K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 10 2021

TL:

đặt ở chữ "ư"

_HT_

25 tháng 10 2021

Mình sao chép trên mạng nhé 

Ru cháu (Minh Tuấn)

Ầu ơ… cánh võng chao nghiêng

Lời ru đưa cháu tới miền trăng mơ

Con cò con vạc mong chờ

Về đây chung dệt câu thơ ân cần.

Cháu cười như nụ hoa xuân

Ông bà ngắm nghía bao lần xôn xang

Cháu là bạc ,Cháu là vàng

Giống cha giống mẹ trong ngàn đắm say .

Ông bà theo cháu ngủ ngày

Tay ôm miệng hát ,giọng bay tiếng lòng

Gió cười gieo cánh tuyết đông

Giáng sinh mặc giá, trong phòng ấm nôi.

Cháu như hoa dưới mặt trời

Lời ru như gió nhẹ rơi vỗ về

Ầu ơ …Xen tiếng oe oe

Bi bô nói nghịu theo bè …Trẻ thơ.

Tiếng ru như nước tràn bờ

Nhà vui thêm tiếng ,giấc mơ thêm người

Ông bà cười nụ thắm tươi

Mỗi lần ru cháu như người trên mây .

25 tháng 10 2021
Bà ngoại Tiếng kèn đưa tiễn não nề Dòng người nước mắt tái tê trong lòng. Một đời bà ngoại long đong Trở về với đất chưa xong nỗi nhà. Nhớ những năm ấy đường xa Đồi rừng heo hút mình bà lo toan Chờ chồng lòng dạ héo hon Nuôi con gồng gánh đến mòn hai vai. Những ngày kháng chiến, chạy Tây Xóm làng giặc đốt, nhà đầy tro than. Dựng lều tạm, giặc lại càn Nếp tranh mái cọ tan hoang mấy lần. Khó khăn bà chẳng ngại ngần Những đêm hỏa tuyến mong gần chồng xa. Hòa bình trở lại quê nhà Bà quen với việc nông gia thường ngày. Để chồng có chút rảnh tay Lo việc tập thể, bà gầy đêm trăng Những ngày gió rét căm căm Ruộng xanh mạ mới dây giăng thẳng hàng. Bà sống hòa thuận xóm làng Nghĩa tình sau trước, mùa màng đổi công. Đời bà như một dòng sông Qua ghềnh thác núi về đồng bằng xanh.(khỏi cảm ơn nhó)
25 tháng 10 2021

 Trả lời : (2)

k đúng cho mình nha !

25 tháng 10 2021

TL:

(2)

''HT''

25 tháng 10 2021

em bị bạn gái đẩy vỡ đầu . Hết

25 tháng 10 2021

Em và Nga là bạn thân, chơi với nhau từ hồi nhỏ cho đến bây giờ, vì nhà hai đứa là hàng xóm của nhau. Chúng em có nhiều kỉ niệm vui buồn cùng nhau. Có một kỉ niệm  năm lớp 4 mà cho đến bây giờ em vẫn còn nhớ mãi.

Hôm đó là sinh hoạt lớp vào cuối tuần. Sau khi báo cáo những ưu, khuyết điểm và thành tích của lớp trong tuần, bạn lớp trưởng cùng cô giáo tiến hành giải quyết một chuyện quan trọng. Chuyện là hôm nay bạn Mai- cô bạn ngồi cùng bàn với em có mang theo tiền để đóng học phí, nhưng không may bị mất. Mặc dù đã tìm khắp sách vở bàn ghế vẫn tìm không ra. Cô yêu cầu Mai đứng dậy kể sự việc, Mai trình bày:

- Dạ thưa cô, vì ba mẹ em có chút công việc phải đi công tác nên ba mẹ có đưa tiền bảo em cầm theo để đóng học phí do ba mẹ không lên được. Em đã cất giữ rất cẩn thận nhưng mà vẫn mất. Em chắc chắn là mất trong lớp này.

Cô bảo:

- Em đã tìm kỹ chưa? Sao em lại chắc chắn như vậy, chúng ta phải xem xét mọi trường hợp có thể xảy ra em ạ.

Lúc này Mai hướng mắt về phía tôi bằng vẻ tức giận:

- Em chắc chắn là mất trong lớp này, ai cũng biết là nhà Lan nghèo, bạn ấy chắc thấy em có nhiều tiền mà nổi lòng tham rồi lấy cắp của em đó cô.

Tôi nghe xong bần thần, hoảng hốt, nước mắt cứ thế mà rơi, tôi cảm tưởng như mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía mình, thật sợ hãi.

Lúc này, chắc vì hiểu được suy nghĩ của tôi hoặc vì bực trước hành động của Mai, Nga giơ tay đứng dậy phát biểu:

- Dạ thưa cô và cả lớp, theo em, bạn Mai nói như thế là vô căn cứ ạ. Em biết là nhà Lan còn nhiều khó khăn nhưng chơi từ nhỏ, em biết Lan là người bạn tốt. Các bạn cũng thấy đấy: thứ nhất, Lan luôn giúp đỡ các bạn trong lớp rất tự nguyện khi ai có khó khăn. Thứ hai, dù nghèo nhưng Lan là người rất tự trọng, những món quà lớp trao bạn ấy luôn từ chối nhận vì nghĩ còn nhiều bạn khác cần giúp đỡ hơn. Thứ ba, từ trước đến nay bạn ấy luôn trung thực và thẳng thắn.

Nghe nói xong cả lớp đều vỗ tay đồng ý, lúc này dù rất sợ nhưng bằng sự trấn an ấy tôi cảm thấy mình được quan tâm và bảo vệ. Đang bàn bạc, thảo luận thì chợt bác bảo vệ trường đi vào và thông báo một bạn học sinh được một chiếc ví nhỏ trong đó có một số tiền, nếu ai mất thì lại gặp bác để nhận. Lúc này, Mai được cô giáo cho phép gặp bác bảo vệ, qua xác minh số tiền và nhận diện chiếc ví thì biết đó là của Mai thật. Lúc này cả lớp mới nhẹ nhõm, hoá ra vì  khoá kéo cặp không cẩn thận nên Mai đã để rơi chiếc ví khi chạy vội vào lớp, một em lớp dưới nhặt được gửi bác bảo vệ. 

Khi xong xuôi mọi chuyện, Mai xin lỗi tôi vì sự hiểu lầm này, còn tôi và Nga chỉ biết nhìn nhau cười.

Ra về tôi cảm ơn Nga vì đã dũng cảm đứng lên bảo vệ mình. Nga luôn hiểu và thương tôi nhất. Từ đó tình bạn chúng tôi thêm khăng khít và gắn bó hơn, dù gặp khó khăn gì cũng đều giúp đỡ nhau vượt qua.

A

mik nghĩ thế .-.

25 tháng 10 2021

A. Awena. Vì Barie mới ra bộ Album đầu tiên thì Awena không thể nghe nhạc của Barie nhiều năm trước được.

25 tháng 10 2021

Tui kể về cái tái nghiệm trên GIƯỜNG đc ko

Cái đấy tui chuyên nhất r

25 tháng 10 2021
Trải nghiệm lớn nhất của tôi là ở trên giường nằm ngủ
25 tháng 10 2021

a) Tre/ giữ làng, giữ nước, giữ mái nhà tranh, giữ đồng lúa chín.
b) Lớp chúng tôi/ đang lao động ở vườn trường.
c) Cuộc sống lao động trên công trường/ thật tấp nập, nhộn nhịp 

*CN: In đậm
VN: nghiêng
 

25 tháng 10 2021

A. - Chủ ngữ : Tre

- Vị ngữ : giữ làng , giữ nước , giữ mái nhà tranh , giữ đồng lúa chín .

B. - Chủ ngữ : Lớp chúng tôi

- Vị ngữ : đang lao động ở vườn trường .

C. - Chủ ngữ : Cuộc sống lao động 

- Vị ngữ : thật tấp nập  , nhộn nhịp

- Trạng từ : trên công trường

k đúng cho mình nha !

25 tháng 10 2021

sự việc chính là em đi học về gặp một người có bầu nên em cầm giúp đồ và đưa người đó về nhà

25 tháng 10 2021

Hôm nay, sau khi tan học em cùng các bạn cùng lớp nô nức cùng nhau trở về nhà. Trên con đường làng, các bạn nhộn nhịp ra về, người trước người sau vô cùng huyên náo, vui vẻ. Khi em và các bạn đang trò chuyện vui vẻ thì bỗng thấy bên kia đường là một người phụ nữ trẻ đang bế con, tay bên kia thì xách lỉnh kỉnh rất nhiều đồ đạc. Dưới trời nắng nhìn bộ dạng của cô ấy đầy khó khăn, mệt mỏi. Em đã được cô giáo dạy phải biết giúp đỡ những người gặp khó khăn nên em đã quyết định cầm đồ giúp cô ấy.

Trời mùa hè nắng như đổ lửa, chúng em trở về nhà mà đứa nào đứa nấy đều nhễ nhại mồ hôi. Tuy nhiên, chúng em về cùng nhau và tự tưởng tượng ra những món ăn ngon lành trong mâm cơm của mẹ, cốc nước chanh mát lạnh của bố thì em vẫn rất vui vẻ, tung tăng vừa chạy vừa nô đùa cùng các bạn về nhà. Nhưng đang trên đường thì xuất hiện trước mắt em đó chính là hình ảnh của một người phụ nữ trẻ đang bế một em nhỏ, đặc biệt là tay bên chia của cô xách theo đủ thứ đồ từ quần áo của em bé đến một chiếc túi xách lớn. Trời nắng nóng nên khuôn mặt của cô ấy đỏ bừng, em bé cũng vì quá nóng mà khóc ré lên.

Không kịp suy nghĩ gì, em vội chia tay các bạn và chạy đến chỗ của cô ấy, em đã nói với cô “Để cháu giúp cô xách đồ nhé?” . Cô ấy hơi ngạc nhiên về sự xuất hiện bất ngờ của em, rất nhanh sau đó cô ấy đã mỉm cười đầy dịu dàng và nói với em “Vậy cô cảm ơn. Giúp cô xách túi đồ này nhé”. Em dạ một tiếng đầy hào hứng. Cô giáo luôn dạy chúng em phải luôn giúp đỡ mọi người nên khi có thể giúp được cô thì em đã rất vui. Vì em xách đồ giúp nên cô có thể dỗ cho em bé hết khóc, lúc này đôi mắt to đen long lanh ngập nước của em bé nhìn tôi đầy tò mò, khuôn miệng cười to lên đầy thích thú. Cô thấy vậy nên cũng vui vẻ theo và bắt chuyện với tôi “Em bé rất thích cháu đấy. Cô cảm ơn cháu vì đã xách đồ cho cô nhé, nếu mệt thì nói cho cô nghen”.

Sau vài câu nói chuyện tôi đã biết cô ở cùng làng với tôi, vì cô sống ở thành phố nên tôi không biết mặt cô, lần này được nghỉ phép nên cô về thăm quê. Cuộc gặp gỡ tình cờ nhưng em đã rất vui vì đã làm được một việc có ích, dù là nhỏ thôi nhưng cũng khiến em tự hào lắm, em tự hứa sẽ thường xuyên giúp đỡ người khác hơn nữa để làm một người con ngoan, trò giỏi.

25 tháng 10 2021

mạnh mẽ,nhan nhẹn

25 tháng 10 2021

Gió thổi rất khỏe,lá cây rơi đầy sân,từng đàn cò bay phấp phới.

Mình không tìm trên mạng nha bạn.