K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 8 2021

Tham khảo !

Trong rất nhiều các loại hoa như: hoa hồng, hoa thược dược, hoa cúc, hoa oải hương… thì em thích nhất là loài hoa sen. Một lần về quê chơi, em đã được bà ngoại dẫn ra đầu làng để ngắm nhìn và thưởng thức vẻ đẹp của loài hoa xinh đẹp này. Đó là một sớm mùa hè tinh mơ và mát mẻ. Một không khí thật đẹp tại đầm sen. Ẩn hiện sau những màn sương sớm mỏng manh là hình ảnh những bông hoa sen. Những bông hoa sen nở trong đầm lầy, có đủ các màu sắc: nào hồng, nào trắng. Xen lẫn vào đó là màu xanh thẫm đến đặc biệt của những chiếc lá sen. Có những bông hoa sen còn chúm chím, xinh xinh trông hệt như những cô thiếu nữ tuổi còn trẻ, còn đang e ấp, ngại ngùng. Có những bông hoa sen lại nở xòe ra rực rỡ, phô hết ra được toàn bộ vẻ đẹp của mình. Bên trong hoa sen lại nhị hoa màu vàng tươi trông thật thích mắt. Hương hoa sen thì không nồng nàn như hoa hồng mà lại dịu nhẹ, thoảng qua nhưng không kém phần quyến rũ. Hương hoa sen quyện vào trong không khí còn ẩm hơi sương vào sáng sớm làm cho con người không khỏi siêu lòng, ngây ngất. Em rất yêu hoa sen!

12 tháng 8 2021

Sân trường em rợp bóng mát của nhiều loài cây cổ thụ, nhưng em yêu nhất là bác bàng già trước cửa lớp. Không biết bác được trồng từ khi nào, chỉ biết rằng khi em vào trường, cây đã trở thành người bạn thân thiết của chúng em. Bác bàng cao lớn lắm, tán lá xanh um vươn đến tận tầng 3 của dãy nhà. Thân cây nâu, xù xì, dáng vẻ lực lưỡng, phải 4 – 5 đứa học sinh chúng em mới ôm xuể. Trên thân cây, thỉnh thoảng có những hốc u lớn, cô giáo em nói đó chính là dấu tích của thời gian in hằn lên bác đấy! Dưới gốc cây, vài chiếc rễ lớn trồi lên khỏi mặt đất, ngoằn ngoèo nom như những chú rắn khổng lồ. Lá bàng non xanh mướt, to bằng bàn tay người lớn, khi lá già chuyển màu vàng đỏ, thi thoảng theo làn gió bay vèo xuống mặt đất, nhìn đến ngộ. Mỗi giờ ra chơi, chúng em lại nhặt lá làm quạt mát hay ngồi dưới gốc cây chuyện trò cùng nhau. Từng làn gió mát khẽ thổi qua khiến cây rung rinh cành lá như cũng đang vui đùa, thầm thì cùng nhau. Tụi học sinh chúng em háo hức nhất là đến mùa bàng ra hoa, kết trái. Những chùm hoa bàng trắng tinh, nhỏ xíu, cánh hoa hệt như những ngôi sao nhỏ lấp ló sau tán cây xanh, rồi cứ thi nhau rải đầy trên mặt đất. Thời gian trôi qua, lần lượt những quả bàng xanh non, bàng chín vàng ươm đan xen trên vòm lá, trông bác bàng lúc này thật đẹp biết bao! Chúng em đều rất yêu quý bác bàng già và thường thay nhau tưới nước cho cây để cây luôn khỏe mạnh.

12 tháng 8 2021

mong cac nan giup mik

12 tháng 8 2021

- Mộng mơ

- Tươi đẹp

- Trong sáng

- Yên dịu

v.v 
~HT~

12 tháng 8 2021

Tìm các từ phức trong các kết hợp được in đậm dưới đây:

          Vườn nhà em có rất nhiều loài hoa : hoa hồng , hoa cúc, hoa nhài,...Màu sắc của hoa cũng thật phong phú : hoa hồng, hoa vàng , hoa trắng ,...

=> Các từ phức đó là: nhà em, loài hoa, hoa hồng, hoa cúc, hoa hài, màu sắc, phong phú, hoa hồng, hoa vàng, hoa trắng.

12 tháng 8 2021

Tham khảo ạ !!

Trong suốt những năm tháng ở dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều những người bạn tốt. Nhưng trong suốt năm năm đến trường, trong số những người bạn ấy, em có một cậu bạn thân từ hồi lớp Một cho đến bây giờ. Đó là Nam.

Nam không chỉ là bạn thân ở trường mà còn là bạn ấu thơ, người bạn hàng xóm cạnh nhà của em. Cùng là con trai nên sở thích của chúng em khá giống nhau. Trái ngược với những bạn nữ thích để tóc dài điệu đà xinh xắn, em và Nam cắt tóc ngắn. Bởi vì bọn em còn chơi rất nhiều trò hay với nhau, khi ra mồ hôi cũng không thấy quá khó chịu. Nam có nước da hơi ngăm đen vì những ngày tháng tuổi thơ cùng em chơi thả diều hay chơi đuổi bắt với đám trẻ hàng xóm. Cậu ấy có dáng người cao, đặc biệt là đôi chân dài nên Nam là người chạy nhanh nhất trong lớp. Nam sở hữu một đôi mắt sáng, lúc nào cũng linh động. Mẹ em nói người nào có đôi mắt như thế là thông minh lắm. Quả thật đúng là vậy. Nam vô cùng thông minh. Trong các giờ học, cậu ấy luôn là người giơ tay hăng hái phát biểu nhất lớp. Dù mới chỉ là học sinh lớp Năm nhưng đôi khi Nam có những câu hỏi mà khiến thầy cô giáo phải bất ngờ. Các bài kiểm tra của Nam luôn đạt điểm cao và đứng đầu lớp. Không chỉ trong các giờ học, mà ngay cả các hoạt động của lớp, Nam cũng nhiệt tình tham gia.

Nam là một người năng nổ, hoạt bát và rất dễ mến. Lớp em ai cũng quý cậu ấy. Nam và em là bạn thân từ nhỏ nên mỗi sáng cậu ấy đều qua rủ em đi học, chiều cùng đi về nhà. Chúng em thân thiết với nhau như hình với bóng khiến nhiều bạn trong lớp phải thắc mắc mà hỏi rằng: “Thế hai đứa không tách nhau ra được à?” Những lúc ấy Nam đều cười xòa và đáp lại rằng: “Không thể đâu, bọn tớ chơi thân với nhau từ bé quen rồi.”

Hồi còn nhỏ, em rất hay bị ốm nên mẹ không bao giờ cho em ra ngoài chơi cùng đám trẻ hàng xóm cả. Mỗi ngày em đều nhìn chúng chơi đùa, cười nói vui vẻ mà vô cùng khát khao. Em cứ nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ được chơi cùng chúng thì một ngày mùa thu nọ, nắng vàng dịu nhẹ trải dài khắp muôn nơi, Nam đã chạy đến trước mặt em và rủ em cùng cậu ấy đi chơi thả diều. Ban đầu em vẫn còn ngập ngừng phân vân vì mẹ không cho, nhưng ngay sau đó, Nam đã chạy vào xin phép mẹ em. Chẳng hiểu sao cậu ấy chỉ cần nói vài ba câu là mẹ em đã gật đầu đồng ý rồi. Chẳng thể chờ lâu hơn, em cùng Nam nhanh chân chạy tới triền đê, cả hai đứa cùng nhau chơi thả diều suốt ngày hôm đó. Từ ngày ấy, ngày nào Nam cũng qua rủ em đi chơi cùng, thế rồi hai đứa cứ thế mà thân nhau. Chúng em đã là bạn thân từ khi còn bé đến tận năm lớp Năm rồi, em mong rằng đến lúc lên cấp hai, bọn em vẫn sẽ học chung trường, chung lớp như bây giờ.

Em rất yêu quý Nam. Nam chính là người đã đem tới cho em rất nhiều niềm vui và kỷ niệm. Em mong rằng tình bạn của hai đứa sẽ bền lâu và gắn chặt mãi đến sau này.

Trong cuộc sống, chắc hẳn ai cũng đều có một người bạn thân để chia sẻ, giãi bày tâm sự. Và em cũng có một người bạn như thế. Khánh Tú bằng tuổi em, nhà hai đứa lại ở gần nên chúng em chơi thân với nhau từ hồi còn học mẫu giáo.

Ở Tú toát lên vẻ hóm hỉnh, hài hước rất dễ mến. Mái tóc màu cà phê, được cắt gọn gàng. Bạn bảo màu tóc đặc biệt đó là được thừa hưởng từ mẹ. Dù là con trai, hay phơi nắng phơi mưa cùng tụi bạn trong xóm nhưng nước da Tú vẫn trắng hồng, cộng với gương mặt bầu bĩnh, trông thật là dễ thương. Cặp mắt to tròn, đen láy như hai hòn bi ve, lúc nào cũng mở lớn, ánh lên vẻ thông minh, lanh lợi. Đôi lông mày rậm cùng chiếc mũi thẳng nên ngoài những lúc cười thì trông Tú rất nghiêm nghị. Khuôn miệng luôn cười tạo thành hình trái tim, phô ra hai hàm răng trắng bóng. Đặc biệt Khánh Tú còn có hai má lúm đồng tiền. Mẹ em thường trêu rằng: “Tú hội tủ đủ mọi nét đẹp của con gái”. Tuy vậy, nhìn Tú vẫn ra dáng một cậu con trai nghịch ngợm mà đa tài.

Tú rất hiếu động, không lúc nào yên chân, yên tay. Giờ ra chơi, chỗ nào huyên náo nhất là chỗ đó có Tú. Cậu bạn thân của em có trí nhớ rất tốt, lại ham đọc sách nên thường kể lại cho chúng em nghe những gì cậu ấy đọc được. Nhờ khiếu kể chuyện cùng với lối pha trò tinh nghịch khiến mấy đứa chúng em, đứa nào cũng bò lăn ra mà cười. Tú luôn nghĩ ra những trò chơi thú vị. Trong các buổi diễn văn nghệ, Tú thường bắt chước tiếng kêu và hành động của các con vật, làm người xem lúc nào cũng thích thú.

Nghịch ngợm là thế nhưng khi chơi thể thao, cậu bạn ấy lại tỏ ra chín chắn, nghiêm nghị như người lớn. Khánh Tú chơi rất giỏi môn đánh cầu lông và thường xuyên được nhà trường chọn đi thi đấu các giải quan trọng của tỉnh, của thành phố. Ở trên lớp, Tú còn là một học sinh giỏi. Bạn khá các môn tự nhiên nên thường kèm các bạn khác học bài. Vì thế, qua các kì thi, điểm của mọi người khá dần lên và cuối học kỳ I vừa rồi, lớp em đã đạt được danh hiệu “Lớp xuất sắc”.

Hai đứa chúng em chơi với thân từ lúc còn học mẫu giáo nên từ sở thích, sở trường, sở đoản chúng em đều hiểu rõ của nhau. Em và Tú gắn bó với nhau như hình với bóng, mặc dù tính cách trái ngược nhau nhưng điều đó lại khiến chúng em khắc phục nhược điểm của bản thân và dễ dàng chia sẻ mọi tâm tư, tình cảm. Tú hay sang nhà em chơi, giúp em học bài và cùng tập tành sáng tác thơ văn, sáng tác nhạc. Em có một cây đàn ghi-ta cho anh trai tặng nhân dịp sinh nhật. Mỗi buổi chiều, chúng em lại ra hiên ngồi, nghêu ngao hát. Những giây phút ấy, tuy hai đứa không nói câu nào nhưng vẫn để lại trong em nhiều cảm xúc khó quên.

Khánh Tú, cậu bạn đáng mến của em. Em rất yêu quý và ngưỡng mộ Tú vì bạn không chỉ là một người con ngoan mà còn là trò giỏi, là tấm gương sáng để mọi người noi theo.

12 tháng 8 2021

Bạn tham khảo nhé : 

Có những món quá bình dị nhưng đối với ta nó lại có ý nghĩa lớn. Mỗi lần nghĩ như vậy, tôi thấy mình cần trân trọng hơn món quà của bố nhân ngày sinh nhật thứ mười một của tôi. Đó là một chú con xinh xắn.

Thoạt tiên ngắm nhìn Milu, tôi ấn tượng ngay với bộ lông mềm mượt, trắng như bông của chú. Tôi thường khoan khoái vuốt ve bộ lông mịn màng ấy, mỗi khi chú cún nũng nịu dùng chiếc mũi nhỏ, hồng hồng dụi vào chân tôi. Đôi tai chú luôn dỏng lên để nghe ngóng mọi thứ xung quanh. Có lẽ Milu khác hẳn với những con cún khác bởi đôi mắt tròn xoe như hai hòn bi ve, đen láy của nó. Bốn chân của chú di chuyển mau lẹ, uyển chuyển như lướt trên mặt đất vậy. Dưới mỗi bàn chân có một lớp đệm thịt dày giúp Milu đi lại nhẹ nhàng và không gây tiếng động. Chú cún có chiếc đuôi cong cong linh lợi, lúc nào cũng rung rung trông thật thú vị. Hàng ngày thấy tôi đi học về, Milu lại chạy vụt ra cổng, vẫy đuôi rối rít chào mừng. Khi ấy, dường như mọi mệt mỏi trong tôi đều tan biến sau một ngày học tập căng thẳng.

Trở về nhà, bố tôi liền đóng cho Milu một “ngôi nhà nhỏ” ở trên sân. Sau mỗi buổi, tôi đều mang phần cơm tới cho nó. Trông cái bụng tròn căng vì đánh chén no nê mới thực thích thú. Thấy tôi, chú cún thương quyện vào chân, liếm nhẹ vào chân tôi bằng cái lưỡi nhỏ màu hồng, làm tôi thấy nhột nhột, buồn buồn. Thỉnh thoảng tôi dẫn Milu đi dạo, chú có vẻ khoái chí khi được chạy nhảy tung tăng. Có lúc chú đuổi theo một cánh bướm, có khi chiếc mũi lanh lợi khịt khịt những đóa hoa dại bên đường. Milu là một chú chó ngoan cả nhà tôi, ai cũng yêu quý Milu vì chú chưa bao giờ ăn vụng hay tự ý chạy vào nhà. Không chỉ vậy, chú còn có tài bắt chuột rất khéo nhờ vậy mà cót thóc nhà tôi không bị lũ chuột moi móc. Ba mẹ tôi hài lòng về chú chó khi thấy tôi dành thời gian nô đùa với nó thay vì lướt điện thoại thông minh.

Milu từ lâu đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình tôi. Chú chó dũng cảm ấy vẫn âm thầm và kiên nhẫn trông nhà khi màn đêm buông xuống để mọi người được yên giấc. Từ khi có người lính gác trung thành ấy, gia đình tôi không bị mất trộm đồ dùng gì. Chú rất thông minh, biết phân biệt người nhà và người lạ. Khi khách lạ vào nhà chú không ngừng sủa vang, nhe nanh dữ dằn, chỉ khi nghe lời nhắc nhở của người trong nhà, chú mới ư ử nằm gọn trong chuồng. Chú chó thường đu hai chân trước lên, xoay vòng tròn làm tôi niềm vui của tôi như được nhân đôi. Còn lúc tôi buồn, chú lăn tròn thành cuộn bông dưới chân tôi, đôi mắt nó cũng ủ rũ như muốn san sẻ nỗi niềm với tôi vậy.

Chú cún của tôi không chỉ gắn bó khăng khít với gia đình mà Milu còn là người bạn tốt của tôi nữa. Tôi ước mong mình có thể mãi mãi sống bên Milu - chú chó đáng yêu, trung thành.

12 tháng 8 2021

bạn tham khảo :

Chó là một loài động vật rất có ích, vì vậy hầu hết các gia đình đều nuôi chó. Nhà thì nuôi một con, nhà thì nuôi vài con thậm chí nhiều hơn và nhà em cũng vậy.

Cách đây một thời gian, mẹ em đi chợ và mua về một con chó. Hôm mua về mẹ bảo, phải chăm sóc cẩn thận chẳng mấy chốc mà lại có một đàn chó con, nghe mẹ nói vậy em rất háo hức. Em rất yêu quý động vật, vì vậy em đặt tên cho nó là Đốm. Sở dĩ tên của nó như vậy vì nó có ba màu lông xen kẽ nhau trên cơ thể. Đầu màu đen, thân cũng màu đen nhưng lại được xen kẽ bởi những đốm trắng. Nó được ba tháng tuổi và cũng khá là mập. Hai mắt đen, long lanh như hai hòn bi ve, chiếc mũi cũng màu đen và rất thính, bên cạnh là những chiếc râu ngắn. hàm răng có những chiếc nhọn hoắt, thêm một thời gian ngắn nữa thì hàm răng đó có thể khiến những ai bị nó cắn chảy máu, thậm chí những vết cắn sâu có thể rất nguy hiểm. Hai tai rất ngắn, cụp xuống mặt.

Thân hình mập mạp với bộ lông mặc dù không được óng mượt nhưng em vẫn rất thích vuốt ve bộ lông ấy. Chiếc đuôi ngắn ngủi, màu đen có những sợi lông trắng ở phần cuối. Mẹ em thường trêu: “đốm đầu thì nuôi, đốm đuôi thì thịt”, những lúc ấy em lại xị mặt ra và kêu mẹ không được thịt nó. Bốn chân có màu trắng, đầu mỗi ngón chân là những móng vuốt sắc. Đặc biệt cũng giống như loài mèo, dưới mỗi ngón chân có một lớp đệm dày, chính những lớp đệm ấy giúp nó đi lại nhẹ nhàng. Chó là loài động vật ăn tạp, vì vậy nuôi nó rất dễ, bên cạnh đó mẹ em cũng mua thuốc về tiêm để phòng các loại bệnh.

Mỗi khi em đi học về nó lại chạy ra tận cổng đón, ngoe nguẩy cái đuôi, chạy vòng quanh và quấn lấy chân em như thể đòi vuốt ve. Mặc dù đi học về rất mệt nhưng em vẫn chơi với nó. Có nhiều trò rất hay, em cầm hai chân trước và để nó đi bằng hai chân sau, bẻ ngược hai cái tai của nó lên, vì tai nó mềm nên không bị đau, lấy tay cù vào bụng nó, những lúc như vậy nó nằm ngửa ra bốn chân chổng lên trời trông rất hay. Mỗi bữa cơm em đều giành với mẹ việc cho nó ăn, đêm đến nó nằm co tròn ở một góc nha và ngủ ngon lành. Nó rất thông minh, biết phân biệt người nhà với người lạ, khi có người lạ vào, nó sủa ầm ĩ cho đến khi bố mẹ em quát mới thôi.

Em rất yêu quý con chó nhà em, gia đình em sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận để nó mau lớn và cho gia đình em một đàn chó con như lời mẹ nói!

Trong đời này, ai chẳng có một người bà. Và tôi cũng vậy, ngoài tình yêu thương mà bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương yêu trìu mến của bà. Vì điều kiện gia đình, tôi phải chuyển nhà, không được ở bên bà nhưng hình ảnh bà luôn khắc sâu trong trái tim tôi.

Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Tóc bà trắng như những bà tiên trong các câu chuyên cổ tích. Lưng bà còng lắm rồi. Làn da nhăn nheo với nhiều chỗ có chấm đồi mồi. Bà đã hi sinh cả tuổi xuân, tần tảo, bươn chải, thức khuya dậy sớm nuôi nấng mẹ và các dì tôi. Đôi mắt bà không còn tinh tường như trước nhưng cái nhìn thì vẫn như ngày nào: Trìu mến và nhân hậu. Đôi bàn tay thô ráp, chai sần bởi suốt đời lặn lội, vất vả kiếm cơm áo cho các con.

Ngày còn thơ bé, tôi được sống trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của bà. Đêm nào tôi cũng chìm trong giấc ngủ êm đềm nhờ những câu chuyện cổ tích bà kể. Sáng sớm, bà gọi tôi dậy đi học. Lời gọi: “Cháu ơi, dậy đi nào, đã đến giờ đi học rồi” luôn làm tôi tỉnh táo sau giấc ngủ dài. Bà dắt tay, đưa tôi đến trường. Chờ cho cánh cổng trường khép hẳn, bà mới an tâm ra về. Chiều chiều, vẫn cái dáng đi lặng lẽ ấy, bà đưa tôi trở về nhà. Mỗi khi ở cạnh bà, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng.

Có lần bị ngã, tôi đã nằm ăn vạ rất lâu. Bà đẩy con lật đật và bảo: “Con lật đật luôn biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Cháu của bà cũng vậy, đúng không nào? Cháu được như con lật đật là bà rất vui”. Nghe lời bà, tôi nín khóc và tự đứng dậy. Bà cười móm mém “Cháu ngoan lắm, lại đây bà phủi đất cho nào”. Những hôm học khuya, buồn ngủ quá, tôi gục luôn xuống bàn thiếp đi. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang đắp chăn, nằm trên giường. Trên bàn học, đèn đã tắt từ lúc nào, sách vở được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Bà đã bế tôi lên giường, xếp lại sách vở cho tôi.

Bà luôn chăm lo việc nhà. Mẹ tôi không muốn bà làm, sợ bà mệt nhưng bà không nghe. Tôi mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần cho bà nhưng nhiều khi, tôi lại ước ao thời gian trôi thật chậm để tôi mãi mãi nằm trong vòng tay yêu thương của bà

Bà rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy, ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần, tôi không nghe lời bà. Cả tuần, bà không nói với tôi một câu nào. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giảng giải cho tôi biết đâu là điều hay lẽ phải. Tôi cảm thấy ăn năn, xấu hổ vì để bà buồn. Sau chuyện đó, tôi tự hứa với mình, không bao giờ được phụ công lao tình cảm của bà.

Có lẽ tình cảm thiêng liêng nhất trên cuộc đời này mà không ai có thể phủ nhận đó chính là tình mẫu tử. Mẹ không chỉ là người ban cho ta sinh mệnh, mà còn luôn ở bên trong mọi hoàn cảnh.

Như bao người mẹ khác, mẹ của tôi là một người phụ nữ thật giản dị. Nhưng mẹ đã dành cho chúng tôi những sự hy sinh thật phi thường. Bố tôi mất sau một vụ tai nạn, khi ấy tôi mới tròn năm tuổi. Mẹ tôi đã phải gánh vác một trách nhiệm vô cùng nặng nề: vừa phải làm mẹ, vừa phải làm bố. Công việc buôn bán của mẹ tôi tuy rất bận rộn và vất vả. Nhưng mẹ vẫn luôn cố gắng để tôi không thiếu thốn thứ gì.

Vậy mà có những khi tôi đã làm mẹ buồn lòng. Còn nhớ năm lớp năm, tôi đến nhà Hà - cô bạn thân cùng lớp chơi. Do quá mải chơi nên khi về đến nhà thì trời đã tối. Tôi nghĩ thầm trong lòng rằng kiểu gì khi về đến nhà mẹ cũng mắng. Nhưng khi tôi về đến nơi, bước vào nhà lại thấy thật yên tĩnh, chỉ nhìn thấy trên bàn là cơm canh nóng hổi, mà không thấy mẹ đâu. Tôi ăn cơm xong mà lòng đầy lo âu. Tôi lén vào phòng của mẹ, thì nhìn thấy mẹ đang nằm trên giường. Tôi khẽ gọi: “Mẹ ơi!” nhưng không thấy tiếng trả lời. Cảm thấy lo lắng, tôi chạy đến bên giường, khi chạm vào người mẹ thì thấy nóng bừng. Có lẽ mẹ đã bị sốt. Bỗng nhiên tôi cảm thấy sợ hãi, xen lẫn cả sự ân hận. Tôi tự trách mình mải chơi, trong khi mẹ thì phải làm việc vất vả, lại bị ốm mà vẫn cố gắng nấu cơm cho tôi. Tự trấn an bản thân, tôi nhanh chóng chạy đi lấy khăn mặt lạnh đắp lên trán mẹ. Rồi còn nấu một ít cháo ăn liền và mua thuốc cho mẹ. Một lúc sau, có vẻ đã khá hơn, mẹ tỉnh dậy. Tôi thuyết phục mẹ ăn cháo và uống thuốc. Mẹ vừa ăn vừa mỉm cười nhìn tôi. Xong xuôi, tôi nhìn mẹ, rồi ôm lấy mẹ và bật khóc nức nở: “Con xin lỗi mẹ ạ!”. Mẹ chỉ ôm tôi vào lòng rồi nhẹ nhàng nói: “Không sao đâu! Nín đi con!”.

Sau kỷ niệm lần đó, tôi nhận ra được sự vất vả của mẹ. Tôi cố gắng để học cách sống tự lập hơn. Tôi còn giúp đỡ mẹ những công việc nhà như nấu cơm, rửa bát, giặt giũ… Cuộc sống của hai mẹ con từ đó luôn tràn ngập tiếng cười.

                                   GIẤC MƠ CAO                         Tôi hơi khiêm tốn chiều cao                         Nên lòng chỉ muốn ước ao một điều                        Ước mong nho nhỏ không nhiều                        Mong sao được ví cao nghêu như . . . sào                       Đêm về nằm ngủ chiêm bao                        Có ông tiên hiện tiến vào nắm tay                       Cho tôi quả táo thật hay           ...
Đọc tiếp

                                   GIẤC MƠ CAO

                         Tôi hơi khiêm tốn chiều cao

                         Nên lòng chỉ muốn ước ao một điều

                        Ước mong nho nhỏ không nhiều

                        Mong sao được ví cao nghêu như . . . sào

                       Đêm về nằm ngủ chiêm bao 

                       Có ông tiên hiện tiến vào nắm tay

                       Cho tôi quả táo thật hay

                       Bảo rằng ăn hết cao ngay tức thì

                       Tôi cầm quả táo nhâm nhi 

                       Nghĩ rằng nhất định mai thì sẽ cao

                       Bỗng nghe trong bụng cồn cào

                       Bỗng đau tức quá! Ôi sao thế này?

                       Mẹ nghe vội chạy vào ngay

                       Hoảng hồn mẹ bảo thế này thì nguy

                       Bệnh viện nhất điịnh phải đi

                       Giật mình tỉnh giấc hóa mình chiêm bao

                       Mẹ ơi con chẳng bị sao

                       Chỉ là một giấc chiêm bao thôi mà

                       Nghe xong mẹ nói hiền hòa

                      Muốn cao con phải miệt mài thể thao

                      Siêng năng bơi lội nhiều vào

                      Thì con mới được chiều cao vừa lòng

                      Tôi nghe ấm áp trong lòng

                      Quyết không phụ sự trong mong mẹ hiền

                     Từ nay tôi sẽ luyện rèn

                      Không mơ ước hão để phiền mẹ cha

Lưu ý1: Bạn nào lùn thì nên đọc bài thơ này

Lưu ý2: Bài thơ chỉ mang tính chất giải trí (vui lòng không báo cáo)

3
12 tháng 8 2021

bạn làm thơ hay quá. 

12 tháng 8 2021

thơ của bạn rất hay

12 tháng 8 2021

Tham khảo :

Cô giáo chủ nhiệm của em là cô Lan. Cô dạy chúng em bộ môn Tiếng Việt. Mỗi khi đến giờ giảng của cô em đều cảm thấy vô cùng yêu thích bởi cô giảng bài rất hay. Mỗi tiết học lại mang đến cho em nhiều trải nghiệm thú vị. Trong đó, em có ấn tượng nhất là tiết học kể chuyện tuần trước.
Sau tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp, cô giáo em bước vào, khuôn mặt khẽ mỉm cười với chúng em. Hôm ấy cô mặc một chiếc áo dài màu hồng vô cùng thướt tha. Chiếc áo dài giúp làm tôn lên vóc dáng thon gọn của cô. Mái tóc dài được cô thả xõa ngang vai nên trông cô càng trở nên duyên dáng hơn.

Vì hôm ấy là kỉ niệm ngày sinh của Bác Hồ nên chúng em được cô kể cho nghe câu chuyện về Bác. Cô bắt đầu kể, giọng cô trầm ấm thể hiện rõ tình cảm của cô với Bác. Qua lời kể của cô, hình ảnh của Bác Hồ như hiện lên trong tâm trí của em. Đó là hình ảnh của một cụ già râu tóc bạc phơ đang ngồi bên bàn đá làm việc. Là hình ảnh của cụ già ngồi câu cá bên hồ. Là hình ảnh Bác Hồ nằm trong Lăng, đôi mắt nhắm như đang ngủ một giấc ngủ dài,… Dường như cô cũng đang xúc động khi kể về Bác bởi em thấy đôi mắt cô đỏ hoe, ngân ngấn nước.

Sau khi kể cho chúng em nghe một vài mẩu chuyện về Bác Hồ, cô bắt đầu hỏi cả lớp xem có ai có câu chuyện thú vị nào về Bác hay không. Cô đi lại xung quanh lớp, dáng đi thướt tha, nhẹ nhàng. Tà áo dài bay bay theo mỗi bước chân cô. Có rất nhiều cánh tay giơ lên. Bạn thì kể chuyện về Bác, bạn thì hát các bài hát về Bác Hồ. Tiết học vì vậy trở nên thật sôi nổi.

Cô chính là người đã truyền cảm hứng cho em để em thêm yêu thích môn học Tiếng Việt. Không chỉ vậy, cô còn dạy em cách sống để trở thành một người có ích. Cô chính là hình mẫu lý tưởng để em noi theo.

“Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo. Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”. Ngâm nga câu hát quen thuộc trong đầu, em lại nhớ về cô giáo hồi lớp 1 của em. Cô tên là Chi, là cô giáo chủ nhiệm hồi em mới bắt đầu bước chân vào ngôi trường Tiểu học – một môi trường học tập hoàn toàn mới và lạ lẫm đối với em. Em rất yêu quý cô Chi. Cô là một cô giáo tốt tính, dễ thương và rất yêu thương, chăm lo cho học sinh.

Cô Chi năm nay đã gần ba mươi tuổi. Cũng là giáo viên trẻ, mới chuyển về trường em giảng dạy được vài năm thôi. Dáng người cô nhỏ nhắn, xinh xắn. Cô không cao lắm, nhưng như thế lại khiến cô vô cùng dễ thương. Khuôn mặt cô hình trái xoan, rất phúc hậu. Nước da cô trắng hồng như da em bé. Mái tóc cô dài, buông xõa đến ngang lưng, và đen óng mượt. Mái tóc cô lúc nào cũng thoang thoảng mùi hương của bồ kết, đinh hương. Cô bảo cô thuộc kiểu người sống truyền thống nên không quen dùng các loại dầu gội hiện đại, vì vậy cô hay gội đầu bằng các loại thảo mộc tự nhiên như: vỏ bưởi, đinh hương, bồ kết. Đôi mắt bồ câu của cô đen nhánh. Và đó là đôi mắt biết cười. Mỗi khi chúng em không chăm chỉ học bài, còn lười biếng là đôi mắt cô như trĩu xuống, tỏ rõ vẻ buồn bã và thất vọng. Còn mỗi khi bọn em ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập và vui chơi cùng nhau thì đôi mắt đó như ánh hẳn lên một niềm vui sướng, hạnh phúc, tự hào. Nụ cười của cô rất tươi như ánh nắng bình minh tỏa rạng trên sườn đồi. Và em cũng yêu nhất là nụ cười hiền hậu, dễ mến của cô.

Cô Chi là một giáo viên rất thương yêu, chăm lo cho học sinh nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc. Cô chăm lo cho bọn em từng bữa ăn tới giấc ngủ ở trên lớp từng li từng tí một. Sự dịu dàng của cô luôn luôn làm cho bọn em cảm thấy ấm áp đến lạ kỳ. Có những bài khó, cô giảng mãi mà bọn em vẫn không hiểu thì cô Chi không bao giờ trách mắng mà cô luôn luôn nhẫn nại, chỉ bảo, giảng giải cho chúng em một cách từ từ cho tới khi bọn em hiểu thì thôi. Giai đoạn em mới tập viết, cầm bút viết còn sai cách, gượng gạo thì cô Chi đã cầm tay em uốn nắn cho em từng nét chữ một. Cô cũng là một người nghiêm khắc. Với những bạn không nghe lời, cô luôn có những hình thức nhắc nhở kịp thời để cho các bạn sửa chữa và thay đổi. Cô dạy cho chúng em những bài học về đạo lý làm người, về cách ứng xử đẹp trong cuộc sống.

Em rất yêu quý và kính trọng cô Chi. Mai này dù đi đâu xa thì em sẽ không bao giờ quên những hình ảnh và kỷ niệm về cô Chi.

12 tháng 8 2021

bạn tham khảo :

Loài hoa mà các bạn yêu quý là gì? Chắc hẳn ai cũng có cây trả lời của riêng mình. Đó có thể là chị huệ trắng muốt duyên dáng, là chị phong lan tím yểu điệu hay em thược dược nhỏ nhắn và lộng lẫy. Còn với em, loài hoa em yêu thích nhất là hoa hồng nhung bởi vẻ đẹp kiêu sa và hương thơm đặc biệt của nó.

Trước hiên nhà em có trồng một chậu hoa hồng nhung rất đẹp. Vì em thích hoa nên bố đã đến vườn một người quen, tự tay chiết cành hoa đem về nhà trồng. Bởi thế mà em.rất vui, yêu quý và coi cây hoa như người bạn của mình. Vào thời gian rảnh, em thường ngồi ngắm cây hoa, khi ấy em mới cảm nhận được hết cái vẻ đẹp kiêu kì và lộng lẫy của hồng nhung. Chẳng thế mà người ta lại mệnh danh hoa hồng là nữ hoàng của các loài hoa.

Nhìn từ xa, cây hoa hồng có dáng vẻ khẳng khiu, mảnh khảnh, cao tầm gần một mét. Vì trồng cũng được vài năm nên gốc nâu thẫm, to hơn ngón tay cái. Rễ cây đâm sâu xuống lòng đất, ngày ngày cần mẫn hút chất dinh dưỡng nuôi cây. Thân cây hình tròn, dài, to bằng ngón tay người lớn. Nó khoác lên mình bộ áo xanh thẫm. Đặc biệt là trên thân có khá nhiều gai nhọn như những vũ khí bảo vệ cho nữ hoàng. Vì thế mà khi tiếp xúc với hoa hồng, mọi người nên cẩn thận để tránh bị gai đâm vào tay. Cây tràn đầy sức sống, cành lá đâm ra tứ phía đón lấy ánh nắng mặt trời và phủ đầy lá xanh. Lá hoa hồng màu xanh y như thân vậy, lá không to như lá bàng, cũng chẳng nhỏ li ti như lá phượng. Lá hoa hồng hình bầu dục, to bằng 2 ngón tay chụm lại. Mặt trên của lá có những đường gân và nhẵn còn mặt dưới thì hơi nhám. Xung quanh lá là đường viền răng cưa góp phần tạo nên vẻ đẹp sang trọng, quý phái cho loài hoa này.

Cây hoa ngày một lớn, nó ấp ủ những nụ còn e ấp, ngại ngùng rồi bung nở sắc thành những bông hoa sặc sỡ rất đẹp. Khi còn là nụ hoa, các cánh chụm vào nhau còn khi nở tung ra thì những cánh hoa ấy lại xếp xen kẽ, đan cài vào nhau. Cánh hoa màu đỏ tươi, chạm vào rất mịn màng. Em cảm nhận những cánh hoa ấy rất mỏng, mềm mại, xếp xung quanh cái nhị vàng như một nàng công chúa đang e ấp làm duyên. Từ những cánh hoa ấy tỏa ra mùi hương thoang thoảng, dễ chịu đã thu hút rất nhiều loài ong bướm với những bộ cánh sặc sỡ đến hút mật. Nhưng hoa hồng rất nhanh tàn, nở được vài ngày thì cánh hoa lìa cành rơi xuống đất, trơ lại những cuống hoa, nhường chỗ cho những nụ hoa đang ấp ủ.

Cả nhà em ai cũng yêu quý cây hoa này. Vào thời gian rảnh, bố em thường dùng kéo cùng với bàn tay khéo léo để tỉa cành, cắt đi những cành sâu và cành héo. Ngày nào cũng vậy, em đều tưới nước hai lần cho cây hoa, chăm chỉ bắt sâu và bón phân cho cây. Vì vậy mà cây hồng nhung nhà em rất ít khi bị bệnh và tràn đầy sức sống.

Em rất yêu thích cây hoa hồng nhung vì nó đã tô thêm hương sắc cho cuộc đời, lại có nhiều công dụng hữu ích như cắm hoa để bàn, tặng bạn bè, người thân vào các dịp đặc biệt.

12 tháng 8 2021

Tham khảo ạ:

Cứ mỗi dịp Tết đến, nhà em lại tràn ngập các loại hoa, quả để đón Tết. Trong số những loại hoa mà mẹ em mua, em thích nhất là chậu cây hoa cúc đại đóa của mẹ em. Cây hoa không chỉ đẹp và còn rực rỡ.

Mẹ em mua chậu cây này cách đây không lâu, từ khi mẹ mới mang chậu cây về, em đã vô cùng ấn tượng trước vẻ đẹp dễ thương mà rực rỡ của nó. Hoa được chia làm nhiều cành to, thân cây xanh thẫm, dày, cứng cáp. Trên thân mọc ra những chiếc lá xanh ngắt, mỏng manh, từ gốc cho đến tận đầu cành. 

Mỗi một thân hoa lớn lại có hai, ba cành tỏa ra khiến chậu hoa trông đầy đặn, mà càng rực rỡ hơn. Cúc đại đóa khác với loại cúc bình thường. Thay vì tỏa rộng và xẹp dần ở giữa nhụy hoa, những cánh hoa lại chụm về một điểm chính giữa, khiến bông hoa to dần từ trong ra ngoài, che kín đi nhụy hoa nhỏ nhắn, tựa như những cục bông vàng. 

Cánh hoa nhỏ, mỏng manh, vàng tươi, xếp chụm vào nhau tỏa sắc chói lóa, bông nào bông nấy đều như mái tóc xù của người thiếu nữ vậy. Bông to thì đã nở rộ, còn bông nhỏ thì mới chúm chím nhỏ nhắn nơi đầu cành, chờ thời điểm để bung tỏa những cánh hoa của mình. Những bông hoa đua nhau khoe sắc, hương hoa nhè nhẹ bay bổng trong không gian, mang đến cho người ta một cảm giác dễ chịu vô cùng.

Hoa cúc mang màu vàng tươi, mẹ em bảo rằng, nó rất hợp với không khí ngày Tết trong gia đình, tượng trưng cho sự đầy đủ, hạnh phúc, tươi mới, tràn đầy sức sống của một năm mới an lành. Để cây thêm sinh động và rực rỡ hơn, em đặt thêm những món đồ trang trí ngày Tết đỏ thắm trên những cành cây, cành lá. Màu vàng của hoa cùng với màu đỏ của đồ trang trí khiến chậu cây càng tráng lệ, tràn ngập không khí của Tết. Những ngày trước Tết, em chăm chỉ tưới nước cho cây để cây luôn được tươi tốt, mẹ bảo rằng cây phải tươi thì đầu năm mới may mắn.

Đến đêm giao thừa, những bông hoa cuối cùng cũng đã nở rộ, cả chậu hoa đua nhau khoe sắc như cũng đang chào mừng một năm mới đến. Chậu hoa cúc đại đóa ấy đã khiến cho nhà em thêm sức sống tươi mới, đầy màu sắc hơn vào những ngày Tết vui vẻ, vì là vào mùa xuân nên nó càng rực rỡ hơn. Sắc hoa như tô điểm cho mùa xuân thêm tươi đẹp, mùa của sức sống mới, của sự sống mới đang tràn đầy trong vạn vật.

Chậu hoa cúc đại đóa của mẹ quả thật mang một vẻ đẹp vừa rực rỡ lại vừa tràn đầy sức sống. Nó đã tô điểm cho nhà em vào những ngày Tết thiêng liêng. Em rất yêu thích hoa cúc đại đóa. Em mong rằng Tết năm sau, nhà em sẽ lại có một chậu hoa cúc đại đóa khác để gia đình lại tràn đầy màu sắc và sức sống.

Hc tốt

 Chiếc láChim sâu hỏi chiếc lá:- Lá ơi! Hãy kể chuyện cuộc đời bạn cho tôi nghe đi!- Bình thường lắm, chẳng có gì đáng kể đâu.- Bạn đừng có giấu! Nếu bình thường vậy, sao bông hoa kia lại có vẻ rất biết ơn bạn?- Thật mà! Cuộc đời tôi rất bình thường. Ngày nhỏ, tôi là một búp non. Tôi lớn dần lên thành một chiếc lá và cứ là chiếc lá như thế cho đến bây giờ.- Thật như thế...
Đọc tiếp

 Chiếc lá

Chim sâu hỏi chiếc lá:

- Lá ơi! Hãy kể chuyện cuộc đời bạn cho tôi nghe đi!

- Bình thường lắm, chẳng có gì đáng kể đâu.

- Bạn đừng có giấu! Nếu bình thường vậy, sao bông hoa kia lại có vẻ rất biết ơn bạn?

- Thật mà! Cuộc đời tôi rất bình thường. Ngày nhỏ, tôi là một búp non. Tôi lớn dần lên thành một chiếc lá và cứ là chiếc lá như thế cho đến bây giờ.

- Thật như thế sao? Đã có lần nào bạn biến thành hoa, thành quả, thành một ngôi sao, thành vầng mặt trời đem lại niềm vui cho mọi người như trong các câu chuyện cổ tích mà bác gió thường rì rầm kể suốt đêm ngày chưa?

- Chưa. Chưa một lần nào tôi biến thành một thứ gì khác tôi cả. Suốt đời, tôi chỉ là một chiếc lá nhỏ nhoi bình thường.

- Thế thì chán thật! Bông hoa kia đã làm tôi thất vọng. Hoa ơi, bạn chỉ khéo bịa chuyện.

- Tôi không bịa chút nào đâu. Mãi mãi tôi kính trọng những chiếc lá bình thường như thế. Chính nhờ họ mới có chúng tôi – những hoa, những quả, những niềm vui mà bạn vừa nói đến. 

      Hãy cho biết cảm nhận và ý nghĩa của bài tập đọc trên

 
2
12 tháng 8 2021

Bạn tham khảo :

1. Phân tích câu chuyện:

- Tóm tắt câu chuyện: Bông hoa biết ơn chiếc lá nhỏ bé, bình thường vô cùng. Chim sâu nghĩ bông hoa kia bịa chuyện vì chim nghĩ chiếc lá phải có sức mạnh phi thường , có thể biến hóa thành nhiều hình hài mới đáng được kính trọng như thế. Nhưng bông hoa khẳng định sự kính trọng đó là xứng đáng và bông hoa sẽ luôn như vậy bởi nhờ có lá mới có hoa và sau này là quả.

- Từ câu chuyện ta thấy rằng:

+ Những điều đơn giản, bình thường trong con mắt người này sẽ là những điều vĩ đại trong người khác. Bởi mỗi người có một điểm nhìn khác nhau về cuộc sống. Chính vì vậy đừng đánh giá người khác qua cảm quan riêng của mình mà nên có cái nhìn đa chiều, đa diện.

+ Sự giản dị, khiêm tốn, thầm lặng cống hiến luôn luôn cần sự trân trọng bởi đó là sự khởi đầu, kiến tạo thế giới trở nên tốt đẹp hơn.

+ Cần phải biết ơn, tôn trọng những người đã giúp đỡ chúng ta bởi nhờ họ mới có chúng ta.

+ Trân trọng những điều tưởng chừng như vô cùng, bình dị. Và hãy vui vì bạn là chính bạn chứ không phải là ai khác.

+ Cuộc sống là sự tổng hòa của nhiều mối quan hệ như bông hoa phải đặt cạnh chiếc lá, chiếc lá đặt cạnh bông hoa,cái tôi đặt trong cái ta. Cái ta là sự tổng hòa cái tôi. Cuộc sống như vậy mới trọn vẹn.

2. Bàn về ý nghĩa câu chuyện có kèm theo ví dụ của bạn:

- Chúng ta hãy luôn tự tin, vui vẻ là chính mình, luôn sống với những giá trị riêng của mình, nỗ lực hoàn thành tốt nhất công việc của mình.

- Giá trị của mỗi người không phải là điều gì quá xa vời, lớn lao mà ngay chính những điều bình thường, thân thuộc.

- Giá trị của bạn không ở những điều gì người khác nghĩ về bạn mà nằm ở ngay trong chính bản thân của bạn.

- Bạn nên trân quý những con người xung quanh và những người đã giúp bạn bởi nhờ họ bạn đã được hình thành. Nhờ họ bạn được là chính bạn.

* Mặc dù trân quý những điều giản dị trong cuộc sống nhưng mỗi người cần phải nuôi những mơ ước, vươn tới những điều tốt đẹp. Sống phải có chính kiến, không sống thụ động.

3. Bài học nhận thức và hành động:

a) Có rất nhiều bạn đã nhận thức điều này. Họ luôn yêu thương bản thân, trân quý những điều bình dị trong cuộc sống, biết biết ơn,....

-> Tôi tin rằng cuộc sống của họ sẽ luôn tràn ngập niềm vui, hạnh phúc uộc sống xung quanh mình vì họ nhận thức được điều tuyệt vời xng quanh mình.

b) Tuy nhiên có rất nhiều bạn không nhận ra điều này bởi vì :

- Họ thiếu tự tin vào bản thân, luôn sống như một bản sao

- Khoa trương, hống hách, thiếu khiêm tốn, iarn dị, sống với những điều viễn vông, xa xôi,...

- Sống ích kỉ, toan tính, luôn sống vì bản thân,..

-> Họ sẽ sớm thất bại trong cuộc sống

4. Bài học bản thân thông qua những điều được nói đến trong bài viết, qua câu chuyện

– Ý thức được giá trị của bản thân ta sẽ luôn thấy tự tin, sống có động lực, có phấn đấu, có ý nghĩa.

– Nhận ra giá của mỗi người nằm ở những điều bình thường nhất ta sẽ luôn tìm ra, trân trọng những điều tốt đẹp của mọi người xung quanh.

– Sống là chính mình ta sẽ thấy cuộc đời là một hành trình tuy nhiều khó khăn, cách trở nhưng luôn có động lực để vượt qua.

– Luôn đặt cái tôi nhỏ bé của mình sau cái ta chung ta sẽ tìm thấy và dung hòa được những mối quan hệ tốt đẹp.