K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

31 tháng 7 2024

Kì nghỉ hè vừa qua là khoảng thời gian thật đáng nhớ đối với em. Em đã có cơ hội được đi biển cùng gia đình. Cảnh biển thật đẹp: cát trắng mịn màng, nước biển xanh biếc, sóng biển rì rào. Em và các bạn đã cùng nhau đắp cát, xây lâu đài, tắm biển thật vui. Buổi tối, cả gia đình quây quần bên nhau, nướng BBQ trên bãi biển. Những con sóng vỗ rì rào như một bản nhạc du dương làm cho không khí trở nên ấm cúng hơn. Em cảm thấy vô cùng hạnh phúc và thư giãn. Kì nghỉ hè này đã để lại trong em nhiều kỷ niệm đẹp mà em sẽ không bao giờ quên.

Trong đoạn văn trên, mình đã sử dụng:

  • Cụm chủ vị để mở rộng vị ngữ:
    • được đi biển: mở rộng vị ngữ cho động từ "có cơ hội"
    • cát trắng mịn màng, nước biển xanh biếc, sóng biển rì rào: mở rộng vị ngữ cho danh từ "cảnh biển"
    • đã cùng nhau đắp cát, xây lâu đài, tắm biển: mở rộng vị ngữ cho động từ "đã"
    • làm cho không khí trở nên ấm cúng hơn: mở rộng vị ngữ cho động từ "làm"
  • Phép nối:
    • và: nối các danh từ "cát trắng mịn màng", "nước biển xanh biếc", "sóng biển rì rào"
    • và: nối các động từ "đắp cát", "xây lâu đài", "tắm biển"
30 tháng 7 2024

Sừ dụng mĩ phẩm ở lứa tuổi học sinh là một vấn đề gây nhiều tranh cãi. Cá nhân em rất ủng hộ cho điều này.

Bởi mĩ phẩm là một khái niệm rất rộng, không chỉ bao gồm việc trang điểm, tô son đánh phấn như nhiều người vẫn nghĩ. Đó là còn việc làm sạch và dưỡng da, bảo vệ da nữa. Chẳng hạn như một bạn học sinh ở lứa tuổi dậy thì sử dụng sữa rửa mặt làm sạch da, kem trị mụn, kem chống nắng thì hoàn toàn cần thiết. Những sản phẩm đó giúp bảo vệ làn da của các bạn, và không hề tạo nên hình ảnh thiếu phù hợp so với lứa tuổi. Vì thế, khi nhìn thấy một bạn học sinh bôi kem chống nắng, son dưỡng môi trước khi đi học là hoàn toàn bình thường. Chúng ta không nên lên án hay ngăn cản hành động này. Không chỉ vậy, chúng ta cần cổ vũ, khuyến khích các bạn học sinh nên quan tâm hơn đến bản thân mình. Bởi hiện nay, sự ô nhiễm không khí và tia cực tím cũng ngày càng độc hại hơn, nên việc bảo vệ da cho lứa tuổi học sinh là vô cùng quan trọng. Tuy nhiên, để bảo vệ an toàn cho học sinh, cần có sự chỉ dẫn, định hướng phù hợp từ người lớn. Nhằm tránh việc các bạn sử dụng mĩ phẩm thiếu khoa học, không rõ nguồn gốc, xuất xứ.

Chính vì vậy, em rất ủng hộ việc các bạn học sinh quan tâm chăm sóc, bảo vệ cho làn da của mình bằng các loại mĩ phẩm phù hợp.

31 tháng 7 2024
Tóm tắt và phân tích tác phẩm "Đất quên" của Nguyễn Huy Thiệp Nhân vật chính, ngôi kể và tác dụng:
  • Nhân vật chính: Lò Văn Pành, một ông lão già nua sống ở bản Hua Tát.
  • Ngôi kể: Ngôi thứ ba toàn biết.
  • Tác dụng: Ngôi kể này giúp tác giả linh hoạt trong việc miêu tả diễn biến tâm lý nhân vật, sự kiện và bối cảnh. Đồng thời, nó cũng tạo khoảng cách giữa người kể chuyện và nhân vật, giúp độc giả có cái nhìn khách quan hơn về câu chuyện.
Điểm nhìn trần thuật và tác dụng:
  • Điểm nhìn trần thuật: Ở bên ngoài nhân vật, tác giả có thể quan sát và mô tả nhân vật, sự việc một cách khách quan, toàn diện.
  • Tác dụng: Nhờ điểm nhìn này, tác giả đã xây dựng một bức tranh toàn cảnh về cuộc sống của người dân bản Hua Tát, về những vấn đề xã hội mà họ đang đối mặt. Đồng thời, nó cũng giúp tác giả tạo ra những tình huống bất ngờ, gây ấn tượng mạnh với người đọc.
Cốt truyện:

Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của Lò Văn Pành và những người dân bản Hua Tát. Họ sống trong một vùng đất khắc nghiệt, nghèo khó. Lò Văn Pành, với trí nhớ siêu phàm, luôn nhớ về những câu chuyện cổ tích, những truyền thuyết của dân tộc. Tuy nhiên, cuộc sống hiện tại của họ lại quá vất vả, họ phải đối mặt với nhiều khó khăn như đói nghèo, bệnh tật, thiên tai. Câu chuyện kết thúc với cái chết của Lò Văn Pành, để lại nhiều suy ngẫm về số phận con người và giá trị của cuộc sống.

Đánh giá và ý nghĩa của cốt truyện:
  • Đánh giá: Cốt truyện đơn giản, nhưng giàu ý nghĩa. Qua câu chuyện của Lò Văn Pành, tác giả đã vẽ nên một bức tranh sinh động về cuộc sống của người dân vùng cao. Đồng thời, ông cũng đặt ra những câu hỏi về giá trị của truyền thống, về sự phát triển và hiện đại hóa.
  • Ý nghĩa:
    • Phản ánh hiện thực: Tác phẩm phản ánh chân thực cuộc sống khó khăn của người dân vùng cao, những vấn đề xã hội mà họ đang đối mặt.
    • Ca ngợi giá trị truyền thống: Qua nhân vật Lò Văn Pành, tác giả ca ngợi giá trị của truyền thống, của những câu chuyện cổ tích, những giá trị văn hóa tinh thần.
    • Đặt ra những câu hỏi: Tác phẩm đặt ra những câu hỏi về sự phát triển và hiện đại hóa, về việc giữ gìn bản sắc văn hóa.
Nhà văn phản ánh hiện thực gì?

Nguyễn Huy Thiệp đã phản ánh nhiều vấn đề xã hội qua tác phẩm "Đất quên":

  • Cuộc sống khó khăn của người dân vùng cao: Đói nghèo, bệnh tật, thiên tai là những vấn đề mà người dân bản Hua Tát phải đối mặt hàng ngày.
  • Sự đối lập giữa truyền thống và hiện đại: Lò Văn Pành đại diện cho truyền thống, trong khi cuộc sống hiện đại lại mang đến những khó khăn và thách thức.
  • Vấn đề bảo tồn văn hóa: Tác phẩm đặt ra câu hỏi về việc làm thế nào để bảo tồn những giá trị văn hóa truyền thống trong quá trình phát triển.

Tổng kết:

"Đất quên" là một tác phẩm giàu ý nghĩa, phản ánh chân thực cuộc sống của người dân vùng cao. Qua tác phẩm, Nguyễn Huy Thiệp đã đặt ra nhiều câu hỏi về con người, về xã hội, về cuộc sống. Đây là một tác phẩm đáng để đọc và suy ngẫm.

30 tháng 7 2024

a) Bà già đi chợ Cầu Đông

 Bói xem một quẻ lấy chồng lợi chăng

 Lợi thì có lợi nhưng răng chẳng còn

  • Biện pháp tu từ: Đối lập
  • Tác dụng: Tạo ra sự hài hước, châm biếm nhẹ nhàng. Việc đối lập giữa "lợi" (lợi ích khi lấy chồng) và "răng chẳng còn" (hàm ý tuổi tác đã cao) tạo nên một tình huống trớ trêu, gây cười. Đồng thời, câu thơ cũng thể hiện sự quan tâm đến chuyện chồng con của người phụ nữ xưa, đồng thời cũng bộc lộ một chút quan niệm xã hội về hôn nhân và tuổi tác.

b) Lom khom dưới núi tiều vài chú

 Lác đác trên sông chợ mấy nhà

  • Biện pháp tu từ: Liệt kê, từ láy
  • Tác dụng: Tạo nên một bức tranh làng quê yên bình, tĩnh lặng. Các từ láy "lom khom", "lác đác" gợi tả hình ảnh những người dân lao động lam lũ, cuộc sống giản dị. Câu thơ gợi lên một không gian rộng lớn, bao la của thiên nhiên và sự nhỏ bé của con người trong đó.

c) Ung dung buồng lái ta ngồi

/ Nhìn đất nhìn trời nhìn thẳng

  • Biện pháp tu từ: Điệp ngữ, đối
  • Tác dụng: Thể hiện sự tự tin, chủ động của người lái tàu. Câu thơ ngắn gọn, súc tích nhưng mang ý nghĩa sâu sắc. Việc điệp lại từ "nhìn" và sự đối xứng giữa "đất" và "trời" nhấn mạnh tầm nhìn bao quát, sự tự do và phóng khoáng của người lái tàu. Đồng thời, câu thơ cũng thể hiện sự chủ động, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.

Bạn tk ạ

30 tháng 7 2024

Cuộc sống, giống như một chiếc vỏ trai khổng lồ, chứa đựng những hạt cát, những thử thách, những nỗi đau không mong muốn. Có những lúc, chúng ta cảm thấy như những hạt cát ấy quá lớn, quá sắc nhọn, đâm vào sâu thẳm tâm hồn, khiến ta muốn buông xuôi. Nhưng cũng có những lúc, ta chọn cách đối mặt, chọn cách biến những hạt cát ấy thành viên ngọc quý giá. Cũng như hạt cát bén nhọn ban đầu đã trở thành hạt ngọc sáng ngời nhờ sự bao bọc, nuôi dưỡng của lớp xà cừ, chúng ta cũng có thể biến những khó khăn, thử thách thành động lực để mình trưởng thành hơn. Mỗi một trải nghiệm đau khổ, mỗi một thất bại đều là một cơ hội để ta rèn luyện bản lĩnh, để ta khám phá những khả năng tiềm ẩn bên trong mình. Và rồi, một ngày nào đó, chúng ta sẽ ngạc nhiên khi thấy mình đã trở nên mạnh mẽ, kiên cường hơn bao giờ hết.

Bạn tk nhé.

30 tháng 7 2024

Tham Khảo

Em sinh ra và lớn lên tại quê hương Ninh Bình - nơi được mẹ thiên nhiên ưu ái ban cho nhiều cảnh đẹp hùng vĩ, nên thơ. Bên cạnh những cảnh đẹp của trời mây non nước trùng điệp, vẻ tự nhiên thuần khiết với những nét hoang sơ quyến rũ tại Khu du lịch sinh thái Tràng An, đầm ngập nước Vân Long; nét cổ kính uy nghiêm ở đền thờ vua Đinh, vua Lê; kiến trúc độc đáo có một không hai tại Nhà thờ đá Phát Diệm; sự đa dạng sinh học ở vườn Quốc gia Cúc Phương hay những kỷ lục độc đáo tại chùa Bái Đính, du khách đến với Ninh bình đều thích thú khi được hòa mình trong khung cảnh thiên nhiên thanh bình mà rất đỗi mộc mạc của vùng đất cố đô với những dãy núi xanh mướt, những cánh đồng lúa bao la, những đàn cò trắng đậu kín bờ ruộng…. Đâu đó trên những cung đường làng, có những chiếc xe bò, xe trâu thong dong ngắm nhìn quang cảnh đồng quê, những đồng lúa trải dài thẳng cánh cò bay, hít những luồng khí trong lành, tươi mới khác với hương vị nơi các thành phố ồn ào, náo nhiệt , tất bật, hối hả.  

Viết bài văn phân tích hình tượng nhân vật ông Tư trong truyện ngắn dưới đây? ÔNG TƯ - Ê, ông Tư đến bay ơi! - Ông Tư đến kìa.          Chúng tôi đang đá bóng, đánh bi hay đánh đáo hễ nghe đứa nào xướng lên: “Ê, ông Tư đến” thì đều bỏ cuộc chơi, chạy đi lượm đất đá, chà gai ném ra giữa đường rồi nấp vào một ngõ nhà nào đó nhìn ra. Ông Tư đi tới, thấy các...
Đọc tiếp

Viết bài văn phân tích hình tượng nhân vật ông Tư trong truyện ngắn dưới đây?

ÔNG TƯ

- Ê, ông Tư đến bay ơi!

- Ông Tư đến kìa.

         Chúng tôi đang đá bóng, đánh bi hay đánh đáo hễ nghe đứa nào xướng lên: “Ê, ông Tư đến” thì đều bỏ cuộc chơi, chạy đi lượm đất đá, chà gai ném ra giữa đường rồi nấp vào một ngõ nhà nào đó nhìn ra. Ông Tư đi tới, thấy các “chướng ngại vật” ấy, ông chỉ mỉm cười. Mặc dù biết là chúng tôi vừa ném ra, ông vẫn không la ó chửi mắng.  Ông chỉ cúi xuống nhặt từng hòn đá, hòn đất, từng cây gai xếp cẩn thận vào bờ rào rồi đi tiếp, dáng ung dung. Cái trò ấy không biết đã lặp đi lặp lại bao nhiêu lần. Mỗi khi nhớ lại tuổi thơ, tôi không khỏi buồn rầu, xen lẫn một chút tự tha thứ cho mình.

        Ông Tư sống một mình, không vợ, không con. Chẳng biết ông ăn uống bằng thứ gì, chỉ thấy ông suốt ngày lang thang khắp làng, tới các nhà neo khó, lúc họ đi làm vắng, tự động nhổ cỏ quét nhà, tự động mở cửa dọn dẹp, xếp đặt mọi thứ cho ngay ngắn gọn ghẽ rồi lặng lẽ ra về. Lúc đầu, nhiều người thấy vậy thì thắc mắc:

- Ông Tư khùng hay sao ấy. Tự nhiên chẳng ai mời lại đi làm giúp người ta mà chẳng đòi trả công.

- Chẳng khùng đâu, chẳng khùng đâu, - người khác cãi lại, - ông ta ăn nói khôn ngoan lắm.

- Thế thì ông ta làm phước đấy. - Người khác xen vào.

Nhưng sau đó, người ta chẳng còn thắc mắc nữa. Ông ta không ăn cắp, ăn trộm, không phá cây, phá quả, chỉ có dọn nhà nhổ cỏ rồi đi thì mặc ông ta, mình đỡ phải làm, hơi đâu suy nghĩ lý do lý trấu gì cho thêm mệt. Mọi người đều bận lo việc riêng của mình cả.

Một hôm, chúng tôi không thấy ông Tư lang thang trên đường làng nữa. Những nhà vốn để rác bừa bãi, mọi vật vứt bỏ lộn xộn chẳng có bàn tay nào dọn dẹp. Chúng tôi thắc mắc hỏi người lớn: “Ông Tư đâu hè?”. Người lớn bận làm việc nên cứ “hử”, “hả” rồi bảo: “Chắc ổng bận việc gì ở nhà hoặc ổng thấy mất công, ổng không làm nữa thì kệ ông ấy, việc gì đến chúng bay”. Nhưng rồi, cả ba, bốn hôm sau vẫn không thấy ông Tư xuất hiện. Lần này, chúng tôi không hỏi người lớn nữa mà rủ nhau tìm đến nhà ông. Đó là một ngôi nhà tranh thủng nát, tường làm bằng đất, nhiều chỗ đổ xuống từng mảng. Cửa nhà là một tấm phên che tạm. Chúng tôi gọi to nhưng chẳng nghe tiếng ông đáp. Cảm thấy rợn rợn nhưng không tránh khỏi sự tò mò, mấy đứa tôi cầm tay nhau, xô tấm phên bước vào nhà ông. Trong nhà tối om. Có tiếng rắc rắc của mối mọt, có tiếng chuột chạy. Chúng tôi cố giữ can đảm bước sâu vào phía trong. Tại góc nhà phía trái có một cái giường tre, trên đó có một người nằm phủ chiếu. “Chắc ông Tư bị đau”. Chúng tôi chạy đến giở chiếu lên. Nhưng chúng tôi bất giác cùng lùi lại. Có một mùi như mùi xác chết rất nặng xông lên...

Chúng tôi ré lên rồi ù chạy về báo cho người lớn. Nhưng mọi người như không cần nghe chúng tôi, chỉ gằn giọng “hử”, “hả” rồi bỏ đi. Mọi người đều bận lo việc riêng của mình.

                                           (Trích truyện ngắn của Thanh Quế)

0