viết đoạn văn bày tỏ cảm xúc về đoạn đầu của bài thơ tiếng gà trưa ngắn 5-7 câu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mặt hồ như tấm gương trong
Soi mình in bóng nước trong Tháp rùa
Trăm hoa đua nở ven hồ
Bức tranh thủy mặc bốn mùa lung linh.
Những câu thơ trên đã miêu tả vẻ đẹp tuyệt vời của Hồ Gươm - một danh lam thắng cảnh nổi tiếng của nước ta. Nơi mà bất cứ ai khi đến với Hà Nội, cũng dành thời gian để ghé qua.
Hồ Gươm nằm giữa lòng thành phố Hà Nội xa hoa, nhộn nhịp. Nhưng bản thân nó lại rất trầm lắng, cổ kính, giống như một không gian tách biệt so với phố xá xung quanh. Mặt nước Hồ Gươm như đứng yên, chỉ có bóng mây phản chiếu trên đó là chuyển động. Nhưng thật ra, dưới lòng hồ, cả một thế giới sinh vật diệu kì đang ồn ã chuyển mình. Dọc bờ hồ, ta dễ dàng nhìn thấy những cây lộc vừng to lớn, tán lá xum xuê. Nếu may mắn được đến đây vào lúc màu hoa nở. Ta sẽ được ngắm những cành cây đội từng lớp khăn hoa đỏ rực. Những đoạn đường cũng rải đầy hoa thơm như chào đón khách đến chơi. Cùng với lộc vừng, ven Hồ Gươm còn được trồng rất nhiều cây liễu. Những thân cây uốn cong về phía mặt hồ, tán lá dài, xanh mướt rũ xuống như cung đàn lia của nữ thần nào đó đến chốn đây du ngoạn mà để quên.
Ngoài khung cảnh thiên nhiên, các kiến trúc ở Hồ Gươm cũng rất đẹp. Khác với các tòa nhà cao lớn, tiện nghi, lấp lánh ánh đèn ở ngoài kia. Các kiến trúc ở đây nhuốm đầy màu sắc của thời gian, nó mang vẻ cổ kính, trầm lắng và cô tịch. Dù khách du lịch ghé đến rất đông, nhưng em cảm giác như, những ồn ã ấy không thể làm vỡ đi sự cô đơn, tĩnh lặng của không gian Hồ Gươm. Bởi nó như đang nằm lặng im trong quá khứ vàng son của mình. Đôi khi em cố gắng tưởng tượng ra Tháp Rùa, đền Ngọc Sơn, Tháp Bút, Đài Nghiên của vài trăm năm trước. Không biết lúc ấy, nơi đây có nhộn nhịp, đông đúc không, hay cũng cô liêu giống như bây giờ.
Đối với em, Hồ Gươm không chỉ là một địa điểm để du lịch. Mà nó còn là một điểm dừng để nghỉ ngơi, thư giãn giữa lòng thủ đô xô bồ. Mong rằng, dù mười, một trăm, hay một nghìn năm nữa, Hồ Gươm vẫn sẽ mãi vững chãi, bình yên như thế này.
Đoạn đầu của bài thơ "Tiếng gà trưa" gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc sâu lắng và bình dị. Hình ảnh bà và chiếc ổ rơm hiện lên rõ nét, làm sống lại những kỷ niệm thân thương của tuổi thơ. Tiếng gà trưa không chỉ là âm thanh của thiên nhiên mà còn là tiếng gọi của ký ức, nhắc nhở ta về những giây phút yên bình bên người thân yêu. Trong khoảnh khắc ấy, ta như được trở về với những ngày tháng giản dị, ấm áp, nơi mà tình cảm gia đình luôn tràn ngập. Đoạn thơ này thật sự đã chạm đến tận đáy lòng người đọc, gợi lên niềm xúc động và sự tri ân đối với những người đã nuôi dưỡng ta.