K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Dấu ngoặc đơn trong mỗi câu sau có tác dụng gì? Dấu ngoặc đơn trong câu nào có thể thay bằng dấu gạch ngang?a) - Tôi không có tội. Yêu nước không phải là một tội.                                                                                                                                              (Võ Thị Sáu)b) - Pax-can (khi ấy vẫn là sinh viên) đi đâu khuya về.- Dấu ngoặc đơn trong câu a cho ta biết                ...
Đọc tiếp

Dấu ngoặc đơn trong mỗi câu sau có tác dụng gì? Dấu ngoặc đơn trong câu nào có thể thay bằng dấu gạch ngang?

a) - Tôi không có tội. Yêu nước không phải là một tội.

                                                                                                                                              (Võ Thị Sáu)

b) - Pax-can (khi ấy vẫn là sinh viên) đi đâu khuya về.

- Dấu ngoặc đơn trong câu a cho ta biết                                                          

- Dấu ngoặc đơn trong câu b nhằm                                                    

- Dấu ngoặc đơn trong câu       có thể thay bằng dấu gạch ngang.

2
22 tháng 7 2021

- Dấu ngoặc đơn trong câu a cho ta biết                 tác giả của câu nói đó                                         

- Dấu ngoặc đơn trong câu b nhằm                 đánh giấu phần chú thích                                   

- Dấu ngoặc đơn trong câu    a   có thể thay bằng dấu gạch ngang.

* Làm bừa ạ *

22 tháng 7 2021

Tên người nói nha bạn

Chúc bạn học tốt!

22 tháng 7 2021

Đây là môn toán ko phải ngữ văn đâu

22 tháng 7 2021

đây là môn toán ko phải ngữ văn

22 tháng 7 2021

       Giải

   Tổng của 2 số sau khi thêm là :

          218 + 5 + 9 = 232

    Ta có sơ đồ sau :

           Số bé : |-------------|-------------|-------------|

          Số lớn : |-------------|-------------|-------------|-------------|-------------|

   Tổng số phần bằng nhau là :

          3 + 5 = 8 ( phần )

   Giá trị của mỗi phần là :

         232 : 8 = 29 

   Số bé là :

         29 x 3 = 87 

   Số lớn là :

         29 x 5 = 145

   Số bé trước khi thêm là :

        87 - 5 = 82

   Số lớn trước khi thêm là :

        145 - 9 = 136

                Đáp số : Số bé là 82 ; số lớn là 136

Tổng của 2 số sau khi thêm là :

          218 + 5 + 9 = 232

    Ta có sơ đồ sau :

           Số bé : |-------------|-------------|-------------|

          Số lớn : |-------------|-------------|-------------|-------------|-------------|

   Tổng số phần bằng nhau là :

          3 + 5 = 8 ( phần )

   Giá trị của mỗi phần là :

         232 : 8 = 29 

   Số bé là :

         29 x 3 = 87 

   Số lớn là :

         29 x 5 = 145

   Số bé trước khi thêm là :

        87 - 5 = 82

   Số lớn trước khi thêm là :

        145 - 9 = 136

                Đáp số : Số bé là 82 ; số lớn là 136

Bác Tuấn là người lao động trí óc mà em ngưỡng mộ nhất.

Bác Tuấn là một nhà báo, hiện nay đang làm việc cho tờ báo Pháp luật. Hằng ngày, bác làm việc chăm chỉ và cần mẫn. Công việc chính của bác là viết các bài báo về mảng pháp luật và đời sống. Mỗi khi đọc những bài báo mà bác viết, dù ngắn hay dài em vẫn cảm nhận được sự tận tụy và chu đáo của bác ở trong đó. Đặc biệt, bác Tuấn còn rất được đồng nghiệp yêu quý, vì bác rất hiền lành và tốt bụng.

Ở nhà, bác Tuấn là một người cha, một người chồng tốt, là một người hàng xóm thân thiện. Ngày nghỉ, bác quét dọn nhà cửa chăm sóc cho vườn rau sau nhà, chở cái Mi con chú đi chơi phố. Mỗi lần hàng xóm sang nhờ bác chuyện gì, nếu làm được là bác làm ngay, chẳng từ chối bao giờ.

Em rất ngưỡng mộ tài năng và con người bác Tuấn.

22 tháng 7 2021

tham khảo nha!!!

Cô giáo của em là một người lao động trí óc nghiêm túc mà em có dịp tiếp xúc hằng ngày.

Cô em đã ngoài ba mươi tuổi. Dáng người cô thanh thanh, thon gọn, mảnh dẻ với mái tóc dài buộc gọn gàng. Khuôn mặt cô thon, hình trái xoan, thanh tú. Nổi bật trên khuôn mặt đôn hậu của cô là đôi mắt sáng, long lanh những tia nhìn ấm áp. Cô em rất yêu quý học trò. Cô giảng bài khúc chiết, rõ ràng, tỉ mỉ. Bạn nào lười học, cô ân cần bảo ban. Bạn nào ngoan ngoan, cô âu yếm khen ngợi và nêu gương bạn ấy trước lớp. Ngày hai buổi đến lớp, cô giáo của em miệt mài soạn giảng, đem hết tinh thần giảng dạy cho chúng em hiểu thấu đáo bài học. Vào giờ rỗi rảnh, không có bài tập khó, cô thường kể chuyện danh nhân lịch sử cho chúng em nghe. Cô lúc nào cũng hiền hậu, yêu thương chúng em.

Em rất yêu quý cô giáo và sẽ cố gắng học giỏi để ba mẹ và cô giáo vui lòng.

21 tháng 7 2021

Tham khảo:

Trong cuộc đời tôi, những ngày tháng đẹp nhất là những ngày tôi được sống và chiến đấu bên cạnh Bác. Những ngày ấy thực sự đã để lại trong tôi những kỷ niệm không thể nào quên.

Lúc ấy, tôi là một anh lính mới (người chiến sĩ khi đó thường được gọi là đội viên). Đơn vị tôi vừa mới hành quân ra mặt trận thì cũng vừa lúc Bác trực tiếp ra chiến trường để chỉ đạo tiến quân. Đêm đó Bác ngủ lại cùng anh em ở đơn vị. Và cũng trong đêm đó, Bác đã để lại trong niềm yêu kính của tôi một ấn tượng khó phai.

Khoảng quá nửa đêm khi tất cả anh em chiến sĩ đã say sưa trong giấc ngủ thì không hiểu sao tôi lại bỗng nhiên chợt thức. Tôi chưa kịp nhổm dậy nhưng đã nhìn thấy khuôn mặt Bác. Bác còn thức và hình như Bác chưa hề ngủ. Bác ngồi trầm ngâm lặng yên bên bếp lửa. Ngoài trời mưa đã lác đác rơi. Tôi nhìn dáng Bác, càng nhìn tôi lại càng thương. Bác đang khơi ngọn lửa. Người cha già tóc bạc đang đốt lửa sưởi ấm cho tôi.

Tôi vẫn lặng yên và quan sát. Tôi thấy Bác đứng dậy. Bác đi dém lại những mảnh chăn một cách nhẹ nhàng. Nhìn Bác, tôi mơ màng như đang nằm trong giấc mộng. Bóng Bác mênh mông quá. Ấm nóng và cao quý quá. Tôi thổn thức và thì thầm hỏi nhỏ:

- Bác ơi! Bác chưa ngủ! Bác có lạnh lắm không?

Bác quay lại nhìn tôi trìu mến:

- Chú cứ việc ngủ ngon để ngày mai đi đánh giặc.

Tôi vâng lời Bác nhắm mắt nhưng không sao ngủ được. Tôi bồn chồn, nằm và lo Bác ốm. Chiến dịch vẫn còn dài và bao khó khăn vẫn đợi chờ phía trước. Lần thứ ba tôi tỉnh giấc. Tôi hốt hoảng giật mình khi thấy Bác vẫn ngồi đinh ninh, chòm râu im phăng phắc. Tôi vội vàng luống cuống:

- Bác ơi! Trời sắp sáng mất rồi, Bác nghỉ đi một lát.

Bác vẫn nhẹ nhàng như lần trước:

- Chú cứ việc ngủ ngon. Cứ nghĩ đến đoàn dân công là Bác không ngủ được. Trời mưa như vậy không biết các cô chú dân công ăn ngủ làm sao. Ở trong rừng mà có một manh áo mồng thì chắc là ướt mất. Bác thấy nóng ruột quá. Bác mong sao trời sáng thật mau.

Tôi nhìn Bác, lòng tôi ấm áp và vui sướng mênh mông. Đêm ấy, tôi thức luôn cùng Bác. Tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng bởi tôi đã nhận ra một điều dường như đã trở thành chân lý. Bác của chúng ta vĩ đại bởi Bác đã dành trọn cuộc đời cho những lo lắng và yêu thương.

21 tháng 7 2021

tham khảo nha!!

Bác Hồ là vị lãnh tụ vĩ đại, người cha già muôn vàn kính yêu của dân tộc Việt Nam. Cuộc đời Người là bao câu chuyện có thực về lối sống giản dị, thanh bạch và tình yêu thương bao la dành cho đất và người Việt Nam. Đến hôm nay, cuộc chiến đã lùi xa nhưng có một câu chuyện về Người trong kháng chiến mà tôi vẫn luôn nhớ mãi.

Giữa đêm khuya giá lạnh, tôi chợt nhớ về những ngày còn hành quân gian khổ, cách mạng còn vô vàn khó khăn. Lúc bấy giờ, tôi chỉ là một anh lính mới trong hàng trăm thanh niên xung phong lên đường nhập ngũ. Mùa thu năm 1950, Đảng và Chính phủ quyết định mở chiến dịch Biên giới - chiến dịch Cao - Bắc - Lạng nhằm phá vỡ phòng tuyến bao vây căn cứ Việt Bắc của thực dân Pháp, mở đường liên lạc với các nước láng giềng như Trung Quốc, Liên Xô… Nhận được lệnh từ cấp trên, chúng tôi ráo riết chuẩn bị kỹ càng, quyết tâm phối hợp các chiến trường để giành thắng lợi.

Trước khi chiến dịch bắt đầu, Bác bất ngờ đến thăm đơn vị chúng tôi và nghỉ lại nơi trú quân. Cả đoàn anh em vui mừng lắm, ai cũng muốn được trò chuyện với Bác, nghe Bác nói, nhưng đêm khuya, nhiệm vụ còn đang đợi và Bác phải nghỉ ngơi nên đành chào Bác quay về chỗ ngủ. Trời mưa dầm, đêm càng về khuya càng lạnh lẽo, cả lũ chúng tôi nằm quây quần bên Bác để thêm phần ấm áp.

Lần đầu tiên được gặp Bác nên tôi cứ vui mừng, phấn khởi mãi, nhớ lại nhiều câu chuyện về Bác mà trằn trọc đến nửa đêm vẫn mơ màng không thể nhắm mắt ngủ. Đồng chí xung quanh đã dần chìm vào giấc ngủ say vì một ngày hành quân vất vả, tiếng hít thở và tiếng ngáy vang lên đều đặn. Tôi vẫn mắt lúc nhắm lúc mở, không ngủ yên. Nghĩ đến Bác cùng ngủ ở đây, tôi nhẹ nhàng xoay người chứ không dám nhổm dậy.

Thấy hình dáng Bác xa xa tôi vô cùng ngạc nhiên. Đã rất khuya rồi, Bác vẫn chưa ngủ sao? Bác trầm ngâm, ngồi lặng yên bên bếp lửa. Cơn mưa ngoài trời đã dần nhỏ lại, chỉ nghe tiếng mưa lác đác rơi. Tôi chăm chú nhìn bóng lưng gầy gầy và mái tóc đã bạc ít nhiều của Bác, tà áo nâu giản dị, chòm râu dài và đôi mắt Bác hiền hòa, ấm áp. Bác nghiêng người ngồi đốt lửa sưởi ấm cho chúng tôi, khuôn mặt thấp thoáng trong ánh lửa đỏ rực.

Tôi cố gắng lặng yên để quan sát từng cử chỉ, từng nét mặt của Bác. Một lát sau, Bác lại nhẹ nhàng đứng dậy, cẩn thận đi đến chỗ ngủ của từng đồng chí, cúi người vén lại những mảnh chân xê dịch cho ngay ngắn. Nhìn bóng dáng Bác đi qua đi lại, tôi cảm thấy mình như lạc vào giấc mộng, giống như trông thấy cha tôi ngày còn bé, cũng cẩn thận và chu đáo như thế. Tôi do dự rồi nhẹ giọng thốt lên:

- Bác ơi! Trời đã khuya lắm rồi, sao Bác chưa ngủ?

Bác đang vén chăn cho người đồng chí nằm phía gần cửa lều nhất, nghe tiếng tôi bèn quay lại, hình như Bác cũng ngạc nhiên vì tôi vẫn còn thức, ánh mắt Bác trìu mến như ánh mắt cha tôi:

- Chú cứ việc ngủ ngon. Ngày mai đi đánh giặc.

Tôi vâng lời Bác. Nhưng trong lòng vẫn bồn chồn lo lắng, tôi lo lắng cho sức khỏe của Bác. Thời gian vẫn chậm chạp trôi đi, trời dần sáng, tôi cứ băn khoăn rồi thiêm thiếp đi lúc nào không hay. Lần thứ ba thức dậy, tôi đánh mắt nhìn sang, giật mình nhìn thấy Bác vẫn ngồi im, suy tư nhìn ngọn lửa hồng.

Tôi gần như bật dậy, giọng nói hoảng hốt:

- Bác ơi! Trời sắp sáng mất rồi, Bác mau đi nghỉ đi ạ.

Bác quay lại nhìn tôi, nụ cười hiện lên, Bác vẫn ngồi như thế, vầng trán cao như trĩu nặng suy tư, Bác bảo:

- Chú cứ ngủ đi thôi… Không phải lo cho Bác. Bác không thấy an lòng nên không thể chợp mắt. Trời mưa như thế này, không biết các cô chú dân công ngoài rừng kia ăn ngủ như thế nào. Rừng sâu, gió lạnh lắm mà có mỗi manh áo mỏng thì ướt cả mất thôi. Bác thấy nôn nao, nóng ruột quá. Bác chỉ mong cho trời mau sáng. Nghĩ đến Bác trong này ngủ yên mà ngoài kia nhân dân còn chịu khổ, Bác không ngủ được...

Tiếng nói lo âu và đầy yêu thương của Bác nhẹ vang lên trong đêm. Tôi chợt thấy xúc động vì tình thương bao la, sâu nặng của Bác. Bác lúc nào cũng trước lo cho dân, cho nước cho anh em, đồng chí rồi sau mới nghĩ đến mình.Giọng Bác vang lên trong đêm lạnh, như tiếng nói thân thương của dân tộc. Tình thương của Bác đã vượt ra cả trời đất mênh mông.

Tôi không ngủ được nữa, dậy ngồi cạnh Bác. Bác giục mãi nhưng tôi không chịu đi ngủ liền thôi. Niềm hạnh phúc và tự hào, sự kính trọng trong trái tim tôi như ngọn lửa đang bùng cháy trước mặt. Là một vị chủ tịch nước nhưng Bác lại vô cùng gần gũi, hành đồng nhỏ của Bác khiến nội tâm tôi trào dâng nhiều điều to lớn.

Đêm nhanh chóng qua đi nhưng hình ảnh Bác trong đêm tôi vẫn ghi nhớ mãi. Và rất nhiều đêm sau đó, tới tận bây giờ, tôi vẫn luôn bồi hồi nhớ lại đêm mưa mà vô cùng ấm áp, ấm áp tình yêu thương của Người.

21 tháng 7 2021

Rộng như thế giới.

21 tháng 7 2021
Bài thơ lời chào của nhà thơ Phạm Cúc
21 tháng 7 2021

bài này của nhà thơ phạm cúc 

Tham khảo

Mỗi người đều có một quê hương. Quê hương in sâu trong tâm trí chúng ta bởi những hình ảnh quen thuộc của đồng ruộng, lũy tre, giếng nước, gốc đa, mái đình… Em yêu tất cả những gì đơn sơ mà đôn hậu của làng quê. Những đêm trăng sáng, khung cảnh quê hương em thật là thơ mộng.

Đêm rằm, trăng lên sớm lắm. Trăng vuốt ve đùa giỡn với những rặng tre xanh thẫm bao bọc quanh làng. Ánh trăng chênh chếch in bóng những ngôi nhà, hàng cây trên mặt đất ẩm sương. Trăng soi sáng từng ngõ xóm. Càng lên cao, trăng càng sáng, vầng trăng tròn vành vạnh như chiếc đĩa bạc treo lơ lửng trên bầu trời đêm thăm thẳm lấp lánh muôn vạn vì sao.

Trên sân phơi rộng rãi đầu làng, chúng em nối đuôi nhau chơi trò rồng rắn. Góc sân đằng kia, một tốp bạn gái chơi trò ú tim tìm bắt. Tiếng nói tiếng cười vang lên rộn rã. Mùi lúa chín thơm nồng tỏa lan trong đêm trăng sáng. Thảm rơm vàng êm ái như nâng đỡ bước chân tung tăng chạy nhảy của chúng em.

Trăng chiếu sáng khắp nơi. Trăng lung linh dát bạc trên dòng sông uốn khúc quanh làng. Trăng sóng sánh trong đôi thùng kĩu kịt trên vai chị gánh nước đêm. Trăng sà xuống lắng nghe câu chuyện làm ăn của con người. Trên chiếc chiếu hoa hay chiếc chõng tre đặt giữa sân, chén nước chè xanh ngào ngạt càng đậm đà nồng thắm hương vị quê hương. Cùng làn gió nồm nam mát rượi, ánh trăng làm dịu đi cái nóng đêm hè, lau khô những giọt mồ hôi vất vả lo toan trên gương mặt mẹ cha.

Trăng đêm nay sáng quá! Dưới ánh trăng, cảnh vật làng quê thật huyền ảo, nên thơ. Đêm khuya, trăng sáng, lòng em dậy lên tình yêu quê hương tha thiết.

Bạn tham khảo nha !

Nghỉ hè nào cũng vậy, em luôn háo hức, mong chờ được về quê nội chơi và điều khiến em thích thú hơn cả là được ngắm đêm trăng đẹp.

Chao ôi! Đêm trăng trên đồng quê mới đẹp và sáng làm sao! Trời vừa mới sụp tối, ánh trăng đã từ từ nhô lên cao. Trăng lên quá ngọn tre, vì hôm nay là mười rằm nên vầng trăng tròn vành vạnh, to như "quả bóng ai sút lên trời", màu vàng tươi pha sắc trắng bàng bạc. Ánh trăng ngời ngời trên sân như mời gọi mọi người bắc chõng, bắc ghế ra sân ngồi hóng mát, ngắm trăng và quây quần trò chuyện. Ánh trăng trải vàng trên những vườn cây xanh um khiến những tàu cau, tàu lá chuối sáng lấp lánh. Thỉnh thoảng có cơn gió thổi qua làm những lá mít, lá ổi, lá nhãn, lá chuối... trong vườn đung đưa như đang trò chuyện, đùa nghịch cùng nhau. Trời càng về đêm, trăng càng sáng, trên bầu trời trong đó, vầng trăng đứng lặng im ngắm nhìn mọi cảnh vật dưới nhân gian, xung quanh là hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như tô điểm thêm cho vẻ đẹp của bầu trời đêm. Ánh trăng chảy tràn trên mặt đất làm cho lũ côn trùng thích thú từ mọi hang hốc rủ nhau bò say sưa hát vang bài ca ri ri rả rích. Mấy chú chim trên lùm cây xanh tươi vẫn chưa đi ngủ, hình như chúng cũng biết trăng đẹp nên đôi lúc lại cất giọng ca líu lo đầy tán thưởng. Dưới ánh trăng đẹp sáng ngời, hoa ngâu, hoa dạ hương như cũng tỏa hương thơm ngát hơn, loài nào cũng cố khoe sắc khoe hương nồng nàn, say đắm lòng người.

Trên mặt ao, nước lăn tăn phản chiếu hình ảnh ánh trăng làm cho mặt nước lấp loáng như được dát một lớp vàng óng ánh. Trăng đáy ao thảnh thơi ngắm bầu trời và hình ảnh của chính mình, đôi lúc có mấy chú cá nghịch ngợm quẫy lên mặt nước như muốn đớp lấy ánh trăng sáng ngời. Quanh bờ ao, tiếng ếch nhái kêu râm ran không biết mỏi. Xa xa, cánh đồng lúa xanh mơn mởn ngập tràn ánh trăng, lao xao theo nhịp bắt điệu của chị gió khẽ đung đưa, nhảy múa. Ánh trăng thấm đượm đất trời, làng xóm, ruộng đồng, dòng sông và rải khắp vườn nhà, cả khoảng sân nhà em cũng được nhuộm một màu vàng tươi, sáng chói. Dưới ánh trăng sáng ngời, con người, vạn vật như cũng đẹp hơn, lung linh hơn và yêu đời hơn.

Em rất thích ngắm nhìn cảnh sắc đêm trăng trên quê hương em. Càng ngắm nhìn đêm trăng đẹp, em lại càng thêm yêu quê hương, đất nước mình hơn.