặt. "Vết sẹo này không chữa được nữa, nhưng cho tới ngày hôm nay, tôi chưa hề hối tiếc về điều mình đã làm."Đến đây, cậu bé chạy ra khỏi chỗ nấp của mình về phía mẹ, nước mắt lưng tròng. Cậu bé ôm lấy mẹ mình và cảm nhận được sự hy sinh của mẹ dành cho mình. Cậu bé nắm chặt tay mẹ suốt cả ngày hôm đó như không muốn rời.
1
11 tháng 4

Bài làm

Nhắc đến mẹ, hẳn mỗi người đều cảm thấy yêu thương, trân trọng. Bởi mẹ không chỉ là người có công ơn sinh thành, nuôi dưỡng mà còn là điểm tựa tinh thần vững chắc cho mỗi đứa con. Và tình mẫu tử chính là tình cảm cao quý, thiêng liêng nhất. Chẳng thể nào đong đếm được ơn nghĩa, tình yêu của người mẹ. Suốt chín tháng mười ngày, mẹ mang nặng đẻ đau, để rồi đến khi đứa con cất tiếng khóc chào đời cũng là lúc lòng mẹ thấy hạnh phúc nhất. Mẹ dành trọn cuộc đời để chăm sóc, dạy dỗ và nuôi nấng con nên người. Dù phải chịu bao sự vất vả, nhọc nhằn không làm mẹ mệt mỏi. Những nếp nhằn hằn sâu trên trán, những đôi tay chai sần, làn da nắng rám chính là bằng chứng cho nỗi vất vả, sự hy sinh của người mẹ. Biển có rộng cũng không thể nào đong đếm hết được tình cảm mà người mẹ đã dành cho đứa con của mình. Cùng với đó, tình mẫu tử cũng là tình cảm của những người con dành cho mẹ mình. Đó là sự kính trọng, quan tâm, lo lắng khi mẹ ốm đau bệnh tật. Là sự yêu thương, chăm sóc mẹ khi về già, là sự nỗ lực phấn đấu từng ngày mang lại thành quả để mẹ có thể mỉm cười, an lòng, mãn nguyện. Cuộc sống hiện đại kéo con người vào nhiều mối lo toan, có đôi lúc chúng ta dường như xa cách người thân. Chính vì vậy, mỗi người cần phải biết trân trọng tình cảm quý giá này.

Tôi cảm thấy đồng cảm về tình yêu thương và sự hy sinh, trách nhiệm của người mẹ. Câu truyện cho thấy được rằng không nên nhìn qua vẻ bề ngoài để đánh giá một người, hãy nhìn qua hành động và tình cảm mà chúng thể hiện lên. Trong bài đọc, cậu bé đã rất xấu hổ và e ngại về vết sẹo trên mặt mẹ và cũng không muốn hỏi về sự thật của vết sẹo đã xuất hiện. Nhưng khi nghe được về sự hy sinh để cứu cậu bé khỏi ngọn lửa, cậu bé nhận ra giá trị của tình yêu và sự hy sinh mà mẹ dành cho mình. Câu chuyện này cũng là một lời nhắc nhở cho chúng ta về tình yêu và sự hy sinh của mẹ, và cần trân trọng và biết ơn những điều đó.

 

Tick cho tui nhoe

11 tháng 4

TK:

Tối hôm ấy sấm chớp ... Cảnh lúc đó thật kinh khủng . Con người biết chúng tôi còn không dám nhìn suốt đêm mưa to gió lớn. con người thì được ở trong nhà nhưng những chú chim phải cố gắng giữ được thân mình .giữ thân mình còn chưa xong mà lại có những chú chim đã làm cha làm mẹ phải bảo vệ chăm sóc con của mình. không thể tin được rồi lúc đó hai mẹ con nhà chim có vẻ rất sợ mưa to gió lớn như thế nhà thì đâu có phải kín đáo như những ngôi nhà của con người chú trình đó vừa phải bảo vệ mình vừa phải bảo vệ con của mình .Những chú chim non thì có vẻ rất yếu ớt không thể chịu được cảnh giá lạnh của đêm hôm ấy Mẹ chim  đã dùng thân mình để bảo vệ đứa con của mình qua đêm giông bão đó đó sáng hôm ấy tôi ra ngoài thì nghe thấy tiếng hót chót vót trên cao có một con chim lớn đó là chim mẹ đang  rũ cánh ước bên cạnh là chú chim con lông cánh vẫn còn nguyên vừa mở mắt  đôi mắt Đón ánh nắng mặt trời.

10 tháng 4

Trên bầu trời xám xịt của một ngày mưa, hàng triệu hạt mưa nhỏ bé nhưng vô cùng linh hoạt bắt đầu cuộc hành trình phiêu lưu của mình. Từ những đám mây nặng trời, những hạt mưa được gió mạnh đưa đi khắp nơi, đưa đi khám phá và trải nghiệm thế giới mới.

Những hạt mưa trải qua cuộc hành trình đầy thách thức trước khi chạm đến mặt đất. Họ có thể đi qua những dãy núi cao, trượt qua những thung lũng sâu thẳm, hay bay qua những thung lũng sông ngòm nước. Mỗi hạt mưa như một nhà thám hiểm, với trái tim đầy nhiệt huyết, không ngừng tìm kiếm những điều mới mẻ và kỳ thú.

Khi chạm đến mặt đất, cuộc phiêu lưu của hạt mưa chưa kết thúc. Họ tiếp tục hành trình của mình qua các con đường, dòng sông và ngọn suối, mang theo sức mạnh của mình để làm cho thế giới xung quanh trở nên tươi mới và sống động. Họ rơi vào những cánh đồng xanh mướt, làm cho cỏ cây mọc phồn thịnh, hoặc rơi vào những vùng sa mạc khô cằn, mang lại hy vọng và sự sống.

Những hạt mưa không chỉ là những nhà thám hiểm mạo hiểm, mà còn là những nhà điều khiển thời tiết tài năng. Họ làm mát không khí, cung cấp nước cho thực vật, và tạo ra những hiện tượng tuyệt vời như cầu vồng sau cơn mưa. Nhờ vào họ, cuộc sống trên trái đất trở nên phong phú và đa dạng hơn.

Dù là những hạt mưa nhỏ bé, nhưng bằng sức mạnh của tình yêu và sự kiên nhẫn, họ đã và đang làm nên những điều kỳ diệu trên thế giới này. Cuộc phiêu lưu của họ không chỉ là về việc khám phá thế giới, mà còn là về việc tạo ra những ảnh hưởng tích cực cho môi trường và cuộc sống của hàng triệu sinh vật khác trên hành tinh này. Đó chính là câu chuyện về những hạt mưa - những nhà thám hiểm và những nhà điều khiển thời tiết vĩ đại.