Cho các từ ghép sau và cho biết chúng thuộc kiêu từ ghép nào ? Tại sao ?
bánh dày , bánh mật , bánh rán , bánh gai , bánh cốm , bánh nếp , bánh tẻ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tùng...Tùng...Tùng...Tiếng trống trường vang lên thật giòn giã báo hiệu giờ ra chơi đã (câu đặc biệt) đến. Các bạn học sinh từ các dãy nhà tầng ùa ra sân trường như đàn ong vỡ tổ. Khi tiếng trống trường vang , đông vui nhộn nhịp ấy, các bạn học sinh chơi đủ thứ trò chơi. Từ nhảy dây (câu có trạng ngữ) cho đến đá cầu. Nhưng đâu phải cứ ra chơi là ai cũng xuống sân, vẫn có những bạ đứng câu đặc biệt trên ban công. Tán gẫu và vui đùa.
Bài làm
Sáng mai là ngày tôi đi thi “Nghé khỏe Nghé ngoan”. Suốt đêm tôi bồn chồn, thao thức không sao ngủ được. Tôi thầm nghĩ không biết liệu sáng mai mình có đoạt giải không? Các bạn cùng thi với tôi có to, mập và khỏe như tôi không? Ồ, liệu các bạn ấy có hồi hộp như tôi không nhỉ. Tôi mong sao anh gà gáy ngay bây giờ để trả lời cho những câu hỏi trong đầu tôi. Đợi mãi rồi anh gà cũng gáy. Mặt trời bắt đầu nhô lên chào mọi người. Tôi rối rít chạy quanh mẹ rồi giục mẹ dắt tôi đi thi. Lúc này tôi rất vui và phấn chấn. Buổi sáng, mọi nhà đều mở cửa để đón bầu không khí trong lành và mát mẻ của những ngày đầu thu. Trên con đường làng, người người đi lại đông vui, tiếng nói cười, tiếng chuyện trò râm ran, rộn rã. Xen giữa những âm thanh đó là tiếng xoong chảo, bát đĩa va vào nhau lanh canh; tiếng anh chó đang sủa inh ỏi đòi ăn, rồi tiếng “meo meo” nũng nịu của em mèo nghe mà dễ chịu. Tiếng gáy của anh gà trống nghe mới oai vệ làm sao: “Ò ó o o… Ò ó o o o…” Ông mặt trời tươi cười tiến dần lên cao, tỏa những tia nắng dịu dàng, mát mẻ xuống mặt đất. Những đám mây trắng phau đang trôi bồng bềnh trên nền trời xanh dịu nhẹ. Ước gì tôi được ngồi trên những đám mây đó để có thể ngắm những phong cảnh tuyệt đẹp trên thế giới này như lời các bác chim đã kể cho tôi nghe lúc đi ra đồng nhỉ! Bên trái tôi là lũy tre đầu làng, hình như đã tươi tốt lên nhiều. Lá tre to hơn, ít bị dệt và xanh hơn. Mỗi khi có gió, lũy tre rì rào, rì rào nghe như đang hòa nhạc. Bên phải tôi là cánh đồng lúa sắp được thu hoạch. Hôm nay nhìn cánh đồng đẹp hơn hẳn so với chiều qua. Những cây lúa như cao, to hơn, lá lúa dài hơn, to vàng và khỏe hơn. Bông lúa nặng trĩu trông thật thích! Ngắm thửa ruộng của ông chủ lại gợi cho tôi một mùi rơm rạ ngon tuyệt, thơm như sữa mẹ. Có lẽ hai hàng xoan ven đường là to, cao, và tốt hơn cả. Vỏ cây sần sùi, nứt nẻ. Lá cây xanh mướt, đẹp như được cô gió cắt tỉa khéo léo. Ôi! Bao giờ tôi mới cao như cây xoan kia để ngày nào các bạn chim cũng đến nghỉ chân trên đôi sừng của tôi nhỉ? Ồ, trên cây xoan to nhất có một tổ chích chòe. Chị chích chòe đang ấp trứng. Bên trái cây đó là một tổ chim ri. Hai chị đều đang ấp trứng và chuyện trò với nhau ríu ra ríu rít. Tôi lễ phép chào hai chị. Cả hai chị liền chào tôi rồi chúc tôi đi thi may mắn. Tôi cảm thấy như mọi vật đều chúc tôi thi tốt. Con đường tôi đi mọi ngày rất dài mà sao hôm nay bằng phẳng và ngắn đến thế. Chắc là nó cũng muốn giúp tôi hay sao ấy! Lúc này tâm trạng tôi vui, lo lẫn lộn, nhưng tôi vẫn vui nhiều hơn. “Vui quá!” Tôi vừa đi vừa nhảy chân sáo khiến ai cũng tưởng tôi đoạt giải nhất rồi đấy!
Phiên chợ quê khác hẳn với sự ồn áo náo nhiệt của phiên chợ ở thành phố, và hôm nay tôi được về quê để được tận hưởng cái không khí thanh bình ấy. Vừa vùng ra khỏi chăn, tôi thấy mọi người trong làng đang rủ nhau đi chợ, người đi bộ, người chở hàng hóa, cảnh phiện chợ hiện lên trong mắt tôi sao mà thân thương gần gũi.
Chợ quê tôi nằm ngay đầu làng, bên cạnh dòng sông Hồng với những dòng nước trong xanh. Ngày nào chợ cũng họp từ sớm tinh mơ khi gà chưa gáy đến khi bóng mặt trời đã xế tà, nhưng phiên chợ chính thì chỉ có vào những ngày mồng 6,10,16 20, 26, 30 hàng tháng. Vào phiên chợ chính, hàng hóa được bày bán ở đây rất đa dạng và phong phú. Từ tinh mơ, những người bán hàng đã mang hàng ra chợ bày biện hàng hóa, ai cũng mong tìm được chỗ ngồi tốt và bán được nhiều hàng. Trời sáng rõ hơn, những người đến mua đã bắt đầu đến chợ, khoảng 6h sáng chợ đã đông vui tấp nập. Từ xa nhìn lại, chúng ta đã cảm nhận được sự vui tươi đang diễn ra ở bên trong.
Ngoài hàng hóa ra, trong chợ còn có những quán bún phở, mùi vị phở thơm phức, bốc khói nghi ngút, mời gọi thực khách rẽ vào quán ăn. Phở quê tôi vừa rẻ vừa ngon khiến ai cũng muốn dừng chân để vào quán thưởng thức món ăn của quê hương. Phiên chợ quê không chỉ xuất hiện những người bán và người mua mà còn xuất hiện những em bé với những bộ quần áo xanh đó theo cha mẹ ra chợ. Em nào cũng nở nụ cười tươi trên khuôn mặt. Thấy phiên chợ đông đúc và có nhiều đồ đẹp, các em cứ chạy lung tung, hò hét thích thú.
Các bà, các mẹ, các chị đang lựa chọn để mua những mặt hàng cần thiết cho gia đình như rổ rá, chiếu gối, đồ điện. Hàng thịt cá đông nghịt người mua, những phản thịt tươi ngon, những chậu cá với những con cá to, đang bơi lội. Dạo qua một vòng khu bán hoa quả, tôi lại muốn được ăn những quả lê quả ổi chín mọng… Tôi thấy hiện lên trong tâm trí mình hình ảnh người nông dân phải một nắng hai sương để tạo ra chúng, chúng ta phải tỏ lòng biết ơn đối với những người nông dân. Không chỉ có vậy, chợ quê tôi còn có nhiều loại bánh rất ngon, bánh chưng, bánh rán, bánh nếp,…Khi nào đi chợ tôi cũng phải thưởng thức một trong những loại bánh đó, và chúng đã làm tôi nhớ mãi cái đặc trưng của phiên chợ quê tôi.
Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ nội được kết tinh từ hồn quê, hồn đất. Cũng có những người đi chợ không mua sắm mà họ đi ngắn, đi bình phẩm hoặc đi chơi chợ. Buổi chiều, người đến chợ thưa dần, đến cuối chiều, khi mặt trời khuất sau núi chợ mới tan.
Buổi chợ quê diễn ra thật đông vui tấp nập, nó đã cho thấy sự no ấm đủ đầy của người dân quê tôi. Tôi thấy mình thật may mắn khi được sinh ra tại vùng quê này và có cơ hội được tận hưởng cái hay cái đẹp của phiên chợ quê, tôi sẽ thường xuyên về quê hơn để được tận hưởng cảm giác này.
hoa lan đuôi cáo,hoa lan cuốn chiếu,hoa lài gân,hoa lài trâu,hoa lạc cúc
k mình nhé
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.”
Vâng, quê hương chính là nơi ta đã cất tiếng khóc oa oa đầu tiên, nơi ửng hông gò má ta, nơi cho ta những tấm lòng che chở. Phải chăng vì thế quê hương giống như người mẹ hiền nuôi dưỡng ta bằng dòng sữa ngọt lành, thanh khiết. Yêu quê hương, là yêu cảnh đẹp quê hương xinh xắn nên thơ. Và có lẽ, đẹp nhất trong trái tim tôi là cánh đồng lúa quê hương.
Hai tiếng thiêng liêng hai tiếng “quê hương”. Còn gì riêng cho dáng quê, cảnh quê và tình quê hơn là cánh đồng lúa bát ngát xanh, êm đềm rủ bóng xuống biết bao trang văn, trang thơ của thi nhân muôn thuở:
“Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn
Cánh cò bay lả rập rờn
Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều.”
Đó là trong trang văn, quê hương đẹp dịu dàng mà đằm thắm cùng cánh cò trắng hiền hòa. Nhưng kì thực, ngoài kia, trên thực tế vẻ đẹp của cánh đồng lúa quê hương còn quyến rũ hơn. Cánh đông lúa bát ngát như biển rộng rinh không bờ bến, mỗi đợt lúa gối đầu nhau, tạo nên những đợt sóng lúa nhấp nhô, nhịp nhàng, yên ả. Những bông lúa như những nàng thiếu nữ xuân sắc, xuân thì, mang một sức sống tươi trẻ, dòng dòng nhựa sống. Đặc biệt khi còn ở thì con gái, những bông lúa xanh rì, tấp nập như đoàn đoàn lớp lớp các thiếu nữ thanh tân trẻ trung trong tà áo dài truyền thống. Đó cũng là khi, cánh đồng lúa quê hương tỏa ra một mùi hương thơm của lúa đòng đòng, một thứ vị rất thanh khiết, tươi mới, nông nhẹ mà lan thấm hồn người. Tưởng như mùi hương ấy là mùi của đất quê, hồn quê, tình quê đã hun đúc từ bao đời nay mà ấp ủ trong từng hạt gạo tròn trịa trắng ngần như tấm lòng thảo thơm, mộc mạc của người dân Việt Nam. Đến khi lúa chín, sắc xanh mơn mởn, biếc rờn ấy khoác lên mình bằng tấm áo vàng óng, rực rỡ nặng trĩu trong đó là tinh chất trời ban quyện hòa cùng tấm lòng cần lao, công sức, mồ hôi nước mắt của các bác nông dân. Vậy là, mỗi mùa, mỗi cảnh, cánh đồng lúa quê hương đều mang những vẻ đẹp rất thơ, rất hồn, rất mộc mạc mà xoa xuyến hồn người.
Nhưng có lẽ, hoạt động sống của người dân quê mới thật sự nhộn nhịp, tươi vui khi cánh đồng lúa bước vào thời kì thu hoạch. Trên đồng lúa, nhấp nhô nón trắng của các bà, các mẹ, các chị đang lom khom gặt lúa. Tiếng cười nói rôm rả, huyên náo khắp không gian, đánh thức vẻ im lìm, bình lặng của cánh đông mỗi khi. Tiếng cắt lúa, tiếng máy phụt, tiếng chuyển thóc lên xe hòa vào làm nên một âm thanh của sự sống rộn ràng, náo nức đang tràn ngập nơi nơi. Xa xa là những đứa trẻ tinh nghịch đang mót lúa, bắt châu chấu, cào cào về cho chim non. Trông các cậu mới trong sáng, hồn nhiên biết mấy.
Cánh đồng lúa quê hương cũng gắn liền với tuổi thơ ngọt ngào, hồn nhiên của tôi khi còn ở bên bà. Chiều chiều mát, tôi hay ra bờ cỏ triền đê gần ruộng lúa nhà mình. Thỉnh thoảng cất lên những câu hát vu vơ, hồn nhiên của tuổi học trò. Nghe đâu đây tiếng lúa thì thầm như đang nói chuyện cùng mình, cảm giác như những người bạn thật tuyệt.
Quê hương trong tâm trí tôi luôn đẹp, một nét đẹp gợi hồn, một vẻ đẹp thấm trong từng ánh mắt, tiếng cười trong trẻo của trẻ thơ. Và nhất là hình ảnh cánh đồng đã trở thành một mảnh hông tôi thời ấu thơ, là cảnh đẹp quê hương tôi luôn âu yếm nhớ về.
Gọi số cần tìm là x
Theo bài ra ta có :
\(\frac{17-x}{25}=\frac{2}{5}\)
\(\Rightarrow\left(17-x\right).5=2.25\)
\(\Rightarrow\left(17-x\right).5=50\)
\(\Rightarrow17-x=50:5\)
\(\Rightarrow17-x=10\)
\(\Rightarrow x=17-10\)
\(\Rightarrow x=7\)
Vậy số cần tìm là 7
_Chúc bạn học tốt_
Rừng ngập hương thơm.
Rừng sáng như có lửa hắt lên từ dưới đáy rừng.
Chuyển thành :
- Rừng ngập hương thơm,sáng như có lửa hắt lên từ dưới đáy rừng.
rất đơn giản :
chỉ cần chuyển dấu chấm ở sau chữ thơm thành dấu phẩy là đc. Đúng 100% nhé!
k mik nha
các từ này đều là từ ghép phân loại
vì:bánh có nghĩa lớn mà những từ ở sau nó có nghĩa nhỏ nên nếu ghép vào sẽ thành 1 từ ghép có nghĩa hẹp hơn!
chúc
bạn
học
tốt!
chúng là từ ghét phân loại vì tất cả chúng chỉ chỉ 1 loại bánh đc nói riêng